» Q.1 – Chương 168: Ngươi thua!
Toàn Chức Pháp Sư - Cập nhật ngày April 28, 2025
Chương 168: Ngươi thua!
“Mục Nô Kiều này thật… thật lợi hại!” Cô gái tóc đuôi ngựa ngây dại nhìn. “Mạc Phàm chắc chắn thua rồi, nhà tù Khôn chi lâm này căn bản không thể nào thoát ra được.”
“Ta cũng không dám nói.” Hứa Chiêu Đình khẽ lắc đầu.
“Chẳng lẽ người bạn học này của ngươi còn có át chủ bài, không thể nào đâu, trừ phi hắn sử dụng Đại Sát Nhất Phương Ma Cụ.” Cô gái tóc đuôi ngựa nói.
Hứa Chiêu Đình không trả lời, ánh mắt hắn dán chặt vào khu rừng tựa nhà tù kia.
…
“Quá… quá rung động!!”
“Đúng vậy, nữ thần phát uy, diệt trừ tên ma đầu tà ác kia, thiếu chút nữa chúng ta không còn tài nguyên gì, từ hôm nay nàng chính là nữ thần của ta!!”
“Trương thiếu kia, chúng ta hay là đổi đàn bà làm áp trại phu nhân đi, những người của cuồng bang chúng ta không đủ Mục Nô Kiều một mình đánh.”
Tất cả tân sinh trên khán đài giờ khắc này không khỏi quỳ bái, nếu không phải Mục Nô Kiều cường thế xuất thủ, Đại Ma đầu Mạc Phàm thật sự đã cướp sạch đồ vật của mọi người.
Những cô gái xinh đẹp, có thể gọi là họa thủy hại dân, nhưng người phụ nữ rất xinh đẹp vẫn có thể chém gian trừ ác, chính là người phổ độ chúng sinh, đi đến đâu cũng có tường vân lượn lờ kèm theo nhạc nền thần Phật, đích thị là nữ thần a!!
Mục Nô Kiều thu lại bàn tay ngọc ngà trừ yêu, bước chân nhẹ nhàng chậm rãi tiến vào nhà tù Khôn chi lâm do nàng tạo ra.
Nàng cũng tin chắc, Mạc Phàm không thể nào có một chút khả năng lật ngược tình thế.
Năng lực Triệu Hoán của Mạc Phàm đã sử dụng gần hết, nếu hắn có Triệu Hoán Thú mạnh hơn thì chắc chắn đã gọi ra rồi.
Lôi hệ lực lượng của hắn trong tình huống này cũng không có bất kỳ khả năng sử dụng nào, không thể giúp hắn thoát khỏi khốn cảnh Khôn chi lâm.
Hắn, đã thua!
Mục Nô Kiều đã bước vào rìa Khôn chi lâm.
Khôn chi lâm có tác dụng giam giữ, nhưng không có hiệu quả tấn công cụ thể, cho nên Mục Nô Kiều chỉ cần đi tới để Mạc Phàm nhận thua là được.
Nếu Mạc Phàm không phục, Mục Nô Kiều không ngại tặng hắn một trận gió lốc, để hắn trải nghiệm cảm giác kích thích khi nhảy lầu không có bảo hiểm!
Mục Nô Kiều ánh mắt xuyên qua những khe hở nhỏ trong rừng rậm, tìm kiếm Mạc Phàm bị mắc kẹt.
Nàng vừa định mở miệng, đột nhiên phát hiện trong nhà tù Khôn chi lâm lại căn bản không tìm thấy bóng dáng Mạc Phàm.
“Sao lại thế…” Vẻ mặt ung dung tự tin của Mục Nô Kiều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hiệu quả giam giữ của Khôn chi lâm là bất kỳ kỹ năng dịch chuyển nào cũng không thể dễ dàng thoát khỏi, bởi vì những thực vật kia sẽ truy lùng và phát triển theo vật thể sống…
Cho nên, vô luận là sử dụng Phong Quỷ, sử dụng Địa Ba, hay sử dụng Ma Cụ, những thứ này đều không thoát khỏi sự giam giữ của Khôn chi lâm.
Mục Nô Kiều 100% chắc chắn mình thắng, mới có thể đi tới như vậy, ai ngờ trong nhà tù Khôn chi lâm rậm rạp kia căn bản không tìm thấy bóng dáng Mạc Phàm.
Không thể nào!
Tuyệt đối không thể nào!!
“Ngươi thua.” Một giọng nói trầm trầm truyền tới từ bên cạnh rừng rậm.
Mục Nô Kiều kinh ngạc nhìn về phía đó, loáng thoáng thấy Mạc Phàm bước ra từ dưới bóng cây…
Hắn không phải bước ra từ giữa bụi cây, mà là bước ra từ bóng tối, Mục Nô Kiều cảm giác có nhạy bén đến đâu cũng không thể nghĩ tới đối phương có thể biến thành bóng, có thể tự nhiên xuyên qua trong bóng tối!!
Vô luận là Phong Quỷ hay Địa Ba, đều không thể thoát khỏi nhà tù Khôn chi lâm, thế nhưng Khôn chi lâm giam giữ yếu nhất chính là Ma Pháp Ám Ảnh Hệ.
Cây mây cao vút như mái che, tạo ra một vùng bóng đen lớn, điều này tương đương với việc tạo ra một khu vực hoạt động bình thường cho Pháp Sư sở hữu năng lực Ám Ảnh Hệ, vô luận là cây mây dày đặc hay yêu chi giăng khắp nơi, chúng đều đừng mơ trói buộc sự di động của bóng người!
“Ám Ảnh Hệ… Ngươi làm sao có thể có kỹ năng Ám Ảnh Hệ!” Mục Nô Kiều đứng ngây ra đó, đôi mắt mang theo chút chất vấn lạnh lẽo.
Mục Nô Kiều không dám động, cũng không dám sử dụng bất kỳ ma pháp nào, Mạc Phàm thật ra rất gần nàng, trên bàn tay Mạc Phàm còn có một luồng lôi điện cuồng mãng xà đang vặn vẹo, bất cứ lúc nào cũng có thể bay ra.
Khoảng cách này, Mục Nô Kiều căn bản không có cách nào tránh né, thậm chí cả Ma Cụ cũng không kịp sử dụng.
“Cái này ngươi không cần hỏi nhiều, tóm lại ngươi thua.” Lôi ấn trên lòng bàn tay Mạc Phàm đã càng ngày càng nóng nảy, bất cứ lúc nào cũng sẽ bay về phía Mục Nô Kiều.
Mục Nô Kiều trong mắt đầy tức giận.
Ám Ảnh Hệ!!
Đây là đang thách thức nhận thức của mình sao??
Người đàn ông này rõ ràng trước đó đã thi triển năng lực Triệu Hoán Hệ, sau đó sử dụng lực lượng Lôi Hệ, coi như là Trung Cấp Pháp Sư thì hai hệ hắn đều đã dùng hết.
Tại sao bây giờ hắn lại thi triển ra lực lượng của hệ thứ ba!!
Hắn là một Cao Cấp Pháp Sư???
Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, trên thế giới này không ai có thể ở tuổi này đạt đến Cao Cấp Pháp Sư, người của Thẩm Phán Hội cũng không làm được.
Cắn chặt môi đỏ mọng, Mục Nô Kiều đứng đó đã vô kế khả thi.
Nàng cũng nghĩ đến, mình có nên sử dụng Ma Cụ để tiếp tục tỉ thí với người này hay không.
Thế nhưng, cuối cùng nàng đã từ bỏ.
Tốc độ Ma Cụ phóng ra có nhanh hơn lôi ấn hay không là chuyện khác, đối phương từ đầu đến cuối một món Ma Cụ cũng không sử dụng, nếu mình dựa vào nội tình thế gia để đạt được chiến thắng này thì còn ý nghĩa gì.
Cắn chặt môi đỏ mọng, đôi mắt đẹp kia cuối cùng buông xuống tất cả chấp niệm, mang theo chút không cam lòng nói: “Ta thua.”
Ta thua!
Lời nói của Mục Nô Kiều vừa dứt, toàn bộ đấu trường im lặng như tờ.
Qua hồi lâu, đấu trường lại như nổ tung, hoàn toàn hỗn loạn!!
Thua rồi, Mục Nô Kiều lại thua rồi.
Nàng thua, có nghĩa là Mạc Phàm một mình chiếm hữu toàn bộ tài nguyên tu luyện công cộng của tân sinh toàn hệ.
Trời ạ, ngay cả nữ thần tín ngưỡng cuối cùng của họ cũng bại bởi tên Đại Ma đầu này, nói chính tà bất thắng đây??
“Hắn… Hắn rốt cuộc làm sao thoát khỏi nhà tù Khôn chi lâm.”
“Hắn nhất định gian lận, không thể nào.”
“Giết chúng ta đi vậy, tân tân khổ khổ thi vào trường này, chính là vì tài nguyên quan trọng hơn so với các trường khác, bây giờ mất sạch, mất sạch rồi.”
Tất cả mọi người có chút không thể nào tiếp nhận sự thật này, tiếng khóc gào vang lên thành một mảnh.
Mục Nô Kiều cảm nhận được âm thanh truyền tới từ bốn phương tám hướng, gò má càng nóng như lửa đốt.
Nàng cũng không nghĩ tới người cuối cùng xuất chiến như mình lại thua, nàng tự trách mình tại sao lại sơ suất như vậy.
Mục Nô Kiều rất rõ trong hơn 5 nghìn tên tân sinh này, không phải tất cả mọi người đều như mình căn bản không quan tâm đến tài nguyên công cộng ban đầu trường cung cấp, trên thực tế trong ký túc xá của nàng có những cô gái trông cậy vào số tài nguyên này để đột phá cảnh giới Sơ Cấp Pháp Sư.
Nếu tất cả đều hiếu chiến, nàng nên đứng ở vị trí của Mạc Phàm khiêu chiến toàn trường, nàng nguyện ý đứng ra cũng là không hy vọng tài nguyên của những người gia đình bình thường xung quanh đều bị Mạc Phàm một mình cướp đi.