» Chương 1058: Ăn a
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 27, 2025
Chương 1058: Ăn a
Converter: DarkHero
Bạch Tiểu Thuần nhịn không được hồi tưởng lại Linh Vĩ Kê năm đó, trong lòng cũng có chút tiếc nuối. Hắn suy nghĩ không biết trên Vĩnh Hằng đại lục này, phải chăng cũng có Linh Kê tương tự…
Một bên, Cự Quỷ Vương bẹp bẹp miệng, cầm một cây xương cá, nhìn một chút xong liền ném vào miệng, rắc rắc vài tiếng, ngay cả xương cốt cũng ăn sạch. Đang định mở miệng, hắn bỗng nhiên thân thể chấn động, một cỗ nhiệt khí trực tiếp bộc phát trong cơ thể, khiến sương trắng dâng lên xung quanh.
“Quả nhiên là Tiên Ngư!” Cự Quỷ Vương kinh hỉ, lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu thổ nạp.
Mắt thấy Cự Quỷ Vương ăn xong có hiệu quả, Bạch Tiểu Thuần đợi nửa ngày, có chút trợn tròn mắt. Hắn phát hiện trong cơ thể mình thế mà ngay cả một chút nhiệt khí cũng không có.
“Không đúng, sao Cự Quỷ Vương hữu hiệu, ta lại không hiệu quả?” Bạch Tiểu Thuần nghi hoặc nhìn những xương cốt ăn thừa trên mặt đất. Hắn dứt khoát tiến lên, cũng nắm lấy mấy cây, đặt vào miệng cắn nát nuốt xuống. Cho đến khi từng cây xương cốt đều bị Bạch Tiểu Thuần ăn xong, hắn rốt cục cảm nhận được một cỗ nhiệt khí trong cơ thể, đằng đằng mà lên.
Trong lòng vui mừng, Bạch Tiểu Thuần lập tức nhắm mắt, cảm thụ cỗ nhiệt khí này không ngừng bộc phát trong thể nội. Cuối cùng, nó hóa thành sóng lớn, tại thể nội oanh minh du tẩu, lại thôi động công pháp Trường Sinh Quyển của hắn, không ngừng tinh tiến.
Điều này khiến Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn đè xuống sự phấn chấn, toàn tâm toàn ý đắm chìm trong việc tu vi tăng lên trong thể nội. Thời gian trôi qua, trong phúc địa này, Bạch Tiểu Thuần và Cự Quỷ Vương ngồi xuống, kéo dài chừng ba canh giờ.
Sau ba canh giờ, Cự Quỷ Vương là người đầu tiên thức tỉnh, ngửa mặt lên trời cười to. Trong mắt hắn tinh mang lấp lóe, trong lòng càng thêm vui mừng. Hắn rõ ràng phát giác được, vẻn vẹn ba canh giờ này, tu vi của mình cách Bán Thần hậu kỳ lại tiếp cận không ít.
“Đáng tiếc chỉ có một đầu, như có thể mỗi ngày đều ăn, ta nhất định có thể tới Bán Thần đại viên mãn!” Cự Quỷ Vương đang tiếc nuối, Bạch Tiểu Thuần cũng chậm rãi mở mắt. Ngay khi đôi mắt đóng mở, tinh mang rực rỡ bừng sáng trong mắt hắn.
Lần tu luyện này, mức độ tinh tiến của hắn dù không bằng Cự Quỷ Vương biên độ lớn như vậy, nhưng dù sao Bạch Tiểu Thuần nội tình quá dày. Bây giờ dù chỉ là tăng lên một tia, cũng vẫn khiến hắn kích động.
Hắn hiểu được, muốn tu vi đột phá trở thành Thiên Tôn, nhất định phải Trường Sinh Quyển đại viên mãn mới có thể. Nhưng Trường Sinh Quyển hiện tại của hắn, vẫn còn khoảng cách với đại viên mãn. Quan trọng nhất, Trường Sinh Quyển của hắn khác với Bất Tử Quyển, không phải hắn tự tu luyện mà là bị quán đỉnh rót vào.
Mặc dù Bạch Tiểu Thuần từ đó trong thần thông, cũng sáng tạo ra Trường Sinh Đăng thuộc về mình, nhưng trên thực tế đối với việc tu luyện như thế nào, hắn vẫn còn hơi mơ hồ.
Phải biết, từ khi bị Thủ Lăng Nhân quán đỉnh xong, sau khi đến Vĩnh Hằng Tiên Vực, tu vi của Bạch Tiểu Thuần tuy có tăng trưởng, nhưng về tổng thể xem như trì trệ không tiến. Dù liên quan đến tâm thái của hắn, nhưng đến cảnh giới này của hắn, vốn đã rất khó bước đi trên con đường tu vi. Lại thêm bản này vốn không phải là Trường Sinh Quyển do chính hắn tu luyện, tất cả điều này dường như tạo thành gông cùm xiềng xích, hóa thành bình cảnh.
Dù có đủ thiên địa chi lực, dù là trong Thánh Hoàng thành này, dưới sự tẩm bổ của linh khí nồng đậm, Bạch Tiểu Thuần đánh giá xuống, mình dưới sự tìm tòi và bình cảnh này, ít nhất cũng cần thời gian mười năm tu luyện, mới có thể sánh được với sự kéo lên mà hơn phân nửa đầu Thiên Long Ngư kia mang lại.
Cứ tiếp tục như thế, chính hắn cũng không biết cần bao lâu mới có thể tu vi đột phá Bán Thần, bước vào cảnh giới Đại Thừa Thiên Tôn!
Ban đầu theo dự định của Bạch Tiểu Thuần, hắn chuẩn bị tìm hiểu chút linh đan diệu dược của Vĩnh Hằng Tiên Vực, suy nghĩ tự mình luyện chế chút, để tăng tốc tu luyện. Nhưng bây giờ, hắn nhìn chút xương cá còn lại không nhiều trên mặt đất, dường như một cánh cửa lớn mới đã mở ra trước mặt.
“Một con cá, tương đương với mười lăm năm tu luyện!!” Bạch Tiểu Thuần trong lòng nóng bỏng, đôi mắt như con chuột đói bụng nhiều năm nhìn thấy lương thực, lộ ra lục quang.
“Nếu có đủ cá… Xông phá bình cảnh này, dễ như trở bàn tay. Mà ta nhờ đó kéo lên đột phá tu vi, bước vào Thiên Tôn, cũng sẽ nằm trong tầm tay!!” Nghĩ đến đây, Bạch Tiểu Thuần càng kích động. Chưa nói đến việc trở thành Thiên Tôn sau đó, thọ nguyên sinh cơ bộc phát, hoặc là đạo chủng còn đó, liền có thể bị Thái Cổ phục sinh kiểu kỳ dị trường sinh. Chỉ riêng trong thế giới xa lạ này, khao khát sinh tồn, khao khát đi lên đỉnh phong, cũng đủ để giờ phút này Bạch Tiểu Thuần đầy đầu đều là Thiên Long Ngư.
“Ta muốn ăn cá!!” Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần quét qua, rơi vào những xương cá còn lại trên mặt đất, lắc người liền lập tức chộp tới. Nhưng Cự Quỷ Vương lúc này cũng đã ý thức được diệu dụng của Thiên Long Ngư này, hiểu rằng ngay cả xương cốt cũng đều là đồ tốt. Thấy Bạch Tiểu Thuần đi giành, hắn hét lớn một tiếng, cả người lại nhào tới, tranh đoạt xương cá.
“Cự Quỷ Vương, đây là Thánh Hoàng ban thưởng cho ta, ngươi đừng giành với ta!” Bạch Tiểu Thuần vừa trừng mắt.
“Xéo đi, lão tử là nhạc phụ ngươi, coi như ngươi hiếu kính ta.”
“Đó là ta ăn thừa, mỗi một cây ta đều liếm qua!!” Bạch Tiểu Thuần nổi giận, dùng ra đòn sát thủ!
“Trước ngươi ăn xong là lão phu liếm qua đấy, không sao cả, hai nhà chúng ta không chê!” Cự Quỷ Vương không cam lòng yếu thế, vọt thẳng chạm đất lên những xương cá kia, nôn một ngụm lớn nước bọt…
Cũng không biết Cự Quỷ Vương có phải tu luyện qua thần thông tương tự hay không, miếng nước bọt này lại như mưa như trút nước, trực tiếp bao trùm một chỗ…
Bạch Tiểu Thuần có chút trợn tròn mắt, cả người đều ngỡ ngàng. Thấy Cự Quỷ Vương lại hèn hạ như thế, hắn ngôn từ dù sắc bén, nhưng nếu luận độ mặt dày thì vẫn còn kém chút so với Cự Quỷ Vương cáo già này. Nhất là đáy lòng Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy kinh ngạc, nước bọt của Cự Quỷ Vương này, sao có thể nôn nhiều như vậy…
Giờ phút này cười khổ, Bạch Tiểu Thuần vừa chần chờ, Cự Quỷ Vương đã hất tay áo, cuốn những xương cá kia vào trong tay, đắc ý nhìn Bạch Tiểu Thuần. Hắn lại nôn thêm mấy ngụm nước bọt lên xương cá, lúc này mới thu vào trong túi trữ vật.
“Đấu với ta, tiểu tử, ngươi còn non lắm.” Cự Quỷ Vương cười ha ha một tiếng, thỏa mãn.
Bạch Tiểu Thuần im lặng nghẹn họng, thở dài một tiếng, đang định mở miệng thì thần sắc khẽ động nhìn về phía ngoài phúc địa. Cự Quỷ Vương cũng dường như có cảm ứng, gần như đồng thời nhìn sang. Không lâu sau, ngoài cửa lớn phúc địa, truyền đến một giọng nói sảng khoái.
“Thông Thiên Công, Trần Tô bái kiến.”
Đây là người đầu tiên đến bái kiến Bạch Tiểu Thuần sau khi hắn đến Thánh Hoàng thành. Phát giác người đến lại có tu vi Thiên Tôn, Bạch Tiểu Thuần càng hiếu kỳ, không tiện lạnh nhạt. Hắn đi nhanh mấy bước ra trước cửa, tay phải vung lên, cửa lớn phúc địa mở ra, lộ ra một lão giả tóc hoa râm đang đứng ngoài cửa.
Lão giả này mặc một thân trường bào màu lam, nhìn tiên phong đạo cốt. Ông chưa nói trước cười, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần ôm quyền.
“Bạch mỗ trước đó còn đang hiếu kỳ, sáng nay lại nghe được tiếng Hỉ Thước, biết tất có quý khách đến. Không ngờ đúng là Trần đạo hữu, mời vào nhanh.” Bạch Tiểu Thuần trên mặt nở nụ cười, lời nói rất hay. Lúc này trên người hắn lại không thấy chút chật vật nào lúc trước tranh giành xương cá với Cự Quỷ Vương.
Trần Tô cười ha ha một tiếng, lời nói của Bạch Tiểu Thuần, hắn nghe cũng cảm thấy dễ chịu. Gật đầu, ông đi vào trong phúc địa.
Cự Quỷ Vương cũng có chút kinh ngạc. Phải biết hai người không phải là tu sĩ bản địa của Thánh Hoàng triều, thuộc về kẻ ngoại lai. Mặc dù đều có chức quan, nhưng theo tin tức và hiểu biết của hắn, những quyền quý trong Thánh Hoàng thành, đều mang theo sự khinh thị và xa lánh đối với hai người.
Nhưng hôm nay chỉ sau một đêm, lại có người đến bái phỏng. Đặc biệt người đến, lại là Trần Tô, một trong Tứ Vương của Thánh Hoàng triều có địa vị giống với Cổ Thiên Quân. Điều này khiến Cự Quỷ Vương càng giật mình, vội vàng ôm quyền bái kiến.
Trần Tô hướng về phía Cự Quỷ Vương gật đầu, không để ý nữa. Ông đứng trong sân nhìn xung quanh một chút, rồi cùng Bạch Tiểu Thuần hàn huyên những chuyện không đau không ngứa. Sau một lúc lâu, ông vội ho một tiếng, đột nhiên hỏi.
“Bạch đạo hữu, đầu Thiên Long Ngư mà bệ hạ ban thưởng đâu?”
“Thiên Long Ngư?” Bạch Tiểu Thuần trước đó cũng tò mò không biết Trần Tô này đến có chuyện gì. Giờ phút này nghe đối phương nhắc đến Thiên Long Ngư, Bạch Tiểu Thuần khẽ giật mình.
“Đúng vậy, chính là đầu Thiên Long Ngư kia. Không biết Bạch đạo hữu có thể bỏ yêu thích, Trần mỗ muốn đổi lấy.” Ánh mắt Trần Tô hơi nóng bỏng, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần. Dù ông là Thiên Tôn, trong nhà cũng không có mấy đầu Thiên Long Ngư. Đây dù sao cũng là đồ riêng của Thánh Hoàng, ngày thường ban thưởng cũng rất ít. Toàn bộ Thánh Hoàng triều được ban thưởng ra, cũng chỉ có khoảng vài trăm đầu mà thôi.
Lại mỗi một đầu đều trân quý phi thường, có lưu tiêu ký. Nói nó là quốc bảo, cũng không chút nào khoa trương. Thậm chí tại nơi Tà Hoàng triều, nó còn được đẩy giá lên trời không tưởng được, bởi vì huyết dịch Thiên Long Ngư này là tiên tài tuyệt phẩm để luyện tiên đan.
Ông không cho rằng Bạch Tiểu Thuần sẽ từ chối, dù sao mới đến Thánh Hoàng triều, đối phương sẽ không ngu ngốc như vậy vì một con cá mà đắc tội với chính mình là Thiên Tôn.
“Cái kia… Trần đạo hữu ngươi tới chậm, con cá kia, bị ta ăn rồi.” Bạch Tiểu Thuần hơi chần chờ, nhìn Trần Tô nói.
Nghe lời nói của Bạch Tiểu Thuần, Trần Tô ngây người. Sau khi phản ứng lại, tròng mắt ông trợn lên, dường như không chắc chắn, hỏi lại một câu.
“Ngươi nói… Ăn rồi?”
“Ừ, ăn rồi.” Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, gật đầu nói.
“Bạch đạo hữu, ngươi coi Trần mỗ là đứa trẻ ba tuổi không thành. Không chịu bỏ yêu thích có thể nói thẳng. Thiên Long Ngư kia như quốc bảo, trân quý khó có thể tưởng tượng. Ai nhận được ban thưởng sẽ cam lòng ăn, đều là nuôi nhốt, lấy máu trích dẫn thôi!” Trần Tô lập tức không vui. Ông thấy rõ ràng đây chỉ là lý do. Giọng nói cũng trở nên lạnh băng. Vẫy tay áo, ông định rời đi.
Bạch Tiểu Thuần thở dài, nhìn Cự Quỷ Vương một chút. Cự Quỷ Vương có chút không tình nguyện lấy những xương cá kia từ trong túi trữ vật ra.
“Trần đạo hữu, đây là xương cá…”
Trần Tô nghe vậy không khỏi nhìn thoáng qua.
“…”
Đánh giá điểm 9-10 cuối chương để ủng hộ converter.
Một thế giới phép thuật đầy huyền bí, một vùng đất chứa đầy bí ẩn. Những chủng tộc mang sức mạnh vượt trội hơn cả con người, ví như Elf, Troll, Orc, Goblin, Vampire, Ma Sói, Gitan… dần lộ diện. Lại đột nhiên xuất hiện một ông chú bán hủ tiếu dạo, bán hủ tiếu cho cả thế giới.