» Chương 1051: Niệm
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 27, 2025
**Chương 1051: Niệm**
Nghe được Trương Đại Bàn thế mà ở trong Tà Hoàng triều, lẫn vào như vậy phong sinh thủy khởi, Bạch Tiểu Thuần cũng trợn mắt hốc mồm. Một bên Cự Quỷ Vương, mặc dù cho tới bây giờ chưa từng nghe qua Trương Đại Bàn cái tên này, nhưng cũng trong nháy mắt này, kinh động như gặp Thiên Nhân.
“Trương Đại Bàn này dĩ nhiên tài hoa hơn người đến thế, có thể một thân một mình, tại trong Tà Hoàng triều này đứng vững gót chân! Xem ra quả nhiên danh tự tốt, mệnh liền tốt a!” Cự Quỷ Vương hít vào một hơi, chỉ cảm thấy Trương Đại Bàn này danh tự chữ ‘Đại’, thấy thế nào cũng tốt hơn chữ ‘Tiểu’ rất nhiều. Lòng hắn dâng lên cảm khái, trong lòng cũng tiếc nuối, sao mình ở Man Hoang lại không quen biết Trương Đại Bàn này đâu.
“Cái kia. . . Công Tôn Thiên Tôn, Trương Đại Bàn này có đạo lữ không?” Cự Quỷ Vương không biết nghĩ tới điều gì, tràn đầy phấn khởi hỏi.
Hắn hỏi như vậy, Bạch Tiểu Thuần lập tức không vui, trừng Cự Quỷ Vương một cái. Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ Cự Quỷ Vương này hẳn là thích làm mai mối cho người ta, năm đó giao con gái cho mình, giờ lại đi tìm hiểu Trương Đại Bàn. Chẳng lẽ gia hỏa này còn có con gái tư sinh?
Bạch Tiểu Thuần nghi hoặc liếc nhìn Cự Quỷ Vương. Ánh mắt này khiến Cự Quỷ Vương có chút chột dạ, gượng cười vài tiếng. Quả thật như Bạch Tiểu Thuần suy đoán, hắn mặc dù không có con gái tư sinh, nhưng lại nếm được vị ngọt trong chuyện dựa vào quan hệ bám váy, buộc chặt một cường giả tương lai.
Đáy lòng hắn vừa rồi cũng đang suy nghĩ, có nên nhận con gái nuôi loại hình, sau đó gả cho Trương Đại Bàn làm đạo lữ, như vậy mình sẽ lại thêm một con rể. . . Từ đó về sau, con rể đi chinh phục giang sơn, con gái thì chinh phục con rể, còn bản thân làm nhạc phụ, tự nhiên cũng vô địch thiên hạ.
Tâm tư Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần ít nhiều nhìn ra một chút, rất là trơ trẽn. Lòng hắn cũng thổn thức, quả thật kinh lịch Trương Đại Bàn qua lời nói Công Tôn Uyển Nhi chỉ là vài câu đơn giản, nhưng có thể tưởng tượng quá trình đó nhất định tràn đầy hung hiểm.
Dù sao, đối với Trương Đại Bàn lúc đó, đi vào một thế giới xa lạ, rời xa quê hương, tu vi lại chỉ là Nguyên Anh. Hắn có thể từng bước đứng vững, thậm chí đạt được địa vị hiện tại trong Tà Hoàng triều. Mặc dù dựa vào luyện linh, nhưng việc này không phải tu sĩ nào biết luyện linh cũng làm được.
Còn có Hầu tiểu muội, cũng khiến Bạch Tiểu Thuần rốt cục yên tâm. Hắn hiện tại và Công Tôn Uyển Nhi, tuy không gọi là bạn bè, nhưng cũng là đồng minh. Hắn cũng nhìn ra Công Tôn Uyển Nhi không che giấu. Đáy lòng nhẹ nhàng thở ra, đồng thời cũng mừng thay cho Hầu tiểu muội.
Dù sao, trên Vĩnh Hằng đại lục nguy cơ tứ phía này, Hầu tiểu muội từ khi tới, luôn an toàn, lại có tài nguyên tu luyện đầy đủ. Dù là Quỷ Mẫu trước đây, hay Công Tôn Uyển Nhi bây giờ, dù nguyên nhân khác nhau, cũng sẽ chiếu cố Hầu tiểu muội nhiều hơn.
Sau khi lòng an ổn, Bạch Tiểu Thuần nhìn tầng mây trên chiến thuyền, đang gào thét bay qua. Hắn hỏi chuyện quan tâm nhất bây giờ, ngoài thân bằng Thông Thiên thế giới.
“Uyển nhi, ngươi là Thiên Tôn, vậy. . . làm sao mới trở thành Thiên Tôn?” Bạch Tiểu Thuần nhìn về phía Công Tôn Uyển Nhi. Tu vi hắn bây giờ nhìn như Chuẩn Thiên Tôn, nhưng thực tế vẫn chưa thỏa đáng.
Bất Tử Quyển mặc dù đại viên mãn, nhưng Trường Sinh Quyển thì không. Tu vi hắn bây giờ chỉ có thể nói là còn trong Bán Thần cảnh, còn về cụ thể cảnh giới phân chia, hắn cũng có chút mê mang.
Hắn biết khi Bất Tử Quyển và Trường Sinh Quyển đều đại viên mãn, dường như có thể tấn thăng Thiên Tôn, nhưng quá trình cụ thể và những điều cần chú ý, hắn chỉ mơ hồ.
Về điểm này, Công Tôn Uyển Nhi là Thiên Tôn sơ kỳ, có ý nghĩa chỉ điểm cực lớn cho Bạch Tiểu Thuần. Cự Quỷ Vương bên cạnh cũng vểnh tai, hắn ở trong Bán Thần đã nhiều năm, biết về việc này không nhiều hơn Bạch Tiểu Thuần. Giờ phút này cũng ngưng thần lắng nghe.
Công Tôn Uyển Nhi cười cười, vén lọn tóc đen bị gió thổi bay. Nàng vốn đã tuyệt mỹ, giờ phút này động tác nhẹ nhàng, khiến nàng càng có phong tình. Đến cả đôi mắt đẹp đảo qua, cũng theo tóc đen phất phới, làm người ta lòng ngứa ngáy.
Cự Quỷ Vương có chút miệng đắng lưỡi khô. Hắn hơi háo sắc, giờ phút này mắt sáng lên.
Còn Bạch Tiểu Thuần cũng tim đập nhanh, nhưng nhớ lại chuyện Công Tôn Uyển Nhi trước đây, liền lập tức cảnh giác. Hắn thầm hô Yêu Nữ, đồng thời cảm thấy thân phận mình đã khác, nhất là so ánh mắt loại thần thông chi pháp này, Bạch Tiểu Thuần sẽ không vì đối phương là nữ tử mà yếu thế.
Thế là hắn trợn mắt nhìn sang. Để bản thân càng có uy nghiêm, Bạch Tiểu Thuần nghĩ nghĩ, dứt khoát tròng mắt khẽ động, dò xét xuống thân thể Công Tôn Uyển Nhi.
Không hề để ý ánh mắt của hai người trước và sau, Công Tôn Uyển Nhi cười duyên thân thể lung lay, hai gò má ửng hồng, lộ ra ý mị hoặc.
“Tiểu ca ca không cần nhìn người ta như vậy. Nếu thật muốn nhìn, chúng ta vào khoang thuyền, người ta cho tiểu ca ca thấy được không?”
Âm thanh này vừa vang lên, thân thể Cự Quỷ Vương run lên, hầu kết nhấp nhô nuốt nước miếng. Bạch Tiểu Thuần cũng mắt trợn to, theo bản năng dịch ra sau.
“Cũng may ta có định lực. Tống Quân Uyển cũng tốt, Hồng Trần Nữ cũng vậy, mặc dù mức độ yêu nghiệt không bằng Công Tôn Uyển Nhi này, nhưng ta cũng có sức chống cự, càng có đại bảo kiếm!” Bạch Tiểu Thuần khinh bỉ liếc Cự Quỷ Vương, ho khan một tiếng, tay phải vỗ túi trữ vật. Đại kiếm Bắc mạch thế giới, theo lam quang lóe lên, xuất hiện trong tay Bạch Tiểu Thuần.
Cầm đại kiếm, Bạch Tiểu Thuần khoa tay một chút, sau đó nhìn về phía Công Tôn Uyển Nhi.
“Ngươi vừa nói đến đâu rồi? Ngươi phải cho ta thấy cái gì?”
Cự Quỷ Vương giờ phút này xấu hổ dở khóc dở cười, nhìn Bạch Tiểu Thuần. Hắn đột nhiên rất bội phục, có thể trong giọng nói mềm mại kia, thế mà lấy ra Bắc Mạch Đại Kiếm để uy hiếp gián tiếp. Điều này khiến Cự Quỷ Vương rất vui mừng.
Công Tôn Uyển Nhi kiêng kỵ nhìn đại kiếm trong tay Bạch Tiểu Thuần, mắt có chút u oán, nhẹ giọng nói nhỏ.
“Hệ thống tu luyện, Vĩnh Hằng đại lục và Thông Thiên thế giới của các ngươi giống nhau, đều là Nguyên Anh, sau đó là Thiên Nhân, Bán Thần, Thiên Tôn.”
“Nhưng khác biệt là đối với sự lý giải về lực lượng. Trên Vĩnh Hằng đại lục, nguồn gốc mọi lực lượng đều không thoát khỏi chữ ‘niệm’!”
“Thiên Nhân là quá trình dung ý chí bản thân vào ý trời, mượn lực lượng thiên địa, đồng thời thức tỉnh niệm lực bản thân. Bán Thần cao hơn một tầng, là áp ý chí bản thân lên ý trời, không phải mượn dùng, mà là trực tiếp lấy ra. Đồng thời càng làm cho niệm lực đã thức tỉnh, chôn sâu trong lòng, hình thành niệm căn!”
“Còn về Thiên Tôn. . . Khi tu sĩ Bán Thần đột phá, bước vào Đại Thừa, sẽ ngưng tụ ra một hạt đạo chủng được hình thành sau khi niệm căn chôn sâu trong thể nội!”
“Đạo chủng này trong quá trình tu luyện sẽ không ngừng mọc rễ nảy mầm, dung nhập toàn thân, cuối cùng đột phá, như hoa nở, hình thành vô tận đạo niệm!”
“Khi đó, liền có thể đột phá Thiên Tôn, trở thành vị Hoàng giả Thái Cổ thứ ba trên đời này!”
“Đáng tiếc bước này thật quá khó khăn. Cho đến nay, chỉ có hai đại Hoàng giả, mới là cường giả Thái Cổ cảnh tạo thành đạo niệm bản thân!” Công Tôn Uyển Nhi nhẹ giọng nói, âm thanh thăm thẳm vang vọng. Bạch Tiểu Thuần nghe vào tai, tâm thần chấn động, Cự Quỷ Vương bên cạnh cũng hô hấp dồn dập.
“Niệm lực, niệm căn, đạo chủng, đạo niệm!” Bạch Tiểu Thuần lẩm bẩm.
“Chúng sinh vạn vật đều có niệm lực, nó là cơ sở của mọi thứ, thiên biến vạn hóa, bao hàm thiên địa, bao hàm thế giới, càng bao hàm vạn vật chúng sinh! Một ngọn cây cọng cỏ cũng vậy. Toàn bộ thế giới giống như một ngọn núi lớn, từ trên xuống dưới, có thể nghiền ép hoàn toàn khống chế. Từ dưới chí thượng, chúng sinh trong từng bước tu luyện, không ngừng leo lên, để niệm lực bản thân hóa thành rễ, chôn sâu trong linh hải, cuối cùng ngưng tụ đạo chủng, sinh ra đạo niệm!”
“Thần thông đạo pháp Thiên Tôn thi triển ra, sở dĩ không giới hạn ở bản thân, không giới hạn ở thiên địa, mọi thứ trong thế giới này, đều có thể lấy ra làm nguyên nhân pháp thuật của mình, cũng chính bởi vì đạo chủng tồn tại!”
“Đạo chủng vừa xuất hiện, chính là Thần Linh Đại Tôn chân chính, siêu việt thiên địa, cho nên xưng là Thiên Tôn!” Âm thanh Công Tôn Uyển Nhi, tựa như sấm sét, oanh minh trong đầu Bạch Tiểu Thuần, khiến hắn rốt cục có nhận biết rõ ràng về Thiên Tôn.
“Đối với niệm lực cơ sở nhất mà chúng sinh đều có, từ xưa đến nay có cách giải thích khác nhau. Đa số người cho rằng niệm lực cũng có thể gọi là tín niệm. Như bản tôn Quỷ Mẫu trước đây, thi triển đạo pháp, chính là ngưng tụ lực lượng tín niệm chúng sinh Tà Hoàng triều!”
“Đây cũng là căn bản tồn tại của hoàng triều. Tương tự, ta mặc dù chưa hiểu toàn diện về Thái Cổ, nhưng đối với tồn tại Thái Cổ cảnh mà nói, lãnh thổ hắn càng lớn, con dân hắn càng nhiều, lực lượng hắn càng mạnh!”
“Mặt khác. . . Đạo chủng càng là tồn tại Thiên Tôn cảnh quý giá hơn thần hồn. Có thể nói là cơ sở của mọi thứ bản thân. Chính bởi vì có đạo chủng, cho nên bọn họ mới có thể sau khi chết, bị cường giả Thái Cổ phục sinh!” Công Tôn Uyển Nhi hít sâu, lời nàng nói, khiến Bạch Tiểu Thuần và Cự Quỷ Vương nghe xong, lập tức sắc mặt biến đổi kịch liệt.
“Phục sinh?” Cự Quỷ Vương lập tức hỏi.