» Chương 1044: Làm vụ lớn! !

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 27, 2025

Cách Vĩnh Hằng Hải vạn dặm, Bạch Tiểu Thuần nghe tiếng lòng lộp bộp, cảm nhận được vòng xoáy sụp đổ. Về thời gian, hắn lập tức ước lượng, chiến thuyền kia quả thật rất đáng sợ, vượt trên cả suy đoán của hắn.

“Quá đáng khinh người!” Cự Quỷ Vương sắc mặt có chút tái nhợt, trông rất chật vật. Vừa rồi nếu không có Nguyệt Lượng Hoa trợ giúp, dưới sự vây công của bảy tên Bán Thần kia, hắn chắc chắn thảm bại.

“Nếu như Đại Thiên Sư còn có Đấu Thắng Vương cùng mấy lão gia hỏa kia ở đây, năm người chúng ta hợp lực, há có thể sợ bọn họ!” Cự Quỷ Vương cảm thấy mất mặt, giờ phút này rất là tức giận.

“Hẳn là may mắn chúng ta ra tay nhanh, chuyển bị động thành chủ động. Nếu không, nếu như bị Quỷ Mẫu vây quanh trong huyện thành nhỏ kia, sợ là thật sự thành thú bị nhốt.” Bạch Tiểu Thuần cau mày, tâm tình cũng có chút bực bội. Hắn nhận ra dã tâm của Quỷ Mẫu, cũng nhận ra đối phương chắc chắn sẽ truy đuổi đến cùng.

Nếu là ở Thông Thiên thế giới, Bạch Tiểu Thuần có quá nhiều nơi để tránh né nguy cơ lần này. Nhưng hôm nay trên Vĩnh Hằng đại lục này, lại là biên giới Tà Hoàng triều, một khi tiếp tục trì hoãn, mức độ nguy hiểm sẽ tăng lên vùn vụt.

“Nếu như Quỷ Mẫu này có thể xuống chiến thuyền chiến đấu thì tốt biết mấy.” Bạch Tiểu Thuần thở dài. Sự cẩn thận của Quỷ Mẫu khiến nàng không để lộ nửa điểm sơ hở. Bạch Tiểu Thuần nhất thời cũng không có cách nào. Giờ phút này, thần thức hắn tản ra quét qua Vĩnh Hằng Hải, chỉ thấy vô tận nước biển, không tìm thấy chút nơi nào để tránh né.

Đúng lúc Bạch Tiểu Thuần và Cự Quỷ Vương đang đau đầu, phía sau bọn họ cách đó không xa truyền đến tiếng nổ ầm ầm như sóng lớn vỗ bờ. Trong tiếng nổ vang, chỉ thấy từ hướng Tiên Vực thứ ba, thân thể cao lớn của Bạch Cốt Tích Dịch đã xuất hiện trong tầm mắt.

Hắc vụ khuếch tán ra, hóa thành vô số Lệ Quỷ dữ tợn, phát ra tiếng gào thét thảm thiết, truyền vào tai Bạch Tiểu Thuần và Cự Quỷ Vương, khiến hai người đều co rút đồng tử.

Một hơi trước, Bạch Cốt Tích Dịch kia còn ở nơi xa, nhưng đột nhiên, theo khí huyết chi sương mù xuất hiện trên Bạch Cốt Tích Dịch, khí thế của nó đột nhiên bộc phát, với một loại tốc độ khiến Bạch Tiểu Thuần phải hít vào một hơi lạnh, vậy mà chỉ trong nháy mắt, liền từ đằng xa thế như chẻ tre, trực tiếp đánh tới.

Quá nhanh, Bạch Tiểu Thuần hất tay áo, trực tiếp đẩy Cự Quỷ Vương ra. Hai người riêng phần mình lùi lại trong nháy mắt, Bạch Cốt Tích Dịch kia liền “Ầm” một tiếng, đâm vào khu vực trước đó hai người đứng.

Tiếng ken két vang vọng, giữa không trung phiến khu vực này, lại xuất hiện từng đạo vết nứt hư vô, bị va chạm mà sinh ra. May mắn Vĩnh Hằng đại lục này không phải bình thường, những vết nứt kia nhanh chóng liền khép lại.

Nhưng lực xung kích do va chạm gây ra, lại như bão táp, quét sạch bốn phương. Càng là vào lúc cốt chu này xuất hiện, từng mảnh biển lửa từ miệng Bạch Cốt Tích Dịch kia phun ra, theo sóng nhiệt ập tới mặt, biển lửa kia nhanh chóng khuếch tán, như muốn vây quanh Bạch Tiểu Thuần và Cự Quỷ Vương.

Càng có từng đạo quang trụ màu đen, không ngừng bắn ra. Mặc dù bị Bạch Tiểu Thuần và Cự Quỷ Vương tránh đi, nhưng lực sát thương của quang trụ màu đen kia, vẫn khiến Bạch Tiểu Thuần trong mắt có chút lo lắng.

Mặt khác chính là hai cái mặt quỷ kia, cũng đều trong tiếng gào thét, đi trước chiến thuyền một bước, muốn tới chặn đường Bạch Tiểu Thuần và Cự Quỷ Vương.

Thấy khoảng cách trước đó tranh thủ được, cứ như vậy bị xóa bỏ, sự lo lắng trong mắt Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng mạnh. Thời khắc nguy hiểm, hắn không kịp nghĩ nhiều, tay phải đột nhiên giơ lên, hướng về Bạch Cốt Tích Dịch đột nhiên chỉ.

“Thủy Trạch!”

Đất trời bốn phía, trong phạm vi vô tận, lập tức hơi nước ngập trời, thậm chí tầm mắt chiếu tới, thế giới đều mông lung. Một màn này, khiến ánh mắt Quỷ Mẫu trên chiến thuyền ngưng lại, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần lúc, nhìn thấy chính là dưới cái vẫy tay áo của Bạch Tiểu Thuần, trong miệng theo đó truyền ra hai chữ!

“Quốc Độ!!”

Rống!

Thế giới chấn động, thiên địa oanh minh, một tiếng thú rống tựa hồ từ Viễn Cổ, từ vô tận tuế nguyệt trước đó truyền đến, trong nháy mắt này, điên cuồng truyền khắp bát phương. Càng là ngay lúc âm thanh này khuếch tán ra, một mảnh đại lục đen kịt, trực tiếp từ trong đầm nước bốn phía này, ù ù dâng lên!

Vảy đen, hai mắt đỏ ngầu, còn có mùi tanh tràn ngập bốn phương này, đại lục dâng lên kia, chính là… hàm trên của Ngạc thú!

Ngay sau đó, hàm dưới cũng đồng thời từ trong đầm nước bộc phát ra, một cái miệng cá sấu vô cùng to lớn, khiến những Bán Thần nơi đây, từng người đều trừng to mắt, cứ như vậy xuất hiện giữa thiên địa.

Bạch Cốt Tích Dịch vốn đã đủ lớn, có thể so với Ngạc thú này, căn bản là không đáng kể!

“Đây là cái gì!!” Những Bán Thần kia nhao nhao kinh hãi. Giờ phút này trong khi nhanh chóng lùi lại, cái miệng lớn của Ngạc thú này, đã hoàn toàn mở ra, một ngụm… hướng về Bạch Cốt Tích Dịch kia, trực tiếp nuốt chửng đi qua.

Một màn này, rơi vào mắt Cự Quỷ Vương, dù là hắn đối với Bạch Tiểu Thuần cực kỳ hiểu rõ, nhưng vẫn là vào thời khắc này, vẫn như cũ bị chấn động sâu sắc, con mắt đều muốn rớt xuống, ngây ngốc một chút sau đó, há hốc mồm.

“Đây là thần thông?”

Sau khi kinh hãi, Cự Quỷ Vương biết thời gian gấp gáp, lập tức lùi lại. Tốc độ liều lĩnh bộc phát ra, hướng về nơi xa nhanh chóng bay đi. Bạch Tiểu Thuần lựa chọn giống hắn, không thèm nhìn kết quả. Một bước đi xa, xuất hiện bên cạnh Cự Quỷ Vương sau đó, hai người đều dốc toàn lực phát huy tốc độ, “Sưu sưu” giữa, lần nữa kéo dài khoảng cách.

Bạch Cốt Tích Dịch muốn truy đuổi, nhưng hôm nay cái miệng lớn của Ngạc thú, đã bao phủ nó bên trong. Nhìn từ xa, miệng của Ngạc thú này, tựa như từ trong Vĩnh Hằng Hải xông ra, thay thế thế giới và thiên địa nơi Bạch Cốt Tích Dịch đứng!

Tựa hồ mặc cho chiến thuyền này giãy giụa như thế nào, cũng đều vô ích. Dù là thân thể nó xuất hiện khí huyết chi sương mù, triển khai tốc độ kinh người, cũng đều khó mà chạy thoát khỏi cái miệng lớn Ngạc thú này mở ra.

Trong sự rung động, thậm chí mấy Bán Thần kia, cũng đều kinh hãi phát hiện không cách nào chạy ra khỏi phạm vi này. Theo Ngạc thú hàm trên và hàm dưới đột nhiên khép lại, một tiếng nổ vang rung trời sau đó, Ngạc thú hướng về phía dưới đầm nước lặn xuống. Nhìn từ xa, nếu như Vĩnh Hằng Hải không nổi bọt nước, chắc chắn sẽ cho người ta ảo giác chìm xuống Vĩnh Hằng Hải.

Cho đến khi Ngạc thú hoàn toàn biến mất, kể cả đầm nước bốn phía, cũng đều trong sự mơ hồ triệt để tán đi sau đó, qua hơn mười hơi thở, một tiếng sấm rền buồn bã, lại từ trong hư vô này trực tiếp nổ tung truyền ra.

Mắt thường có thể thấy, một chỗ hư không trực tiếp vỡ vụn. Tiếng gào thét từ Bạch Cốt Tích Dịch, từ trong vỡ vụn kia truyền ra lúc, thân ảnh khổng lồ của Bạch Cốt Tích Dịch, lại trực tiếp xé rách hư không, vọt ra.

Có thể nhìn thấy trên người nó, lại có không ít chỗ vỡ vụn, có thể thấy được dưới Thủy Trạch Quốc Độ, cho dù là nó, cũng đều phải chịu sự tàn phá! Tựa hồ trên Vĩnh Hằng đại lục này, uy lực của Thủy Trạch Quốc Độ càng mạnh hơn.

Chỉ là Quỷ Mẫu trên chiến thuyền đỉnh đầu, giờ phút này mặc dù khuôn mặt hơi căng cứng, nhưng trong mắt nàng lại lộ ra sự hưng phấn.

“Cuối cùng lại bị ta bức ra một đòn sát thủ khác của ngươi! Mà phàm là thần thông ngươi đã dùng qua, đừng hòng trước mặt ta, lần thứ hai thi triển lúc còn có hiệu quả!” Quỷ Mẫu đột nhiên nở nụ cười. Trong nụ cười kia, sự tham lam và khát vọng mãnh liệt hơn.

Bạch Tiểu Thuần càng mạnh, hứng thú của nàng lại càng lớn. Khi ép khô tất cả đòn sát thủ của Bạch Tiểu Thuần, chính là thời điểm nàng cuối cùng ra tay!

Giờ phút này trong khi ngẩng đầu, dáng cười của Quỷ Mẫu càng phát ra rực rỡ, điều khiển chiến thuyền, hướng về phương hướng Bạch Tiểu Thuần bỏ chạy, lần nữa đuổi theo!

Dù là trên chiến thuyền của nàng, tu sĩ Bán Thần giờ phút này chỉ còn lại ba người, nhưng Quỷ Mẫu không quan tâm. Chỉ cần lần này bắt được Bạch Tiểu Thuần, đối với nàng mà nói, tất cả đều đáng giá!

“Bạch Tiểu Thuần, ngươi là của ta! Tất cả của ngươi, đều là của ta!” Quỷ Mẫu liếm môi. Nếu như người không biết tình huống, thấy cảnh này, nhất là dung nhan tuyệt mỹ của Quỷ Mẫu, chắc chắn sẽ nảy sinh vô hạn liên tưởng…

Giờ phút này bên ngoài mấy vạn dặm, trên Vĩnh Hằng Hải, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần và Cự Quỷ Vương càng lúc càng nhanh. Hai người đều sắc mặt âm trầm, không nói lời nào. Cự Quỷ Vương trong lòng uất nghẹn, càng có bất an. Thật sự là Quỷ Mẫu quá đáng sợ, khiến Cự Quỷ Vương đã nhận thức được, hy vọng lần này tới Thánh Hoàng triều, có chút xa vời.

“Làm sao bây giờ, phải nghĩ ra biện pháp!” Cự Quỷ Vương đáy lòng thầm than, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ. Hắn không chú ý tới Bạch Tiểu Thuần lúc này, trong mắt từ từ lóe lên quỷ quang.

Bạch Tiểu Thuần không cam lòng. Nếu không có chiếc cốt chu kia, dù là Quỷ Mẫu là Thiên Tôn, có thể muốn truy sát Bạch Tiểu Thuần, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản. Chỉ là sự tồn tại của cốt chu này, khiến Quỷ Mẫu đứng ở thế bất bại.

“Không biết Hầu tiểu muội thế nào…” Bạch Tiểu Thuần lo lắng nhất, vẫn là Quỷ Mẫu lấy Hầu tiểu muội và Trương Đại Bàn ra uy hiếp. Tuy nhiên vừa rồi tiếp xúc, đối phương từ đầu đến cuối không nhắc đến hai người, điểm này, khiến Bạch Tiểu Thuần trong lòng có chút lo lắng. Muốn biết tin tức của Hầu tiểu muội, nhất định phải khiến Quỷ Mẫu không còn che giấu mà mở miệng mới được.

“Còn nữa… lấy mấy cái Bán Thần làm lễ vật nhập môn, hơi ít, phân lượng cũng không đủ nặng… Không đủ oanh động a!” Bạch Tiểu Thuần thần sắc biến ảo giữa chừng. Trong mắt tơ máu theo suy nghĩ chập trùng, theo một suy nghĩ điên cuồng không ngừng tăng lên trong đầu, càng phát ra lộ ra hồng quang quỷ dị.

Suy nghĩ một lúc lâu, Bạch Tiểu Thuần đột nhiên khựng lại, mắt đỏ, kéo lấy Cự Quỷ Vương.

“Lão ca, ngươi nói… chúng ta trói Quỷ Mẫu lại, đưa đến Thánh Hoàng triều, Thánh Hoàng sẽ ban thưởng gì cho chúng ta?”

Cự Quỷ Vương đang suy nghĩ biện pháp thoát thân, bị Bạch Tiểu Thuần giữ chặt sau giật mình, thấy tơ máu trong mắt Bạch Tiểu Thuần, lại nghe lời nói của Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt hắn đột nhiên trợn to, há hốc mồm.

“Trói Quỷ Mẫu lại?” Cự Quỷ Vương đột ngột có cảm giác quen thuộc, không nghĩ lại, giờ phút này mắt trợn tròn, đầu đều “Ong” một tiếng. Phải biết toàn bộ Thiên Tôn Tà Hoàng triều, tổng cộng mới sáu vị. Bất kỳ vị nào cũng là nhân vật kinh thiên động địa. Nếu bị trói, chuyện này chắc chắn oanh động toàn bộ Vĩnh Hằng đại lục, mà Thánh Hoàng bên kia, cũng nhất định là cả đời này, chưa từng gặp qua lễ vật nhập môn có phân lượng như vậy!

“Tiểu Thuần ngươi đừng xúc động…” Cự Quỷ Vương trong tiếng hít khí, nhanh chóng thuyết phục. Thật sự là hắn cảm thấy đề nghị này của Bạch Tiểu Thuần, đối với hai người đang bị truy đuổi lúc này mà nói, thật sự quá điên cuồng.

“Ngươi có dám hay không!” Bạch Tiểu Thuần vừa trừng mắt. Nếu Cự Quỷ Vương lập tức đồng ý, hắn có lẽ sẽ còn do dự, thật sự là hắn cũng cảm thấy, ý nghĩ này quá kích thích.

Nhưng thấy dáng vẻ căng thẳng kia của Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần lập tức bất mãn.

“Cự Quỷ lão ca, không phải ngươi nói chúng ta muốn làm một việc lớn sao? Còn có chuyện gì so với trói một cái Thiên Tôn, còn muốn lớn hơn? Chuyện này nhất định oanh động toàn bộ Vĩnh Hằng đại lục!” Trán Bạch Tiểu Thuần nổi gân xanh, cắn răng nói ra.

Cự Quỷ Vương tim đập thình thịch, thầm oán: “Ngươi sao không trói lại Thái Cổ đi, vậy mới bùng nổ…” Nhìn dáng vẻ hiện tại của Bạch Tiểu Thuần, hắn chợt nhớ ra nguồn gốc cảm giác quen thuộc trước đó…

“Mẹ nó… Thằng khốn này lúc trước trói ta lúc, cũng là bộ dạng này. Hắn đây là trói người thành quen rồi!” Cự Quỷ Vương không để ý tới nụ cười khổ, cắn răng một cái thật mạnh.

“Làm đi! Ngươi nói làm sao trói!”

Quay lại truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Bảng Xếp Hạng

Chương 2363: Rơi xuống hỗn độn

Q.1 – Chương 896: Đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng

Toàn Chức Pháp Sư - April 30, 2025

Chương 2362: Xương đầu hóa ác thi