» Q.1 – Chương 581: Quán nhật oai

Thôn Thiên Ký - Cập nhật ngày May 31, 2025

Đúng lúc kẻ khống chế Thời Gian Chi Tháp vừa đến, đôi mắt Ngô Dục cũng đã tích trữ Thái Dương Chân Hỏa đến cực hạn. Môn thần thông này có thể kích động Thái Dương chi hỏa! Giờ đây, vô số hỏa diễm mãnh liệt đang dồn nén trong đôi mắt Ngô Dục.

Ngay cả khi Minh Lang bảo hắn dừng lại, hắn cũng không ngừng. Lực nổ kinh khủng và nguy cơ tự tổn thực chất chỉ diễn ra trong khoảnh khắc. Hỏa Nhãn Kim Tinh đã hoàn toàn hội tụ tại đôi mắt; nếu vượt quá giới hạn, đôi mắt này rất có khả năng sẽ hủy diệt.

May mắn thay, có người bước vào!

Hắn chờ đợi chính là khoảnh khắc này! Bóng người kia vừa vặn tiến vào, còn chưa kịp thích nghi với tình hình bên trong, Ngô Dục đã đứng sẵn ở phía sau! Đương nhiên, ngay lập tức, hắn liền phát động Hỏa Nhãn Kim Tinh – môn thần thông Quán Nhật bùng nổ!

Trong hai mắt, Thái Dương Chân Hỏa tích trữ đến cực hạn, rung động, lửa giận gầm thét, vô số ngọn lửa áp súc đến mức cùng cực, vào khoảnh khắc này bộc phát, hình thành một cột lửa vàng đậm! Tốc độ đó nhanh như ánh sáng, khoảng cách chưa đến một trượng!

Hầu như ngay khi bóng người kia vừa tiến vào, đòn tấn công Ngô Dục đã chuẩn bị từ lâu, cột sáng lửa vàng đậm ấy liền trực tiếp đánh trúng bóng người kia, người này liền trực tiếp bị uy năng Quán Nhật của Ngô Dục nuốt chửng!

Minh Lang đã nói, sở dĩ có tên Quán Nhật, ý nghĩa là Hỏa Nhãn Kim Tinh này sau khi nuốt hấp Thái Dương chi hỏa rồi bắn mạnh ra, thậm chí có thể xuyên thủng mặt trời. Cầu vồng nối thẳng tới mặt trời!

Ầm!

Sau khi đánh trúng đối thủ, Ngô Dục không bận tâm xem đối thủ là ai, hay đang trong tình trạng thế nào. Hắn chỉ biết rằng, đòn Quán Nhật như lôi đình này chắc chắn đã chấn động đối phương bay ra ngoài; còn là đánh chết hay chỉ làm hắn bị thương thì hắn không rõ.

Chỉ liếc mắt một cái, hắn lờ mờ nhìn thấy dáng vẻ của người kia rất mơ hồ, chỉ có mi tâm tựa hồ có một ký tự vô cùng chói mắt. Tuy nhiên, Ngô Dục không nhìn rõ đó là chữ gì, trong mơ hồ, hắn chỉ có thể cảm nhận được người vừa bước vào đây tuyệt đối không phải tầm thường! Do ảnh hưởng của thời gian biến hóa, người kia vừa vào đến, ở trong không gian thời gian nhanh gấp năm mươi lần của Ngô Dục, nhất thời có chút không thích ứng, tốc độ của hắn vẫn đang điều chỉnh thì liền trực tiếp trúng một đòn của Ngô Dục!

“Đi!”

Ngô Dục không nói hai lời, sau khi sức mạnh Quán Nhật bùng nổ khỏi đôi mắt, đôi mắt hắn khôi phục sáng rực, lập tức lao đến cánh cửa vừa mở, xông ra ngoài. Hắn còn không biết Quán Nhật rốt cuộc có uy năng đến mức nào. Thế nhưng, ít nhất người kia giờ phút này hoàn toàn bị hỏa diễm vây quanh, và bị đẩy văng hơn mười trượng ra xa, đập vào bức tường của Thời Gian Chi Tháp, mơ hồ có thể nhìn thấy một bên vai tựa hồ cũng bị Hỏa Nhãn Kim Tinh của Ngô Dục đánh cho máu thịt be bét!

“Người này hẳn rất mạnh, tựa hồ chưa từng thấy. Đối mặt cường giả như vậy, Quán Nhật có thể làm được đến bước này, đã không dễ dàng.”

Dù cho không đánh chết hoặc bức đối phương rời khỏi Thái Cổ Tiên Lộ, Ngô Dục vẫn cảm thấy rất hài lòng.

Tuy nhiên lúc này, ngọn lửa vàng trên người người kia trong nháy tức bùng nổ, khí thế đáng sợ. Trước khi rời đi, Ngô Dục cảm nhận sâu sắc sự kinh khủng của người này! Hắn sao có thể ngờ rằng người vừa bước vào lại cường hãn vượt quá sức tưởng tượng. Người kia mở một cánh tay, tựa như bàn tay trời cao, vồ tới Ngô Dục, đồng thời đôi mắt vô cùng lạnh lẽo, tĩnh lặng, không biết từ nhỏ đã lớn lên ở đâu mà còn trẻ tuổi đã có khí thế đế vương uy nghiêm như vậy!

Thế nhưng, quá chậm. Ngô Dục vẫn nhanh hơn một bước, nhờ vào Quán Nhật, sự xuất kỳ bất ý và vị trí thuận lợi, đối phương vừa định vồ tới thì Ngô Dục đã hoàn toàn thoát ra khỏi Thời Gian Chi Tháp!

Khoảnh khắc Ngô Dục biến mất, cánh cửa kia thình lình đóng lại, phảng phất như chưa từng xuất hiện. Ngu Nhạc Đế Tử bị bỏ lại, ngẩn người trong Thời Gian Chi Tháp trống trải.

“Người như vậy, chuyện như vậy, thật sự là chưa từng có! Ha ha…”

“Ngay cả ta cũng dám trêu đùa, vậy thì càng thêm thú vị.”

Người này là ai, lúc này sẽ có vẻ mặt gì, Ngô Dục căn bản không biết. Bởi vì hắn đối mặt, thực chất là một tầng nguy cơ mới.

Lần thoát vây này của Ngô Dục, yếu tố chủ yếu nhất chính là sự xuất kỳ bất ý. Bóng người kia sau khi đi vào, căn bản không nghĩ tới Ngô Dục đã sớm ẩn nấp ở đó để công kích hắn. Khi hắn nhân cơ hội đi ra, người bên ngoài cũng căn bản không nghĩ tới Ngô Dục lại xuất hiện từ nơi này vào lúc này.

Nói thật, thời điểm Ngu Nhạc Đế Tử bước vào, bên trong vẫn là khoảng thời gian gấp năm mươi lần của Ngô Dục. Vì vậy, đối với người bên ngoài, về cơ bản, ngay khoảnh khắc Ngu Nhạc Đế Tử vừa tiến vào rồi biến mất, Ngô Dục đột nhiên vọt ra! Lúc này, Ngô Dục cũng lường trước được phản ứng của những người bên ngoài, vì thế, khoảnh khắc hắn xuất hiện, hắn dùng hỏa diễm bao quanh mình, che chắn tầm mắt mọi người! Như vậy, mọi người sẽ cho rằng hắn chính là người vừa nãy đi vào, chỉ là bị bắn ra thôi.

Thông thường mà nói, bọn họ căn bản không tin tưởng rằng sau khi Ngu Nhạc Đế Tử đi vào, Ngô Dục còn có thể theo cách như thế từ nơi này đi ra. Vì vậy, mặc dù có hơn ba mươi người vây xem, thế nhưng căn bản không ai có thể nghĩ đến người lúc này đi ra lại là Ngô Dục!

“Cút!”

Lúc này, Ngô Dục đột nhiên xuất hiện! Ngay phía trước hắn, vừa vặn là Khương Kỳ Quân. Lúc này Khương Kỳ Quân đang thỉnh cầu Ngu Nhạc Đế Tử cho phép đi vào, gặp phải từ chối, khi nàng có chút thất thần, Ngô Dục xông thẳng ra, cây Hãn Hải Bạo Long Trụ trong tay, một đầu đập về phía trán Khương Kỳ Quân!

“Bạo Lực Thuật!”

Giờ đây, Long Tôn Vương Phật Bất Hủ Thể, cùng với Bạo Lực Thuật, khiến thân thể hắn trong nháy mắt đạt đến một trình độ khó tin đối với cả Diêm Phù Thế Giới! Một côn đó hung hãn, tàn nhẫn! Khương Kỳ Quân đang kinh ngạc, suýt chút nữa bị Ngô Dục đập một côn vào gáy! Nhưng cho dù nàng phát hiện đó là Hãn Hải Bạo Long Trụ, nghĩ đến là Ngô Dục, theo bản năng dùng hai tay chặn lại, thì lực lượng kinh khủng của côn này đã trực tiếp đập gãy cánh tay nàng!

Xoạt xoạt hai tiếng, hai tay gãy lìa, biến dạng khó coi.

“Ngô Dục!” Khương Kỳ Quân thất thanh kêu đau đớn, tiếng gào thét mang theo phẫn nộ, kinh hãi, càng làm tăng thêm sự hỗn loạn khó lường.

Nhưng trên thực tế, tất cả mọi người đều quá kinh ngạc, sự kinh ngạc này hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng, nó đến quá đột ngột, khiến bọn họ nhất thời đều ngây người. Thậm chí có người còn đang nghĩ, đùa gì thế, đây sẽ là Ngô Dục ư? Bọn họ đã nghĩ rằng đó có thể là một loại Khôi Lỗi nào đó có liên quan đến Thời Gian Chi Tháp. Ban đầu, bọn họ còn cho rằng đó là Ngu Nhạc Đế Tử.

Cái khoảnh khắc này, hiển nhiên Ngu Nhạc Đế Tử sẽ không tấn công Khương Kỳ Quân như vậy. Thế nhưng, xuyên qua hỏa diễm, bọn họ rõ ràng nhìn thấy, đây chính là Ngô Dục – kẻ đã cướp Hỏa Nguyên Cổ Tinh Thạch của bọn họ. Chính vì vậy, điều này càng khiến người ta khó có thể tin, đầu óc bọn họ hiện tại trống rỗng, Ngô Dục rốt cuộc đã trốn thoát bằng cách nào!

Dù cho chỉ là trống rỗng trong chớp mắt, Ngô Dục liền dựa vào việc đánh bại Khương Kỳ Quân để thoát ra khỏi vòng vây, ngay khoảnh khắc tiếp theo, Đạo Khí thu hồi, vô số phân thân bỗng nhiên bùng phát, hơn mấy trăm ngàn Ngô Dục, nhất thời hướng về bốn phương tám hướng mà đi, bản thể liền giấu ở giữa.

“Thật không tiện, ta vẫn cứ thoát ra. Có chuyện cần nói rõ với chư vị một hồi, Hỏa Nguyên Cổ Tinh Thạch đã bị ta sử dụng, nếu có không tin, xem tiến bộ của ta đoạn thời gian này liền biết rồi. Tái kiến!”

Đây là lời tất cả phân thân đồng thời nói. Đòn côn vừa nãy của Ngô Dục có thể làm Khương Kỳ Quân bị thương, vô hình trung chính là minh chứng cho sự tiến bộ, hắn tin tưởng những người này nếu bình tĩnh lại mà suy nghĩ kỹ, sẽ hiểu rõ.

Sau khi nói xong, đương nhiên là dốc hết tốc lực, triển khai thần hành thuật bôn ba. Lúc này không giống ngày xưa, Tử Phủ Nguyên Lực cùng thân thể tăng lên, khiến hắn khi triển khai thần hành thuật, tốc độ càng đạt đến một cấp độ kinh khủng, ít nhất những kẻ như Khương Kỳ Quân, căn bản không thể đuổi kịp Ngô Dục nữa. Hơn nữa, hắn còn có đông đảo phân thân để quấy nhiễu.

Lần này, Ngô Dục chuẩn bị lần thứ hai phân tán phân thân ra tất cả các tầng mây. Vì vậy, hiện tại cũng là bôn tẩu khắp nơi, nhất thời giống như có hơn ngàn người đang chạy trốn. Cảnh giới của Ngô Dục tăng lên, các phân thân cũng theo đó tăng lên, tốc độ càng nhanh hơn!

Trong tình huống hỗn loạn như vậy, nhóm thiên tài siêu cấp của Viêm Hoàng Cổ Quốc, đuổi theo không được vài bước liền không tiếp tục đuổi nữa. Trước sau trái phải, đều là Ngô Dục đang chạy trốn! Thế nhưng, hắn hiển nhiên càng mạnh hơn, ngay cả phân thân cũng nhanh hơn, lúc này dù có truy cùng diệt tận cũng không có khả năng tìm được Ngô Dục. Dù sao, mây mù vô tận này còn có tác dụng che chắn tầm nhìn. Không còn là như trước kia, biển cả mênh mông nhìn một cái không sót gì.

“Vừa nãy, đó là Ngô Dục…” Mọi người hai mặt nhìn nhau. Bọn họ nhìn thấy Khương Kỳ Quân lúc này sắc mặt tái nhợt, đang cố nắn lại cánh tay chữa thương, càng thấy khó mà tin nổi.

“Hẳn là hắn, nhiều phân thân như vậy, cũng chỉ có hắn có thủ đoạn như vậy. Thế nhưng… Ngu Nhạc Đế Tử không phải đã đi vào để giải quyết hắn sao, làm sao có khả năng hắn đi ra, mà Ngu Nhạc Đế Tử chưa hề đi ra, chẳng lẽ tòa tháp màu trắng này, không cần người sau khiêu chiến?”

Vừa dứt lời, tòa cổ tháp màu trắng mà bọn họ đang vây quanh, lúc này dĩ nhiên đột nhiên biến mất ngay trước mắt bọn họ, vô thanh vô tức.

“Biến mất rồi!”

Mọi người càng kinh hãi hơn, lúc này, càng đối với tất cả những gì vừa xảy ra hoàn toàn không biết gì, mỗi người đều đứng ngây ra như kẻ ngốc.

Ngô Dục còn có phân thân chưa trốn xa, lúc này cũng nhìn thấy tòa cổ tháp màu trắng kia biến mất rồi. “Không trách trước không có bị người tìm thấy, phỏng chừng cứ qua một quãng thời gian, nó lại biến đổi vị trí.” Đây là suy đoán của hắn. Bản thể của hắn, thực chất đã rời đi rất xa.

Nhưng dù cho là lúc này, các thiên tài của Viêm Hoàng Cổ Quốc vẫn tụ tập cùng một chỗ.

“Ngu Nhạc Đế Tử đi vào, Ngô Dục đi ra, hắn còn nói cổ tinh thạch đã bị hắn dùng. Chúng ta nên làm gì?”

“Đừng nghe hắn khoác lác, hắn làm sao có khả năng lợi dụng cổ tinh thạch, hơn nữa là nhiều cổ tinh thạch như vậy?”

“Thế nhưng, vừa nãy tựa hồ xác thực nhìn thấy thực lực đó tiến bộ, đến Tử Phủ Thương Hải Cảnh tầng thứ năm. Hắn đúng là cảnh giới này, cảnh giới này làm sao có khả năng mạnh mẽ như vậy, còn có thể làm tổn thương Khương Kỳ Quân? Hơn nữa, chỉ hơn mười ngày thời gian, hắn làm sao có khả năng liền tu luyện tới cảnh giới mới!”

Mọi người dồn dập nhìn về phía Khương Kỳ Quân, bọn họ biết Khương Kỳ Quân có trình độ gì, vì vậy nhìn kỹ, càng thêm khó mà tin nổi, mặc dù nói là xuất kỳ bất ý, nhưng Khương Kỳ Quân bị thương xác thực không nhẹ.

“Ở đây thảo luận có ý nghĩa gì, còn không bằng đi tìm hắn, đoạt lại cổ tinh thạch. Ngày hôm nay, chư vị Viêm Hoàng Cổ Quốc chúng ta đều bị hắn nhục nhã, chư vị không cảm thấy, người này, đã không thể tha thứ sao!” Khương Kỳ Quân ánh mắt uy nghiêm đáng sợ.

Quay lại truyện Thôn Thiên Ký

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 928: Vân thăng vân nhân

Thôn Thiên Ký - June 2, 2025

Q.1 – Chương 927: Huyết Vân long báo

Thôn Thiên Ký - June 2, 2025

Q.1 – Chương 926: Thế giới yêu ma phong thổ nhân tình

Thôn Thiên Ký - June 2, 2025