» Chương 4: Luyện Linh
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 25, 2025
Mọi người đại hỉ, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần thì đã là thích đến cực điểm. Cảm thấy Bạch Tiểu Thuần chẳng những đáng bảo vệ, trong bụng ý nghĩ xấu cũng không ít. Thế là Trương Đại Bàn làm chủ, khen thưởng cho Bạch Tiểu Thuần một hạt linh mễ, nhét vào tay hắn.
Bạch Tiểu Thuần cười rất vui vẻ, mơ mơ màng màng về đến phòng, không đợi bò lên giường, linh khí từ vô số thiên tài địa bảo tích lũy trong cơ thể liền bộc phát ra. Đầu choáng một cái, Bạch Tiểu Thuần trực tiếp ngã trên mặt đất, nằm ngáy o o.
Giấc ngủ này ngọt ngào phi phàm. Sáng sớm ngày thứ hai, Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra, tinh thần phấn chấn. Cúi đầu thì phát hiện mình béo một vòng, toàn thân sền sệt, dán vào một tầng dơ bẩn màu đen. Nhanh chóng ra ngoài thanh tẩy một phen. Trương Đại Bàn cùng những người khác đang bận rộn chuẩn bị điểm tâm cho đệ tử trong môn. Nhìn thấy bộ dáng của Bạch Tiểu Thuần, tất cả đều cười rộ lên.
“Cửu sư đệ, những thứ dơ bẩn kia là tạp chất trong cơ thể ngươi. Loại bỏ sau, lúc ngươi tu hành sẽ thuận lợi rất nhiều. Mấy ngày nay không cần ngươi trợ thủ, qua mấy ngày rồi làm việc.”
“Viên linh mễ kia là đồ tốt, nhớ kỹ mau ăn, để lâu không tốt.”
Bạch Tiểu Thuần sảng khoái tinh thần, gật đầu đáp lại một tiếng, rồi về đến phòng. Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần rơi vào chiếc nồi hình rùa. Bạch Tiểu Thuần dứt khoát khiêng ra ngoài lau rửa một phen, mang về đặt ở trên lò. Cầm viên linh mễ trong tay nhìn xem. Hạt gạo này to bằng ngón cái, trong suốt bóng loáng, toát ra từng đợt hương khí.
“Tiên nhân ăn cái gì, quả nhiên đều bất phàm a.” Bạch Tiểu Thuần cảm khái một phen, lấy mấy khối gỗ trong bếp nhóm lửa. Vừa mới đốt, một luồng nóng rực nhất thời ập vào mặt, khiến Bạch Tiểu Thuần trước mắt nóng rát, vội vàng lui lại. Nhìn ngọn lửa trong bếp, Bạch Tiểu Thuần tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
“Ngọn lửa này cũng không tầm thường a, chẳng những cháy nhanh, so với lửa trong thôn nhiệt độ cũng cao hơn rất nhiều.” Bạch Tiểu Thuần lại nhìn mắt nhìn mấy khúc gỗ trong bếp, cảm thấy hẳn là gỗ này không tầm thường.
Đúng lúc này, theo ngọn lửa dấy lên, Bạch Tiểu Thuần ngạc nhiên nhìn thấy, đường vân thứ nhất trên chiếc nồi hình rùa, lại từ dưới hướng lên, bắt đầu biến sáng. Rất nhanh, đường vân này từ đầu đến cuối, toàn bộ sáng lên.
Bạch Tiểu Thuần sững sờ một chút, đột nhiên vỗ đùi.
“Ta liền nói mà, đó là bảo bối, nhất định so nồi của đại sư huynh tốt.” Bạch Tiểu Thuần càng phát ra cảm thấy cái nồi này bất phàm, mau ném linh mễ vào trong nồi.
Ngồi ở một bên chờ đợi. Bạch Tiểu Thuần một bên cầm lấy trúc sách Tử Khí Ngự Đỉnh Công, dựa theo động tác và hô hấp đầu tiên trong bản vẽ, bắt đầu tu luyện.
Gần như vừa mới tu luyện, Bạch Tiểu Thuần liền mở to mắt. Bạch Tiểu Thuần phát hiện tư thế ngày hôm qua bày ra rất khó khăn, giờ phút này thế mà lại cực kỳ thông thuận, không có chút nào khó chịu. Thậm chí loại phương pháp hô hấp kia, cũng đều không còn xuất hiện ngạt thở, ngược lại có loại cảm giác rất thoải mái.
Riêng là thời gian kiên trì, Bạch Tiểu Thuần rõ ràng nhớ kỹ trước đó nhiều nhất cũng chỉ là ba bốn lần hô hấp, nhưng bây giờ đã qua đi bảy tám lần hô hấp, lại không có chút nào đau nhức.
Chịu đựng phấn chấn, Bạch Tiểu Thuần để cho mình bình tĩnh trở lại. Cho đến kiên trì đến ba mươi hơi thở, lúc hắn cảm giác thân thể xuất hiện yếu ớt đau nhức thì bất thình lình, trong cơ thể lại xuất hiện một luồng khí. Luồng khí này rét lạnh, nhanh chóng du tẩu trong cơ thể. Mặc dù không có hoàn chỉnh du tẩu một vòng liền tiêu tán, vẫn như trước khiến Bạch Tiểu Thuần kích động nhảy dựng lên.
“Có khí, Ha-Ha, có khí!” Bạch Tiểu Thuần mừng rỡ, đi tới đi lui trong phòng, cũng nghĩ đến nhất định là do ăn những thiên tài địa bảo kia tối hôm qua. Tâm giác đến ăn thiếu.
“Khó trách Trương sư huynh nói là thà ở bếp chết đói, không đi Ngoại Môn tranh phong, chuyện tốt bực này, ngoại môn đệ tử cũng sẽ không có.” Bạch Tiểu Thuần vội vàng ngồi xuống, lần nữa tu luyện.
Lần này, Bạch Tiểu Thuần dựa theo phương pháp hô hấp tầng thứ nhất của Tử Khí Ngự Đỉnh Công và động tác đầu tiên trong bản vẽ, kiên trì ròng rã sáu mươi hơi thở. Ở thời điểm đi đến sáu mươi hơi thở, trong cơ thể hắn một cỗ khí mạch lớn gấp đôi so với trước đó nhất thời sinh sôi đi ra, như suối chảy, nhanh chóng du tẩu trong cơ thể hắn.
Bạch Tiểu Thuần có kinh nghiệm, vội vàng dựa theo biểu thị trên bản vẽ đầu tiên, lặng yên suy nghĩ mấy chỗ lộ tuyến trong cơ thể.
Rất nhanh, khí mạch trong cơ thể hắn như suối chảy cứ dựa theo suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần, thuận đường mà đi. Theo Bạch Tiểu Thuần còn đang kiên trì bày ra động tác đầu tiên trong bản vẽ, hắn thậm chí phát giác được trong thân thể còn có từng tia khí lạnh theo toàn thân mỗi vị trí chui ra, tựa như giọt mưa, dung nhập vào dòng suối khí mạch kia, khiến dòng suối càng lúc càng lớn.
Đến cuối cùng, lại hóa thành một dòng suối nhỏ, cho đến hoàn chỉnh du tẩu một vòng, Bạch Tiểu Thuần chấn động toàn thân, não hải như đẩy ra màn sương, truyền đến tiếng “Oanh”.
Một cảm giác nhẹ nhàng chưa từng có, lập tức liền ở thân thể của Bạch Tiểu Thuần nổi lên. Từng đoàn từng đoàn dơ bẩn càng theo lỗ chân lông không ngừng tiết ra.
Dòng suối nhỏ trong cơ thể hắn, cũng không có như ngày xưa tiêu tán, mà thủy chung tồn tại, tự mình chậm rãi du tẩu toàn thân. Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra, trong mắt càng thêm thanh tịnh, linh động tâm ý nhiều không ít.
Thậm chí thân thể cũng rõ ràng cảm giác nhẹ nhàng rất nhiều.
“Khí mạch thường tại, cũng là biểu hiện tu luyện Tử Khí Ngự Đỉnh Công tới tầng thứ nhất, cũng đại biểu đi đến Ngưng Khí tầng thứ nhất!” Bạch Tiểu Thuần không kìm được vui mừng, đi ra ngoài lại thanh tẩy một phen.
Trương Đại Bàn cùng những người khác sau khi thấy, lộ ra vẻ mặt cười hiểu ý. Đối với Bạch Tiểu Thuần nhanh như vậy tu thành tầng thứ nhất, tuy có kinh ngạc, nhưng lại hiểu rõ duyên cớ.
Một lần nữa trở lại nhà, Bạch Tiểu Thuần hít sâu mấy hơi sau, cầm lấy trúc sách bên cạnh, nhìn kỹ một chút.
“Tử Khí Ngự Đỉnh Công tầng thứ nhất tu thành sau, liền có thể khống chế một số vật thể. Đây chính là tiên nhân pháp thuật a, có thể Cách Không Nhiếp Vật a.” Bạch Tiểu Thuần trong mắt sáng lên, dựa theo phương pháp phía trên, hai tay bóp ra ấn quyết đơn giản, hướng về cái bàn bên cạnh nhất chỉ. Lập tức Bạch Tiểu Thuần cảm giác dòng suối nhỏ trong cơ thể, như ngựa hoang mất dây cương thẳng đến ngón trỏ tay phải của mình mà đi, càng thoát ly đầu ngón tay.
Giống như hình thành một sợi tơ vô hình, nối liền cùng cái bàn kia. Đáng tiếc vừa mới kết nối, sợi tơ này lập tức bất ổn, “ba” một tiếng vỡ vụn.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần hơi tái nhợt, rất lâu mới khôi phục lại. Suy nghĩ kỹ một chút, từ bỏ cái bàn, mà lấy ra kiếm gỗ trong túi áo. Cái kiếm gỗ này không biết là gỗ gì chế thành, trọng lượng mặc dù không bằng cái bàn, nhưng cũng hơi nặng nề. Hắn tay phải nâng lên nhất chỉ.
Kiếm gỗ nhất thời chấn động một chút, lại chậm rãi trôi nổi đứng lên, nhưng chỉ bay lên một tấc, liền lại rơi xuống.
Bạch Tiểu Thuần cũng không nản chí, hưng phấn nhiều lần nếm thử. Kiếm gỗ cũng theo bắt đầu bay lên cao một tấc, biến thành mười tấc, hai mươi tấc, ba mươi tấc… Đến hoàng hôn, thanh kiếm gỗ trong phòng hắn, đã có thể thẳng tắp trôi nổi, tốc độ tuy không nhanh, cũng khó chuyển hướng, nhưng lại sẽ không dễ dàng ngã xuống như lúc sớm nhất.
“Từ đó ta Bạch Tiểu Thuần cũng là tiên nhân!” Bạch Tiểu Thuần đứng ở đó, một bộ dáng kiêu ngạo. Tay trái Bạch Tiểu Thuần chống sau lưng, tay phải nâng lên hướng về phía trước vung vẩy, thanh kiếm gỗ kia lung la lung lay bay tới bay lui.
Cho đến khí tức trong cơ thể bất ổn, Bạch Tiểu Thuần mới thu hồi kiếm gỗ. Đang muốn tiếp tục tu hành, đột nhiên ngửi thấy từng đợt hương khí từ cái nồi bên cạnh truyền ra. Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu hít sâu một cái, lập tức muốn ăn đại động. Ngày hôm nay Bạch Tiểu Thuần bận rộn tu hành, cũng quên trong nồi còn nấu linh mễ. Bạch Tiểu Thuần tiến lên mở nắp nồi.
Vào lúc mở nắp, một luồng hương khí nồng đậm từ linh mễ trong nồi tán ra. Chỉ là ở trên linh mễ này, chẳng biết tại sao, xuất hiện một đạo bạc văn chói mắt!
Bạc văn này rất rõ ràng, nhìn kỹ, thậm chí có loại cảm giác thu hút tâm thần. Nhưng theo thời gian trôi qua, dần dần trở thành màu bạc tối. Bạch Tiểu Thuần nheo mắt lại, suy nghĩ một chút sau lấy viên linh mễ ra, cầm trong tay xem xét.
“Cái văn này có chút quen mắt…” Bạch Tiểu Thuần trong mắt lộ ra suy tư, cúi đầu nhìn bếp lửa, phát hiện lửa bên trong đã tắt, ngay cả gỗ cũng đều trở thành tro tàn. Đường văn trên cái nồi kia, cũng một lần nữa ảm đạm.
Bạch Tiểu Thuần lập tức nhận ra, bạc văn trên linh mễ này, lại cùng đường văn sau lưng cái nồi, giống như đúc.
Đè xuống nghi ngờ trong lòng, vì an toàn, Bạch Tiểu Thuần không có ăn hạt gạo này, mà để trong túi vải. Suy tư một lát sau, liền đi ra khỏi nhà, cùng Trương Đại Bàn cùng những người khác cùng làm việc.
Thời gian trôi qua, thoáng một cái đã nửa tháng. Nửa tháng này, tu hành của Bạch Tiểu Thuần lại dừng lại, tiến bộ chậm chạp. Tuy nhiên hắn cũng tìm hiểu ra người khác nấu linh mễ thì sẽ không xuất hiện bạc văn gì.
Hiếu kỳ, hắn càng phát ra cảm thấy viên gạo của mình không thích hợp, riêng là đối với cái nồi kia, cảm thấy càng thêm cổ quái. Cuối cùng mấy ngày sau, theo Hắc Tam Bàn ra ngoài Phòng Bếp mua đồ cần thiết thì đi một chuyến Tứ Hải Phòng. Nơi đó là nơi hắn tìm hiểu ra, tạp dịch có thể đến biết được thường thức tu hành.
Sau khi từ Tứ Hải Phòng trở về, tim Bạch Tiểu Thuần đập mãnh liệt. Hắn cố nén ngạc nhiên mừng rỡ, cho đến khi về đến phòng, lập tức lấy viên linh mễ ra, nhìn kỹ bạc văn phía trên, trong mắt chậm rãi lộ ra vẻ khó tin.
“Tiên nhân tu hành, có tam luyện không thể thiếu, lần lượt là luyện dược, luyện khí cùng… Luyện Linh!” Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến hình ảnh Luyện Linh được miêu tả trong điển tịch xem xét ở Tứ Hải Phòng, so sánh với bạc văn trên linh mễ, càng xem càng giống.
“Luyện Linh!” Lâu thật lâu, hắn thở phào một hơi.
Luyện Linh, là một loại thủ đoạn dùng phương pháp đặc biệt, để cưỡng ép rót vào lực lượng thiên địa vào đồ vật. Giống như thay trời hành sử phương pháp tạo vật, cướp đoạt lực lượng thiên địa gia trì cường hóa. Bất kể là đan dược, hương thuốc hay pháp bảo, đều có thể Luyện Linh. Cho nên bị thiên địa không đồng ý, vì thế tồn tại xác suất nhất định. Một khi thành công thì có thể khiến uy lực của đồ vật tăng mạnh, mà nếu thất bại, thì sẽ khiến đồ vật trực tiếp dưới lực lượng Thiên Địa trở thành phế phẩm.
Luyện Linh kinh người nhất là có thể xếp chồng luyện hóa, thậm chí nếu có thể thành công Luyện Linh mười lần, có thể khiến đồ vật xuất hiện biến đổi Khai Thiên nghiêng trời lệch đất.
Càng là vật quý giá, xếp chồng Luyện Linh sau thì càng khủng bố.
Chỉ có điều càng về sau, xác suất thành công càng nhỏ. Cho dù là một số đại sư Luyện Linh, cũng đều không dám tùy tiện nếm thử. Dù sao một khi thất bại, cái giá phải trả khó có thể chịu đựng.
“Trên điển tịch từng nói, Hộ Tông Chí Bảo của ta Linh Khê Tông, cũng là dưới một Mạc Đại Cơ Duyên, Luyện Linh mười lần Thiên sừng kiếm!” Bạch Tiểu Thuần cảm thấy hơi khô miệng, nuốt xuống một miếng nước bọt, trong mắt đã lộ ra kinh ngạc, càng có mê mang. Vô ý thức nhìn xem mấy chục đường vân ảm đạm trên chiếc nồi rùa, tốc độ tim đập, phảng phất muốn theo lồng ngực đụng tới.
Hắn giờ phút này đã xác định, linh mễ sở dĩ xuất hiện Luyện Linh văn, tất cả nguyên nhân, cũng là do cái nồi này nấu!
Do dự một phen, Bạch Tiểu Thuần cắn răng. Nếu không giải khai bí ẩn này, hắn sẽ ngủ không yên. Nhưng cũng biết cái nồi này nếu thật không tầm thường, như vậy che giấu này, tuyệt đối không thể để người thứ hai biết được.
Thế là đợi đến đêm khuya, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí đi tới bên cạnh nồi, thở sâu sau, do dự lấy thanh kiếm gỗ bị hắn khống chế ra, dựa theo dáng vẻ ngày đó ném linh mễ, ném vào trong nồi.
Một thế giới phép thuật đầy huyền bí, một vùng đất chứa đầy bí ẩn. Những chủng tộc mang sức mạnh vượt trội hơn cả con người, ví như Elf, Troll, Orc, Goblin, Vampire, Ma Sói, Gitan… dần lộ diện. Lại đột nhiên xuất hiện một ông chú bán hủ tiếu dạo, bán hủ tiếu cho cả thế giới.