» Chương 1163: Sơ tâm cùng mục tiêu

Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025

Hình Hồng Tuyền cảm thấy lời Hàn Tuyệt nói có lý, thế là không còn băn khoăn vấn đề này nữa. Nàng bắt đầu nói sang chuyện khác, chia sẻ nỗi hoang mang của mình.

Nàng hiện tại rất mê mang, không biết nên làm gì.

Hàn Tuyệt cười nói: “Còn nhớ lúc ngươi gặp ta không?”

Hình Hồng Tuyền gật đầu: “Đương nhiên nhớ rõ, khắc cốt ghi tâm.”

“Ngẫm lại sơ tâm của ngươi, trên đời này tất nhiên có điều có thể khiến ngươi luôn khoái hoạt, mãn nguyện, chỉ là ngươi đã quên. Tựa như ta, bây giờ vẫn đang cố gắng tu luyện, bởi vì ta yêu thích tu luyện,” Hàn Tuyệt nói.

Hình Hồng Tuyền không khỏi suy tư.

Hàn Tuyệt cười nói: “Đừng suy nghĩ nữa, về xem một chút đi.”

Lời vừa dứt, sau lưng Hình Hồng Tuyền xuất hiện một vòng xoáy màu đen, cưỡng ép kéo nàng vào trong đó. Xuyên qua thời không, nàng trở về Ngọc Thanh Tông thuở trước.

Ngoại môn Ngọc Thanh Tông.

Hình Hồng Tuyền rơi xuống trên đường núi, ánh mắt nàng dừng lại ở dược viên phía trước. Một đám dược nô đang bận rộn, nàng nhìn thấy một bóng người nhỏ bé: Hàn Tuyệt.

Hình Hồng Tuyền ngây người, bỗng dưng cảm thấy thú vị.

Lúc này, nàng cảm nhận được khí tức phía sau lưng, lập tức ẩn mình. Chỉ thấy một nam tu sĩ và một nữ tu sĩ sánh bước đi tới, đến cổng vườn dược thảo.

Vị nữ tu sĩ kia chính là Hình Hồng Tuyền thuở trẻ.

Nhìn bản thân mình khi xưa, Hình Hồng Tuyền muôn vàn cảm khái.

Đây là bước ngoặt vận mệnh.

Tâm tình lúc đó một lần nữa hiện lên trong lòng. Khi đó, nàng là nội ứng Ma giáo, hơn nữa còn là song trọng nội ứng, thời gian trôi qua trong nỗi run sợ.

Sau đó hai năm, Hình Hồng Tuyền không ngừng chú ý Hàn Tuyệt. Còn về bản thân mình, nàng quá quen thuộc nên lười quan tâm.

Nàng phát hiện Hàn Tuyệt lúc nhỏ đặc biệt có nghị lực, lại khiêm tốn, cũng hệt như hắn khi đã vô địch.

“Phu quân thật đúng là chưa bao giờ thay đổi gì.”

Hình Hồng Tuyền thầm cảm khái, nàng chuyển sự chú ý sang bản thân mình.

Cũng nên từ một góc độ khác mà nhìn chính mình, để xem rốt cuộc mình muốn gì.

Trong đạo tràng thứ ba, Hàn Tuyệt đưa nàng về quá khứ rồi, chưa đầy hai hơi thở đã đưa Hình Hồng Tuyền trở về.

Hình Hồng Tuyền đã ở quá khứ trải qua vạn năm.

Sau khi trở về, Hình Hồng Tuyền rõ ràng có thần thái rạng rỡ hẳn lên.

“Đa tạ phu quân!”

Hình Hồng Tuyền nói xong liền đi ra đạo quán của mình.

Hàn Tuyệt bất đắc dĩ, nha đầu này sao cảm giác đột nhiên trẻ hẳn ra và sôi nổi hơn thế.

Hắn đứng dậy ra khỏi đạo quán, tiến đến thăm Thanh Loan Nhi.

Sau khi hàn huyên với các đạo lữ của mình, Hàn Tuyệt quyết định ra ngoài dạo chơi một lát.

Hắn ngẫm nghĩ xem một trăm lần Tạo Hóa Thiên Tuyển có thể tạo thành ảnh hưởng như thế nào đối với Vô Tận Thời Đại.

Hàn Thác, Hàn Linh, Hàn Thanh Nhi, Hàn Vân Cẩn rất hưng phấn, nhưng bọn họ cần thời gian để khống chế đại tạo hóa vừa thức tỉnh.

Ánh mắt Hàn Tuyệt rơi vào những tử tôn đó. Đại tạo hóa có ảnh hưởng lớn nhất đối với họ, có thể nói là sự biến đổi trực tiếp của vận mệnh. Hàn Tuyệt phân hóa mấy chục vị phân thân, lần lượt đi tiếp xúc những tử tôn kia, khiến họ bước chân lên con đường tu hành.

Biên giới Bí Cảnh Đạo Chỉ, từng tòa kiến trúc hình dạng pháp bảo bao quanh một tôn cự thú. Cự thú này giống như Long Quy, trên lưng tọa lạc một tòa cung điện. Trong cung điện, Sở Tiểu Thất đang hưởng thụ sự lột xác mà Nhân Quả Đạo Tỉnh mang lại.

“Lão tử quả nhiên trời sinh bất phàm, nếu không đã chẳng đạt được gia gia thưởng thức.”

Sở Tiểu Thất âm thầm đắc ý. Không lâu trước đây, hắn vừa trở về từ chiến trường, bị thương nặng, không ngờ lại thức tỉnh thiên phú. Điều này khiến hắn cực kỳ cao hứng.

Chờ hắn nắm giữ nguồn lực lượng này, nhất định có thể đại sát tứ phương. Biết đâu gánh nặng đánh tan Thủy Nguyên Hồng Mông sẽ rơi lên vai hắn. Hắn càng nghĩ càng hưng phấn.

Lúc này, một nam tử xông vào trong điện.

“Gia gia, có chuyện lớn không hay rồi! Trần Tuyệt tiền bối bị Thủy Nguyên Hồng Mông bắt đi!”

Sở Tiểu Thất mở mắt, nhíu mày hỏi: “Cảnh chủ nói thế nào?”

Nam tử đáp: “Cảnh chủ đang triệu tập cường giả, bao gồm cả ngài, muốn tấn công quy mô lớn trở lại trận địa của Thủy Nguyên Hồng Mông.”

“Ngài mau chóng chuẩn bị đi!”

Sở Tiểu Thất trầm giọng nói: “Không được, ta phải tu luyện một đoạn thời gian. Ngươi đi trước đi, ta hiện tại có đi cũng chẳng thay đổi được gì. Ta chắc chắn sẽ mạnh hơn, đến lúc đó cơ hội cứu Trần Tuyệt sẽ lớn hơn. Huống hồ, Trần Tuyệt chính là Đại Đạo Chí Thượng, sẽ không dễ dàng chết như vậy.”

Nam tử ngây người, chỉ có thể tuân lệnh rời đi.

Sở Tiểu Thất hít sâu một hơi, lại nhắm mắt.

“Hắn có lẽ không trụ được lâu đến vậy.”

Một tiếng cười từ trong bóng tối truyền đến, khiến Sở Tiểu Thất kinh ngạc mở mắt. Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hàn Tuyệt từ trong bóng tối bước ra.

Nhìn thấy Hàn Tuyệt, Sở Tiểu Thất sửng sốt, cả người như bị sét đánh.

Hàn Tuyệt không hiện thần quang, mà hiển lộ chân thân, vừa đi vừa cười nói: “Sao? Không nhận ra ta à? Xem ra ta nuôi một con bạch nhãn lang rồi.”

Sở Tiểu Thất sực tỉnh lại, vội vàng quỳ xuống, run giọng nói: “Gia gia! Ngài sao lại…”

Thân ảnh đã mờ nhạt trong trí nhớ lại trở nên rõ nét. Hắn vô số lần tưởng tượng cảnh trùng phùng, không ngờ lại đột ngột như vậy. Hàn Tuyệt đi đến trước mặt hắn ngồi xuống, cười nói: “Ta sao vẫn còn sống?”

“Tất nhiên là không phải, ngài khẳng định vẫn còn sống chứ, ta vẫn luôn cảm thấy ngài rất lợi hại…”

Sở Tiểu Thất nói năng lộn xộn, hắn đã lâu không kích động đến vậy.

Sau khi mạnh lên, hắn không ngừng tìm kiếm tung tích Hàn Tuyệt, đáng tiếc, khổ sở tìm kiếm mà không có kết quả.

Hắn đã trở thành Đại Đạo Chí Thượng, mà vẫn không tính được nhân quả của gia gia. Điều này nói rõ điều gì? Nói rõ gia gia hắn vẫn mạnh hơn hắn.

Hắn thậm chí từng mơ ước hão huyền rằng, gia gia có phải là Sáng Tạo Đạo Giả trong truyền thuyết không?

Hắn từng hỏi thăm Vô Tướng Thiên Hạ về Sáng Tạo Đạo Giả, nhưng bị quát bảo dừng lại, nói không nên dò xét Sáng Tạo Đạo Giả, vì như vậy sẽ gánh chịu hậu quả khó có thể tưởng tượng, ngay cả Vô Tướng Thiên Hạ cũng không che chở được hắn.

“Gia gia, ta…” Sở Tiểu Thất nhìn Hàn Tuyệt, muôn vàn lời muốn nói chất chứa trong lòng, nhưng lại không biết nên nói gì.

Hàn Tuyệt cười nói: “Lời ta vừa nói ngươi không nghe thấy sao? Ngươi không quan tâm vị huynh đệ kia của ngươi sao?”

Sở Tiểu Thất sực tỉnh lại, nói: “Gia gia, Trần Tuyệt sẽ chết?”

“Ừm, Thủy Nguyên Hồng Mông bắt hắn là có ý đồ.”

“Ta nên làm gì? Ngài có thể cứu hắn không?”

“Hắn có quan hệ gì với ta, vì sao ta phải cứu hắn?”

“Hay là để hắn cũng làm tôn tử của ngài?”

“Ha ha ha!”

Hàn Tuyệt cười to, phảng phất nghe được một trò cười. Sở Tiểu Thất mặt cũng đỏ bừng, trong lòng xấu hổ.

Chính mình sao có thể đưa ra loại yêu cầu này?

“Hắn làm cháu ta, e rằng không xứng. Còn về việc cứu hắn, đi tìm sư phụ ngươi đi. Ngươi còn chưa biết thân phận sư phụ ngươi sao? Vô Tận Thời Đại có ba Đại Hồng Mông Ma Thần, sư phụ ngươi chính là một trong số đó.”

Lời Hàn Tuyệt khiến Sở Tiểu Thất chấn kinh.

Hồng Mông Ma Thần?

Sao có thể!

Hắn trong nháy mắt nghĩ đến rất nhiều khả năng. Có phải hắn đã bị người ta tính kế? “Ta không biết nên tìm hắn ở đâu. Gần đây ta vừa thức tỉnh thiên phú, muốn tu luyện một đoạn thời gian rồi mới đi cứu Trần Tuyệt,” Sở Tiểu Thất bất đắc dĩ nói.

Hàn Tuyệt cười nói: “Vậy ngươi cứ tu luyện cho tốt đi. Ta gần đây dự định dạo chơi trong Bí Cảnh Đạo Chỉ. Nếu có chuyện gì khác, có thể tới tìm ta.” Lời vừa dứt, Hàn Tuyệt liền biến mất không dấu vết.

Sở Tiểu Thất đứng sững tại chỗ.

Với tu vi của hắn mà lại hoàn toàn không thể cảm nhận được khí tức của Hàn Tuyệt, điều này khiến hắn rung động.

Suy nghĩ của hắn lại quay sang Hoàng Tôn Thiên.

Ba Đại Hồng Mông Ma Thần…

Bọn họ có quan hệ với nhau như thế nào?

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 217: Tạ

Quân Hữu Vân - May 30, 2025

Q.1 – Chương 377: Bảy đồng quỷ

Thôn Thiên Ký - May 30, 2025

Q.1 – Chương 216: Tuổi già

Quân Hữu Vân - May 30, 2025