» Chương 1144: Điểm lệch ra thiên phú

Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025

“Chưa từng bị phát hiện ư?”
Mộ Dung Khởi bật cười. “Trên đời này còn nơi nào mà gia gia ngươi không biết được nữa? Gia gia ngươi chính là mạnh nhất mà.”
Hàn Lương vẻ mặt đầy vẻ hướng tới nói: “Ta vẫn luôn tự hỏi trời cao đến mấy, bát phương thì xa đến nhường nào, Mộ Dung ca ca. Ta luôn cảm thấy có thứ gì đó ở một nơi rất xa đang triệu hoán ta.”
Mộ Dung Khởi cười nói: “Vậy thì hãy hảo hảo tu luyện đi. Với tu vi này mà ngươi ra ngoài, sẽ sớm bị người ta ăn tươi nuốt sống đấy.”
“Thôi đi, chỉ giỏi làm ta sợ.”
“Trong các bài thí luyện mô phỏng, có bao nhiêu người là ngươi đánh không lại? Đây mới chỉ là đạo tràng của chúng ta, ngươi thử nghĩ xem bên ngoài còn có bao nhiêu người nữa?”
“Thế nhưng những người đó ta trong đạo tràng cũng đâu gặp được người thật đâu, họ chắc chắn cũng tính là người ngoài chứ?”
“Ngươi vẫn rất thông minh đấy chứ.”
“Đó là!”
Hai người cứ thế trò chuyện phiếm, câu được câu không.

Trước khi Hàn Tuyệt lên tiếng cho phép, Hàn Lương không thể rời khỏi đạo tràng, dù có cầu xin Mộ Dung Khởi cũng vô dụng.

Sau khi Mộ Dung Khởi rời đi, lại có thêm đệ tử khác đến bầu bạn với Hàn Lương. Hàn Lương có thể nói là được ngàn vạn sủng ái đổ dồn vào một thân.

Cũng là cháu trai ruột, Sở Tiểu Thất lại không có được may mắn như vậy.

Hoàng Tôn Thiên sau khi truyền y bát cho Sở Tiểu Thất thì rời đi, bỏ mặc hắn một mình xông pha.

Theo sự ra hiệu của Hoàng Tôn Thiên, Sở Tiểu Thất từ bỏ vị trí Tiên Thần, điều này đã khiến Thần tộc bất mãn. Nếu Tiên Thần muốn lui là lui, Thần tộc còn gì là uy nghiêm nữa chứ? Kết quả là, Sở Tiểu Thất bị truy sát.

Sở Tiểu Thất cực kỳ hối hận. Hắn đối với Thần tộc có hảo cảm nên mới quay về cáo biệt. Biết sớm thế này, thà giả chết, trực tiếp bỏ trốn còn hơn, dù sao Thần tộc cũng chưa chắc đã nhớ đến hắn.

Sau khi đạt được y bát truyền thừa của Hoàng Tôn Thiên, Sở Tiểu Thất thoát thai hoán cốt, Tiên Thần bình thường căn bản không phải đối thủ của y.

Sở Tiểu Thất dưới sự truy sát của Thần tộc đã giết ra uy danh, cho đến khi hắn gặp Trần Tuyệt.

Vì Sở Tiểu Thất khó đối phó, Thần tộc buộc phải điều động Trần Tuyệt. Sở Tiểu Thất trước đó đã có tình cảm đặc biệt với Trần Tuyệt, cho dù Trần Tuyệt không biết hắn. Bởi vậy, khi Trần Tuyệt ngăn ở trước mặt, hắn vẫn rất có áp lực.
“Sở Tiểu Thất, đền tội đi!”
Trần Tuyệt khoác Thần tộc ngân giáp, mào đầu dựng thẳng linh căn cánh phượng, một thân áo choàng bay phất phới trong không trung. Chỉ riêng khí thế cũng đủ khiến người ta nghĩ đến hai chữ “Chiến Thần”.
Dung mạo Sở Tiểu Thất cũng coi như xuất chúng, nhưng đứng trước Trần Tuyệt, hắn kiểu gì cũng sẽ tự thấy hổ thẹn.
Trần Tuyệt cau mày nói: “Niệm tình ngươi ta cùng một đợt trở thành Tiên Thần, ta không muốn ra tay với ngươi, hãy thúc thủ chịu trói đi!”
Hắn tiếp tục tới gần Sở Tiểu Thất.
Giữa mi tâm Sở Tiểu Thất bỗng nhiên hiện ra một vằn đen quỷ dị — Định Kiếp Mệnh Giả! Hắn lại được Hoàng Tôn Thiên giao phó Đại Đạo khí vận thần quyền!
Đối mặt với Trần Tuyệt uy danh hiển hách, Sở Tiểu Thất quyết định trực tiếp toàn lực ứng phó.
Sở Tiểu Thất tốc độ cực nhanh, Trần Tuyệt còn chưa kịp phản ứng, hắn đã xuất thủ từ phía sau, huy chưởng đánh ra. Một chưởng này tạo ra ngàn vạn tinh thần, cấp tốc biến lớn, từng khối tinh thần nhanh chóng phóng to rồi đụng vào Trần Tuyệt, đẩy hắn vọt lên chân trời.
“Oanh! Oanh! Oanh!”
Trần Tuyệt bị từng khối tinh thần va đập tới tấp, thân hình cực nhanh ngã xuống tận chân trời góc bể.

Những ngôi sao này mỗi cái tựa như núi cao sừng sững, va vào người Trần Tuyệt liền nổ tung. Lực lượng khủng bố đó khiến Trần Tuyệt cũng có chút không thể gánh vác.

“Tiểu tử này…”
Trần Tuyệt trong lòng kinh hãi, không thể không thi triển thần thông, dịch chuyển tránh né.
Hắn vừa hiện thân, lại một khối tinh thần đụng vào hắn, phía sau là vô số ngôi sao tiếp tục ập tới, nện đến hắn đầu óc choáng váng.
Trần Tuyệt tiếp tục dịch chuyển, nhưng vô luận hắn dịch chuyển thế nào, những khối tinh thần kia vẫn âm hồn bất tán, một mực đuổi theo hắn.
Đây chính là năng lực đặc thù của Sở Tiểu Thất, thân là Định Kiếp Mệnh Giả. Mỗi một vị Định Kiếp Mệnh Giả khi thu hoạch được Đại Đạo khí vận thần quyền đều sẽ có được năng lực đặc thù của riêng mình, tương đương với thiên phú thần thông.
Sở Tiểu Thất đã có thể thuần thục vận dụng năng lực của mình, hắn cảm thấy rất bá đạo, gần như vô địch.
Kết quả cũng đã chứng minh suy nghĩ của hắn, mạnh như Trần Tuyệt cũng bị áp chế.
Những ngôi sao này chính là do hắn dùng pháp lực đổi lấy, không khác gì tinh thần thật.
Sau khi được Hoàng Tôn Thiên dạy bảo, tu vi của Sở Tiểu Thất đã rất gần với Trần Tuyệt, cho nên thần thông của hắn đủ sức áp chế Trần Tuyệt.
“Ta quá mạnh!”
Sở Tiểu Thất trong lòng phấn chấn, hình tượng Hoàng Tôn Thiên trong lòng hắn vô hạn cất cao.
Sư phụ truyền thụ cho hắn thần thông thậm chí ngay cả Trần Tuyệt cũng có thể áp chế!
Sở Tiểu Thất sung sướng, cũng không vội mà trốn. Hắn không ngừng thi triển thần thông, ép Trần Tuyệt rơi xuống mặt đất, rất nhanh thần giáp phá toái, máu me khắp người, chật vật vô cùng.
Trần Tuyệt vô cùng nén giận. Những ngôi sao này thật sự là quá dai dẳng, đơn giản là khắc chế hắn, khiến hắn không có chút nào lực phản kích.
Sở Tiểu Thất đột nhiên có chút không đành lòng, dù sao Trần Tuyệt vừa tìm thấy hắn cũng không trực tiếp xuất thủ. Nghĩ vậy, Sở Tiểu Thất thu tay lại, hóa thành một đạo cầu vồng ánh sáng tan biến tại chân trời.
Nhưng mà, Trần Tuyệt xông ra phế tích, lần nữa truy sát Sở Tiểu Thất.
Luận tốc độ, Sở Tiểu Thất kém xa Trần Tuyệt.
Đợi Trần Tuyệt đuổi kịp, Sở Tiểu Thất lần nữa thi triển thần thông, trấn áp hắn.

Vòng đi vòng lại, Sở Tiểu Thất luống cuống.
Mặc dù Trần Tuyệt đánh không lại hắn, nhưng hắn cũng không giết được Trần Tuyệt. Pháp lực của hắn sắp hao hết, nhưng Trần Tuyệt vẫn như cũ là trạng thái đỉnh phong.
Làm sao có thể!
Tên này pháp lực không có tận cùng sao?
Sở Tiểu Thất trong lòng gầm thét, một tia ghen ghét xông lên đầu.
Thiên phú!
Hắn biết pháp lực nhiều ít ngoài việc có liên quan đến công pháp, còn có liên quan đến tư chất.
Cùng cảnh giới, pháp lực của thiên kiêu chính là vượt xa tư chất bình thường!
Cuối cùng, khi Sở Tiểu Thất pháp lực sắp cạn kiệt, thần thương của Trần Tuyệt xuyên qua thiên khung, vượt qua không gian, một thương xuyên thủng Sở Tiểu Thất. Máu tươi tuôn trào, Sở Tiểu Thất rơi xuống phía dưới, lọt vào trong hải dương, làm kinh động ngàn trượng sóng biển.
Ý thức Sở Tiểu Thất lâm vào mơ hồ. Trong lúc mơ hồ, hắn nhìn thấy một bóng người nện xuyên mặt biển, bơi về phía mình.
“Đáng giận, ta vẫn là quá kém…”
Sở Tiểu Thất thở dài. Ngay cả Trần Tuyệt còn đánh không lại, làm sao nhảy ra Tiên giới, làm sao đi thưởng thức bầu trời cao hơn?
Hắn nghĩ tới gia gia của mình, nghĩ đến Đường Uyển.
Không cam tâm!
Thật không cam tâm!
Mặc dù không cam tâm, nhưng Sở Tiểu Thất đã đạt tới cực hạn, ý thức lâm vào hôn mê.
Trong đạo tràng, Hàn Tuyệt mở to mắt, thăm thẳm thở dài một tiếng.
Hàn Lương mở to mắt, hiếu kỳ nhìn về phía gia gia.
Gia gia rất ít thở dài.
Hắn muốn hỏi, nhưng lại sợ bị gia gia mắng.

Hàn Tuyệt cười hỏi: “Ngươi có một vị huynh đệ, ở bên ngoài lịch luyện, không có người giúp hắn, hắn sắp chết, ngươi cảm thấy ta có nên xuất thủ không?”
Hàn Lương trừng to mắt, bỗng nhiên đứng lên, nói: “Đương nhiên phải giúp! Gia gia, mang ta cùng đi, ai dám khi dễ huynh đệ của ta, ta xé nát hắn!”
“Ha ha, ngươi muốn đi ra ngoài, vậy thì không có cửa rồi.”
“Không đi ra thì không đi ra, nhưng gia gia, ngài nhất định phải cứu hắn a, ngài còn không cứu hắn, ta về sau xảy ra chuyện, ngài khẳng định cũng không cứu.”
Hàn Lương bĩu môi, giả bộ dáng vẻ ủy khuất.
Hàn Tuyệt cười tủm tỉm nói: “Ngươi không sợ hắn lợi hại hơn ngươi sao?”
Hàn Lương vò đầu hỏi: “Lợi hại hơn ta thì thế nào? Ẩn Môn rất nhiều người lợi hại hơn ta mà!”
Hàn Tuyệt phát giác được hắn nói lời thật lòng, không khỏi dở khóc dở cười.
“Tiểu tử này thiên phú là không phải điểm sai lệch?”
“Chẳng phải nói sinh ra mang theo bản năng hủy diệt tất cả sao?”

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 506: Tàng hải chi hồn

Thôn Thiên Ký - May 31, 2025

Q.1 – Chương 345: Tiên vẫn

Quân Hữu Vân - May 31, 2025

Q.1 – Chương 505: Lại chết một người

Thôn Thiên Ký - May 31, 2025