» Chương 1085: Tuyệt Duệ
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025
Đối mặt với mộng báo của Đệ Cửu Hỗn Độn, Hàn Tuyệt thoáng chần chờ. Hắn biết Đệ Cửu Hỗn Độn đến là để đòi người.
“Ta bây giờ có thể hàng phục Đệ Cửu Hỗn Độn giống như hàng phục Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần không?”
Hàn Tuyệt thầm hỏi trong lòng:
« Cần khấu trừ năm trăm triệu ức năm tuổi thọ, có tiếp tục không? »
Tiếp tục!
« Không có khả năng! »
“Ta có thể đánh bại Đệ Cửu Hỗn Độn không?”
« Cần khấu trừ năm trăm triệu ức năm thọ mệnh, có tiếp tục không? »
Tiếp tục!
« Có thể. »
Hàn Tuyệt không hề kinh ngạc, hắn vốn đã cho là vậy, chỉ là để phòng vạn nhất nên mới xác nhận lại.
« Đệ Cửu Hỗn Độn hướng ngươi báo mộng, có tiếp nhận không? »
Lại nữa!
Hàn Tuyệt do dự một chút, vẫn quyết định tiếp nhận.
Trong mộng cảnh, chính là lĩnh vực Không Bạch.
Hàn Tuyệt gặp được Đệ Cửu Hỗn Độn, vẫn như cũ thần bí như vậy, trông cũng không bị nguyền rủa hay tâm ma ảnh hưởng.
Đệ Cửu Hỗn Độn mở miệng hỏi: “Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần đâu, mau thả hắn ra.”
Hàn Tuyệt nói: “Ta cùng hắn luận bàn, mới quen mà đã thân thiết, mời hắn đến đạo tràng của ta làm khách.”
Ngươi có bản lĩnh thì hãy xâm nhập đạo tràng của ta!
Hắn tin Đệ Cửu Hỗn Độn hẳn đã từng nảy ý định mạnh mẽ xông vào đạo tràng, chỉ là không thể thành công.
“Vậy ngươi để hắn trước đi ra, ta tìm hắn có việc.” Đệ Cửu Hỗn Độn cường ngạnh nói.
Hàn Tuyệt nói: “Không được đâu, đợi thêm một thời gian nữa hãy nói.”
Tĩnh lặng!
Mộng cảnh chìm vào tĩnh lặng, không có bất kỳ âm thanh nào.
Hàn Tuyệt có thể cảm nhận được khí thế của Đệ Cửu Hỗn Độn bắt đầu ba động. Xem ra, sự xuất hiện của tâm ma đã khiến hắn không còn giữ được vẻ thong dong bình tĩnh như trước.
Hàn Tuyệt cũng không vội, trả lại quyền lựa chọn cho Đệ Cửu Hỗn Độn.
Xét về áp lực, Đệ Cửu Hỗn Độn hẳn là lớn nhất, bởi vì hắn sắp không giữ vững được quyền lực của mình.
Đệ Cửu Hỗn Độn nói: “Vậy thì tốt, chờ hắn ra ngoài, bảo hắn tìm ta.”
Mộng cảnh vỡ tan.
Hàn Tuyệt mở mắt, thần sắc trở nên vi diệu.
Xem ra Đệ Cửu Hỗn Độn vẫn chưa mất đi lý trí.
Đệ Cửu Hỗn Độn đoán chừng đang chờ Vô Tận thời đại đến, để cưỡng ép chứng thực khi Sáng Tạo Chúa Tể lại ra tay.
Hàn Tuyệt cũng không dễ đối phó hắn. Hắn không thể tru sát Đệ Cửu Hỗn Độn, thậm chí không thể trấn áp Đệ Cửu Hỗn Độn. Hai người khai chiến sẽ không ngừng nghỉ, bình thường còn phải đề phòng lẫn nhau, ngay cả tu luyện cũng không yên lòng.
Tình huống hiện tại đối với cả hai bên đều là lựa chọn tốt nhất.
Sau đó, chỉ xem ai đột phá sớm hơn.
Hàn Tuyệt chậm rãi nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện.
Về phần Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần, hắn vẫn bị phong ấn trong Chung Nguyên Thần Yên, chờ đợi bị nô dịch.
***
Một tinh cầu khổng lồ màu đỏ tọa lạc giữa hư không cô tịch, sương đỏ thần bí bao phủ xung quanh.
Bên trong tinh cầu.
Đại địa hoang vu, nhưng lại điểm xuyết từng mảng hồ nước lớn nhỏ không đều, mặt hồ đóng băng, tạo nên sự tương phản với nền đất trông có vẻ nóng rực.
Một thiếu niên Nhân tộc trần truồng, tứ chi chạm đất, tựa như khỉ đang tiến lên. Trên người hắn chỉ có mảnh khố da thú che hông. Hắn tóc tai bù xù, mặt mũi lấm lem, đôi mắt đục ngầu, trông như đã trải qua nhiều thăng trầm.
Dưới vòm trời, thiếu niên Nhân tộc hiện ra vô cùng nhỏ bé, tựa như một con kiến vô định bước đi, cô độc và hiu quạnh.
Không biết đã đi về phía trước bao lâu, thiếu niên Nhân tộc mệt mỏi, hắn dừng lại bên bờ một hồ nước nhỏ, bắt đầu dùng đầu lưỡi liếm mặt hồ đóng băng. Rất nhanh, lưỡi hắn dính chặt vào mặt băng, vô thức rụt lại, kéo theo máu tươi, khiến hắn đau đớn lăn lộn.
Máu tươi rơi xuống mặt băng, lại ăn mòn tạo thành một lỗ lớn. Ngay sau đó, toàn bộ mặt hồ bắt đầu tan chảy.
Hơi nước bốc lên, thiếu niên Nhân tộc không chú ý tới cảnh tượng này, hắn vẫn đang ôm miệng, đau đớn lăn lộn dưới đất.
Đợi khi cảm giác đau nhức kịch liệt thuyên giảm, hắn mới chậm rãi quay người, kết quả cảnh tượng trước mắt khiến hắn sững sờ.
Mặt hồ sóng nước lấp lánh, một làn gió nhẹ mát lành ập vào mặt, khiến hắn thần thanh khí sảng.
Thiếu niên Nhân tộc lập tức tiến lên, nằm phục bên bờ hồ uống nước sông, ăn như hổ đói, tóc đều ướt sũng.
Lúc này, một âm thanh truyền đến: “Ngươi đi bộ đến đây, muốn cầu gì?”
Thiếu niên Nhân tộc bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một lão nhân tóc trắng xóa đứng bên cạnh, vuốt râu mỉm cười.
Đó chính là tộc trưởng U tộc, Hàn U. Hiện nay, lão đã triệt để dung hợp khí vận Chung Nguyên, trở thành một sinh linh của Chung Nguyên.
Thiếu niên Nhân tộc chi chi ngô ngô, khoa tay múa chân, hết sức kích động.
Hàn U cười hỏi: “Ngươi muốn cầu đạo ư? Ngươi muốn phi thiên độn địa?”
Thiếu niên Nhân tộc ra sức gật đầu.
Hàn U đánh giá hắn, cảm khái nói: “Không ngờ Chung Nguyên giới lại có thể sinh ra tồn tại như ngươi. Ta ban thưởng ngươi làm Nhân tộc, ngươi chính là Nhân Tổ.”
Nhân Tổ?
Thiếu niên Nhân tộc không hiểu, nhưng luôn cảm thấy đó là chuyện tốt, càng thêm vui vẻ. Hắn bắt đầu vòng quanh Hàn U đi dạo, khi thì vò đầu bứt tai, khi thì kéo kéo ống quần và đai lưng của lão.
Hàn U vung tay áo, một đạo quang mang tràn vào trán thiếu niên Nhân tộc.
Thiếu niên Nhân tộc đứng lặng.
Một lúc lâu sau, hắn tỉnh táo lại, nhìn về phía Hàn U, hỏi: “Ngài lợi hại lắm phải không? Có thể bay lên trời, có thể phá vỡ đại địa không?”
Hiển nhiên, hắn từng gặp qua những người tu hành lợi hại ở Chung Nguyên giới.
Hàn U cười nói: “Đương nhiên có thể, ta sẽ dạy ngươi.”
“Thật ư?”
“Ngươi có thể đi bộ đến đây, xem như ý chí kiên định, nhưng ta hy vọng ngươi có thể trong lúc tu hành chuyên tâm suy nghĩ về ý nghĩa tồn tại của chính mình.”
Hàn U nghiêm túc nói, thiếu niên Nhân tộc nghe hiểu lờ mờ.
Nhìn thấy hắn đơn thuần như vậy, Hàn U khẽ thở dài.
Đây chính là người đầu tiên của Chung Nguyên giới.
Ở Thiên Đạo, Nhân tộc do Nữ Oa nương nương tạo ra, nhưng ở Chung Nguyên giới, đây lại là sản phẩm tự nhiên.
Thiếu niên Nhân tộc không cha không mẹ, được thai nghén từ đáy hồ, hấp thu linh khí thiên địa suốt mấy trăm vạn năm. Nhục thân hắn khác hẳn người thường, nhưng lại không hiểu cách điều động pháp lực, cũng như phàm linh bình thường.
Hàn U dắt tay thiếu niên Nhân tộc, đi về phía xa.
“Từ nay về sau, ngươi gọi Tuyệt Duệ.”
“Tốt quá, ta cũng có tên rồi!”
“Sau này, hãy gọi ta là sư phụ.”
“Sư phụ!”
“Đồ nhi ngoan.”
“Sư phụ, ngài muốn dẫn ta đi đâu? Làm sao ta mới có thể bay lên trời?”
“Sau này rồi sẽ biết.”
***
Vạn ngàn năm sau.
Hàn Tuyệt mở mắt, nhìn về phía Chung Nguyên Thần Yên trước mặt.
Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần vẫn chưa được nô dịch thành công, không hổ là một tồn tại cấp độ Sáng Tạo Đạo Giả trung kỳ.
Tuy nhiên, dù có lâu đến mấy, hắn cũng chờ được.
Hàn Tuyệt bắt đầu kiểm tra thư tín.
Trong những năm qua, Lý Đạo Không, Triệu Song Toàn và Kỷ Tiên Thần đều vô cùng năng động.
Hai vị trước thì Hàn Tuyệt còn có thể lý giải, nhưng Kỷ Tiên Thần ngược lại lại khiến Hàn Tuyệt bất ngờ.
Trong vô thức, Kỷ Tiên Thần lại thành tựu Đại Đạo Chí Thượng. Hắn vẫn luôn xuyên thẳng qua trong Thời Không, Mệnh Vận Trường Hà, hấp thụ lực lượng thời không mà chưa từng trở lại Hỗn Độn.
Kỷ Tiên Thần từng trầm luân trong quá khứ và tương lai. Hắn từng khiêu chiến Lão Tử ở quá khứ, kết quả bị Lão Tử vượt qua thời không, suýt nữa bị tru sát.
Về phần vì sao Lão Tử không giết, đoán chừng là nể mặt Hàn Tuyệt. Từ nay về sau, Kỷ Tiên Thần không còn dám làm loạn trong quá khứ, nhiều nhất chỉ tiến đến hấp thụ lực lượng.
Về phần tương lai, Kỷ Tiên Thần cũng không dám làm loạn.
Đối với những gì Kỷ Tiên Thần đã trải qua, Hàn Tuyệt vẫn rất mong chờ.
Hắn cũng muốn xem liệu trong số đồ đệ của mình có xuất hiện trường hợp tự mình quật khởi hay không.
Mặc dù linh khí đạo tràng rất đủ, nhưng đạt đến Đại Đạo Thánh Nhân rồi, tu hành phải dựa vào tạo hóa của bản thân, tuyệt không phải khổ tu mà đạt được.
Hàn Tuyệt cảm nhận một chút pháp lực của Kỷ Tiên Thần, đã sắp đuổi kịp Đạo Chí Tôn.
***
Đây là một bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao, kể từ thời đại của bộ truyện mà “ai cũng biết” cho đến nay.
Từ một đại thần chuyên viết đồng nhân Pokemon, khi chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác giả đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ.
Nếu là fan của thể loại ngự thú lưu, bạn không thể bỏ qua “Không Khoa Học Ngự Thú”.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã hoàn thành.