» Chương 1044: Thần Linh xuất hiện

Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025

Thích Thiên mặc dù đang trong chiến loạn, nhưng đó chỉ là xét về tổng thể. Trong Thích Thiên vẫn còn nhiều nơi yên bình, không chịu bất kỳ tổn hại nào.

Ba người Hàn Tuyệt tiến vào một đại thế giới hẻo lánh tại biên giới Thích Thiên. Nơi đây tựa như Địa Cầu trong hệ ngân hà, nằm lặng lẽ nơi hư không hẻo lánh, cô độc mà tươi đẹp.

Sinh linh tại đại thế giới này vô cùng nhỏ yếu, mạnh nhất cũng chỉ mới đạt Tiên Đế tu vi, bảo sao không bị ảnh hưởng. Đương nhiên, nếu gặp phải tu hành giả Thiện Ác có ý đồ tàn sát thiên địa, e rằng cũng khó thoát khỏi kết cục diệt vong.

Ba người tiến vào đại thế giới. Xung quanh đại thế giới này tụ tập vô số Phàm giới, cũng như Thiên Đạo. Chủ yếu ở đây vẫn là Nhân tộc, hay chính xác hơn là chủng tộc Tiên Thiên Đạo Thể, với các đại thế giới khác nhau có những xưng hô khác nhau.

Với tu vi của ba người Hàn Tuyệt, họ có thể trực tiếp nghe hiểu ngôn ngữ của đại thế giới này, giao tiếp không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Trước hết, họ đến một Phàm giới và bắt đầu chuyến du lịch.

Hàn Tuyệt vừa trò chuyện vui vẻ với hai nàng, vừa hướng về sâu trong Thích Thiên nhìn tới.

Lại một trận đại chiến bùng nổ!

Hắn nhìn thấy một vài thân ảnh quen thuộc: Hàn Thác, Di Thiên, Hàn Hoang, Hàn Nghiệp, Hàn Diêu, Đạo Chí Tôn, Triệu Hiên Viên, Hàn Bá Thần, Triệu Song Toàn, Hoàng Tôn Thiên, Kỷ Tiên Thần, v.v…

Tất cả đều đang tranh đoạt một Chí Cao quy tắc.

Thật là náo nhiệt.

Đánh nhau một hồi, tất cả mọi người bắt đầu vây công Hàn Hoang, chỉ vì Hàn Hoang quá cường thế. Ngay cả Hàn Thác cũng không thể không thừa nhận Nhị đệ đã vượt xa hắn.

Ba người đi vào một thị trấn, cảm thụ văn minh và phong tục nơi đây.

Với tu vi của họ, không thể nào gặp phải phiền phức. Cho dù có kẻ không biết điều muốn gây sự, họ chỉ cần một ý niệm là có thể giải quyết.

Đợi ba người đi qua hơn ngàn đại thế giới, đại hỗn chiến sâu trong Thích Thiên vẫn tiếp diễn.

Trong lúc rảnh rỗi, ba người Hàn Tuyệt dừng lại trên một vách núi. Hàn Tuyệt phất tay, tạo ra một màn ánh sáng, bên trong hiện ra cảnh đại hỗn chiến.

Hai nữ không khỏi hiếu kỳ quan chiến.

Thường Nguyệt Nhi nhìn thấy Hàn Diêu hiển thần thông, không khỏi cảm khái nói: “Thời gian trôi qua thật nhanh, đệ tử, tử tôn của Hàn sư đệ đều đã mạnh đến vậy.”

Hi Tuyền tiên tử cười nói: “Đúng vậy, mặc dù chúng ta hơn bối phận nhưng nếu xét về lịch duyệt, chúng ta kém xa họ.”

Nàng nhìn về phía Hàn Tuyệt, ánh mắt ôn nhu như nước. Cả đời này của nàng, khí vận lớn nhất chính là lúc trước đã nhận ra Hàn Tuyệt.

Thường Nguyệt Nhi hiếu kỳ hỏi: “Hàn sư đệ, ngươi thấy ai có thể cười đến cuối cùng? Hoang nhi, hay Thác nhi, hay tử tôn khác của ngươi? Cái bọn Hàn Diêu, Hàn Nghiệp, Hàn Bá Thần liên thủ kia, rất mạnh mẽ đấy chứ?”

“Không có gì bất ngờ thì là Hoang nhi, nhưng muốn có được đầu quy tắc kia thì là si tâm vọng tưởng.”

“Vì sao? Hắn thắng rồi mà vẫn không đạt được sao?”

“Ừm, đằng sau việc này là một cuộc tính toán, liên quan đến một tồn tại đã sáng tạo ra Thích Thiên. Tu vi của tồn tại đó siêu nhiên, không thể nói tên, không thể nghị luận, nên ta sẽ không giới thiệu cho các ngươi.”

Hàn Tuyệt đáp lời. Nghe vậy, Thường Nguyệt Nhi và Hi Tuyền tiên tử không khỏi liếc nhìn nhau.

Thích Thiên thế mà lại có thể so sánh được với Hỗn Độn, mà tồn tại như thế lại là do một đại năng nào đó sáng tạo ra sao? Các nàng không cách nào tưởng tượng. Lẽ nào thật sự có Sáng Thế Thần tạo ra mọi quy tắc?

Thường Nguyệt Nhi hiếu kỳ hỏi: “Hàn sư đệ, ngươi bây giờ là cảnh giới gì? Có thể sánh bằng với tồn tại siêu nhiên đã khai mở Thích Thiên kia không?”

Hàn Tuyệt nói: “Miễn cưỡng có thể sánh được, nhưng người ta dù sao cũng tu luyện sớm hơn ta vô số năm. Nếu thật là tử đấu, ta đương nhiên không phải đối thủ.”

Thường Nguyệt Nhi không khỏi nhíu mày. Nàng cứ ngỡ Hàn Tuyệt đã là mạnh nhất, không ngờ còn có tồn tại mạnh hơn.

“Thần Uy Thiên Thánh thật sự là khiêm tốn. Năng lực của ngươi đã siêu việt ta.”

Một âm thanh truyền vào tai Hàn Tuyệt. Chính là Thích Thiên Vô Lượng Đại Diệt Tôn.

Hàn Tuyệt đáp lại trong lòng: “Đạo hữu yên tâm, ta chỉ đến du ngoạn, tuyệt sẽ không nguy hại Thích Thiên.”

Thích Thiên Vô Lượng Đại Diệt Tôn vang lên tiếng nói theo sau: “Hy vọng là vậy. Ta cũng lo lắng hậu bối lỗ mãng, không biết cấp bậc lễ nghĩa.”

Hàn Tuyệt đáp lại trong lòng: “Ngươi lo lắng quá rồi. Ta cũng sợ ngươi hủy Đại Đạo giới của ta.”

Thích Thiên Vô Lượng Đại Diệt Tôn hừ một tiếng rồi không nói thêm lời.

Từ đầu đến cuối, Thường Nguyệt Nhi và Hi Tuyền tiên tử đều không nghe thấy cuộc đối thoại của họ, vẫn đang căng thẳng quan chiến. Mặc dù tu vi không đủ để nhìn rõ chi tiết chiến đấu, nhưng từ cục diện thì các nàng cũng có thể miễn cưỡng phân biệt ai chiếm thượng phong.

Hàn Hoang lấy sức một mình, độc chiến trên trăm vị Đại Đạo Thánh Nhân, bá đạo tuyệt luân. Thực lực của hắn rõ ràng hơn hẳn các đối thủ khác một bậc.

Quan chiến mấy canh giờ sau, ba người lại tiếp tục lên đường.

Thích Thiên có không ít kỳ quan dị địa. Mấy ngày sau, bọn họ liền gặp được một nơi như vậy trong hư không.

Trong hư không mờ ảo đứng thẳng một tòa hồ nước, tản ra thất thải hào quang. Đúng vậy, chính là một hồ nước, dài rộng mấy chục tỉ dặm. Bên hồ có thổ địa, sơn lâm, tạo thành một vòng tròn bao quanh hồ nước.

Hàn Tuyệt có thể cảm nhận được bên trong ẩn chứa linh khí cực kỳ nồng đậm, không chỉ vậy, còn có Đại Đạo Thời Gian và Đại Đạo Không Gian ẩn tàng trong đó. Nói cách khác, mảnh hồ nước này có thể liền nhận lấy, tương lai xuyên thẳng qua cổ kim.

“Thật đẹp quá!”

Thường Nguyệt Nhi kinh hỉ kêu lên. Chuyến này nhờ có nàng, mới không quá nặng nề, trầm mặc. Hàn Tuyệt có cảm giác như đang cùng Hi Tuyền tiên tử dắt theo nữ nhi vậy.

Hi Tuyền tiên tử cau mày nói: “Bên trong có không ít khí tức cường đại, chúng ta hay là đi vòng qua đi.”

Thường Nguyệt Nhi khoát tay nói: “Sư phụ, ngài đang nghĩ gì vậy? Có Hàn sư đệ ở đây, sợ gì chứ? Chẳng lẽ cái Thích Thiên chi chủ kia còn đang nằm bên trong hay sao?”

Hi Tuyền tiên tử vẫn còn rất do dự. Nàng nhìn về phía Hàn Tuyệt.

Hàn Tuyệt cười nói: “Bên trong quả thực cất giấu một Đại Đạo Thánh Nhân và đồng bạn của hắn, không tính là quá mạnh. Chúng ta có thể vào xem.”

Nghe vậy, Hi Tuyền tiên tử thở dài một hơi. Hàn Tuyệt có thể nói như vậy, ắt hẳn là không đặt những tồn tại bên trong vào mắt. Đối với Tự Tại cảnh mà nói, Đại Đạo Thánh Nhân hay Đại Đạo Chí Thượng không có khác biệt, cho nên nàng mới do dự như vậy, không rõ liệu tồn tại bên trong có uy hiếp được Hàn Tuyệt hay không.

Ba người cấp tốc tiến vào Thất Thải sơn trong hồ. Những tồn tại tiềm phục trong hồ nước, trong núi rừng đều không hề phát giác.

Thường Nguyệt Nhi và Hi Tuyền tiên tử đoán được là Hàn Tuyệt đã ra tay. Thật đáng sợ, thần không biết quỷ không hay đã làm tê liệt đối phương.

Hai nữ hiếu kỳ du lãm, còn Hàn Tuyệt thì suy nghĩ phiêu tán.

Hàn Hoang lại bắt đầu mượn dùng Chung Nguyên chi lực của hắn. Hắn không thể không cẩn thận khống chế, sợ Hàn Hoang bị no bạo. Mặc dù chỉ là một sợi Chung Nguyên chi lực cũng đủ để Hàn Hoang ứng phó tình thế nguy cấp trước mắt.

Nói đi thì nói lại, đó là vật gì? Trong số đối thủ của Hàn Hoang xuất hiện một tồn tại thần bí mà cổ quái. Hàn Tuyệt cảm thấy có chút quen mắt.

Chờ chút! Đây không phải là Quỷ Dị Thần Linh sao?

Trước đây rất lâu, Quỷ Dị Thần Linh bị Hàn Tuyệt thả ra. Thoạt đầu, tên này vẫn còn trở về, sau đó thì biến mất hẳn. Hàn Tuyệt tính toán thấy nó không có nguy hiểm nên không để tâm nhiều. Quỷ Dị Thần Linh rất giống tà túy chẳng lành, chúng sinh không cách nào nhìn thấu nó, nhưng nó lại có thể công kích sinh linh.

Bây giờ Quỷ Dị Thần Linh đã ngưng tụ ra thực thể. Hàn Tuyệt chỉ là mấy lần bế quan gần đây quên chú ý, không ngờ nó vậy mà đã trưởng thành đến tình trạng này: Đại Đạo Chí Thượng!

Nhục thân nó rất không thích hợp. Công kích của Hàn Hoang rơi xuống người nó, mặc dù có thể tru diệt nó, nhưng nó rất nhanh liền khôi phục. Bất tử bất diệt, tốc độ khôi phục cực nhanh!

***

Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.

Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.

Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 344: Lưu tinh

Quân Hữu Vân - May 31, 2025

Q.1 – Chương 504: Sinh tử tạo hóa

Thôn Thiên Ký - May 31, 2025

Q.1 – Chương 343: Đánh lén

Quân Hữu Vân - May 31, 2025