» Chương 1027: Vì nữ nhi trải đường
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025
Cực Nộ Bá Tinh có thể mượn nhờ lực lượng từ Chung Nguyên giới, mà lực lượng của Chung Nguyên giới chính là của Hàn Tuyệt. Hàn Tuyệt không ngờ chính mình lại có thể trở thành nguồn lực lượng cho nhi tử. Hắn thực sự không nghĩ nhiều, Chung Nguyên chi lực trong cơ thể hắn vô cùng vô tận, há nào Hàn Hoang có thể dùng hết?
Một sợi lực lượng của Sáng Tạo Đạo Giả đủ để đè bẹp toàn bộ Hỗn Độn!
Không thể không nói, Hàn Hoang thực sự là vận khí tốt. Có được lực lượng này, Hàn Hoang xem như đã vô địch. Hàn Tuyệt nghĩ vậy.
Còn một lần Tạo Hóa Thiên Tuyển, dứt khoát dùng luôn! Nếu như Tạo Hóa Thiên Tuyển còn rơi vào đầu Hàn Hoang, vậy thì thú vị.
* «Mở ra Tạo Hóa Thiên Tuyển, trong dòng dõi của ngươi sẽ ngẫu nhiên xuất hiện một kẻ có đại tạo hóa trời sinh.»
* «Con cháu của ngươi Tần Bá Thần thức tỉnh đại tạo hóa trời sinh: Chung Trọng Lực Tinh.»
* «Chung Trọng Lực Tinh: Trời sinh Đạo Lực và Đạo Trọng, ẩn chứa lực lượng cực hạn, theo Chung Nguyên giới khuếch trương, lực lượng không ngừng tăng lên.»
Cũng ra gì đấy! Nhưng vì sao không họ Hàn?
Hàn Tuyệt bắt đầu suy tính, nguyên lai Tần Bá Thần và Hàn Vân Cẩn cách biệt tới mấy vạn năm, tổ tiên mười mấy đời rơi vào Phàm giới. Mẫu thân hắn họ Hàn, bởi vì gia tộc bị diệt vong nên đã gả cho Tần gia. Cái Tần gia này chính là gia tộc đế vương của Phàm giới đó.
Tần Bá Thần là hoàng tử, trời sinh lực lớn vô cùng, nhưng trí tuệ thiếu thốn, như một đứa trẻ năm sáu tuổi, ngay cả lời cũng không nói rõ ràng. Thường ngày hắn bị xem như công cụ chiến tranh, không hề có đãi ngộ của một hoàng tử, nửa đời trước có thể nói là lưu lạc gian khổ.
Giờ phút này, Tần Bá Thần thức tỉnh đại tạo hóa trời sinh, trí tuệ bắt đầu khôi phục.
***
Thanh sơn liên miên, trong lòng núi đóng quân một mảnh quân đội. Cạnh khu vực giam giữ tù binh, một gã đại hán dựa vào hàng rào, toàn thân bẩn thỉu, tóc xen lẫn bùn đất, bện thành từng lọn. Bên cạnh là chuồng ngựa, mùi phân ngựa nồng nặc.
Tần Bá Thần!
Hắn từ từ mở mắt, hai mươi năm ký ức đầu tiên giống như nước thủy triều hiện lên. Trí tuệ khôi phục khiến hắn hồi tưởng những ký ức ấy, lòng tràn chua xót.
Hắn vì hoàng triều gây dựng công danh sự nghiệp, nhưng vì trí tuệ thiếu thốn, ngay cả triều đình cũng không thể đặt chân. Năm bảy tuổi, khi ở hoàng cung, hắn vô ý đụng ngã một phi tần, liền bị phụ hoàng đuổi khỏi hoàng cung, nuôi dưỡng trong quân đội.
Trong quân đội toàn là kẻ thô lỗ, chẳng ai chăm sóc hắn. Thế nên từ nhỏ đến lớn, toàn thân hắn đều bốc lên mùi hôi thối. Theo năm tháng trưởng thành, giết địch vô số, mùi hôi thối trên người hắn liền biến thành sát khí.
“Trời xanh có mắt, không ngờ ta cả đời này còn có thể có một ngày tỉnh ngộ.”
Tần Bá Thần chậm rãi đứng dậy, hắn hướng về phía quân doanh của chủ soái mà đi. Lúc này ánh mắt hắn sáng ngời, cả người tựa như một thanh kiếm ra khỏi vỏ, nét sắc sảo bộc lộ.
Hàn Tuyệt yên lặng theo dõi hắn.
Tử tôn Hàn gia lại rơi vào tình cảnh thê thảm như vậy. Nếu không có lần Tạo Hóa Thiên Tuyển này, Tần Bá Thần chỉ sợ sẽ sống hết một đời không bằng heo chó, cho tới khi chết trên chiến trường.
Nếu là thời loạn lạc, Tần Bá Thần có thể được trọng dụng, nhưng hoàng triều hắn đang sống lại cường thịnh, các vương triều xung quanh chủ yếu là gây sự, không ảnh hưởng tới giang sơn hoàng triều. Trong tình huống này, Tần Bá Thần không có tác dụng lớn, cho dù hắn chết, giang sơn hoàng triều vẫn còn.
Hàn Tuyệt nhìn về phía Hàn Linh, nói: “Ta phát hiện Hàn gia có một vị tử tôn khó lường.”
Hàn Linh mở to mắt, cũng bắt đầu suy tính. Rất nhanh, nàng nhận ra được Tần Bá Thần.
Không giống với Chinh Phạt Thiên Tinh hay Cực Hạn Sát Tinh cần thời gian trưởng thành, Chung Trọng Lực Tinh nương tựa vào Chung Nguyên giới, mà Chung Nguyên giới đã rất cường đại.
Hàn Linh cau mày nói: “Tử tôn Hàn gia của ta lại bị nhục nhã như vậy, phụ thân, người tính làm sao đây?”
Hàn Tuyệt nói: “Nhân gian vạn trượng, tử tôn Hàn gia của ta nhiều vô kể, thậm chí còn thảm hơn hắn cũng có. Chẳng lẽ ngươi cũng muốn cứu, đều muốn giúp đỡ ư?”
Hàn Linh bĩu môi, thầm nghĩ: “Thế thì người hỏi ta làm gì?”
Hàn Tuyệt cười nói: “Cứ xem tiếp đi, lúc hắn tuyệt vọng, ngươi có thể đi cứu hắn.”
“Cứu hắn làm gì?”
“Ngươi không muốn biến hắn thành người của mình ư?”
“A?” Hàn Linh ngẩn người, chợt hiểu được.
Đối mặt với ánh mắt phụ thân, Hàn Linh có chút ngượng ngùng, có loại bị nói trúng tim đen.
Hàn Tuyệt ý vị sâu xa nói: “Hàn Diêu, Hàn Nghiệp, Hàn Bá Thần, ta có thể mở đường cho ngươi chừng này thôi, sau này ngươi muốn làm gì, vẫn phải dựa vào bản thân.”
Hàn Linh nghe vậy cũng không thể giả vờ, trong nội tâm nàng xác thực đã có dã vọng, nhất là những năm này mắt thấy các bá chủ Hỗn Độn tranh đấu, khiến lòng nàng khao khát.
Tu vi đến cảnh giới này, Hàn Tuyệt cảm thấy Hàn Linh rất khó lại tiến bộ. Cho dù biết được phương pháp sáng tạo Đại Đạo giới, muốn chứng ngộ Sáng Tạo Đạo Giả, cũng cần vô số năm.
Hàn Tuyệt nói: “Tiếp theo là thời đại Vô Tận, thời khắc phong vân biến ảo, trước đó, vẫn phải cố gắng mạnh lên.”
Hàn Linh gật đầu, nói: “Phụ thân, con hiểu rồi.”
Hàn Tuyệt nhắm mắt, bắt đầu tu luyện. Hàn Linh thì nhìn chằm chằm Tần Bá Thần, chờ đợi thời cơ.
***
Tần Bá Thần sau khi từ biệt chủ soái quân doanh, trở về hoàng triều, muốn tìm gặp mẫu thân mình. Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng quan tâm đến mẫu thân, mà bởi vì sinh hạ kẻ quái đản này, mẫu thân hắn cũng bị đày vào lãnh cung.
Đi vào hoàng thành, Tần Bá Thần muốn nhập cung lại bị ngăn cản. Trong cơn tức giận, hắn cưỡng chế xông vào, dẫn tới quân hộ vệ vây quét. Việc này lập tức kinh động đến hoàng đế.
Hoàng đế tức giận, lấy thân phận phụ hoàng để bức bách Tần Bá Thần dừng tay.
Đối với việc Tần Bá Thần thức tỉnh trí tuệ, hoàng đế vô cùng chấn kinh. Bất quá mẫu thân Tần Bá Thần đã chết, hắn sợ Tần Bá Thần nổi điên, liền cố ý đánh trống lảng. Nhưng Tần Bá Thần không chịu, cuối cùng đã hỏi ra sự thật, biết được mẫu thân bị hoàng hậu hại chết, Tần Bá Thần như phát điên.
Hắn đại khai sát giới trong hoàng cung, thề phải tru diệt hoàng hậu. Hoàng đế tức giận, đành phải thỉnh tu tiên tông môn đến trấn áp. Sự dũng mãnh của Tần Bá Thần đã không phải quân đội phàm nhân có thể ngăn cản.
Đối mặt tu tiên giả, Tần Bá Thần vẫn không ai ngăn cản nổi, giết đến bầu trời nhuộm đỏ. Gia tộc của hoàng hậu kia cũng là tu tiên gia tộc, đệ tử liều mạng bảo vệ, sự việc càng lúc càng không thể cứu vãn. Cuối cùng kinh động đến Đại Thừa tu sĩ, mà còn không chỉ một vị, thi triển pháp thuật trấn áp Tần Bá Thần.
Giữa phế tích hoàng cung, Tần Bá Thần bị một sợi kim thằng trói lại, trên thân dán đầy lá bùa, hai chân bị rễ cây quấn quanh, mũi gai nhọn đâm xuyên da thịt hắn, máu vương vãi khắp nơi.
Tần Bá Thần hai mắt đỏ bừng, mặt mũi đầy máu, trừng trừng nhìn lên trời mười mấy vị tu hành giả. Binh lính chung quanh đều giơ binh khí, toàn thân run rẩy, cực kỳ sợ hãi.
Một lão giả vận bạch bào mở miệng nói: “Bệ hạ, kẻ này tội ác tày trời, chi bằng tru diệt hắn đi.”
Những Đại Thừa tu sĩ khác cũng đồng loạt lên tiếng, nhất định phải giết Tần Bá Thần. Ngoài việc hoàng cung tổn thất nặng nề, ngay cả tông môn của bọn hắn cũng chịu tổn thất tương tự.
Hoàng đế vô cùng thịnh nộ, vốn định trực tiếp đáp ứng, nhưng nhìn bộ dạng Tần Bá Thần, lòng lại quặn đau không rõ. Đối với vị nhi tử này, hắn thực sự đã bạc đãi quá nhiều.
Thế nhưng, sự việc đã làm lớn đến mức này, đã không phải là hắn có thể quyết định được nữa. Giang sơn Tần gia vốn là dựa vào những tông môn này mới sừng sững không đổ.
Tần Bá Thần giận dữ nói: “Giết đi, ta hóa thành lệ quỷ cũng muốn đến báo thù! Nhất định phải giết hoàng hậu! Vĩnh viễn không ngừng nghỉ!”
Lão giả vận bạch bào khẽ cười nói: “Lệ quỷ? Lão hủ sẽ rút hồn ngươi, khiến ngươi chết cũng không thể siêu sinh, vĩnh viễn chịu thống khổ!” Hắn liền đưa tay, chuẩn bị thi pháp.
Ầm ầm ——
Bầu trời đột biến, mây đen giăng kín, sấm chớp cuồn cuộn, thiên uy khủng bố giáng lâm. Biến cố kịch liệt như vậy khiến tất cả mọi người chấn động, đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên.
Một đám Đại Thừa tu sĩ cũng kinh hãi, đây tuyệt đối không phải thiên tượng bình thường.
***
Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão về quê, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đó càn quét võ giới, lập nên truyền kỳ bất hủ.
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt