» Chương 997: 50 triệu ức năm giá trị bản thân

Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025

Chương 996: Hỗn Độn Vận Mệnh Trường Hà
Oanh ——
Vô biên hư không nổ vang, tựa như hồng chung thời không đang rung chuyển dữ dội, âm thanh vang vọng không dứt.

Khương Tuyệt Thế, Đạo Chí Tôn thân ảnh điên cuồng giao thoa, không ngừng thi triển thần thông. Pháp lực thần quang ngang dọc hư không, các loại pháp tướng tầng tầng lớp lớp hiện ra, khiến hư không tựa như một thế giới đang cấp tốc diễn hóa.

Hai người đồng thời thi triển Thần Uy Đại Thiên Chưởng, hủy diệt mọi pháp tướng của đối phương, nhưng lại không cách nào làm tổn thương đối phương.

“Không nghĩ tới sư phụ cũng truyền hắn. . .”
Hai người trong đầu đồng thời nảy ra cảm khái như vậy.

Mặc dù tu vi của bọn họ đã cường đại, nhưng trong số các thần thông mà họ nắm giữ, lại không có chiêu nào có lực hủy diệt mạnh hơn Thần Uy Đại Thiên Chưởng.

Sức mạnh của Thần Uy Đại Thiên Chưởng cũng khiến các đại năng trong đại điện không ngừng thảo luận.
“Đây là chiêu thần thông mà Thiên Thánh từng dùng để đánh bại thiên kiêu trước đây?”
“Trông có vẻ bình thường, nhưng lực phá hoại thật sự khủng bố.”
“Ta từng nghe nói, đây là Thần Uy Đại Thiên Chưởng, mang theo tạo hóa của đại đạo, được coi là Đại Đạo thần thông. Đã có thể sánh ngang với các Đại Đạo thần thông thì tự nhiên mạnh mẽ phi thường.”
“Với thần thông này, Ẩn Môn đạo thống cũng đủ để không thể phá vỡ.”
“Hai người này đều ghê gớm, đủ để xưng bá một phương.”

Không chỉ trong đại điện, toàn bộ Thập Tuyệt thành cũng vô cùng náo nhiệt, tiếng kinh hô liên tục vang lên.
Tên của Khương Tuyệt Thế và Đạo Chí Tôn đã được họ ghi nhớ, mà những người tu hành có thể đến Thập Tuyệt thành đều là nhân tài kiệt xuất của một phương. Hai người Khương Tuyệt Thế xem như đã triệt để danh chấn Hỗn Độn.

Phía Ẩn Môn cũng đang khẩn trương chú ý, thật sự khó phân định thắng bại của hai người này.

Hàn Hoang nhíu mày, xét về tình lý, hắn tự nhiên hy vọng Khương Tuyệt Thế có thể thắng, vả lại hắn cũng không hiểu rõ Đạo Chí Tôn.
Hắn biết rõ thực lực của Khương Tuyệt Thế, không ngờ trong Ẩn Môn lại còn có tồn tại có thể đối kháng.
Hắn không khỏi nhìn về phía chung quanh, chẳng lẽ những Hỗn Độn Ma Thần này đều rất mạnh sao?
Hắn bỗng nhiên không hiểu nổi.
“Trách không được phụ thân đối với tiến bộ của ta biểu hiện được rất bình tĩnh. . .”
Hàn Hoang cảm thấy xấu hổ, khi hắn khoe khoang với phụ thân, phụ thân rốt cuộc đã nghĩ gì?

“Bọn hắn muốn động thật!”
Triệu Hiên Viên đột nhiên nói, ngữ khí phấn chấn.
Khương Dịch cũng lộ vẻ mong chờ.
Chúng đệ tử đều biết ba người họ thân thiết như hình với bóng, nhìn thấy thần sắc của hai người, không khỏi hiếu kỳ Đạo Chí Tôn sẽ thể hiện thực lực như thế nào.

Thanh Thiên Huyền Cơ nhìn chằm chằm Đạo Chí Tôn trên màn trời, tim đập nhanh hơn.
Đó là. . .

Trong hư không chiến đấu, quanh thân Đạo Chí Tôn ngưng tụ thành một dòng sông lớn uốn lượn, chiếm cứ hơn phân nửa hư không. Bản thân hắn nhỏ bé không gì sánh được, tựa như một hạt bụi trong sóng lớn. Khí thế của hắn theo dòng sông lớn xuất hiện mà liên tiếp tăng vọt, khiến hư không vì thế biến sắc.

Khương Tuyệt Thế động dung.
“Đây là cái gì?”

Khương Tuyệt Thế là lần đầu tiên gặp phải lực lượng như vậy, hắn không dám khinh thường, lập tức thi triển đại tạo hóa của mình: Chuyển Sinh Đại Tạo Hóa Công!
Trên người hắn bắn ra thần quang, từng vòng sáng tạo hóa từ lòng bàn chân dâng lên, không ngừng mở rộng, khí thế của hắn theo đó mà tăng lên.

“Khương sư đệ, thật có lỗi. Không chỉ là để Hoang sư đệ phải chịu áp lực, vị trí Vạn Cổ Tuyệt Điên này sư huynh ta chắc chắn phải đoạt được!”
Đạo Chí Tôn cười to phóng đãng, dòng sông lớn uốn lượn nhấc lên sóng lớn cao ức trượng, trong bọt nước vọt ra vô số hư ảnh, kêu gào thẳng hướng Khương Tuyệt Thế, thanh thế vô cùng to lớn.

Trong đại điện có người kinh hô: “Vận Mệnh Trường Hà?”
Các đại năng khác theo đó xôn xao, Đạo Chí Tôn vậy mà có thể khu động Hỗn Độn Vận Mệnh Trường Hà?
Thiên Đạo cũng có Vận Mệnh Trường Hà, nhưng so với Hỗn Độn Vận Mệnh Trường Hà mà nói, chẳng đáng kể gì.
Hỗn Độn Vận Mệnh Trường Hà đã hình thành vô số năm, ẩn chứa nhân quả chi lực khó có thể tưởng tượng được.
Trong sóng lớn, những hư ảnh đó chính là hư ảnh của những người tu hành từ cổ kim đến nay, số lượng nhiều vô kể.

Khương Tuyệt Thế nâng hai tay lên, Chuyển Sinh Đại Tạo Hóa Công điên cuồng vận chuyển. Chín vị pháp tướng giống hệt hắn từ đỉnh đầu bay lên, tựa lưng vào nhau, huy động Thần Uy Đại Thiên Chưởng về bốn phương tám hướng.

Oanh! Oanh! Oanh. . .
Bốn phương tám hướng, những sóng lớn vận mệnh đánh tới liên tiếp bị đánh tan, nhưng Vận Mệnh Trường Hà cuồn cuộn không ngừng, không phải chỉ vài chưởng là có thể kết thúc được.

Khương Tuyệt Thế cảm nhận được áp lực chưa từng có, loại áp lực này còn lớn hơn so với khi đối mặt Hàn Hoang. Hàn Hoang tuy có thể thắng hắn, nhưng đó là do pháp lực chênh lệch.
Áp lực mà Đạo Chí Tôn mang lại cho hắn không chỉ đơn thuần là pháp lực, hắn không hiểu sao lại có cảm giác như đang đối kháng với toàn bộ Hỗn Độn.

“Vận Mệnh Trường Hà. . .”
Hàn Linh tự lẩm bẩm, tố thủ trong tay áo khẽ nắm chặt ống tay áo.
Nàng đang suy nghĩ cảnh tượng khi Đế binh của mình đụng vào Vận Mệnh Trường Hà sẽ như thế nào.

Hàn Tuyệt cũng có chút kinh ngạc, Đạo Chí Tôn cũng có bản lĩnh đấy chứ.
Hắn vốn tưởng Khương Tuyệt Thế thắng chắc, không ngờ lại xuất hiện biến số.
Ngay cả hắn còn cảm thấy là biến số, huống chi những người khác. Khương Tuyệt Thế dù sao cũng là Thiên Đình Thần Tướng, chiến công hiển hách, uy danh lan xa, còn Đạo Chí Tôn lại điệu thấp mấy trăm vạn năm, trước Hỗn Độn thịnh hội danh tiếng của hắn trong Hỗn Độn có rất ít người từng nghe nói.
Hắc mã!

Đạo Chí Tôn không chỉ đơn thuần là thao túng Hỗn Độn Vận Mệnh Trường Hà, hắn không ngừng thi pháp, chung quanh Vận Mệnh Trường Hà càng ngày càng nhiều, khiến toàn bộ hư không trở nên chen chúc.

“Khương sư đệ, ngươi thật là lợi hại, phải biết Triệu Hiên Viên liên thủ với Khương Dịch cũng đỡ không nổi ta!”
Đạo Chí Tôn cười to nói, thanh âm vang vọng Thập Tuyệt thành, nghe được lời này, vẻ mặt tươi cười của Triệu Hiên Viên và Khương Dịch bỗng chốc cứng lại.
Mẹ ngươi a!
Triệu Hiên Viên vỗ bàn, mắng: “Khương sư đệ cho ta thắng cái tên cẩu nương dưỡng này!”
Hắc Ngục Kê cười nói: “Vô năng cuồng nộ a, Khương Tuyệt Thế hẳn là không thắng được.”
Triệu Hiên Viên càng thêm tức giận.

“Không đúng!”
Thanh âm Sở Thế Nhân bỗng nhiên vang lên, tất cả mọi người nhìn về phía màn trời.
Trong Hỗn Độn Vận Mệnh Trường Hà đang bành trướng không dứt, sóng lớn gạt sang hai bên, một thân thần quang Khương Tuyệt Thế bước ra. Mỗi tiến lên một bước, thân hình của hắn lại cất cao mấy lần, những vòng sáng trên người không ngừng tràn vào trong cơ thể, quanh thân bắt đầu hiển hiện những phù văn màu vàng cổ quái, thần bí, tựa như văn tự, lại như đồ án.
Tóc dài Khương Tuyệt Thế phiêu khởi, bị thần quang chiếu rọi mất đi màu đen. Cặp mắt của hắn không còn con ngươi, giữa mi tâm hiển hiện một cái vòng tròn màu đen, từng tia từng tia hắc khí tràn ra, không ngừng lớn mạnh, như liệt diễm cháy hừng hực.
Áo bào bay phất phới, khí thế Khương Tuyệt Thế lần nữa tăng lên.

“Đạo sư huynh, ngươi xác thực lợi hại, vốn định đem một chiêu này lưu cho Hoang sư đệ, không nghĩ tới bị ngươi bức đi ra. Vận Mệnh Trường Hà của ngươi xác thực cường đại, nhưng ta Chuyển Sinh Đại Tạo Hóa Công cũng không phải tầm thường! Hôm nay, ta liền muốn đại tạo hóa của ta dương danh Hỗn Độn!”
Thanh âm Khương Tuyệt Thế vang lên, đồng dạng vang dội, nhưng so với Đạo Chí Tôn kiệt ngạo, đắc ý, lại càng lộ vẻ thần thánh phi phàm.
Tay phải hắn hướng phía trước vung lên, những phù văn màu vàng quanh thân giống như gió xoáy đánh tới, hắc khí tràn ra từ vòng đen giữa mi tâm trở thành trung tâm của gió xoáy này, tựa như một đạo kiếm khí màu đen, thẳng tiến không lùi, giảo tán từng đạo Hỗn Độn Vận Mệnh Trường Hà, thế không thể đỡ.

Sắc mặt Đạo Chí Tôn biến hóa, lập tức bấm pháp quyết. Từ hai bên Vận Mệnh Trường Hà bay ra hai thanh Thần Binh, tựa như trường kích, một đen một trắng, giao nhau cản lại ở vạn trượng bên ngoài, ngăn chặn thần thông đại tạo hóa của Khương Tuyệt Thế.
Hai thanh trường kích đen trắng rung động kịch liệt, khi va chạm tạo ra thanh âm đinh tai nhức óc, vô cùng chói tai.
Trong chớp mắt, hai thanh trường kích đen trắng bỗng nhiên dung hợp lại cùng nhau, một cỗ lực lượng kinh khủng bộc phát, xua tan thần thông đại tạo hóa của Khương Tuyệt Thế, khiến hư không kịch liệt lay động.

“Không tốt!”
Chí Phạt Thần Tôn đột nhiên biến mất, xuất hiện trong hư không chiến đấu, lấy tự thân pháp lực ổn định không gian.
Sự xuất hiện của hắn làm cho Thập Tuyệt thành xôn xao.
Hai người này chiến đấu có thể đánh vỡ quy tắc chi lực do Chí Phạt Thần Tôn bày ra sao?

====================
Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 380: Trăm vạn kiếm trận

Thôn Thiên Ký - May 30, 2025

Q.1 – Chương 219: Sát vai

Quân Hữu Vân - May 30, 2025

Q.1 – Chương 379: Tù Long Khốn Thiên thuật

Thôn Thiên Ký - May 30, 2025