» Chương 988: Vạn Cường, Thiên Quân, Thập Tuyệt
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025
“Hỗn Độn thịnh hội sắp bắt đầu, xin mời tất cả thiên kiêu muốn tham dự thịnh hội tiến về bất kỳ cửa thành nào để chờ đợi!”
Thanh âm của Chí Phạt Thần Tôn vang vọng toàn bộ Thập Tuyệt thành. Thoại âm vừa dứt, vô số thiên kiêu thả người vọt lên, như mưa tên bay lên không, tạo nên cảnh tượng hùng vĩ hiếm có.
Hàn Tuyệt đưa Hàn Thanh Nhi đang đứng bên cạnh sang chỗ Hàn Hoang.
Bên dưới, các đại năng đều trở nên căng thẳng. Bọn họ rất ngạc nhiên về quy tắc của Hỗn Độn thịnh hội là gì.
Thịnh hội này lưu truyền ngàn vạn năm, liên quan đến quy tắc của nó cũng có vô số thuyết pháp, nhưng Chí Phạt Thần Tôn và Thần Uy Thiên Thánh chưa từng kết luận.
Trước mặt Hàn Tuyệt và Chí Phạt Thần Tôn hiện lên một màn ánh sáng khổng lồ, phản chiếu một vùng thiên địa mênh mông, tĩnh mịch. Nhìn lướt qua, chỉ thấy hoang nguyên trùng điệp, chẳng thấy chút sinh cơ nào.
Các đại năng không khỏi từng người bàn tán, hẳn đây chính là cửa thứ nhất của Hỗn Độn thịnh hội chăng?
Cùng lúc đó, trên mỗi cửa thành của Thập Tuyệt thành đều hiện lên màn sáng như vậy, phản chiếu vùng thiên địa thê lương kia, khiến vô số thiên kiêu nghị luận.
Ngũ đại thần phạt, Hàn Hoang, Khương Tuyệt Thế, Hàn Thanh Nhi, Sở Thế Nhân, Mộ Dung Khởi, Thiên Cương Ma Thần, Tần Linh, Hàn Ngọc, Hắc Ngục Kê và các đệ tử Thiên Đạo, Ẩn Môn khác đều tề tựu tại một cửa thành.
Hắc Ngục Kê bỗng nhiên lên tiếng: “Chẳng lẽ mỗi một cửa thành đều là một khu thí luyện, chúng ta toàn bộ bị gom chung một chỗ, vậy có thể nào tự tổn hại lẫn nhau?”
Lời vừa nói ra, những người khác nhao nhao nhíu mày.
Bọn họ hiểu rõ nhất thực lực của Ẩn Môn, nếu thật sự tự tổn hại ngay tại cửa thứ nhất, vậy thì không gánh nổi.
“Chắc là không đâu, chính các ngươi đi xem một chút ảo ảnh trên cửa thành đều như nhau cả. Hơn nữa, chúng ta tập trung như thế, sư tổ cũng không hề nhắc nhở gì.” Mộ Dung Khởi lắc đầu nói.
Những người khác cảm thấy có lý, không khỏi gật đầu.
Triệu Song Toàn và Thanh Thiên Huyền Cơ đứng cách đó không xa, nhìn thấy đội hình của Ẩn Môn, thầm kinh hãi.
Bọn họ từng biết nội tình của Ẩn Môn rất mạnh, không ngờ lại khủng bố đến vậy, số lượng Đại Đạo Thánh Nhân không dưới hai mươi người.
Hàn Hoang cũng rất kinh ngạc, chỉ là không biểu hiện ra ngoài.
Hắc Ngục Kê lại gần hơn, đứng sau lưng Hàn Hoang, kêu to: “Dù sao ta đi theo Hàn Hoang, các ngươi tùy ý!”
Hàn Hoang cười nói: “Tốt, chỉ cần quy tắc cho phép, ta bảo đảm ngươi, Kê gia!”
Quan Bất Bại khẽ nói: “Hoang sư đệ, Vạn Cổ Tuyệt Điên còn không phải ngươi, ta cũng sẽ không để ngươi.”
Những Ma Thần khác cũng theo đó kêu gào.
Khương Dịch tức giận nói: “Các ngươi đang làm trò gì vậy? Ba huynh đệ chúng ta còn chưa mở miệng, coi chừng nếu gặp phải chúng ta tại thi đấu Vạn Cường, sẽ bị đào thải trực tiếp đấy!”
Triệu Hiên Viên cũng cười ngạo nghễ.
Ẩn Môn một phía người đông thế mạnh, tự nhiên thu hút sự chú ý của các thiên kiêu phụ cận. Nhìn thấy bọn họ phô trương như vậy, các thiên kiêu dù khó chịu nhưng cũng không dám lên tiếng.
Khí tức của bọn họ hợp lại thật sự là quá mạnh!
Lúc này, thanh âm của Chí Phạt Thần Tôn vang vọng toàn thành:
“Hỗn Độn thịnh hội cửa thứ nhất, Đạp Ma Lộ!”
“Các ngươi nhìn thấy chính là Oán Ma Ngục ở tầng đáy Hỗn Độn. Các ngươi sẽ được truyền tống tới biên giới Oán Ma Ngục, trong vòng một tháng phải đến được trung tâm Oán Ma Ngục. Sau đó, thông qua trận pháp truyền tống trở về Thập Tuyệt thành xem như vượt qua khảo hạch. Số lượng người vượt qua khảo hạch không giới hạn.”
“Trong Oán Ma Ngục, thiên kiêu có thể dùng bất cứ mưu tính, thủ đoạn nào, miễn là thông quan. Ta nhắc nhở các ngươi một chút, trong Oán Ma Ngục càng gần trung tâm thì Oán Ma càng nhiều, tu vi của chúng cũng không ngừng mạnh lên. Đạp Ma Lộ này, nếu có thương vong cũng sẽ không bị gián đoạn!”
“Sau một khắc, phàm là thiên kiêu còn nán lại trước cửa thành đều sẽ bị truyền tống vào Đạp Ma Lộ. Các ngươi vẫn còn thời gian để rời đi!”
Lời của Chí Phạt Thần Tôn khiến vô số thiên kiêu nghị luận ầm ĩ.
Tuy nhiên không có thiên kiêu nào rời đi. Người có thể đến đây đều chẳng phải phàm linh, đã chuẩn bị cho thịnh hội này ngàn vạn năm, há có thể nói lui là lui ngay?
Kẻ yếu nhất ở đây cũng có tu vi Hỗn Nguyên Thánh Nhân, từng người đều có thủ đoạn bảo mệnh, dù có chết trên Đạp Ma Lộ, cũng có biện pháp phục sinh.
Trong đại điện, các đại năng cũng trò chuyện về Đạp Ma Lộ.
“Quy tắc này không tồi, vừa vặn để các thiên kiêu biết được Hỗn Độn cũng không phải là tuyệt đối thái bình.”
“Đạp Ma Lộ khảo nghiệm không chỉ là thực lực cá nhân, mà còn khảo nghiệm giao tế và lòng can đảm.”
“Cửa thứ nhất có chút thú vị, cũng không biết phía sau có bao nhiêu cửa ải.”
“Nếu số người thông quan không đến một vạn thì sao?”
“Yên tâm đi, một tháng, đừng nên coi thường thiên kiêu, chắc chắn không cách nào quyết ra Vạn Cường.”
…
Hàn Linh cũng bắt đầu thì thầm nói chuyện với Hàn Tuyệt, nàng đối với Oán Ma cảm thấy rất hứng thú.
Hàn Tuyệt cười nói: “Có hối hận không? Ngươi vốn có thể tham gia.”
“Thế thì sẽ không.” Hàn Linh kiên định lắc đầu.
Chí Phạt Thần Tôn liếc nhìn Hàn Linh một cái, thầm hiếu kỳ.
Chẳng biết vì sao, hắn cảm thấy thiên tư của Hàn Linh rất mạnh, nói không chừng có thể chiến đấu Vạn Cổ Tuyệt Đỉnh, chỉ là không tham gia.
Hắn nghĩ tới Hàn Tuyệt, đột nhiên hiểu rõ một chút.
Đây chính là chủ nhân.
Vĩnh viễn sẽ không đem lá bài tẩy của mình hoàn toàn bộc lộ ra.
Một canh giờ trôi qua rất nhanh. Trên trăm phiến cửa thành của Thập Tuyệt thành đều xuất hiện ánh sáng, tất cả thiên kiêu theo đó biến mất, bị Chí Phạt Thần Tôn đưa vào Oán Ma Ngục.
Hỗn Độn thịnh hội, cửa thứ nhất mở ra!
Thiên kiêu Thiên Đạo và Thiên kiêu Ẩn Môn đều rơi vào một chỗ trong Oán Ma Ngục. Chính xác hơn mà nói, tất cả thiên kiêu đứng trước mỗi cửa thành đều cùng một chỗ rơi xuống đất.
Đều là thiên kiêu, đương nhiên sẽ không la hét ồn ào, cảnh tượng có chút quỷ dị.
Bọn họ đều hiểu rõ cửa ải này chắc chắn không thể độc hành. Số lượng người kết bạn càng nhiều thì càng ổn thỏa.
Đạo Chí Tôn bay lên, hô to: “Thiên Đạo, Ẩn Môn, tất cả đều theo ta đến!”
Hàn Hoang, Hàn Thanh Nhi, Sở Thế Nhân, Mộ Dung Khởi, Thiên Cương Ma Thần, Hàn Mệnh, Hắc Ngục Kê, Hỗn Độn Thiên Cẩu, Triệu Song Toàn, Thanh Thiên Huyền Cơ, Chiến Phật, ngũ đại thần phạt, v.v., hơn mười người cùng một chỗ đi theo, thanh thế to lớn.
Đoàn đội này ẩn chứa mấy chục vị Đại Đạo Thánh Nhân, mang lại áp lực thực lớn cho các thiên kiêu khác.
“Không hổ là Ẩn Môn của Thần Uy Thiên Thánh, thật lợi hại.”
“Ngay cả thần phạt cũng đi theo.”
“Nói nhảm, ngươi không biết thủ lĩnh thần phạt chính là con ruột của Thần Uy Thiên Thánh sao?”
“Đội hình này, Ẩn Môn mạnh như vậy sao? Ta cũng muốn gia nhập.”
“Ha ha, đừng nói lung tung, bên ngoài khẳng định có đại năng đang theo dõi, trưởng bối của ngươi nói không chừng đã sinh khí rồi đấy.”
Trong lúc nhất thời, các thiên kiêu khác cũng bắt đầu chia đội tiến lên.
Cũng có số ít người quái gở vẫn kiên quyết lựa chọn độc hành.
Trong quá trình tiến lên, không khí ở phía Thiên Đạo và Ẩn Môn vui vẻ, mọi người trò chuyện với nhau, không chút áp lực nào.
Ngay cả Phương Lương và Sở Thế Nhân, những người vốn ổn trọng, đều mặt mày nhẹ nhõm.
Nhiều đồng môn cùng một chỗ hành động như vậy, không thể nào xảy ra chuyện được!
Hàn Thanh Nhi là người hưng phấn nhất, tay trái kéo Hàn Thác, tay phải kéo Hàn Hoang, líu ríu nói không ngừng.
Hai vị ca ca cực kỳ sủng ái vị muội muội này.
Hàn Thác bỗng nhiên nhìn về phía Hàn Hoang, cười hỏi: “Nhị đệ, đối với Vạn Cổ Tuyệt Đỉnh có mấy phần chắc chắn?”
Hàn Hoang nhìn về phía đại ca, cười nói: “Tự nhiên là mười thành tự tin, tình thế bắt buộc. Đại ca, đến lúc đó huynh cũng đừng nhường ta, dốc hết toàn lực tranh, chúng ta là thân huynh đệ, ta sẽ không cùng huynh khách sáo. Ta đã sớm muốn cùng huynh luận bàn!”
Hàn Thác cũng vui vẻ, cười nói: “Đó là tự nhiên, bất quá đệ cũng đừng lơ là, ta sẽ không để đệ dễ dàng như vậy mà thắng đâu.”
Di Thiên lại gần hơn, cười to nói: “Hàn Hoang, đừng nói đại ca ngươi, đối thủ lớn nhất của ngươi là ta!”
Phía sau bọn họ, Sở Thế Nhân nhìn chằm chằm bóng lưng Hàn Hoang, không biết đang suy nghĩ gì.
Mộ Dung Khởi và Phương Lương đi đến bên cạnh hắn, Mộ Dung Khởi cười nói: “Sao vậy? Ngươi cũng có dã tâm?”
—
Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, tại Việt quốc, Đông Hoang, một Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đó quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt