» Chương 977: Đại cơ duyên, Đệ Nhất Thần
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 26, 2025
“Ta khác với Thanh Thiên Huyền Cơ, hắn chỉ là một tên hèn nhát hống hách, không dám tùy tiện hạ sát thủ, ngu xuẩn đến độ làm nhục người khác rồi lại để họ sống sót, sớm muộn cũng chuốc lấy vạn kiếp bất phục. Ta thì khác, ta cuồng chỉ với đối thủ của ta, nếu không có nhân quả, ta còn chẳng thèm bận tâm.”
Triệu Song Toàn khẽ nói, vẻ mặt khinh thường.
Trước ân oán giữa Thanh Thiên Huyền Cơ và Triệu Song Toàn, Tô Kỳ chỉ biết bất đắc dĩ cười.
Hai vị thiên kiêu minh tranh ám đấu đã không còn là bí mật trong toàn bộ Thiên Đạo, song may mắn thay, bọn hắn chỉ là đấu võ mồm, tranh cường háo thắng, cũng không có ý đồ đoạt mạng đối phương. Bọn hắn đối với nhau cũng có thể xem là cùng chung chí hướng, cả hai đều không có bằng hữu, trong cùng thế hệ, người bọn hắn tiếp xúc nhiều nhất lại chính là đối phương. Trong mắt Chư Thánh, đây chính là bạn thân.
Tô Kỳ nói: “Tin tức về Hỗn Độn thịnh hội ngày càng nhiều, khắp nơi trong Hỗn Độn đều đang tạo thế. Thiên Đạo chuẩn bị nâng đỡ ngươi và Thanh Thiên Huyền Cơ, nhưng hiện tại các ngươi chưa có được chiến tích đáng kể, phạm vi hoạt động vẫn luôn nằm trong liên minh Thiên Đạo. Những bại tướng dưới tay các ngươi ít nhiều cũng là nể mặt Thiên Đạo.”
Triệu Song Toàn trầm mặc.
Tô Kỳ nói: “Đúng rồi, ngươi có từng nghe đến Hàn Hoang?”
Triệu Song Toàn sáng mắt lên, hỏi: “Thiên Đình Hàn Hoang?”
“Không sai.”
“Tự nhiên là từng nghe nói. Rất nhiều người nói hắn gần như đã ngồi lên bảo tọa Vạn Cổ Tuyệt Điên, trời sinh Tự Tại, tư chất tuyệt luân, chỗ dựa lại càng khó lường.”
“Haha, ngươi phải gọi hắn sư thúc, hiểu chưa?”
“Đúng, Hàn sư thúc!”
Triệu Song Toàn gãi đầu cười nói. Bởi vì Tô Kỳ, hắn đối với Ẩn Môn tràn ngập hảo cảm. Theo hắn thấy, Ẩn Môn chính là một đạo thống có tình có nghĩa.
Nhớ năm đó, Tô Kỳ bị tính kế đến thảm như vậy, đổi lại bất kỳ đạo thống nào, chỉ có thể từ bỏ, duy chỉ có Ẩn Môn là không.
Tô Kỳ thì được Thần Uy Thiên Thánh nâng đỡ thành Thánh Nhân, Triệu Song Toàn từ nhỏ đến lớn cũng nhận được sự chiếu cố từ các tiền bối khác của Ẩn Môn. Hắn có thể cùng Thanh Thiên Huyền Cơ tranh phong, các Thánh Nhân thuộc hệ Ẩn Môn đã ra sức không ít.
Tô Kỳ nói: “Ngươi nếu muốn thanh danh, ta muốn tiến cử ngươi đến dưới trướng Hoang sư đệ, tạo dựng uy danh, cũng coi như nương nhờ uy phong của Hoang sư thúc ngươi.”
Triệu Song Toàn trầm mặc.
Hắn tâm cao khí ngạo, mặc dù rất ưa thích Ẩn Môn, nhưng cũng không có nghĩa là hắn đã cảm thấy bản thân không bằng thiên kiêu của Ẩn Môn.
Tô Kỳ nói: “Ngươi nếu không đi, Kỷ sư đệ sẽ tiến cử Thanh Thiên Huyền Cơ đi. Thiên Đình rốt cuộc vẫn quá nhỏ, không cách nào giúp các ngươi bay lên.”
Ban sơ, Thanh Thiên Huyền Cơ chính là dưới trướng Kỷ Tiên Thần. Sau đó Kỷ Tiên Thần, vì muốn Thanh Thiên Huyền Cơ trở thành thiên kiêu được Thiên Đạo dốc toàn lực bồi dưỡng, đã tự mình trục xuất Thanh Thiên Huyền Cơ khỏi sư môn. Đến tận đây, Thanh Thiên Huyền Cơ mới chân chính thuộc về Thiên Đạo.
Vừa nghe Thanh Thiên Huyền Cơ muốn đi, Triệu Song Toàn lập tức nói: “Vậy ta đi! Coi như làm binh cho Hoang sư thúc một lần!”
Tô Kỳ lập tức nở nụ cười, đứa nhỏ này đúng là không chịu được kích.
“Hoang sư thúc của ngươi còn chưa chắc đã đáp ứng đâu.”
Tô Kỳ lắc đầu cười nói. Lời này là lời thật, hắn bình thường không qua lại với Hàn Hoang, quan hệ dù có thân cận cũng sẽ trở nên lạnh nhạt.
Triệu Song Toàn nhếch mép cười một tiếng. Nếu như Hàn Hoang không đồng ý hắn, tự nhiên cũng sẽ không đồng ý Thanh Thiên Huyền Cơ.
Chỉ cần không lạc hậu so với Thanh Thiên Huyền Cơ là được!
…
Vô Thức Đại Đạo giới.
Đạo Chí Tôn bốn người bước đi trong một tòa cung điện dưới lòng đất. Đại điện rộng rãi, hai bên cùng phía trên vách động khảm nạm vô số loại tinh thạch, còn nổi lơ lửng những ngọn hỏa diễm lớn nhỏ không đều, khiến nơi đây ánh sáng rực rỡ.
Lão Đam nhắc nhở: “Cẩn thận một chút, tên kia mời chúng ta đến đây, ắt có mưu đồ.”
Khương Dịch nói: “Hừ, chúng ta cũng vậy.”
Bốn người một đường tiến lên, tiến vào một hồ nước. Hồ nước này chắn ngang trong đại điện, mặt hồ đường kính đạt tới ngàn trượng, sóng nước lấp loáng, trong hồ cuồn cuộn đủ loại loài cá trong suốt, tự thành một vùng sinh cơ bừng bừng.
Bốn người dừng lại bên hồ. Đối diện bên hồ là một bóng người, chính là thân ảnh lông trắng đã dẫn bọn hắn đến Vô Thức Đại Đạo giới.
Thân ảnh lông trắng đã mọc ra nửa thân dưới, giống như trâu ngựa, khoác một lớp lông đen.
Triệu Hiên Viên kêu lên: “Chúng ta đã đến, ngươi muốn làm gì, nói thẳng đi!”
Thân ảnh lông trắng phát ra trầm thấp mà khàn khàn thanh âm: “Trở thành Giới Chủ, trợ giúp giới này thoát khỏi Hỗn Độn. Ta sẽ giúp các ngươi nắm giữ Đại Đạo khí vận thần quyền!”
Đạo Chí Tôn bốn người hai mặt nhìn nhau.
Thân ảnh lông trắng tiếp tục nói: “Trừ Đại Đạo khí vận thần quyền thuộc về Hỗn Độn ra, những người khác cũng có thể nắm giữ Đại Đạo khí vận thần quyền của Vô Thức Đại Đạo giới. Bản chất của Vô Thức Đại Đạo giới cũng giống như Hỗn Độn, nhưng quy tắc tối cao của Hỗn Độn đã bị chia cắt. Vô Thức Đại Đạo giới chỉ có ta có thể động, ta chỉ có thể chưởng đầu tiên.”
Khương Dịch nhíu mày hỏi: “Kéo chúng ta cùng ngươi đối đầu Hỗn Độn? Đây không phải là bảo chúng ta ly kinh phản đạo sao!”
“Chư vị đến từ Thiên Đạo. Kỳ thật Thiên Đạo cũng giống như Vô Thức Đại Đạo giới, bản chất cùng Hỗn Độn là như nhau, nhưng không hòa vào nhau. Đợi Thiên Đạo trưởng thành đến một trình độ nhất định, sớm muộn cũng sẽ rơi vào tình cảnh giống như Vô Thức Đại Đạo giới. Đạo Tổ sở dĩ biến mất chính là vì Thiên Đạo, Thiên Đạo sở dĩ ngàn vạn năm trước một mực không phát triển nổi cũng là vì cố kỵ Hỗn Độn.”
Thân ảnh lông trắng bắt đầu kể cho Đạo Chí Tôn bốn người nghe về quá khứ của Thiên Đạo.
Đạo Chí Tôn liếc Lão Đam một cái.
Lão Đam truyền âm nói: “Xác thực là như vậy. Lão hủ nghe lão sư nói qua, Thiên Đạo được xem là một quy tắc của Hỗn Độn, một đại thế giới trật tự kiện toàn. Nhưng tình cảnh của Thiên Đạo ngươi cũng hiểu, nếu không có sư phụ các ngươi quật khởi, chỉ sợ…”
Đạo Chí Tôn sắc mặt âm trầm.
Thân ảnh lông trắng nói: “Trợ Vô Thức Đại Đạo giới, cũng là trợ Thiên Đạo.”
Triệu Hiên Viên hỏi: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Thân ảnh lông trắng do dự một chút, nói: “Ta chính là sinh linh đầu tiên của Vô Thức Đại Đạo giới. Chư vị có thể xưng ta là Đệ Nhất Thần.”
Đệ Nhất Thần?
Thật là phách lối!
Đạo Chí Tôn bốn người thầm nghĩ.
Khương Dịch hỏi: “Chúng ta làm sao dám tin ngươi? Vạn nhất ngươi động tay chân trong Đại Đạo khí vận thần quyền của Vô Thức Đại Đạo giới thì sao?”
Đệ Nhất Thần hồi đáp: “Ta đã không còn chỗ trống để tính toán. Ta chỉ muốn sống sót. Chư vị không tin ta, có thể để một vị trong đó thăm dò trước.”
Đạo Chí Tôn bốn người trầm mặc.
Triệu Hiên Viên nhìn về phía Đạo Chí Tôn, nói: “Đại ca, quyết định đi!”
Khương Dịch nói: “Núi đao biển lửa, huynh đệ làm một trận!”
Lão Đam im lặng, không khỏi che ngực.
Ẩn ẩn làm đau.
Đạo Chí Tôn trầm giọng nói: “Làm! Nếu không có nhân quả này, chúng ta muốn vấn đỉnh Hỗn Độn, liền phải kiếm tẩu thiên phong, tìm kiếm đại cơ duyên. Huống hồ, Vô Thức Đại Đạo giới phát triển cũng là minh hữu của Thiên Đạo, cùng nhau đối kháng Hỗn Độn. Các huynh đệ, đừng quên, chúng ta là sinh linh của Thiên Đạo, mà không phải sinh linh của Hỗn Độn!”
Triệu Hiên Viên, Khương Dịch đều cười, nụ cười vô cùng kiên định.
…
Ung dung mười vạn năm sau, Hàn Tuyệt mở to mắt, đập vào tầm mắt hắn chính là khuôn mặt tuyệt mỹ của Hàn Linh.
Hàn Tuyệt trừng nàng một cái, tức giận nói: “Nhìn chằm chằm vào phụ thân ngươi, còn ra thể thống gì!”
Hàn Linh cười nói: “Phụ thân.”
Nàng cười như vậy rõ ràng là đang làm nũng.
Đừng nói, nàng vừa nũng nịu, sự bất mãn của Hàn Tuyệt lập tức tan biến.
Hắn bất đắc dĩ nói: “Nói đi, chuyện gì?”
“Ta đã nắm giữ bảo vật người cho. Chúng ta trong mô phỏng thí luyện luận bàn một chút thôi?” Hàn Linh che miệng cười nói.
Hàn Tuyệt nhíu mày.
Cô nàng này phản rồi!
Muốn khiêu chiến cha ngươi sao?
Rất tốt, để cho ngươi thể nghiệm một chút sự tuyệt vọng của những kẻ địch của cha ngươi!
—
Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà “ai cũng biết” đến giờ.
Từ một tác đại thần về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ cho bản thân.
Là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua *Không Khoa Học Ngự Thú*.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã kết thúc.