» Chương 778: Ma Tổ thân phận, Không Gian bản nguyên « cầu nguyệt phiếu »

Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 25, 2025

Bất kể là tồn tại nào, chỉ cần có linh trí, đều sẽ có những lúc hoang mang. Hàn Tuyệt hiểu rõ điều này, và hắn cũng thường xuyên hoang mang. Điển hình như bây giờ, hắn đối mặt Lục Viên Ma Tổ chỉ có sáu phần thắng, mà mấu chốt là Lục Viên Ma Tổ vẫn đang hồi phục thực lực. Điều này không ổn! Hàn Tuyệt đành phải lấy ra Ách Vận Thư cùng Thiên Đạo linh thạch, bắt đầu dung hợp. Sau đó, hắn lại báo mộng cho Tà Thiên Đế.

Cảnh mộng vẫn như cũ là rừng cây nhỏ bên ngoài Ngọc Thanh Thánh Tông. Tà Thiên Đế mở mắt, nhìn thấy Hàn Tuyệt, trên mặt lộ vẻ xấu hổ. Hắn nói trước: “Thật có lỗi, trẫm đã không bảo vệ tốt con của ngươi.” Hàn Tuyệt cười nói: “Ta mới là người phải nói xin lỗi ngươi. Tiểu tử này đầu óc không bình thường, làm bị thương ngươi, xin đừng trách tội hắn.” Tà Thiên Đế lắc đầu nói: “Trẫm làm sao trách hắn được? Công lao hắn dành cho Thiên Đình đã quá lớn rồi. Nếu thật sự muốn rời đi, trẫm sẽ không ngăn cản. Huống hồ, người làm trẫm bị thương thực chất không phải hắn, mà chủ yếu là do lực lượng của Ma Tổ thông qua nhục thể hắn gây thương tổn cho trẫm. Khi đó, hắn cũng rất hoảng sợ và tự trách, trẫm có thể nhìn ra được điều đó.”

Nhắc đến cảnh tượng lúc đó, Tà Thiên Đế không khỏi thổn thức. Kỳ thật, tình huống như vậy hắn đã sớm trải qua. Kẻ phàm đi lên chốn cao, hắn từng đưa không ít thiên kiêu đến các Thánh Nhân môn phái, nên cũng không bị đả kích gì. Hàn Tuyệt hỏi: “Lúc ấy vì sao không gọi ta?” Tà Thiên Đế đáp: “Vị Ma Tổ này không hề đơn giản, cổ lão đến cực điểm, từng cùng Bàn Cổ một thời đại, sau hóa thành Đạo Tổ tâm ma. Tuy bị Đạo Tổ chặt đứt, nhưng hắn cùng Đạo Tổ đã thiết lập một liên hệ không thể chia cắt. Đạo Tổ không chết thì hắn sẽ không chết. Loại tồn tại như vậy, trẫm không hy vọng ngươi đi trêu chọc.”

Hàn Tuyệt nhíu mày, khoa trương đến vậy sao? Đạo Tổ thế mà lại bị Hàn Tuyệt coi là một trong những BOSS cuối cùng. Khó đối phó! Tà Thiên Đế nói: “Đi theo Ma Tổ, Hàn Thác quả thật có thể trở nên mạnh hơn. Nếu hắn kiên định không đổi, vậy thì cứ để hắn đi thôi.” Ngữ khí của hắn tuy có chút tiếc nuối, nhưng lại tràn ngập chờ mong. “Ồ? Ngươi dường như đánh giá Ma Tổ rất cao?” Hàn Tuyệt hỏi. Tà Thiên Đế nói: “Không sai. Nếu như sau cuộc chiến Đạo Ma khi thiên địa sơ khai mà Ma Tổ thắng, thì hắn chính là Đạo Tổ. Bây giờ Thiên Đạo chưa hẳn kém hơn. Vị Ma Tổ này trong lòng vẫn luôn có hoành nguyện, không chỉ đơn thuần muốn mạnh lên, mà hắn còn khát vọng hòa bình.”

“Trước khi Bàn Cổ khai thiên tích địa, 3000 Ma Thần trong Hỗn Độn cũng không phải tất cả đều hiếu chiến. Vị Ma Tổ này chính là một trong những tồn tại ghét chiến tranh, làm sao thân bất do kỷ…” Hàn Tuyệt trầm mặc. Nghe tựa hồ lại là một câu chuyện bi thương. Tà Thiên Đế cười nói: “Tạm thời không cần bận tâm đến Ma Tổ, tự khắc sẽ có người đối phó hắn. Còn về Thác nhi, trẫm cảm thấy hắn có đại khí vận, không chỉ hắn, mà cả Di Thiên cũng vậy. Rất nhiều lần tuyệt cảnh, hai người này đều dựa vào chính mình vượt qua. Theo hiểu biết của trẫm, những người tài ba liên tục trở về từ cõi chết mà vẫn không ngừng mạnh lên đều là người có đại khí vận. Hơn nữa, trẫm có một cảm giác, Thác nhi và Di Thiên sau này sẽ làm chấn động toàn bộ Hỗn Độn, bọn họ chưa chắc đã kém ngươi đâu.” Hàn Tuyệt cười ha hả hỏi: “Thật sao?” Hắn đột nhiên hiểu ra vì sao Hàn Thác lại cảm thấy tủi thân. Một bên là Tà Thiên Đế điên cuồng bơm máu gà cho hắn, một bên là phụ thân Hàn Tuyệt lại như vậy…

“Ha ha ha, Thác nhi mạnh lên, ngươi vị phụ thân này cũng đâu có thiệt thòi gì. Đúng rồi, ngươi không phải còn có một vị nhi tử sao? Nếu ngươi không muốn dẫn dắt, có thể giao cho trẫm.” Tà Thiên Đế trên mặt lộ vẻ chờ mong. Hắn đối với vị tiểu nhi tử thần bí kia của Hàn Tuyệt rất đỗi mong chờ, vậy mà lại có thể dẫn tới huyết mạch cộng hưởng với Hàn Thác, chí ít thiên tư phải trên Hàn Thác. Hàn Tuyệt tức giận nói: “Ngươi sao cứ nhìn chằm chằm vào con của ta thế? Tiểu tử kia tư chất không được, căn bản không thể so sánh với Hàn Thác, với lại mẹ nó cả ngày mang theo, không nỡ để nó rời đi.” “Có đúng không, đáng tiếc. Trẫm cảm thấy tư chất của nó nhất định được, chỉ là chưa được phát hiện mà thôi.” “Sau này có cơ hội sẽ giao đến dưới trướng ngươi, vì ngươi khai cương khoách thổ!” “Ngươi nói như vậy, trẫm cứ như đang chiếm tiện nghi của ngươi vậy.” “Nào có, nào có. Thiên Đế bệ hạ đại công vô tư, ta sao dám nghĩ như vậy?” “Tiểu tử thối, quên ngươi trước kia ở trước mặt trẫm cung kính đến cỡ nào rồi sao? Cánh cứng cáp rồi, không nể mặt trẫm?” “Làm sao có thể!” Hai người bắt đầu đấu võ mồm, nhưng nụ cười trên mặt cả hai đều không hề biến mất.

Hàn Tuyệt mở mắt. Sau khi trò chuyện xong với Tà Thiên Đế, hắn từ bỏ ý định tìm Ma Tổ tính sổ. Cứ tạm thả hắn một thời gian đã. Hàn Tuyệt đang định nhắm mắt tu luyện thì bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ ba động kỳ quái. Hắn lập tức liếc mắt nhìn theo. Ánh mắt xuyên qua từng tòa kiến trúc, rơi trên Phù Tang Thụ, chỉ thấy không gian bốn bề Phù Tang Thụ đang giãy dụa kịch liệt. Hàn Tuyệt lập tức đi đến trước Phù Tang Thụ, hắn vừa định hành động thì Phù Tang Thụ đột nhiên biến mất.

Phù Tang Thụ cao mấy vạn trượng đột ngột biến mất, tạo thành cú sốc thị giác cực lớn. Đạo tràng thủ vệ trên cây, A Đại, Tiểu Nhị, Hắc Ngục Kê nhao nhao rơi xuống, tất cả đều ngơ ngác. Cùng lúc đó, sự bất an trong lòng Hàn Tuyệt cũng biến mất theo. Hắn bừng tỉnh đại ngộ. Hóa ra lúc trước hắn tâm thần không yên, không phải vì Hàn Thác, mà là vì Phù Tang Thụ. Hắn vận dụng mô phỏng thí luyện, kiểm tra xung quanh, cũng không phát hiện cường địch thần bí nào. Hắn cũng không dám tùy tiện đuổi theo. Nếu thật là có đại năng thần bí xuất thủ, có thể xuyên qua trận pháp đạo tràng, thì phải đáng sợ đến mức nào? Hàn Tuyệt để lại một câu rồi biến mất: “Các ngươi tiếp tục tu luyện, việc này cứ coi như chưa từng xảy ra.”

Hắn trở lại đạo quán, bắt đầu suy tính. Rất nhanh, hắn liền bắt được tung tích Phù Tang Thụ. Phù Tang Thụ dù sao cũng yếu hơn Hàn Tuyệt rất nhiều, Hàn Tuyệt thậm chí không cần vận dụng công năng diễn hóa, chỉ dựa vào bản thân là có thể tính toán được. Chỉ là Hàn Tuyệt không ngờ Phù Tang Thụ vậy mà đã rời xa Thiên Đạo đến thế. Xa hơn cả Thái Sơ lĩnh vực! Phù Tang Thụ xuất hiện tại một vùng không gian mờ mịt tràn ngập cuồn cuộn Hỗn Độn chi khí, bốn phía không có sinh linh. Các nhánh cây của nó bắt đầu rung động, lá cây không ngừng rơi xuống, hóa thành tro bụi, tạo thành chút ánh sao thắp sáng hoàn cảnh xung quanh. Hàn Tuyệt cũng không tính ra sự tồn tại nào khác, chẳng lẽ là Phù Tang Thụ tự mình muốn rời đi? Nhưng nó làm gì có bản lĩnh này?

“Là ai đã giúp Phù Tang Thụ chạy thoát khỏi Bách Nhạc Tiên Xuyên?”
« Cần khấu trừ một triệu tỷ năm, có tiếp tục không? »
Sáng Tạo Đạo Giả? Tiếp tục! Hàn Tuyệt tâm chìm xuống đáy cốc.
« Bản nguyên Không Gian, Phù Tang Thụ mãnh liệt muốn hóa hình, đã xúc động bản nguyên Không Gian. Dưới ý nguyện của nó, Phù Tang Thụ đã đi vào khu vực nguyên thủy của Hỗn Độn, chuẩn bị thân hóa vạn vật, dựa vào Đại Đạo công đức để hóa hình. »

Hàn Tuyệt nhìn thấy đoạn tin tức này, thần sắc không khỏi phức tạp. Phù Tang Thụ xác thực rất sớm trước kia đã đề cập qua chuyện muốn hóa hình, nhưng nó chính là Thái Cổ Thần Thụ, có quy tắc đặc thù chế ước. Cho dù là Đại Đạo Thánh Nhân Hàn Tuyệt cũng vô pháp trợ nó cưỡng ép hóa hình. Hắn đã từng đưa ra ý kiến để Phù Tang Thụ từ bỏ thân cây, nhưng Phù Tang Thụ không lập tức đồng ý. Hàn Tuyệt vốn định hỏi thăm Phù Tang Thụ, nhưng lại không biết nên hỏi gì.

Bây giờ đạo tràng đã không cần Phù Tang Thụ cung cấp linh khí, nếu hắn không giúp đỡ được Phù Tang Thụ, sao không để Phù Tang Thụ đi theo con đường của riêng mình? Hàn Tuyệt thu hồi ánh mắt, thở dài một hơi. Hắn cũng không phải thương tâm, chỉ là có chút cảm khái. Hàn Thác, Phù Tang Thụ, Đạo Chí Tôn ba người, Chu Phàm và những người khác, cũng bắt đầu một mình đảm đương một phía, có con đường riêng muốn theo đuổi. Bọn họ không còn là kẻ yếu cần dựa vào Hàn Tuyệt che chở nữa.

“Đã như vậy, vậy ta liền ôm lấy chờ mong dành cho các ngươi, chờ mong các ngươi tương lai liệu có thể cho ta kinh hỉ. Bất quá, các ngươi là không thể nào siêu việt ta.” Hàn Tuyệt tự lẩm bẩm, ánh mắt vô cùng kiên định.

====================

Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao, kể từ sau thời đại của bộ truyện mà “ai cũng biết” đến giờ.
Từ một tác giả đại thần chuyên về đồng nhân Pokémon, khi chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác giả đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ.
Nếu là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua “Không Khoa Học Ngự Thú”.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã kết thúc.

Bảng Xếp Hạng

Chương 918: Hồng Mông Ma Thần ngộ tính « cầu nguyệt phiếu »

Chương 917: Hấp thu quy tắc « cầu nguyệt phiếu »

Chương 916: Hắc Ám Cấm Chủ xuất thủ « cầu nguyệt phiếu »