» Chương 616: Thiên tộc náo động, Phương Lương ra mặt « Canh 4, cầu nguyệt phiếu »
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 25, 2025
“Ta, Mạnh Tiêu Nhân tộc, xin cáo trạng Thiên Thần Tướng của Thiên tộc: Hắn đã tàn sát mấy triệu binh sĩ gia tộc ta, nhục nhã nữ tử của tộc ta! Tiên Thần bất công, xin Thiên Tổ vì ta chủ trì công đạo!”
…
Mạnh Tiêu hết lần này đến lần khác hô lớn, thanh âm ngày càng vang vọng. Sau ba lần hô hào, giọng hắn trở nên cuồng loạn.
Tầng trời thứ mười ba.
Tại đại điện của Thiên tộc, quần thần đang tề tựu.
Kỷ Tiên Thần đang lắng nghe các Tiên Thần báo cáo tình hình chiến sự dưới hạ giới gần đây của Thiên tộc. Danh tộc và Yêu tộc liên thủ đã khiến thế công của Thiên tộc bị ngăn chặn.
Lúc này, Kỷ Tiên Thần chợt nghe thấy thanh âm của Mạnh Tiêu, hắn nhíu mày.
Không chỉ hắn, các Tiên Thần khác cũng nghe thấy.
Bất Chu Thần Sơn là cột sống của Bàn Cổ, thông suốt thiên địa, nên thanh âm của Mạnh Tiêu đã truyền tới Tam Thập Tam Tầng Thiên.
Vị Thiên Binh đang hồi báo, thanh âm của hắn dần nhỏ đi khi cũng nghe thấy thanh âm của Mạnh Tiêu, đồng thời cảm nhận được bầu không khí quỷ dị trong điện.
Thiên Binh ngẩng đầu nhìn về phía Kỷ Tiên Thần. Kỷ Tiên Thần nhẹ nhàng khoát tay, Thiên Binh lập tức hành lễ rồi lui ra.
“Truyền Võ Thần Tướng.”
Kỷ Tiên Thần mặt không đổi sắc nói. Hôm nay, hắn đã là Thiên Tổ, tu vi càng đạt Chuẩn Thánh, uy nghiêm cuồn cuộn.
Một vị Tiên Thần lập tức tiến đến tìm Võ Thần Tướng.
Chẳng bao lâu sau, Thiên Thần Tướng tới, quỳ lạy trên điện, hành lễ với Kỷ Tiên Thần.
Phương Lương và Đại Thần Tướng cũng có mặt.
Thiên Thần Tướng là một trong tam đại Thần Tướng ngày xưa của Thiên Đình, còn Phương Lương lại là Thiên Đế, tự nhiên họ đều có mặt.
Thiên Thần Tướng trầm giọng nói: “Thiên Tổ, người này đang vu khống ta, ta chưa từng đặt chân đến Nhân tộc!”
Hắn vô cùng phẫn nộ, việc Mạnh Tiêu cáo trạng đã khiến hắn mất hết thể diện.
“Ồ? Có người giả mạo ngươi?” Kỷ Tiên Thần hỏi.
Các Tiên Thần bấm ngón tay tính toán, quả thực tính ra gia tộc Mạnh Tiêu đã gặp phải thảm sát, chỉ là không tính được ai là kẻ đã làm, đoán chừng đối phương đã dùng pháp bảo đặc thù để ngăn cách suy tính.
Thiên Thần Tướng cắn răng nói: “Mạt tướng không rõ, mạt tướng nguyện đi tra!”
Sau khi Thiên Đạo khởi động lại, Tiên giới thiếu trật tự, Thiên tộc lại là chủng tộc của Thiên Đạo, cao cao tại thượng, nên không ít Tiên Thần đã tùy ý làm bậy. Chỉ là Kỷ Tiên Thần lười chấp nhặt, vì chấp nhặt quá phiền phức.
Nhưng hôm nay tình huống khác biệt, Mạnh Tiêu hò hét tại Bất Chu Thần Sơn, các đại năng ở những tầng trời khác chắc chắn đều nghe được, nói không chừng ngay cả Thánh Nhân cũng nghe thấy.
Việc này nếu không giải quyết thích đáng, nhất định sẽ ảnh hưởng tới uy danh của Thiên tộc.
Một vị lão tiên bước ra, nói: “Thiên Tổ, theo ta được biết, gần ngàn năm nay, dưới trướng Thiên Thần Tướng quả thực có một vị Thiên Tướng hạ phàm đến Nhân tộc.”
“Ai?” Kỷ Tiên Thần hỏi.
Thiên Thần Tướng dường như nghĩ đến điều gì, sắc mặt đại biến, hắn ngẩng đầu không ngừng nháy mắt với lão tiên.
Lão tiên phảng phất không nhìn thấy, tiếp tục nói: “Luyện Tâm Thiên Tướng.”
Luyện Tâm Thiên Tướng!
Các Tiên Thần xôn xao, Kỷ Tiên Thần cũng nhíu mày.
Thiên Thần Tướng giận dữ nói: “Luyện Tâm Thiên Tướng đến Nhân tộc là do ta sắp xếp. Mảnh Nhân tộc mà hắn đến đã bị Long tộc giết hại, hắn muốn đi bảo hộ Nhân tộc!”
Lão tiên cười ha hả, chậm rãi lui ra, hòa vào hàng ngũ Văn Tiên.
Đại Thần Tướng nhíu mày, nhìn chằm chằm Thiên Thần Tướng, nói: “Thật chứ?”
“Thật!”
Thiên Thần Tướng cắn răng nói, hắn dừng một chút rồi nói: “Nếu Thiên Tổ nhất định phải trách cứ, vậy chỉ có thể tính là mạt tướng sơ sẩy, đã tạo cơ hội cho kẻ xấu tính toán. Mạt tướng nguyện gánh chịu tội lỗi!”
Phương Lương mỉa mai nói: “Cha của Luyện Tâm Thiên Tướng chính là trưởng lão Tiệt giáo, lại từng được nghe Thánh Nhân giảng đạo, được xem là môn đồ của Thánh Nhân. Thiên Thần Tướng là sợ đắc tội hắn?”
Trưởng lão Tiệt giáo!
Môn đồ Thánh Nhân!
Hai thân phận này khiến bầu không khí trong điện càng thêm ngột ngạt, các Tiên Thần cũng không dám mở miệng.
Kỷ Tiên Thần dựa vào lực lượng Ẩn Môn để chỉnh đốn Thiên tộc. Hiện tại hắn đã là người độc đoán, nhưng lực lượng của các giáo phái khác trong Thiên tộc vẫn chưa hoàn toàn rút lui. Kỷ Tiên Thần cũng cần nhân mạch, không làm gì quá tuyệt.
Việc làm của Luyện Tâm Thiên Tướng xem như đã xé toang mặt tối của Thiên tộc. Hắn tuyệt đối không phải kẻ duy nhất làm ác, cũng không phải kẻ có tội lớn nhất.
Kỷ Tiên Thần nhíu mày, thầm hối hận.
Những năm qua hắn vẫn bận đối phó Yêu tộc, hợp nhất các tộc trong Tiên giới mà lơ là việc xây dựng quy tắc.
Không còn cách nào, khi Thiên tộc mới sáng lập, nội bộ thế lực rắc rối phức tạp, Kỷ Tiên Thần không thể quản lý được nhiều như vậy. Đến khi hắn nắm quyền rồi, dù có muốn quản cũng căn bản không thể, vì những Tiên Thần trung thành với hắn đều có tội lỗi riêng, rất khó để diệt trừ tận gốc.
Nói cho cùng, kỳ thật Kỷ Tiên Thần không coi trọng quy tắc. Hắn từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử của thánh địa, chưa từng nhìn thấy những khó khăn nơi nhân gian. Sau này nhập Thiên Đình lại có mối quan hệ với Hàn Tuyệt, hắn cũng hòa nhập rất tốt.
Cùng đường, Kỷ Tiên Thần chỉ biết nắm đấm lớn là chân lý.
“Việc này mạt tướng nguyện một mình gánh chịu!” Thiên Thần Tướng trầm giọng nói.
Không giống với Kỷ Tiên Thần, hắn không có Ẩn Môn duy trì, không dám đắc tội Luyện Tâm Thiên Tướng. Hơn nữa, Luyện Tâm Thiên Tướng cũng từng tranh thủ rất nhiều lợi ích cho hắn.
Kỷ Tiên Thần sắc mặt âm trầm, lâm vào suy tư.
Phương Lương nói: “Hiện tại Tiên giới phồn vinh, bách giáo giảng đạo, các giáo phái của Thánh Nhân đã bắt đầu giảng quy củ, tôn đạo nghĩa. Thiên tộc ta là đứng đầu vạn tộc, há có thể không lập xuống thiên quy? Việc này có lẽ chính là thời cơ tốt để lập thiên quy. Thiên Tổ, nhất định phải nghiêm trị Luyện Tâm Thiên Tướng, để răn đe!”
Lúc này liền có không ít Tiên Thần nhao nhao mở miệng, đồng ý đề nghị của Phương Lương.
Kỷ Tiên Thần kinh ngạc nhìn về phía Phương Lương.
Phương Lương một mặt nghiêm túc.
Thiên Thần Tướng trầm giọng nói: “Phó tộc trưởng, việc này thật sự là do ta làm. Ta lúc trước chỉ là trong lòng còn chút may mắn, không dám thừa nhận!”
Đại Thần Tướng một mặt thất vọng, nói: “Thiên Thần Tướng, ngươi thật khiến ta quá thất vọng. Nếu như việc này là thật, từ nay về sau, ngươi chính là kẻ thù của ta. Đừng quên, ta đến từ Nhân tộc!”
“Nhân tộc? Ha ha, ngươi bây giờ là Thiên tộc!”
Thiên Thần Tướng khinh bỉ nhìn về phía Đại Thần Tướng, châm chọc nói.
Trong điện không ít Tiên Thần nhìn về phía Đại Thần Tướng với ánh mắt trở nên bất thiện.
Đại bộ phận Tiên Thần của Thiên tộc đều là Nhân tộc từ kiếp trước, nhưng bây giờ bọn hắn đã là người Thiên tộc. Đại Thần Tướng nói như vậy chẳng khác nào quan lại đương triều lại nói chuyện vì triều đại cũ, quả thật là điều đại kỵ.
Trong lúc nhất thời, trong điện chia hai phái, bắt đầu đấu võ mồm.
“Thiên tộc quả thực ẩn chứa quá nhiều tội nghiệt, nên dọn sạch.”
“Ha ha, làm sao dọn sạch? Ngươi năm đó chinh chiến Yêu tộc, dư âm chiến đấu đã hại chết mấy chục vạn người, có tính là tội nghiệt không?”
“Đúng vậy, muốn lập thiên quy có thể, nhưng việc trong quá khứ không nên bị tội, nếu không Thiên tộc nhất định sẽ đại loạn!”
“Chẳng qua là vấn đề lập trường thôi. Thiên tộc còn chưa chân chính thống trị Tiên giới, lập thiên quy? Buồn cười, Danh tộc có nghe không, Yêu tộc có nghe không? Các giáo phái của Thánh Nhân có nghe không?”
“Quả thực không phải thời cơ tốt. Đợi đã, phía sau Luyện Tâm Thiên Tướng kia chính là Tiệt giáo!”
…
Kỷ Tiên Thần cau mày, tâm tình bực bội.
Hắn đột nhiên ý thức được, Thiên tộc nhìn như đã bị hắn chưởng khống nhưng cũng không phải là một khối thiết bản.
Các Tiên Đế của Ẩn Môn đều im lặng, không đứng về phe nào.
Bọn họ cũng đều biết Phương Lương chính là đồ tôn của Hàn Tuyệt, còn thân phận của Kỷ Tiên Thần và Hàn Tuyệt thì vẫn chưa bại lộ.
Trong tình huống này, bọn hắn càng muốn duy trì Phương Lương.
Kỷ Tiên Thần mở miệng nói: “Việc này trước tiên cứ gọi Mạnh Tiêu lên đây, chúng ta nghe hắn nói, xem rốt cuộc có phải là do Thiên Thần Tướng làm hay không.”
Hắn vừa mở miệng, các Tiên Thần nhao nhao an tĩnh lại.
Kỷ Tiên Thần liếc nhìn một lượt, nói: “Long Thiên Tướng, ngươi đi đón Mạnh Tiêu.”
“Chờ một chút, để Đại Thần Tướng đi.”
Phương Lương bỗng nhiên ngắt lời nói. Hắn cho Đại Thần Tướng một ánh mắt, Đại Thần Tướng lập tức khởi hành.
***
“Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.”
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt