» Chương 587: Mất quyền lực Thần Cung, không ngừng bố cục
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 25, 2025
Đối mặt tiếng kêu gào của Hàn Ngọc, Hàn Thác lắc đầu bật cười. Hắn không hề tức giận, bởi tiểu tử này không hiểu tầm quan trọng của tư chất; dù có mạnh hơn cũng không thể nào sánh bằng hắn.
Hàn Thác cũng có chút hiểu biết về tư chất của mình. Hắn đã là Hỗn Độn thể chất, trong thiên địa chỉ có vài người ít ỏi mới có thể đạt tới loại thể chất này. Là con cháu của ta, huyết mạch không ngừng bị pha loãng với phàm nhân, tư chất của Hàn Ngọc dù có mạnh hơn cũng chẳng thể nào mạnh được bao nhiêu.
Hàn Thác hỏi: “Ngươi thật sự không theo ta đi?”
“Không theo!”
“Thôi được.” Hàn Thác cũng không nói thêm lời nào, quay người rời đi.
Hàn Ngọc thần sắc phức tạp nhìn theo bóng lưng hắn, cho đến khi hắn biến mất ở bên kia dãy núi.
“Hừ! Ngươi cứ chờ đấy!” Hàn Ngọc hừ lạnh một tiếng, rồi quay người bước vào động phủ.
Hắn không phải là thù hận Hàn Thác, chỉ là muốn chứng minh cho Hàn Thác thấy, hắn không cần dựa vào tiên tổ của mình! À, cũng không đúng.
Hàn Ngọc dừng bước, bỗng nhiên nghĩ đến vị tiên tổ của tiên tổ kia. Đi vào Tiên giới lâu như vậy, hắn vẫn chưa gặp được vị lão tổ đó. Hắn linh cảm được, vị lão tổ kia ắt hẳn là một tồn tại siêu nhiên!
“Ta cũng muốn chứng minh cho lão nhân gia ông ta thấy.” Hàn Ngọc ý chí chiến đấu sục sôi, ánh mắt trở nên kiên định.
Cùng lúc đó, trên đỉnh Bất Chu Thần Sơn, trong một tòa thạch điện hình dáng phổ thông, Lý Đạo Không đang trầm tư.
“Kẻ này giống như môn chủ, mà trước đó ta lại không hề phát giác. Hàn gia bị diệt tộc, chỉ có hắn sống sót…” Lý Đạo Không bấm ngón tay tính toán hậu duệ của Hàn Thác, biết được những gì Hàn gia đã gặp phải. Hắn đột nhiên cảm thấy việc Hàn Ngọc còn sống có thể là do Hàn Tuyệt cố ý an bài.
Phải chăng kẻ này ẩn chứa tư chất mà hắn không cách nào nhìn thấu chăng? Lý Đạo Không càng nghĩ càng thấy khả năng đó lớn. Hàn Ngọc thật sự rất giống Hàn Tuyệt!
…
Lại là ngàn năm trôi qua. Hàn Tuyệt đúng giờ thoát ly trạng thái tu hành, hắn bấm ngón tay suy tính, tính ra việc Hàn Thác và Hàn Ngọc gặp nhau. Hắn lập tức cảm thấy vui vẻ. Có trò hay để xem rồi.
Nếu như không có gì ngoài ý muốn, Hàn Ngọc không thể nào uy hiếp được Hàn Thác.
Hàn Tuyệt nghĩ nghĩ, quyết định sẽ hỗ trợ Hàn Ngọc một chút, ngày sau để Hàn Ngọc kích thích Hàn Thác. Đương nhiên, ý nghĩ này hắn sẽ không biểu lộ ra, để tránh Hàn Ngọc suy diễn lung tung.
Hắn cũng không sợ Hàn Thác sau khi biết chân tướng bị kích thích. Hắn trong bóng tối đã giúp Hàn Thác bao nhiêu lần, nếu tiểu tử này còn là bạch nhãn lang, vậy liền ném vào Hồng Mông Thiên Lao. Trong lòng Hàn Tuyệt, vĩnh viễn sẽ không có người nào quan trọng hơn chính mình! Đây cũng là nguyên nhân hắn có thể đi đến ngày hôm nay. Nếu vì người khác mà liều lĩnh, có khả năng Hàn Tuyệt sớm đã chết trên con đường tu hành.
“Sau này hẵng tính, trước hết cứ để hắn tự tu luyện một thời gian.” Hàn Tuyệt thầm nghĩ, thời gian còn dài, hắn không đáng phải nóng vội, nói đến nâng đỡ Hàn Ngọc liền lập tức hành động.
Hắn bắt đầu xem xét thư tín.
«Hảo hữu của ngươi Hoàng Tôn Thiên gặp phải Chuẩn Thánh thần bí tập kích, bản thân bị trọng thương»
«Đồ đệ của ngươi Kỷ Tiên Thần gặp phải nguyền rủa thần bí»
«Hảo hữu của ngươi Trượng Cô Tinh gặp phải nguyền rủa thần bí»
«Con của ngươi Hàn Thác gặp phải nguyền rủa thần bí, bản thân bị trọng thương»
«Hảo hữu của ngươi Luân Hồi Tiên Đế gặp phải nguyền rủa thần bí»
«Hảo hữu của ngươi Hậu Thổ nương nương cùng Thánh Nhân thần bí luận đạo, đạo hạnh phóng đại»
«Hảo hữu của ngươi Cảnh Thiên Công bởi vì nguyền rủa quá nhiều, gặp phải thiên phạt, sinh ra tâm ma»
«Hảo hữu của ngươi Đế Tuấn vượt qua Vận Mệnh Trường Hà, gặp phải Hỗn Độn Thần Linh cổ lão tập kích»
…
Hoàng Tôn Thiên quả nhiên lật xe. Hàn Tuyệt không khỏi mặc niệm cho hắn.
Hoàng Tôn Thiên bây giờ đã là Chuẩn Thánh, trong Tiên giới rất khó chết đi, cho nên Hàn Tuyệt cũng không lo lắng sinh tử của hắn.
Nhìn xuống chút nữa, Cảnh Thiên Công bắt đầu tìm đường chết! Tên này tất nhiên là giả mạo Hắc Ám Cấm Chủ, lọt vào phản phệ. Hàn Tuyệt quyết định lát nữa sẽ tìm Cảnh Thiên Công.
Hắn lại nhìn thấy Đế Tuấn gặp phải Hỗn Độn Thần Linh cổ lão tập kích, quả nhiên là sống lâu mới gặp. Tỳ Thiên lão tổ, Ngọc Bồ Đề, Thất Đạo Thánh, Đế Tuấn, những tồn tại siêu thoát đại đạo như vậy rất ít xuất hiện trong thư tín, chớ nói chi là bị tập kích. Vòng tròn của bọn hắn đối với Hàn Tuyệt mà nói thật sự là quá mới lạ.
Cũng không biết Siêu Thoát Đạo Giả, Đại Đạo Thần Linh bọn họ ngoại trừ tu hành, sẽ còn làm gì. Có thể sẽ rất nhàm chán chăng? Đủ cường đại về sau, không có vật đáng giá theo đuổi, quả thực rất dễ nhàm chán. Hàn Tuyệt tự giễu cười một tiếng, hắn thật sự là mù quáng quan tâm.
Hắn tiếp tục nhìn xuống, bên ngoài các hảo hữu gần như đều có động tĩnh. Trong lúc không suy tính, Hàn Tuyệt miên man bất định, cảm thấy rất có ý tứ.
Xem hết tất cả thư tín, Hàn Tuyệt báo mộng cho Cảnh Thiên Công, lấy hình tượng Hắc Ám Cấm Chủ.
Trong mộng cảnh.
Cảnh Thiên Công kích động vô cùng. Đã bao nhiêu năm! Hắn rốt cục đợi được Hắc Ám Cấm Chủ! Hắn quỳ trước mặt Hàn Tuyệt, vui đến phát khóc, không có chút nào phong thái của tiền nhiệm Tiệt giáo giáo chủ, Chuẩn Thánh.
Hàn Tuyệt dùng giọng Hắc Ám Cấm Chủ, nói: “Gần đây vì sao muốn ngụy trang ta, đổi lấy hạ tràng tâm ma?”
Cảnh Thiên Công hổ thẹn nói: “Ta chỉ là muốn để ngài uy phong một lần nữa bày ra. Ngài thật lợi hại, vậy mà có thể phát giác được ta gặp phải Thiên Đạo phản phệ.” Hắn đầy mắt vẻ sùng bái.
“Hắc Ám giáo và Thần Cung, ngươi suy tính thế nào?” Hàn Tuyệt hỏi.
Cảnh Thiên Công nói: “Hắc Ám giáo chỉ có thể ẩn mình trong bóng tối, ta cần vỏ bọc Thần Cung này. Hơn nữa Thần Cung tiềm lực rất lớn, trong cung có hai vị thiên kiêu Hỗn Độn thể chất!”
Quả nhiên! Tên này muốn đi Thần Cung làm tên khốn kiếp.
Hàn Tuyệt nói: “Không cần thiết, ngươi cố gắng tu luyện cho tốt. Có thể giúp Thần Cung mạnh lên, cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ hiện thân. Trước đó chớ làm loạn, không nên hại chính mình.”
Nghe vậy, Cảnh Thiên Công cảm động cực kỳ.
Hàn Tuyệt tiếp tục nói: “Ngươi bây giờ cần làm là tận khả năng mạnh lên.”
Hắn nghĩ nghĩ, đưa tay một chỉ, truyền thụ Ngũ Hành Thần Quang. Thần thông này không phải do hắn một mình sáng tạo, sớm nhất có thể truy tố đến đại năng Khổng Tuyên thời kỳ Thái Cổ Hồng Hoang. Sau khi học được thần thông này, Hàn Tuyệt rất ít sử dụng, cho nên cũng không sợ bị người liên tưởng đến trên người mình.
Cảnh Thiên Công vội vàng không kịp chuẩn bị, bị cưỡng ép truyền thụ thần thông, không thể động đậy.
Thật lâu.
Khi Cảnh Thiên Công mở mắt, mộng cảnh đã kết thúc.
“Thần thông này… Thật bá đạo!” Cảnh Thiên Công một mặt kinh hỉ.
Ngũ Hành Thần Quang, có thể cưỡng ép cướp đi pháp bảo của địch nhân, có thể cưỡng ép phá vỡ trận pháp! Đoạt bảo! Không có gì không xoát!
Cảnh Thiên Công trong lòng may mắn, mình cũng coi như nhân họa đắc phúc. Đồng thời, hắn càng kiên định hơn một chút. Đi theo Hắc Ám Cấm Chủ, tuyệt đối sẽ không ăn thiệt thòi!
…
Trong đạo quán.
Hàn Tuyệt tâm tình coi như không tệ, sự trung thành của Cảnh Thiên Công khiến hắn rất dễ chịu. Một cái lượng kiếp đi qua, Cảnh Thiên Công còn có thể sùng kính hắn, rất đáng ngưỡng mộ. Duy nhất không được hoàn mỹ chính là tên này quá “sóng” (hiếu động, thích gây chuyện).
Thần Cung xem như đã bị Hàn Tuyệt khống chế, thậm chí có thể nói, Trượng Cô Tinh đã bị hắn tước quyền. Nếu Trượng Cô Tinh muốn đối phó hắn, hắn ra lệnh một tiếng, Cảnh Thiên Công, Luân Hồi Tiên Đế tuyệt đối sẽ ra tay với Trượng Cô Tinh.
Hàn Tuyệt muốn chính là hiệu quả này. Các đại thế lực đều bị hắn tước quyền, mà người cầm quyền trên mặt nổi lại không liên quan gì đến hắn. Cho dù người cầm quyền lật xe, thiên khiển cũng rơi không đến trên đầu hắn, hắn vẫn có thể hưởng thụ những quyền lực này.
Hiện tại, Hàn Tuyệt còn chưa có ý đồ gì, cứ không ngừng thả dây là được.
Sau đó, Hàn Tuyệt sẽ để mắt tới Long Cung, Yêu tộc. Đệ tử của hắn Long Hạo có thể đi Long Cung, Khương Dịch, A Đại, Tiểu Nhị có thể tiến về Yêu tộc.
Ngược lại là Danh tộc hoàn toàn không liên quan gì đến Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt lâm vào trầm tư.
Nhằm vào Danh tộc, nên sắp xếp ai đi làm nội ứng?