» Chương 570: Chu Phàm cơ duyên, thiên địa bản nguyên
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 25, 2025
Nghe xong lời Thiên Đạo Chi Linh nói, Cầu Tây Lai mặt không biểu cảm, trong lòng cực kỳ khinh thường.
Ngươi coi ta là hài đồng ba tuổi sao? Dễ lừa gạt đến thế ư?
Trong mắt Cầu Tây Lai, những thủ đoạn của Thiên Đạo Chi Linh thật sự quá buồn cười, ý đồ quá rõ ràng, căn bản không cần đoán.
Thiên Đạo Chi Linh nói: “Hàn Tuyệt chi tử đạo hạnh càng ngày càng mạnh, vậy mà có thể đuổi kịp Di Thiên, sau này tất thành họa lớn. Ngươi nếu không dám đối phó Hàn Tuyệt, vậy trước khi thu hoạch được Đạo Tổ phân thân, ngươi có thể nghĩ cách diệt trừ Hàn Tuyệt chi tử.”
“Ta sẽ xem xét.”
Cầu Tây Lai ậm ừ đáp một tiếng rồi nhắm mắt, tiếp tục hợp đạo.
Thiên Đạo Chi Linh cũng không nói thêm lời, tan biến trong điện.
***
Sau khi thu hoạch được Sát Đạo Lệnh, Hàn Tuyệt không hề gây sự, cũng không rời đạo quán đi giảng đạo, mà chuyên tâm tu luyện.
Thời gian trôi nhanh, lại hai ngàn năm nữa trôi qua.
Một ngày nọ, Hàn Tuyệt kiểm tra tin tức.
« Đồ đệ của ngươi Chu Phàm quay về Tiên giới »
Hắn không khỏi thở phào một hơi, đại lão vẫn ổn, đã cứu pháp tướng chuyển thế của mình.
Hắn tiếp tục xem xét, thấy những tin tức khác của Chu Phàm, ngoài việc không ngừng vẫn lạc, phục sinh, tiểu tử này vậy mà còn có cơ duyên!
« Đồ đệ của ngươi Chu Phàm dung hợp khí vận Cực Lạc Luyện Ngục, đạo hạnh phóng đại »
« Đồ đệ của ngươi Chu Phàm lĩnh ngộ đại đạo thần thông »
Thật lợi hại! Không hổ là khuôn mẫu nhân vật chính!
Hàn Tuyệt ngước mắt nhìn lại, thấy Chu Phàm đã trở về Hỗn Độn Thành.
Tu vi của tiểu tử này vậy mà đã đạt đến cảnh giới Đại La Kim Tiên trung kỳ, nhân họa đắc phúc, thậm chí vượt qua Đạo Chí Tôn.
Hàn Tuyệt đem ánh mắt rơi trên người Đạo Chí Tôn.
Từ khi bị Tô Kỳ kích thích, Đạo Chí Tôn ngày ngày bế quan, tu luyện vô cùng điên cuồng, khoảng cách cảnh giới Đại La Kim Tiên hậu kỳ cũng càng ngày càng gần.
Đối với điều này, Hàn Tuyệt rất hài lòng. Từng có lúc Đạo Chí Tôn còn gây sự hơn cả Chu Phàm, nay lại có thể kiên trì bền bỉ như vậy, tự nhiên là chuyện tốt.
Hàn Tuyệt tiếp tục nhìn các đệ tử dưới Phù Tang Thụ, hắn bỗng nhiên động dung, lập tức đứng dậy biến mất tại chỗ cũ.
Hắn đi vào dưới Phù Tang Thụ.
Một đám đệ tử thấy hắn xuất hiện, nhao nhao đứng dậy hành lễ.
Hàn Tuyệt không nhìn bọn họ, ánh mắt rơi trên Phù Tang Thụ.
Phù Tang Thụ vẫn vĩ ngạn như cũ, trông rất bình tĩnh, cũng không có dị thường. Thế nhưng, Hàn Tuyệt có thể cảm nhận được Phù Tang Thụ đang hấp thu một sức mạnh kỳ dị. Loại lực lượng này đến từ mấy trăm cái vòng xoáy thời không mà nó kết xuất.
Hàn Tuyệt truyền âm hỏi: “Ngươi đang làm gì?”
“A?”
Phù Tang Thụ có chút kinh hoảng.
Hàn Tuyệt vung tay áo, đem toàn bộ đệ tử phụ cận dịch chuyển đến nơi xa, rồi bố trí kết giới xung quanh, đơn độc hỏi Phù Tang Thụ.
Hành động này của Phù Tang Thụ sẽ bại lộ vị trí của nó với mấy trăm phương thiên địa. Quan trọng nhất là nó không hỏi qua Hàn Tuyệt.
Phù Tang Thụ bị dọa, vội vàng nói: “Ta chỉ là… ta cảm giác có thể hấp thu lực lượng của bọn chúng để mạnh lên, cho nên mới làm vậy… Có gì sai sao?”
“Ta không phải đã nói, không được bại lộ vị trí của ngươi?”
“Sẽ không, ta chỉ là hấp thu lực lượng thôi mà.”
“Thiên địa lực lượng dồn về phía ngươi, đại năng tu sĩ không nắm bắt được phương hướng lực lượng phun trào sao?”
“Ta…”
“Ngươi vì sao không nói cho ta?”
“Ta muốn hóa hình… Ngài hình như không hy vọng ta hóa hình…”
Hàn Tuyệt cau mày nói: “Không phải không hy vọng, ngươi chính là Thiên Đạo Thần Thụ, tạm thời không cách nào hóa hình.”
Lời này không giả. Bây giờ đạo tràng linh khí dồi dào, tác dụng của Phù Tang Thụ đã không còn lớn.
Phù Tang Thụ ủy khuất nói: “Vậy ta dừng lại.”
Hàn Tuyệt đem thánh niệm thăm dò vào trong thân Phù Tang Thụ, kiểm tra lực lượng nó hấp thu.
Giống như khí vận, lại như công đức, khó mà phân rõ.
Hàn Tuyệt vẫn là lần đầu tiên gặp được lực lượng như vậy, hùng hậu nhưng không hung mãnh, tựa như dòng nước ấm cuồn cuộn chảy trong thân Phù Tang Thụ.
“Đây là lực lượng gì?”
« Cần khấu trừ 3 tỷ năm thọ mệnh, phải chăng tiếp tục? »
Tiếp tục!
« Thiên Địa Bản Nguyên: Chỉ có thiên địa tự thành quy tắc mới có thể đản sinh lực lượng bản nguyên. Nếu thiên địa bản nguyên bị hút cạn, vùng thiên địa này sẽ sụp đổ. »
Khủng bố vậy sao?
Hàn Tuyệt đột nhiên cảm thấy Phù Tang Thụ không phải Thần Thụ, mà là Tà Thụ!
Cứ đà này mà hút xuống dưới, mấy trăm phương thiên địa sụp đổ, phải chết bao nhiêu sinh linh?
Hàn Tuyệt nói: “Nếu ngươi cứ hút tiếp, chúng sinh ở những thiên địa kia có lẽ đều phải chết.”
Phù Tang Thụ hoàn toàn thất vọng: “Ta có thể không hút cạn bọn chúng. Huống hồ, linh khí ta phát ra cũng bị sinh linh hấp thu mà, dựa vào đâu chỉ có thể người khác hút ta, ta không thể hút người khác?”
Hàn Tuyệt nhíu mày, lời này rất có đạo lý, nhưng lại cảm thấy có gì đó kỳ quặc.
Dưới sự chiếu rọi của Âm Dương Hộ Sinh Nhật Nguyệt Thần Quang, Phù Tang Thụ không nhìn thấy thần sắc của Hàn Tuyệt, nhưng Hàn Tuyệt trầm mặc, nó liền rất bất an.
Nó sợ nhất chính là Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt nhìn thấy Phù Tang Thụ khẽ run rẩy, lá cây phát ra tiếng sột soạt, trong lòng không khỏi mềm nhũn.
Có lẽ hắn quá mức cẩn thận, đối với Phù Tang Thụ cũng quá mức hà khắc.
“Trừ Đại Thiên thế giới, lực lượng của các thiên địa khác ngươi có thể hấp thu, nhưng không được quá mức. Bọn chúng tồn tại càng lâu, đối với ngươi trợ giúp cũng sẽ càng lớn.” Hàn Tuyệt mở miệng nói.
Đại Thiên thế giới có Hắc Ám Thánh Quân ở đó, rất dễ dàng truy tìm nguồn gốc tìm tới đạo tràng của hắn.
Phù Tang Thụ vui vẻ nói: “Yên tâm đi, ta có thể cảm giác được chỗ nào nguy hiểm, chỗ nào không nguy hiểm. Lúc trước ta liền không hề hấp thu lực lượng của Đại Thiên thế giới.”
Hàn Tuyệt gật đầu, giải trừ kết giới, quay người rời đi.
Trở lại trong đạo quán, Hàn Tuyệt cảm khái vạn phần.
Các đệ tử từng ở dưới tay hắn đều đã trưởng thành, có tâm tư của riêng mình, có chủ kiến của riêng mình. Năm tháng trôi qua thật nhanh, ngay cả một cái cây cũng có chủ kiến của riêng mình.
Hàn Tuyệt điều ra quan hệ nhân mạch xem xét, xác định độ thiện cảm của các đệ tử không hạ xuống, hắn mới yên tâm.
Hắn đang định tu luyện, một dòng nhắc nhở xuất hiện trước mắt hắn:
« Lý Mục Nhất hướng ngươi báo mộng, phải chăng tiếp tục? »
Tên này muốn làm gì? Lại muốn cầu cứu ư?
Hàn Tuyệt vốn muốn cự tuyệt, nghĩ lại, nghe Lý Mục Nhất nói chuyện cũng không có việc gì.
Vạn nhất có trọng đại tình báo?
Hàn Tuyệt lựa chọn tiếp tục, ngay sau đó liền tiến vào trong mộng cảnh.
Thánh Nhân đạo tràng, sáng tỏ như Tiên cảnh.
Lý Mục Nhất đi đến trước mặt Hàn Tuyệt, nói: “Hàn đạo hữu, hồi lâu không gặp, tu hành đã hoàn hảo?”
Hàn Tuyệt khách sáo nói: “Tạm được, không biết Thánh Nhân tìm ta có chuyện gì?”
“Thiên Đạo sinh ra linh trí, dấu hiệu của Đại Đạo Lượng Kiếp.”
Lý Mục Nhất giận dữ nói, ánh mắt tràn ngập bất an.
Hàn Tuyệt đã sớm biết việc này, cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Lý Mục Nhất tiếp tục nói: “Thiên Đạo chí công, đó là bởi vì Thiên Đạo vô tình, trước mặt nó, chúng sinh bình đẳng. Bây giờ Thiên Đạo sinh ra linh trí, nói không chừng liền sẽ có tham lam. Đây là kiếp nạn chưa từng có của Thiên Đạo. Dĩ vãng kiếp nạn, chúng ta Thánh Nhân có thể liên thủ tru diệt, nhưng bây giờ chúng ta lại không thể đối phó Thiên Đạo, tình huống khó giải quyết.”
Hàn Tuyệt hỏi: “Vậy cần ta làm gì?”
“Ngươi lấy lực chứng đạo, không nhận Thiên Đạo khống chế, có hay không biện pháp tru diệt Thiên Đạo linh trí, mà lại không làm tổn hại Thiên Đạo?”
“Suy nghĩ nhiều rồi. Thiên Đạo chính là do Bàn Cổ Cự Thần sáng tạo, lại được Đạo Tổ củng cố, mười ngàn cái ngươi cũng không phải đối thủ của Thiên Đạo.”
“Vậy ngươi có thể hay không đến bái phỏng Tỳ Thiên lão tổ, mời lão nhân gia người ra tay?”
“Lão tổ đã trở về?”
“Ừm.”
Hàn Tuyệt do dự nói: “Ta cùng lão tổ quan hệ bình thường, làm sao có thể thuyết phục? Việc này hay là tìm người khác đi.”
Tỳ Thiên lão tổ quá mạnh, Hàn Tuyệt không muốn chạm mặt với người.
***
Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà ‘ai cũng biết’ đến giờ.
Từ một tác đại thần chuyên về đồng nhân Pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác giả đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ cho bản thân.
Là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua *Không Khoa Học Ngự Thú*.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã kết thúc.