» Chương 566: Tà Thiên Đế biến hóa, Đạo Tổ ma thân

Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 25, 2025

“Vào đi.”

Nghe được thanh âm của Hàn Tuyệt, Long Hạo mặt lộ vẻ vui mừng, lập tức đứng dậy, đi vào trong đạo quán.
Hắn quỳ lạy trước mặt Hàn Tuyệt, cung kính hành lễ.
Hắn hôm nay đã là Lục Huyền Thần Nguyên, khoảng cách cảnh giới Đại La Kim Tiên rất gần. Thiên tư của hắn vốn dĩ trác tuyệt, nhưng trải qua Vô Lượng đại kiếp, khí vận vẫn luôn bị áp chế.
Hạo Thiên từ thể nội Long Hạo bay ra, nói: “Tu vi của tiểu tử này kẹt lại ở Lục Huyền Thần Nguyên, ta hoài nghi có người đã động tay chân với hắn. Ngài giúp xem một chút đi.”
Long Hạo ngẩng đầu, ánh mắt tràn ngập chờ mong.

Hàn Tuyệt nhô ra thánh niệm, dò xét linh hồn của Long Hạo.
Hả?
Quả nhiên có!
Cỗ lực lượng này ẩn tàng rất sâu, giam cầm đạo quả của Long Hạo.
Chờ chút!
Đây chẳng phải là pháp lực của Thiên Đế sao?
Hàn Tuyệt mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng kinh ngạc.
Suy nghĩ kỹ một chút, thái độ của Thiên Đế đối với Long Hạo thật khó đoán. Nói hắn sủng ái Long Hạo thì lại không truyền ngôi cho Long Hạo; nói hắn chán ghét Long Hạo thì lại giao phó Long Hạo cho Hàn Tuyệt.
Thiên Đế có nhiều hoàng tử như vậy, sau khi lượng kiếp kết thúc, chỉ còn Long Hạo sống sót.
Mặc kệ Thiên Đế có ý nghĩ thế nào, nếu Long Hạo đã tìm đến Hàn Tuyệt, Hàn Tuyệt liền không thể không ra tay.
Có lẽ nguồn lực lượng này nhằm bảo vệ Long Hạo khỏi bị Hạo Thiên đoạt xá, nhưng dưới mí mắt ta, hắn không thể nào đoạt xá.
Hàn Tuyệt khẽ động niệm, cỗ pháp lực của Thiên Đế đang giam cầm đạo quả của Long Hạo liền trực tiếp tiêu tán.
Trong chốc lát, Long Hạo như trút được gánh nặng.
Hắn ngạc nhiên nhìn Hàn Tuyệt, hỏi: “Sư phụ, ngài…”
Hàn Tuyệt đáp: “Ừm, con về hảo hảo tu luyện đi.”
Long Hạo vội vàng dập đầu rồi rời đi.
Hạo Thiên cũng theo đó hành lễ.

Sau khi rời đạo quán, Hạo Thiên cảm khái: “Sư phụ ngươi thật lợi hại, ta cảm giác ngài đã siêu việt những Thánh Nhân cao cao tại thượng kia.”
Long Hạo đắc ý cười nói: “Nói nhảm! Sư phụ ta đã kết thúc Thiên Ma chi kiếp, đến Thánh Nhân cũng phải bái phục!”
Hạo Thiên lắc đầu bật cười, thầm nghĩ Long Hạo may mắn nhất đời này chính là bái Hàn Tuyệt làm sư, nếu không, hắn đã sớm bị mình đoạt xá hoặc chết trong lượng kiếp.

Một bên khác.
Hàn Tuyệt vừa định tiếp tục tu luyện, Thiên Đế liền báo mộng cho hắn.
Giờ đây, hẳn là phải xưng là Tà Thiên Đế.
Hàn Tuyệt tiếp nhận mộng báo của Tà Thiên Đế. Lần này, mộng cảnh không còn là khu rừng nhỏ bên ngoài Ngọc Thanh Thánh Tông, mà là một mảnh đại địa hoang vu, trải rộng thi hài.
Thiên không cao vút, mây đen dày đặc, không khí vô cùng kiềm chế.
Hàn Tuyệt nhìn thấy Tà Thiên Đế, đứng trên núi nhỏ chất thành từ đống thi cốt.
Tà Thiên Đế nhìn xuống Hàn Tuyệt, nói: “Ngươi vì sao muốn diệt trừ pháp lực trẫm lưu lại cho Long Hạo?”
Hàn Tuyệt nói: “Ta không rõ dụng ý của bệ hạ. Ta nghĩ ngài muốn bảo hộ hắn, nay hắn đã bình yên vô sự, nên ta giải trừ nó để tu hành của hắn không còn trở ngại.”
Tà Thiên Đế lạnh lùng nhìn chằm chằm Hàn Tuyệt.
« Tà Thiên Đế đối với ngươi hảo cảm hạ xuống, trước mắt độ thiện cảm là 3 sao »
Hàn Tuyệt trong lòng thở dài.
Hắn hỏi: “Ngươi không thích Long Hạo ư? Vì sao muốn ta thu hắn làm đệ tử?”
Tà Thiên Đế nói: “Ta không phải không thích Long Hạo, chỉ là không thích Hạo Thiên. Giờ đây, Long Hạo càng mạnh, Hạo Thiên càng mạnh, hai người không còn phân biệt.”
Hàn Tuyệt trầm mặc. Quả nhiên là vậy.
Tà Thiên Đế hỏi: “Ngươi nhìn quanh nơi đây, ngươi có cảm nhận gì?”
Hàn Tuyệt nói: “Thiên Đạo thật tốt lành.”
“Đúng vậy. So với Thiên Đạo, nơi đây còn đáng sợ hơn cả Âm gian, đây chính là Quy Khư Thần Cảnh.”
“May mắn ta chưa đến Quy Khư Thần Cảnh.”
“Không, ngươi hẳn là nên đến. Ở nơi đây, ngươi mới có thể mạnh hơn. Nếu ngươi cứ ở lại Quy Khư Thần Cảnh, ngươi sẽ dừng bước ở cảnh giới Thánh Nhân, không cách nào tiến thêm được nữa. Trẫm lúc trước từng mắt thấy Tự Tại Thánh Nhân chiến đấu, ngôn xuất tức pháp, một lời cải biến cả những gì đã xảy ra trong trận chiến. Vĩ lực như thế, ngươi không muốn đạt được sao?”
“Muốn, nhưng ta còn chưa đạt tới đỉnh điểm Thánh Nhân, tạm thời không cần đi mạo hiểm.”
“Cũng phải.”
Tà Thiên Đế bị sự thành thật của Hàn Tuyệt chặn họng, không lời nào đáp lại.
Hàn Tuyệt thì trong lòng khẩn trương.
Ngôn xuất tức pháp ư?
Còn có thể thay đổi cả những chuyện đã xảy ra trong quá khứ sao?
Đây là xuyên thẳng qua thời gian, hay là trực tiếp định đoạt vận mệnh?
Quy Khư Thần Cảnh thật nguy hiểm!
Hàn Tuyệt nhìn Tà Thiên Đế không nói gì, không khỏi quan tâm hỏi: “Dạo này bệ hạ thế nào rồi?”
“Tạm ổn. Trẫm không muốn ngươi thân cận Hạo Thiên quá mức, nếu có thể, trẫm mong ngươi diệt trừ hắn.” Tà Thiên Đế lắc đầu nói.
Hàn Tuyệt nói: “Ta sẽ cân nhắc. Nếu bệ hạ có phiền phức, nếu ta có thể giúp được, xin cứ tùy thời mở lời.”
“Ừm.”
Báo mộng kết thúc.

Hàn Tuyệt mở mắt, khẽ chau mày.
Trạng thái của Tà Thiên Đế càng ngày càng không ổn. Dù hắn chưa thành Thánh, nhưng điều này khiến Hàn Tuyệt có chút bất an.
Xem ra, Quỷ Dị Thần Linh hạ đẳng cùng tà túy bất lành đã ảnh hưởng rất lớn đến hắn.
Về phần diệt Hạo Thiên, Hàn Tuyệt tạm thời không thể ra tay.
Vô cớ ra tay, huống hồ Hạo Thiên đối với hắn độ thiện cảm cao không giảm.
Hàn Tuyệt chỉ có thể chờ Hạo Thiên phạm sai lầm, khi đó mới giúp Thiên Đế diệt trừ hắn.
Dù sao đi nữa, trong lòng hắn vẫn thiên vị Thiên Đế hơn.
Nếu Hạo Thiên vẫn cứ trung thành tuyệt đối, thì cũng đành chịu.
Vô duyên vô cớ giết Hạo Thiên, các đệ tử Ẩn Môn khác sẽ nghĩ sao?
Hàn Tuyệt không nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm tu luyện.

***

Xuân đi thu tới, tinh thần đấu chuyển.
Lại là ba ngàn năm trôi qua.
Hàn Tuyệt mắc chứng ám ảnh cưỡng chế, cố ý bế quan theo mốc số nguyên.
Hắn mở mắt, bắt đầu xem xét thư từ. Có người bị tập kích, có người gặp cơ duyên, cũng có lời nguyền bí ẩn, và những cuộc gặp gỡ khác.
Một bức thư đã thu hút sự chú ý của Hàn Tuyệt.
« hảo hữu của ngươi Tiêu Đại Đế rời đi Thiên Đạo »
« hảo hữu của ngươi Tiêu Đại Đế đắc đại năng thần bí chỉ điểm, bắt đầu thoát ly Thiên Đạo khí vận »
Hàn Tuyệt kiểm tra ảnh chân dung của Tiêu Đại Đế, phát hiện tu vi của người này không hề suy giảm.
Nói cách khác, hắn không phải bị suy yếu, mà là muốn trở nên mạnh hơn.
Lẽ nào hắn muốn bắt chước Lý Mục Nhất, thoát ly thân phận Thiên Đạo Thánh Nhân?
Không đúng.
Đại năng thần bí ấy hẳn là một tồn tại cường đại hơn nhiều.
Hàn Tuyệt nhíu mày, cảm thấy cần tính toán một chút, để đề phòng bị ám toán.
“Ta muốn biết là ai đang chỉ điểm Tiêu Đại Đế.”
« cần tiêu hao 70 tỷ tuổi thọ mệnh, có tiếp tục không? »
Tiếp tục!

Trong đầu Hàn Tuyệt hiện ra một bóng người, trước mắt hắn hiện lên một hàng chữ:
« La Hầu: Tự Tại Thánh Nhân viên mãn, Ma tộc Thủy Tổ, Vô Lượng Đại Đế, Thiên Đạo Chi Tử, Đạo Tổ ma thân »
Biểu cảm của Hàn Tuyệt trở nên cổ quái.
Hắn đã từng nghe nói về La Hầu, tên tuổi hắn lưu truyền hậu thế, nhưng các nhãn hiệu khí vận phía sau lại rất có vấn đề.
Ma Tổ La Hầu lại là Thiên Đạo Chi Tử, lại còn là ma thân của Đạo Tổ!
Chúng sinh đều biết, Đạo Tổ sở dĩ nổi bật lên, chính là giẫm lên Ma Tổ mà lên vị. Đó cũng là lượng kiếp đầu tiên của Thiên Đạo, Tranh Đoạt Đạo Ma.
Lẽ nào tất cả những điều này đều do Đạo Tổ tự biên tự diễn?
Hay là Đạo Tổ đã thu phục La Hầu?
Hàn Tuyệt muốn tiếp tục tính toán quan hệ giữa La Hầu và Đạo Tổ.
« dính đến tồn tại siêu việt giới hạn hệ thống, không cách nào diễn hóa »
Hàn Tuyệt không thể không đặt ánh mắt mình trở lại trên người La Hầu.
Hắn luôn cảm thấy La Hầu muốn trỗi dậy lần nữa.
Những Thiên Đạo Thánh Nhân này phía sau đều có bối cảnh lớn, may mắn ta chưa trực tiếp giết chết bọn họ.
Thôi.
Cứ cho là có chuyện xảy ra, ta cũng sẽ để bọn họ chó cắn chó, không cần thiết phải xông pha chiến đấu.
Hàn Tuyệt đứng dậy, quyết định ra ngoài giảng đạo để bài trừ tạp niệm.

Cùng lúc ấy,
Tại Cực Bắc chi địa của Tiên giới, mặt đất băng giá vô tận bỗng nhiên xuất hiện vô số vết nứt chi chít, nhanh chóng lan rộng, từng luồng hắc khí đáng sợ từ phía dưới bay lên.

***

Đây là một bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao, kể từ thời đại của bộ truyện “ai cũng biết” cho đến nay.
Từ một tác giả đại thần chuyên về đồng nhân Pokémon, khi chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác giả đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ.
Là fan của ngự thú lưu, bạn không thể bỏ qua “Không Khoa Học Ngự Thú”.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã hoàn thành.

Bảng Xếp Hạng

Chương 700: Chứng được đại đạo!

Chương 699: Hướng đại đạo tuyên thệ

Chương 698: Theo thời thế mà sinh