» Chương 498: Chuẩn Thánh viên mãn, Thánh Nhân nói như vậy

Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 25, 2025

Hàn Tuyệt không tiếp tục bận tâm đến dã tâm của các Thánh Nhân, dù sao việc đó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến hắn. Khiến Mệnh Cơ Thánh Nhân phát điên là đủ rồi. Chú nguyền thêm nữa, có lẽ Thiên Đạo lại phải sụp đổ mất. Hàn Tuyệt hiện tại chỉ muốn ẩn mình trong đạo trường tu luyện.

Ba năm sau đó.

“Ta, Thiên Thanh đạo nhân, tại Cực Nam chi địa, Xích Bích Chi Hải, lập đạo tràng giảng đạo, vì chúng sinh giảng thuật Tiên Đạo, Thánh Đạo. Trăm năm sau sẽ bắt đầu khai giảng, chúng sinh đều có thể đến đây nghe đạo, lĩnh hội đại năng trường sinh bất tử!”

Một thanh âm vang vọng khắp Tiên giới. Hàn Tuyệt bấm ngón tay tính toán, đối phương chỉ là một Đại La Kim Tiên.

Đại La Kim Tiên mà cũng dám giảng Thánh Đạo ư? Quả nhiên là muốn chết mà! Không sợ đắc tội Thánh Nhân sao?

Nghĩ lại, có lẽ đối phương chính là môn đồ của Thánh Nhân.

Hàn Tuyệt lắc đầu bật cười.

Sau đó một ngàn năm, lần lượt có các đại năng truyền âm khắp Tiên giới, tuyên dương giảng đạo, rất có xu thế trăm nhà đua tiếng.

Ngàn năm sau, Hàn Tuyệt rốt cục tiếp cận cảnh giới Chuẩn Thánh viên mãn. Khoảng cách lần đột phá trước, đã gần 7000 năm trôi qua.

Hàn Tuyệt cảm xúc dâng trào, đầu tiên là nguyền rủa Mệnh Cơ Thánh Nhân một trận, coi như một lời chúc mừng.

Năm ngày sau, lời nguyền kết thúc, Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện. Nhất cổ tác khí! Trùng kích viên mãn!

Cùng lúc đó, bên ngoài Bách Nhạc Tiên Xuyên đón những vị khách không mời.

Đó là ba sinh linh, thân hình giống người nhưng diện mạo phi phàm, tiến vào một đỉnh núi dốc. Kẻ dẫn đầu là một sinh linh đầu ưng thân người, mặc một bộ áo bào tím, viền áo xích hồng.

Sinh linh đầu ưng cau mày nói: “Thần niệm hoàn toàn không thể dò xét, không hổ là đệ nhất cấm địa của Tiên giới.”

Sinh linh đầu rắn bên cạnh hỏi: “Đại ca, chúng ta muốn xông vào sao?”

Sinh linh đầu ưng lắc đầu nói: “Chưa có nắm chắc rõ ràng thì không thể tùy tiện hành động. Khúc Tuấn Tam Tiên chúng ta cùng nhau đi đến đây không dễ dàng, tuyệt đối không thể chủ quan. Tiên giới ẩn giấu không ít đại năng, nếu Bách Nhạc Tiên Xuyên có đại năng trấn giữ, chúng ta cũng nhất định phải khách khí.”

Nghe vậy, hai vị sinh linh còn lại liếc nhau, yên lặng gật đầu.

Thế là, Khúc Tuấn Tam Tiên bắt đầu cắm rễ ở phụ cận, thành lập động phủ của riêng mình.

Dưới gốc Phù Tang Thụ.

Hắc Ngục Kê kêu lên: “Có ba sinh linh hóa hình đang ở bên ngoài Bách Nhạc Tiên Xuyên, đều là Tiên Đế.”

A Đại khẽ nói: “Chỉ là Tiên Đế thì có gì đáng để ý.”

Tiểu Nhị gật đầu.

Tiên Đế ư? Ẩn Môn ta không bao giờ thiếu Tiên Đế! Đã nhiều năm như vậy, bọn hắn cùng U tộc cũng đã bắt đầu xung kích Thần cảnh!

Hỗn Độn Thiên Cẩu hiếu kỳ hỏi: “Bọn chúng sẽ không tự tiện xông vào Bách Nhạc Tiên Xuyên của chúng ta chứ?”

“Không có khả năng đâu chứ?”

“Chậc chậc, ngươi coi người ta là óc chó à?”

“Ý gì? Khách khí một chút, hắn nhưng là Kê gia cẩu nhi tử đấy!”

“Các ngươi… không phải người!”

“Nói tới nói lui, đừng khi dễ Thiên Cẩu. Người ta hiện tại có Nhị hộ pháp chỗ dựa, ghê gớm lắm.”

Dưới gốc Phù Tang Thụ, các đệ tử Ẩn Môn bắt đầu trò chuyện, cười nói, cũng chẳng xem Khúc Tuấn Tam Tiên ra gì.

Đừng nói Tiên Đế, dù cho là Chuẩn Thánh đột kích, đệ tử Ẩn Môn cũng sẽ không hoảng.

500 năm sau.

Hàn Tuyệt rốt cục đạt tới trình độ có thể đột phá, tâm tình hắn vui vẻ, lập tức bắt đầu bế quan.

Khi hắn bế quan, Khúc Tuấn Tam Tiên không thể ngồi yên. Bọn họ bắt đầu thử xông vào Bách Nhạc Tiên Xuyên, nhưng bị trận pháp ngăn cản.

“Lớn mật!”

Một tiếng hét to vang lên, dọa Khúc Tuấn Tam Tiên vội vàng lùi nhanh.

Chỉ thấy một nam tử áo trắng xuất hiện giữa không trung Bách Nhạc Tiên Xuyên, nhìn xuống Khúc Tuấn Tam Tiên.

Cao nhân!

Khúc Tuấn Tam Tiên bị khí chất đối phương chấn nhiếp, phảng phất được kiến thức Thánh Nhân trong truyền thuyết.

Đầu ưng Đại Tiên mở miệng nói: “Chúng ta chính là Khúc Tuấn Tam Tiên, chuyên tới để bái kiến Bách Nhạc Tiên Xuyên. Việc này trước đó, chúng ta đã dừng lại 500 năm, không thấy bóng người, cho nên mạo muội tự tiện xông vào. Mong tiền bối đừng giận, mặt khác, có thể hay không thu nhận Tam Tiên chúng ta?”

Nam tử áo trắng nhíu mày, nói: “Thu các ngươi? Ta không làm chủ được. Khuyên các ngươi từ bỏ đi, dù cho là Chuẩn Thánh, cũng không thể xông vào đâu.”

Không thể làm chủ?

Đầu ưng Đại Tiên cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Ngài ở trong Bách Nhạc Tiên Xuyên tính là…”

“Đệ tử ký danh! Không có ý nghĩa gì. Chỉ là ta ở tại khu vực biên giới, cho nên mới quát bảo các ngươi dừng lại. Khuyên các ngươi đừng làm loạn, nếu không đại năng Ẩn Môn ta chỉ một hơi là có thể khiến các ngươi hình thần câu diệt.” Nam tử áo trắng không nhịn được nói.

Đệ tử ký danh?

Khúc Tuấn Tam Tiên bị chấn nhiếp. Lúc này, nam tử áo trắng quay người rời đi, cấp tốc biến mất.

Đầu rắn Đại Tiên hưng phấn nói: “Đại ca, nơi này thật sự có cái thế đại năng!”

Đầu ưng Đại Tiên hít sâu một hơi, nói: “Chúng ta quyết không thể rời đi. Nếu đại năng Bách Nhạc Tiên Xuyên không động thủ với chúng ta, chứng tỏ trong lòng bọn họ có lòng trắc ẩn. Chỉ cần chúng ta thể hiện đủ thành ý, nhất định có thể đánh động bọn họ, huống chi tư chất của chúng ta đâu có kém!”

Hai vị Đại Tiên khác gật đầu đồng ý.

Bọn họ tự xưng Tam Tiên, nhưng họ rõ ràng mình căn bản không phải Tiên Nhân. Bọn họ cần chỗ dựa!

Thế là, Khúc Tuấn Tam Tiên tiếp tục đợi tại phụ cận Bách Nhạc Tiên Xuyên, thường cách một đoạn thời gian, sẽ còn cùng nhau đi vào trước trận pháp dập đầu, muốn đả động đại năng.

Cứ như vậy.

50 năm đi qua.

Hàn Tuyệt đột phá thành công! Pháp lực tăng vọt, cảm giác mạnh lên mang đến thỏa mãn cực lớn cho nội tâm trống rỗng của Hàn Tuyệt.

Hắn điều ra giao diện thuộc tính xem xét:

« Tính danh: Hàn Tuyệt »
« Tuổi thọ chủng tộc: Hồng Mông Ma Thần (Vô Lượng Đại Đế) »
« Tu vi: Chuẩn Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn »
« Công pháp: Hồng Mông Luân Hồi đại đạo (Đại Đạo cấp), Chu Thiên Tôi Thể Pháp »
« Đại đạo: Sinh Tử đại đạo, Nhân Quả đại đạo, Cực Nguyên đại đạo »

Tuổi thọ quả nhiên không gấp bội, chỉ tăng trưởng một phần ba.

Sau đó Hàn Tuyệt liền có thể xung kích chứng đạo!

Hàn Tuyệt tiếp tục củng cố tu vi, mất 27 năm. Lại mất vài tháng, hắn đem tất cả Kiếm Đạo thần thông đều tăng lên tới cực hạn.

Hàn Tuyệt đang định tu luyện Thái Dịch Tự Tại Pháp Tướng, lúc này, Hàn Đọa Thiên đến đây cầu kiến. Hàn Tuyệt cho hắn nhập đạo quán.

Hàn Đọa Thiên quỳ lạy trước mặt Hàn Tuyệt, nói: “Sư tổ, gần đây Bách Nhạc Tiên Xuyên tới không ít sinh linh hóa hình, đều đến từ từng khí vận giáo phái, thịnh truyền Bách Nhạc Tiên Xuyên có giấu Hồng Mông Tử Khí dùng để chứng đạo. Việc này có lẽ không ổn.”

Sắc mặt hắn ngưng trọng. Trận pháp Bách Nhạc Tiên Xuyên tuy mạnh, nhưng không chịu nổi thiên hạ sinh linh tụ tập tại đây.

Hàn Tuyệt nói: “Tới thì cứ tới đi, bọn hắn không xông vào được đâu.”

Hồng Mông Tử Khí? Cũng không biết ai đang giở trò quỷ, sau này sẽ thu thập hắn! Hàn Tuyệt hiện tại chỉ muốn chứng đạo trước.

Hàn Đọa Thiên cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Ta nghe sinh linh bên ngoài nói là Thánh Nhân truyền ra, điều này ý nghĩa không hề nhỏ. Thánh Nhân đã nói vậy, ai mà không tin? Đến lúc đó nói không chừng ngay cả Chuẩn Thánh cũng sẽ tới, trận pháp của chúng ta có đỡ nổi không?”

Hàn Tuyệt ánh mắt lạnh lẽo, nói: “Lo tốt việc của ngươi đi, tu luyện nhiều vào. Ẩn Môn đã trải qua lượng kiếp, gió to sóng lớn gì mà chưa từng thấy qua? Những lời lẽ như vậy cũng đừng có truyền bá trong môn, ảnh hưởng người khác tu luyện, hiểu chưa?”

Trong chốc lát, Hàn Đọa Thiên cảm nhận được cảm giác áp bách kinh khủng, suýt chút nữa ngạt thở, liền vội vàng gật đầu.

Hàn Tuyệt phất tay, ra hiệu hắn rời đi.

Hàn Đọa Thiên vội vàng rời khỏi đạo quán.

“Thánh Nhân?”

Hàn Tuyệt chẳng thèm ngó tới, hắn không trực tiếp đi xem là vị Thánh Nhân nào. Vào thời điểm mấu chốt này, hắn khẳng định không thể trực tiếp chú nguyền vị Thánh Nhân kia, một khi nguyền rủa, rất có thể bại lộ thân phận.

Dù sao coi như Thánh Nhân tự mình xông tới cũng vô dụng.

Hàn Tuyệt hiện tại chỉ có một mục tiêu: Chứng đạo thành Thánh!

***

“Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.

Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.”

Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt

Bảng Xếp Hạng

Chương 597: 100. 000 tuổi, đạo tràng thứ hai

Chương 596: Tạo Hóa Ngọc Điệp, Tân Thiên Đạo

Chương 595: Thần tộc cử động