» Chương 471: Thiên Tôn giảng đạo, 10. 000 tuổi
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 24, 2025
Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn, thật mạnh!
Xiển giáo nội tình sâu thật đấy, trước đó không hề bộc lộ, quả là biết nhẫn nại.
Hàn Tuyệt nhìn về phía Hắc Ngục Kê và mọi người, hỏi: “Các ngươi bị bắt?”
Thần quang bao quanh Hàn Tuyệt, tựa như Thần Minh Sáng Thế giáng lâm, hình ảnh mang đến sức rung động kinh người.
Hắc Ngục Kê tức giận nói: “Chủ nhân, có người vô duyên vô cớ bắt chúng ta, muốn cho chúng ta làm nô!”
Khương Dịch cùng mọi người thấy Hàn Tuyệt xuất hiện, không khỏi thở phào một hơi.
Bây giờ, trong lòng bọn họ, Hàn Tuyệt đã là một tồn tại sánh ngang Thánh Nhân, chỉ cần hắn xuất hiện, mọi nguy hiểm nhất định sẽ được hóa giải.
“Ừm? Nhất chuyển Tiên Đế? Không đúng, trên người ngươi pháp bảo không đơn giản!”
Một thanh âm vang lên theo, đó chính là thanh âm của Đạp Thiên Ca.
Hàn Tuyệt nói: “Chỉ là một Đại La Kim Tiên mà đã muốn thu người của ta? Buông tha bọn hắn, ta có thể coi như chuyện này chưa từng xảy ra.”
Đạp Thiên Ca khẽ nói: “Các hạ thật là cuồng vọng, ngươi trước phá vỡ thần thông của ta lại nói!”
Hàn Tuyệt đưa tay, vươn ngón giữa của tay phải.
Một đạo kiếm khí bỗng nhiên bắn ra!
Thiên Địa Huyền Hoàng Phá Giới Kiếm Chỉ!
Một chỉ phá thương khung!
Quang động phía trên bị xé rách, không gian hắc ám xung quanh cũng theo đó vỡ nát, tựa như giấy gặp liệt diễm thiêu đốt.
Hàn Tuyệt và mọi người cũng theo đó rơi xuống một sườn núi.
Bọn hắn ngẩng đầu nhìn lên, thấy Đạp Thiên Ca đứng trên một đóa mây trắng.
Hắn mặc một bộ đạo bào, lông mày tựa loan đao vút lên, hai mắt hẹp dài, ngũ quan càng lộ vẻ âm lệ.
Đạp Thiên Ca nhìn chằm chằm vào Hàn Tuyệt, trầm giọng hỏi: “Các hạ là ai?”
« Đạp Thiên Ca đối với ngươi sinh ra cừu hận, trước mắt độ cừu hận là 5 sao »
5 sao!
Tiếp cận không chết không thôi!
Tốt lắm, ngươi xong đời rồi!
Hàn Tuyệt cũng chẳng quan tâm đối phương đến từ giáo phái nào, Thánh Nhân lại chẳng thể đặt chân vào Tiên giới, có gì mà phải sợ?
Hàn Tuyệt cười nói: “Ta là ai? Nói ra sợ hù chết ngươi!”
Đạp Thiên Ca nhíu mày, truy vấn: “Nói. . .”
Trên đỉnh đầu Hàn Tuyệt bỗng nhiên ngưng tụ Thiên Cương Ma Thần pháp tướng, pháp tướng còn chưa thành hình, nó đã tung một quyền về phía chân trời.
Lực lượng kinh khủng ép cho thiên khung vặn vẹo kịch liệt, phảng phất như muốn sụp đổ bất cứ lúc nào.
Đạp Thiên Ca căn bản không kịp phản ứng, trực tiếp bị Thiên Cương Ma Thần quyền phong nghiền nát, hình thần câu diệt.
Thiên Cương Ma Thần cũng theo đó tiêu tán, tốc độ nhanh đến nỗi Khương Dịch và mọi người không kịp phản ứng.
Trong mắt bọn hắn, một trận gió mạnh bỗng nhiên ồ ạt nổi lên, Đạp Thiên Ca liền biến mất.
Khương Dịch sợ hãi, nhớ lại cảnh tượng mình từng khiêu chiến Hàn Tuyệt trong mô phỏng thí luyện.
Hàn Tuyệt thu tay lại, điều tra mối quan hệ nhân mạch, xem xét, phát hiện ảnh chân dung của Đạp Thiên Ca vẫn còn đó. Xem ra tên này hẳn là có thủ đoạn bảo mệnh, đoán chừng là phân hồn hắn lưu lại trong Xiển giáo.
Hàn Tuyệt quay đầu nhìn về phía Khương Dịch và mọi người, nói: “Sớm ngày trở về đi, người kia lai lịch không hề đơn giản, hắn cũng chưa chết hoàn toàn, về sau sẽ trả thù các ngươi. Nếu có lần sau nữa, ta chắc chắn sẽ không cứu các ngươi.”
Hàn Tuyệt quay người bước vào vòng xoáy đen. Vòng xoáy đen co rút lại rồi biến mất không dấu vết.
Đám người lúc này mới giật mình hoàn hồn.
Hắc Ngục Kê vội vàng kêu lên: “Nhanh đi về đi!”
Khương Dịch gật đầu. Hắn cũng không còn là thiên kiêu khinh cuồng năm đó, đã biết rõ tầm quan trọng của việc sống sót.
Đạp Thiên Ca xuất hiện, biểu thị khí vận giáo phái đã bắt đầu hoạt động, bố cục Tiên giới.
Trong đạo quán.
Hàn Tuyệt không nhận được thông báo cừu hận từ các đại năng Xiển giáo khác.
Không lý nào bị phớt lờ.
Nếu vì chuyện này mà toàn bộ Xiển giáo đều muốn đối phó hắn, vậy hắn chỉ có thể diệt Xiển giáo mà thôi.
Chỉ cần ở yên trong đạo tràng, Hàn Tuyệt thật sự chẳng hề sợ Xiển giáo.
Trong tình huống không có Thánh Nhân trợ giúp, Xiển giáo có cùng tiến lên, căn bản cũng không thể phá nổi phòng ngự của đạo tràng.
Hàn Tuyệt bắt đầu tu luyện.
Một năm sau.
Hắn vẫn không nhận được thông báo cừu hận từ đại năng Xiển giáo. Xem ra Đạp Thiên Ca cũng không hề tiết lộ việc này.
Thánh Nhân Xiển giáo cũng không hề để ý chuyện này.
Hàn Tuyệt hoàn toàn thả lỏng, chuyên tâm tu luyện.
Thời gian trôi nhanh.
86 năm qua đi.
Khương Dịch và mọi người đều đã trở về, không một ai bị bỏ lại, toàn bộ đều trở thành Tiên Đế.
Sự trở về của bọn hắn khiến cho các đệ tử khác nhao nhao chạy đến, hiếu kỳ hỏi thăm.
Bọn hắn không hề giấu giếm chuyện Hàn Tuyệt cứu giúp Ẩn Môn. Đặc biệt là Hắc Ngục Kê, nó ra sức khoa trương. Dù Hàn Tuyệt rõ ràng là miểu sát Đạp Thiên Ca, nhưng bị nó thổi phồng thành một quyền đánh nổ toàn bộ thiên địa, tận thế theo đó mà đến.
Hàn Tuyệt ngược lại rất hài lòng thái độ của bọn hắn. Nói quay về liền quay về, cho thấy đạo tâm của bọn họ đã dưỡng thành, biết tầm quan trọng của việc tránh né nguy nan.
Mấy tháng sau.
Một thanh âm vang vọng giữa đất trời.
“Ta chính là Thánh Nhân Xiển giáo Nam Cực Thiên Tôn. Trăm năm sau, ta sẽ giảng đạo tại Nam Cực cung ngoài Tam Thập Tam Tầng Thiên, chúng sinh đều có thể tới nghe đạo!”
Hàn Tuyệt không khỏi nhớ lại lần Tỳ Thiên lão tổ giảng đạo trước đó. Không thể không nói rằng, sức hấp dẫn của Thánh Nhân giảng đạo vẫn rất lớn.
Bất quá, Hàn Tuyệt sẽ không đi nữa.
Hắn có Cực Nguyên đại đạo, không cần phải nghe Thánh Đạo nữa.
Đi còn có thể bị Thánh Nhân tru sát.
Còn về việc phái phân thân đi, Thiên Đế trước đó đã nói, đó là đại bất kính đối với Thánh Nhân, còn không bằng không đi.
Đám người Ẩn Môn cũng bắt đầu thảo luận việc này, nhưng không có sự đồng ý của Hàn Tuyệt, bọn hắn sẽ không dám đi.
Lượng kiếp mới kết thúc chưa bao lâu, dư uy khủng bố của Thánh Nhân vẫn còn đó.
Nguyên nhân chính là do đại chiến Thánh Nhân, chúng sinh mới bị chôn vùi.
Ở loại tình huống này, ai dám đi?
Cứ như vậy, Ẩn Môn không màng tới việc Nam Cực Thiên Tôn giảng đạo, ai nấy tiếp tục tu hành.
. . .
Tiên giới, ngoài biển, trên một hòn đảo.
Hoàng Tôn Thiên đứng bên vách núi, ánh mắt nhìn về nơi tận cùng chân trời, yên lặng xuất thần.
Một tên đệ tử Tiệt giáo xuất hiện phía sau hắn rồi quỳ xuống, hỏi: “Sư tôn, Thánh Nhân Xiển giáo giảng đạo, đệ tử Tiệt giáo chúng ta có nên đi không?”
Hoàng Tôn Thiên thu hồi ánh mắt, hờ hững nói: “Nếu muốn đi, cứ đi.”
Đệ tử Tiệt giáo nói: “Quan hệ giữa Tiệt giáo và Xiển giáo…”
“Đây không phải chuyện ngươi nên quan tâm đâu.”
Hoàng Tôn Thiên ngắt lời, ngữ khí có chút bất mãn.
Đệ tử Tiệt giáo thầm thấy kỳ lạ, sư tôn hôm nay bị tẩu hỏa nhập ma sao?
Hoàng Tôn Thiên tựa hồ ý thức được thái độ mình không đúng, sắc mặt dịu lại, nói: “Đã tìm thấy hạ lạc của Xích Vân giới chưa?”
Đệ tử Tiệt giáo hồi đáp: “Gần như tất cả sinh linh Phàm giới đều bị tàn sát, không còn sinh linh nào. Thiên Đạo đã khởi động lại, không cách nào phân rõ Xích Vân giới là Phàm giới nào.”
Hoàng Tôn Thiên nhíu mày.
Hắn không tin Hàn Tuyệt chết trong lượng kiếp.
Chỉ là hắn không thể tính ra Hàn Tuyệt ở đâu.
Hoàng Tôn Thiên hiện tại chỉ muốn trở về bên cạnh Hàn Tuyệt tu luyện. Hắn tại Tiệt giáo đã đợi đủ rồi, mặc dù hắn đã là phó giáo chủ, nhưng nhiều khi thân bất do kỷ, không cách nào an tâm tu luyện.
Theo hắn thấy, Tiệt giáo mặc dù gắng gượng vượt qua lần trước lượng kiếp, nhưng tất nhiên sẽ lại một lần nữa nhập kiếp, cho đến diệt giáo.
Một đám tên điên!
Đạo bất đồng bất tương vi mưu!
Đệ tử Tiệt giáo hiếu kỳ hỏi: “Vì sao ngài lại để ý đến xuất thân Phàm giới của ngài như vậy? Ngài thế nhưng là Phó Giáo Chủ Tiệt giáo, về sau muốn sáng tạo ra một Phương Phàm giới khác, tuyệt không phải việc khó.”
Hoàng Tôn Thiên ánh mắt buồn bã, nói: “Đồ nhi, ngươi không hiểu, tiếp tục điều tra đi.”
“Được.”
Đệ tử Tiệt giáo mang theo đầy nghi hoặc rời đi.
Hoàng Tôn Thiên thở dài một tiếng, rồi quay người trở về cung điện của mình.
. . .
Thoáng chớp mắt, mười mấy năm qua đi.
Thời gian trôi đi rất nhanh, trong vô thức, Hàn Tuyệt cũng nghênh đón ngày sinh nhật vạn tuổi của mình.
Trong vòng vạn năm đã thành tựu Chuẩn Thánh. Tốc độ tu hành như vậy nếu truyền ra ngoài, e rằng ngay cả Thánh Nhân cũng phải há hốc mồm kinh ngạc.
Hàn Tuyệt đang tu luyện, trước mắt hiện lên thông báo:
« Kiểm tra thấy ngươi đã đủ 10.000 tuổi, nhân sinh lại tiến thêm một bước, ngươi có các lựa chọn sau đây: »
====================
“Mười vạn năm trước, Kiếp Dân giáng lâm. Cổ Thiên Đình chỉ còn lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi sâu vào tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh cho tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, tại Đông Hoang Việt quốc, một vị Chân Nhân cao thủ tuổi già sức yếu, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đó quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.”
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt