» Chương 440: Bóng tối bao trùm Chư Thiên, Hắc Ám Cấm Chủ hiện thế
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 24, 2025
Nghe Hàn Tuyệt thề, Thiên Đế cau mày nói: “Không cần thiết lập loại thề độc này, từ nơi sâu xa đã có mệnh số, cẩn thận họa từ miệng mà ra.”
Hàn Tuyệt nghiêm túc nói: “Ta biết, ta nói chính là nói thật.”
Dù sao, ta cũng không muốn trở thành Thiên Đạo Thánh Nhân!
Ta muốn nhảy qua Thiên Đạo, chứng được tự do tự tại, không bị quả vị Thánh Nhân ước thúc!
Thiên Đế âm thầm hoang mang.
Chẳng lẽ thật sự là trẫm đã nghĩ quá nhiều? Hắn hiểu rõ tính cách của Hàn Tuyệt, tiểu tử này chỉ có mục tiêu tu hành, sao có thể tự đoạn tương lai. Chẳng lẽ Hàn Tuyệt thật sự không có quan hệ gì với Hắc Ám Cấm Chủ?
Thiên Đế đối với Hàn Tuyệt suy đoán tan thành mây khói.
Nếu như Hắc Ám Cấm Chủ không có quan hệ gì với Hàn Tuyệt, vậy Hắc Ám Cấm Chủ nhất định là đã để mắt tới Hàn Tuyệt!
Thiên Đế nhắc nhở: “Vậy ngươi cũng phải cẩn thận Hắc Ám Cấm Chủ, lai lịch người này thần bí, ý đồ của người này cũng khó lường.”
Hàn Tuyệt nói: “Ta minh bạch, ta cũng từng nghe nói chuyện của hắn, hắn có phải là… sự sắp đặt của Thánh Nhân?”
Thiên Đế lắc đầu nói: “Không thể nào đoán được, không nên tin bất luận Thánh Nhân nào. Hiện tại, trẫm đã là cái gai trong mắt Thánh Nhân, nếu không có trẫm thuộc về Chân Long tộc, một mạch Đạo Tổ, chỉ sợ Thánh Nhân đã sớm ra tay với trẫm rồi.”
Hàn Tuyệt gật đầu.
Hai người tiếp tục hàn huyên, Thiên Đế nói về những chuyện mình đã trải qua gần đây, hắn cũng không hề giấu giếm, kể lại tường tận tình cảnh của mình.
Hàn Tuyệt nghe mà lòng không khỏi chua xót. Đã từng, Thiên Đế cũng là Thiên Đình chi chủ oai phong lẫm liệt, Đế vương của chư Thần, cao cao tại thượng, oai phong biết bao!
Chỉ trong một lượng kiếp ngắn ngủi, Thiên Đế liền rơi vào tình cảnh như chuột chạy qua đường.
Thiên Đế vẫn còn khá, nhìn lại Yêu Đế, Thiên Đạo Phật Tổ, Tổ Đồ, Chu Diễn Ngọc Đế và những người khác, đều là những bậc kiêu hùng đã ngã xuống, thật đáng buồn và tiếc nuối.
Hàn Tuyệt đối với hai chữ “lượng kiếp” có sự lý giải sâu sắc hơn.
Chỉ cần muốn tranh, liền phải nhập kiếp.
Nhập kiếp, phúc họa không biết.
Nếu may mắn, nhất phi trùng thiên, đồng thọ cùng trời đất.
Nếu không may, thân hồn đều tan biến, vĩnh viễn không có ngày trở mình.
Thiên Đế ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Tuyệt, ánh mắt sáng rực rỡ nói: “Hàn Tuyệt, trẫm đã làm tất cả những gì có thể vì ngươi, trẫm không cầu ngươi hồi báo trẫm, chỉ cầu ngươi đem ân tình này đền đáp lại Thiên Đình. Nếu như lượng kiếp tiếp theo, Thiên Đình đứng trước nguy cơ diệt vong, hy vọng ngươi có thể đích thân ra tay giúp đỡ, cứu vớt Thiên Đình.”
Hàn Tuyệt hỏi: “Nếu là Thiên Đình không thể vượt qua lượng kiếp này thì sao?”
Thiên Đế lắc đầu nói: “Không đâu, trẫm cùng Chư Thánh từng có ước định, vô luận thành bại, ít nhất trong lượng kiếp này, Thiên Đình vẫn sẽ được giữ lại.”
Hàn Tuyệt hồi đáp: “Tốt, ta đáp ứng ngài, nếu có năng lực, nhất định hỗ trợ.”
Trước lượng kiếp tiếp theo, có lẽ Hàn Tuyệt đã chứng đạo thành công, bảo vệ Thiên Đình hẳn không phải là chuyện khó.
Đương nhiên, nếu là thật sự không kham nổi, vậy cũng không có cách nào.
“Đạo tràng của ta có thể ngăn cách tà khí ô uế, ngài có muốn tới không?” Hàn Tuyệt hỏi.
Thiên Đế lắc đầu nói: “Trẫm liền không làm phiền ngươi. Trẫm nhất định phải tranh, không thể ngừng lại. Đa tạ hảo ý của ngươi, không uổng công trẫm đã đối tốt với ngươi như vậy.”
Hàn Tuyệt hỏi: “Vậy các con của ngài…”
“Không cần phải để ý đến bọn chúng, mỗi người đều có số mệnh. Trẫm sớm đã vì bọn họ lựa chọn chỗ dựa riêng cho từng người. Dù Thiên Đình có sụp đổ, bọn chúng cũng có thể bình an vô sự.”
“Được thôi.”
Hai người lại hàn huyên một hồi.
Kết thúc mộng cảnh sau đó, Hàn Tuyệt ý thức trở lại hiện thực.
Hắn không đi tính tương lai của Thiên Đế. Bây giờ Thánh Nhân đang khống chế vận mệnh của thiên hạ chúng sinh, Hàn Tuyệt chẳng lẽ có thể nguyền rủa Thánh Nhân sao? Không nói đến chuyện sẽ rước họa vào thân, mà còn có thể gây sự chú ý của Thánh Nhân.
Thánh Nhân quan sát Chư Thiên, muốn tìm được người nguyền rủa mình không phải là không thể.
Hàn Tuyệt chợt nhớ tới những thủ hạ tiện lợi của mình là Huyết Minh Hà và Cảnh Thiên Công.
Nên tìm bọn hắn.
Hàn Tuyệt quyết định kéo hai người cùng vào mộng cảnh, để bọn hắn gặp mặt một lần, nhưng trước đó, ta vẫn phải thôi diễn một phen, tránh trường hợp bên cạnh bọn họ có đại năng.
Tổng cộng tiêu hao một tỷ thọ mệnh, Hàn Tuyệt xác định bên cạnh hai người không có đại năng ở phía sau mới có thể yên tâm.
Hắc Ám Mộng Yểm, thi triển!
Hàn Tuyệt kéo hai người vào một mảnh lòng đất mờ tối. Cảnh tượng này rất thích hợp để Hắc Ám Cấm Chủ bày ra không khí.
Huyết Minh Hà, Cảnh Thiên Công vừa nhìn thấy Hắc Ám Cấm Chủ, vội vàng quỳ lạy hành lễ.
Bọn hắn đều rất kích động.
Cuối cùng cũng đợi được Hắc Ám Cấm Chủ tìm đến bọn hắn!
Huyết Minh Hà dẫn đầu hỏi: “Cấm Chủ, lượng kiếp đã bùng nổ rõ ràng, Nhân tộc cùng Thiên Đình nhất định sẽ có bên thắng, chúng ta vẫn theo Thiên Đình sao?”
Cảnh Thiên Công cũng chăm chú nhìn Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt hỏi: “Các ngươi có ý định riêng không?”
Huyết Minh Hà cùng Cảnh Thiên Công liếc nhau, bọn hắn sớm đã ngầm thông đồng, đều là tùy tùng của Hắc Ám Cấm Chủ, tự nhiên sẽ giúp đỡ lẫn nhau.
Tiệt giáo cùng Hắc Ám giáo liên thủ, khiến cho song phương đều thu lợi rất nhiều.
Huyết Minh Hà nói: “Thánh Nhân tham gia lượng kiếp, chúng ta chỉ muốn tự vệ.”
Cảnh Thiên Công gật đầu.
Bọn hắn đều ủng hộ Thiên Đình, đã giao chiến cùng Nhân tộc. Đối mặt với thực lực cường đại của Phục Hy Thiên, dã tâm của bọn họ đều đã bị đánh tan, chỉ muốn tự vệ.
Hàn Tuyệt nói: “Muốn tự vệ, liền phải nhìn chính các ngươi, đừng để sát tâm khống chế.”
Huyết Minh Hà nhíu mày.
Cảnh Thiên Công hỏi: “Cấm Chủ, ngài khi nào hiện thân? Có cách nào đối phó với Thánh Nhân không?”
Huyết Minh Hà gật đầu.
Bọn hắn đều đang chờ đợi Hàn Tuyệt xuất thủ.
Bọn hắn tin tưởng một điều, Hắc Ám Cấm Chủ tuyệt đối là Thánh Nhân!
Chí ít Thánh Nhân cũng tìm không thấy hắn.
Hàn Tuyệt tâm cuồng loạn.
Hiện thân? Các ngươi đang nghĩ gì vậy?
Ta cũng không muốn nhập kiếp!
Hàn Tuyệt giả vẻ thâm trầm, nói: “Khi bóng tối bao trùm chư Thiên, là thời điểm Hắc Ám Cấm Chủ hiện thân, cũng là lúc Hắc Ám Cấm Chủ khống chế mọi thứ. Lượng kiếp hiện tại không thuộc về ta, kiếp nạn thật sự vừa mới bắt đầu, các ngươi cứ tạm thời chờ đợi. Các ngươi thật lòng đi theo ta, khi ta xuất thế, nhất định sẽ không bạc đãi các ngươi.”
Huyết Minh Hà, Cảnh Thiên Công lập tức kích động lên.
Mặc dù Hắc Ám Cấm Chủ là đang vẽ vời hão huyền, nhưng đồng thời triệu tập hai người bọn họ, rõ ràng là muốn giao phó điều gì đó.
Bóng tối bao trùm Chư Thiên! Chỉ là nghĩ đến hình ảnh kia, hai người liền cảm xúc bành trướng.
Hắc Ám Cấm Chủ là có dã tâm!
Cảnh Thiên Công hỏi: “Vậy chúng ta bây giờ vẫn theo Thiên Đình sao?”
Hàn Tuyệt nói: “Đi theo, nhưng không cần dốc hết toàn lực, cũng đừng khoanh tay đứng nhìn. Lượng kiếp lần này dù ai thắng ai thua, bên thắng đều sẽ chịu tổn thất nặng nề. Tiếp theo sẽ là tranh đấu của Thánh Nhân, rất nhanh Nhân tộc và Thiên Đình sẽ phải lui khỏi sân khấu.”
Hai người gật đầu, bọn hắn cũng nhìn thấy điềm báo này.
Hàn Tuyệt không nói thêm lời, vung tay áo kết thúc mộng cảnh.
Trong Tiên Thiên động phủ.
Hàn Tuyệt mở to mắt. Đối với Huyết Minh Hà, Cảnh Thiên Công, hắn thật ra cũng không quá coi trọng, chỉ hơi quan tâm một chút thôi. Dù sao hai người này sở dĩ sùng bái hắn, cũng là nghĩ tranh khí vận.
“Tiếp tục tu luyện, trùng kích hậu kỳ.”
Hàn Tuyệt tinh thần phấn chấn, yên lặng nghĩ đến.
…
Thời gian trôi qua nhanh chóng, Hắc Ám cấm khu vĩnh viễn chìm trong yên tĩnh.
Đại khái 37 năm sau.
Ầm ầm!
Ẩn Môn đảo rung chuyển dữ dội.
Hàn Tuyệt mở mắt, tưởng rằng tà khí ô uế lại đột kích. Ngay lập tức, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một luồng uy áp đáng sợ, trực tiếp đánh vào linh hồn.
Trước luồng uy áp này, ngay cả một Đại La Kim Tiên như hắn cũng bản năng e sợ.
Không phải tà khí ô uế!
Hàn Tuyệt vô thức dò xét cường địch xung quanh.
« Phục Hy Thiên: Tu vi không biết, Thiên Đạo Thánh Nhân, Nhân tộc Thiên Hoàng »
« Nam Cực Thiên Tôn: Tu vi không biết, Thiên Đạo Thánh Nhân, Xiển giáo giáo chủ »
Thánh Nhân đánh nhau?
Hàn Tuyệt suýt nữa chết khiếp, vội vàng điều khiển Ẩn Môn đảo rời khỏi nơi đây.
====================
“Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đó quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.”
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt