» Chương 355: Thiên Đạo đầu thai, ly kỳ bưu kiện

Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 24, 2025

Nhìn thấy vẻ mặt quật cường của Hàn Mệnh, Hàn Tuyệt chợt ngẩn ra.

Nói thật, tiểu tử này trông thật sự có chút giống hắn. Chỉ là không được anh tuấn bằng hắn, đúng là một phiên bản kém hơn của hắn.

Vốn tưởng rằng Hàn Mệnh sẽ chọn ở lại Ẩn Môn đảo, không ngờ tiểu tử này lại rất có cốt khí, vậy mà lựa chọn đầu thai.

Nếu đã như vậy… Vậy thì thành toàn cho hắn!

Hàn Tuyệt nói: “Có thể, nhưng gần đây luân hồi hỗn loạn, không dễ đầu thai. Ngươi cứ đợi một chút đã.”

Nói xong, hắn trực tiếp thu hồn phách Hàn Mệnh vào trong tay áo.

Từ đầu đến cuối, thiện cảm của Hàn Mệnh đối với hắn không hề suy giảm. Xem ra tên này cũng không hận Hàn Tuyệt, chỉ là không phục. Điều này cũng khiến Hàn Tuyệt coi trọng hắn thêm mấy phần.

Trước đó Hàn Tuyệt vẫn luôn đề phòng trong lòng, luôn cảm giác Hàn Mệnh sẽ bám víu hắn để thăng tiến, thậm chí liên lụy đến mình. Nhất là sau khi Hàn Mệnh tự nhiên có ấn tượng tốt với hắn, hắn càng thêm tin chắc điều này.

Quả thật ngoài dự đoán.

Không biết vì sao, Hàn Tuyệt tự nhiên nhớ tới Chu Phàm.

Bị huynh trưởng đại năng giải cứu, bị lầm tưởng là muốn dựa dẫm vào huynh trưởng đại năng để thăng tiến, rồi dứt khoát lựa chọn đầu thai…

Chà!

Kiểu khởi đầu này sao lại có chút giống mô típ nhân vật chính trong truyện huyền huyễn?

Hàn Tuyệt cũng không muốn dính phải “ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây”.

Hàn Tuyệt không nghĩ nhiều thêm nữa, lấy ra Thiên Đạo lệnh, liên hệ Thiên Đế. Thiên Đế rất nhanh liền kết nối thần niệm với hắn.

“Chuyện gì?”

“Âm gian đại loạn, ta muốn cho một người đầu thai. Thiên Đình có biện pháp nào không?”

“Cũng không phải là không có cách, chỉ là người đó là ai?”

Hàn Tuyệt không giấu giếm, nói ra mối quan hệ giữa Hàn Mệnh và mình, trong đó bao gồm âm mưu của Luân Hồi Tiên Đế.

Thiên Đế tán thưởng nói: “Không bị tình thân có thể có cản trở bước chân, trẫm quả nhiên không nhìn lầm ngươi!”

Theo hắn thấy, tình thân phàm nhân căn bản không đáng để nhắc tới, huống hồ là hai huynh đệ căn bản không hề có tình cảm.

“Trẫm giúp ngươi.”

“Đa tạ. Ừm… Hãy cho hắn đầu thai tốt nhé, tâm tính của hắn ta vẫn rất thưởng thức.”

“Ha ha ha, yên tâm đi, trẫm nắm chắc rồi. Thật ra không nhất thiết phải xóa bỏ quan hệ của các ngươi, chỉ cần ẩn giấu kỹ là được. Trên con đường tu hành này, có thêm một người giúp đỡ dù sao cũng tốt. Có lẽ, tương lai hắn sẽ có thể cứu ngươi một mạng.”

“Ta ngược lại không hy vọng ta gặp được ngày đó, vậy chứng tỏ ta không đủ mạnh.”

“Thôi đi ngươi! Trước đó khi tìm trẫm cứu mạng sao không nghĩ như vậy?”

“Khụ khụ.”

Hàn Tuyệt ho khan một tiếng, cũng chẳng thấy xấu hổ, trơ trẽn nói: “Bệ hạ cứu ta, ta cứu Thiên Đình tương lai.”

Thiên Đế tức giận nói: “Được rồi ngươi đó! Đem hồn phách tiểu tử kia trực tiếp đưa tới đi!”

“Dùng lệnh này?”

“Ừm, ngươi đã là Thần cảnh, dùng thần niệm bảo vệ hồn phách của hắn thì có thể đưa tới. Mặc dù quá trình sẽ khiến hắn có chút khó chịu, nhưng ngươi chẳng phải sợ phiền phức ở Tiên giới sao?”

“Đa tạ Bệ hạ nhắc nhở!”

“Ngươi vậy mà không phản bác? Được, trẫm không nhìn lầm ngươi.”

Hàn Tuyệt cười cười, liền dùng thần niệm bao vây hồn phách Hàn Mệnh, đưa nó vào trong Thiên Đạo lệnh.

Rất nhanh, hắn cũng cảm giác được một luồng lực lượng cường đại thu lấy hồn phách Hàn Mệnh.

Không biết vì sao, trong lòng Hàn Tuyệt tự nhiên có chút phiền muộn. Trong đầu hắn không khỏi nhớ lại thần sắc khi Hàn Mệnh đưa ra lựa chọn vừa rồi.

Ta sai rồi sao? Ta không sai! Bất luận kẻ nào cũng đừng nghĩ quấy nhiễu đạo tâm của ta!

Hàn Tuyệt ánh mắt kiên định, sau đó mở miệng nói: “Bệ hạ, cố gắng cho hắn đầu thai tốt một chút nhé, tốt nhất đừng để hắn lại có kinh nghiệm bị vứt bỏ.”

Ngụ ý chính là không cần đưa đến một thế lực cường đại sắp tan vỡ. Loại tình huống này, nền tảng tuy tốt, nhưng vận mệnh lại lận đận.

“Trẫm minh bạch.” Thiên Đế đáp lời.

Rất nhanh, hai người ngắt kết nối thần niệm.

Hàn Tuyệt nhắm mắt, tiếp tục tu luyện.

Lần cứu viện này khiến hắn cảm nhận được sự cường đại của Thần cảnh: chỉ một ý niệm, địch nhân đều hóa thành tro bụi. Vị Tiên Đế kia sợ đến mức hoảng loạn bỏ chạy, thậm chí không dám la hét om sòm.

***

Mười năm sau.

Hàn Tuyệt kết thúc tu luyện, bắt đầu nguyền rủa địch nhân, thuận tiện kiểm tra thư từ.

« Hảo hữu của ngươi Lý Đạo Không gặp phải một lời nguyền rủa thần bí »

« Hảo hữu của ngươi Hàn Mệnh được đại năng tương trợ, nhảy vào Vận Mệnh Trường Hà, đầu thai theo Thiên Đạo, khí vận thuế biến »

« Hảo hữu của ngươi Hoàng Tôn Thiên được đại năng Tiệt giáo chỉ điểm, đạo hạnh tăng trưởng »

« Hảo hữu của ngươi Khương Dịch trong lúc tu hành cảm ngộ Thiên Đạo chân nghĩa, đạo hạnh tăng trưởng »

« Hảo hữu của ngươi Đạo Chí Tôn bị Ma tộc tập kích » x42006

« Đồ tôn của ngươi Sở Thế Nhân thức tỉnh thần thông kiếp trước, đánh thức chí bảo ẩn sâu trong thần hồn, khí vận tăng trưởng »

« Hảo hữu của ngươi Hậu Thổ nương nương sáng tạo chủng tộc thần bí, thu được Thiên Đạo Công Đức »

« Hảo hữu của ngươi Kỷ Tiên Thần bị đại năng thần bí chọn lựa, mệnh cách cải biến »

Hả? Thiên Đạo đầu thai! Nghe thật không đơn giản!

Hàn Tuyệt chú ý tới hình đại diện của Hàn Mệnh vẫn còn đó, điều này nói rõ trí nhớ của hắn vẫn còn. Thiên Đế không tẩy sạch ký ức kiếp trước của hắn ư?

Hàn Tuyệt tiếp tục đọc xuống, gần đây xuất hiện không ít sự kiện kỳ lạ.

***

Dưới tinh hà sáng chói, Thiên Đế bước đi trên một con đường băng tinh dài, phía sau hắn theo sau một đạo hồn ảnh, chính là Hàn Mệnh.

Hàn Mệnh vô cùng căng thẳng, không biết chính mình sẽ đi đâu. Hắn nhịn không được hỏi: “Xin hỏi các hạ là ai…?”

Hắn hỏi rất cẩn trọng, bởi vì Thiên Đế tỏa ra một luồng uy áp cực mạnh, khiến hắn phảng phất đang đối mặt với Luân Hồi Tiên Đế.

“Thiên Đế.”

Thiên Đế không quay đầu lại, lên tiếng, nghe được Hàn Mệnh sững sờ.

Thiên Đế!

Trong lòng hắn chấn động. Thiên Đế tự mình dẫn hắn đi đầu thai sao?

Hàn Tuyệt đã sánh ngang với Thiên Đế rồi ư?

Nghĩ tới đây, tâm tình Hàn Mệnh càng thêm phức tạp. Hắn thậm chí có một tia hối hận. Hắn có phải nên lựa chọn ở lại bên cạnh Hàn Tuyệt không? Ít nhất đó cũng được xem là một đại cơ duyên.

Nhưng tia hối hận này rất nhanh liền bị hắn vứt bỏ.

“Hắn có thể một mình trưởng thành thành Chư Thiên đại năng, vì sao ta lại không thể? Ta không thể để hắn xem thường ta!”

Ánh mắt Hàn Mệnh kiên định. Cuối cùng sẽ có một ngày, hắn sẽ cường đại đến mức có thể bình đẳng đứng trước mặt Hàn Tuyệt. Khi đó, hắn sẽ nhìn thẳng vào Hàn Tuyệt!

Hai người tiếp tục bước đi, rất nhanh liền đi đến cuối con đường băng tinh dài. Phía trước có một hồ nước lớn, sóng gợn lấp lánh, tinh hải phản chiếu trên mặt hồ, lộ ra vẻ sáng chói tuyệt mỹ.

Thiên Đế quay người nói: “Đây là Vận Mệnh Trường Hà, nhảy vào đi, ngươi sẽ được đầu thai một lần nữa làm người.”

Hàn Mệnh đi tới cuối đường, nhìn qua Vận Mệnh Trường Hà, hắn hít sâu một hơi.

Hắn đang định nhảy xuống, Thiên Đế bỗng nhiên mở miệng nói: “Bình thường đầu thai sẽ không đến được nơi này, trẫm càng sẽ không tự mình dẫn đường. Ngươi phải cảm tạ huynh trưởng ngươi, hắn làm như vậy, thật ra cũng là vì tốt cho ngươi. Cắt đứt nhân quả trước kia, Luân Hồi Tiên Đế liền tìm không ra ngươi.”

Hàn Mệnh nghe chút, khẽ nhíu mày, muốn nói lại thôi. Hắn có rất nhiều lời muốn hỏi, nhưng lời đến khóe miệng lại không biết nên hỏi như thế nào. Hắn sợ mình lộ ra vẻ nhát gan.

Thiên Đế tiếp tục nói: “Trẫm sẽ tìm cách bảo toàn trí nhớ của ngươi. Ngươi sẽ có một kiếp đầu thai tốt, không còn là cái bóng của huynh trưởng ngươi. Ngươi sẽ là một ngươi hoàn toàn mới, và cũng sẽ là một ngươi mạnh hơn. Thật ra tình thân huyết nhục không quan trọng, người nếu có tình, cho dù luân hồi chuyển thiên, ràng buộc vẫn như cũ còn đó.”

“Ngày khác ngươi như cường đại, đừng quên báo ân. Nếu không có huynh trưởng ngươi, trẫm cũng sẽ không tự mình đưa ngươi tới đây.”

Hàn Mệnh hít sâu một hơi, cung kính quay người hành lễ với Thiên Đế. Chợt, hắn dứt khoát nhảy vào Vận Mệnh Trường Hà.

Thiên Đế vung tay áo, mặt hồ nổi lên những tia sáng chói mắt.

Hắn ánh mắt lấp lánh, lẩm bẩm nói: “Có trò hay để xem rồi. Trẫm cũng phải xem ngươi sẽ khuấy động phong vân như thế nào.”

***

Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.

Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.

Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt

Bảng Xếp Hạng

Chương 426: Ngọc Đế vẫn lạc, tự thành Thiên Đạo

Chương 425: Thai nghén 3000 Ma Thần

Chương 424: Tạo Hóa Ngọc Điệp, điên dại