» Chương 330: Vu tộc đầu nhập vào, Hậu Thổ nương nương
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 24, 2025
“Cỗ khí tức này… Ít nhất phải là Cửu Chuyển Tiên Đế!”
Hàn Tuyệt mở to mắt, nhíu mày.
Trong động phủ, Ngộ Đạo Kiếm khẩn trương hỏi: “Chủ nhân, có cần chạy trốn không?”
Hàn Tuyệt lắc đầu: “Cứ quan sát thêm đã.”
Nếu nơi đây vừa trải qua chiến đấu, hẳn sẽ không có ai bén mảng đến trong một khoảng thời gian dài nữa.
Hàn Tuyệt kiểm tra các cường giả lân cận.
« Kim Cương Nộ: Cửu Chuyển Tiên Đế, Lôi Đạo Đại Vu »
« Thanh Huyết Quỷ Thần: Cửu Chuyển Tiên Đế, Địa Phủ Quỷ Thần »
Quả nhiên, đều là Cửu Chuyển Tiên Đế!
Hàn Tuyệt lập tức bắt đầu Mô Phỏng Thí Luyện.
Kết quả khả quan.
Tất cả đều là miểu sát!
Hàn Tuyệt cũng không phân rõ hai kẻ này ai mạnh ai yếu, chỉ có thể yên lặng theo dõi biến động.
Trận chiến của Kim Cương Nộ và Thanh Huyết Quỷ Thần tạm thời chưa lan đến gần Ẩn Môn đảo. Với tu vi của bọn hắn, vẫn chưa thể phát hiện sự tồn tại của Ẩn Môn đảo.
Hàn Tuyệt chỉ hy vọng bọn hắn sớm kết thúc chiến đấu mà rời đi.
Các đệ tử Ẩn Môn cũng đang thảo luận về trận chiến này. Bọn họ đều không hề hoảng sợ, bởi vì Hàn Tuyệt không thao túng Ẩn Môn đảo chạy trốn, điều đó chứng tỏ kẻ địch không mạnh bằng hắn.
Hắc Ngục Yêu Quân cảm khái: “Gần đây Âm Gian càng ngày càng không yên ổn, may mắn chúng ta đang ở Hoàng Tuyền.”
Hắc Ngục Kê hỏi: “Đại ca, ngươi có đánh thắng được tên ngoài kia không?”
Hắc Ngục Yêu Quân lắc đầu.
“Ngươi thật cùi bắp a.” Hắc Ngục Kê không nhịn được mà châm chọc.
Sao ta cứ cảm giác vị đại ca này, trừ bọn ta ra, chẳng ai đánh lại được nhỉ?
Hắc Ngục Yêu Quân sống với nó đã lâu, cũng hiểu “đồ cùi bắp” có ý gì. Nghĩa của từ này do Môn Chủ sáng tạo ra, dùng để hình dung kẻ yếu.
Hắc Ngục Yêu Quân lườm Hắc Ngục Kê một cái. Tên này đúng là đáng ghét!
Từ khi hắn gia nhập Ẩn Môn, Hắc Ngục Kê càng lúc càng không tôn trọng hắn.
Đồ Linh Nhi thầm nhủ: “Bên ngoài có một luồng khí tức khiến ta cảm thấy thân cận, chẳng lẽ là người của Vu tộc?”
Lệ Diêu nhíu mày hỏi: “Ngươi sẽ không định cứu hắn đó chứ?”
Đồ Linh Nhi lắc đầu: “Ta lại không quen biết, sao phải cứu hắn? Đừng kéo chúng ta vào rắc rối lớn. Ta chỉ nhận thân phận đệ tử Ẩn Môn, cái gì Vu tộc, toàn bộ dẹp sang một bên!”
Những người khác lắc đầu cười, không ai phản bác.
Ở cùng Hàn Tuyệt lâu ngày, bọn họ đều sợ gây phiền toái.
Nhất là bi kịch của Dương Thiên Đông, thêm vào trải nghiệm của Hỗn Độn Thiên Cẩu, bọn họ càng tin tưởng vững chắc rằng bắt chước Hàn Tuyệt mới có thể đắc đạo.
Ít nhất Hàn Tuyệt đã là một ví dụ thành công. Cho đến bây giờ, bọn họ chưa từng thấy Hàn Tuyệt lâm vào cảnh chật vật; kẻ địch hoặc là không đuổi kịp hắn, hoặc là bị hắn miểu sát.
Tam Giới Ngũ Hành, đến vô ảnh đi vô tung.
Đây mới là người đắc đạo!
Trận chiến tiếp tục nửa canh giờ, Kim Cương Nộ và Thanh Huyết Quỷ Thần cuối cùng cũng rời đi.
Hàn Tuyệt thở dài một hơi.
Ta không muốn tùy tiện động thủ, một khi miểu sát kẻ địch, nơi này sẽ coi như bại lộ.
Haizz! Bao giờ mới có thể vô địch đây?
Hàn Tuyệt không khỏi nghĩ đến những đại năng ở Tam Thập Tam Tầng Thiên Ngoại.
Đạo trường của bọn họ vẫn sừng sững tại đó, ai cũng biết, nhưng không kẻ nào dám trêu chọc.
Yêu Đế dù có điên cuồng đến mấy, đến trước Thái Cực Điện cũng phải co rúm lại.
Mục tiêu hiện tại của Hàn Tuyệt chính là trở thành vị Tỳ Thiên lão tổ kế tiếp.
***
Sau khi Kim Cương Nộ và Thanh Huyết Quỷ Thần rời đi, Ẩn Môn đảo lại khôi phục sự yên bình.
Hàn Tuyệt tiếp tục chìm vào cuộc sống tu hành buồn tẻ, nhàm chán.
Các đệ tử Ẩn Môn cũng như vậy. Đáng nhắc tới là Hắc Ngục Yêu Quân, không biết đã nhận được kích thích gì, cũng bắt đầu khắc khổ tu luyện, thường xuyên xuất hiện trong Mô Phỏng Thí Luyện.
Hàn Tuyệt có thể nhìn thấy cảnh Mô Phỏng Thí Luyện của những người khác, tên này quả nhiên rất cố gắng.
Như vậy cũng tốt.
Ngũ Chuyển Tiên Đế lúc trước rất mạnh, nhưng bây giờ trong mắt Hàn Tuyệt, ngay cả cái rắm cũng chẳng phải.
Khụ khụ.
Bành trướng.
Trong quá trình tu luyện khô khan, Hàn Tuyệt thích tự diễn kịch trong lòng, ít nhất cũng có thể làm phong phú tâm lý của hắn.
Đương nhiên, đạo tâm thì không thể thay đổi.
Nếu thật sự gặp phải địch nhân Ngũ Chuyển Tiên Đế, Hàn Tuyệt có cơ hội chắc chắn sẽ dùng Mô Phỏng Thí Luyện trước, để phòng vạn nhất.
Thoáng chốc, mười năm nữa trôi qua.
Tranh đấu ở Âm Gian coi như đã triệt để bùng nổ. Cứ cách vài tháng, lại có luồng khí tức lướt qua trên không Ẩn Môn đảo, có mạnh có yếu, mạnh nhất thậm chí khiến Hàn Tuyệt cũng cảm thấy nguy hiểm.
May mắn thay, Ẩn Môn đảo trong Hoàng Tuyền thực sự rất nhỏ bé, lại thêm tác dụng che chắn của đạo tràng, nên Ẩn Môn đảo không bị phát hiện.
Thời gian trôi qua cũng coi như hữu kinh vô hiểm.
Vào một ngày nọ, Kim Cương Nộ lại đến.
Hắn ta trọng thương, rơi xuống Hoàng Tuyền, cách Ẩn Môn đảo không xa.
Hàn Tuyệt sững sờ, đây là định làm gì? Diễn khổ nhục kế cho ta xem ư?
Hàn Tuyệt cảnh giác.
Kim Cương Nộ chìm xuống sâu trong Hoàng Tuyền, càng lúc càng lún sâu.
Hàn Tuyệt luôn cảm thấy hắn đến đây không phải là trùng hợp. Nghĩ đi nghĩ lại, hắn vẫn ra tay đưa hắn ta vào bên trong Ẩn Môn đảo.
Kim Cương Nộ đã lâm vào hôn mê. Hàn Tuyệt rút thần hồn hắn ta ra, thu vào Tinh Thần Thế Giới, dùng Hồng Mông Chi Khí trấn áp.
Các đệ tử khác thấy nhục thân Kim Cương Nộ, nhao nhao tụ tập đến.
Hàn Tuyệt để Hắc Ngục Yêu Quân trông chừng nhục thân này, còn bản thân thì trở lại trong Tiên Thiên Động Phủ.
Hắn đưa ý thức thăm dò vào Tinh Thần Thế Giới.
Hắn phát hiện thần hồn Đại Vu này có chút khác biệt: hồn phách rất yếu, kém xa so với thần hồn Cửu Chuyển Tiên Đế cùng cảnh giới, cảm giác gần như thần hồn mới bước vào Đế cảnh.
Mãi một lúc lâu, Kim Cương Nộ tỉnh lại. Hắn thấy vô số ngôi sao cùng Hồng Mông Chi Khí xung quanh, không khỏi giật mình.
Hắn ta dường như nghĩ ra điều gì, vội vàng kêu lên: “Có phải Hàn Tuyệt đạo hữu không?”
Thanh âm của Hàn Tuyệt vang lên ngay sau đó: “Ngươi chuyên đến tìm ta?”
Kim Cương Nộ thở dài một hơi, nói: “Không sai. Vu tộc đang bị Địa Phủ vây quét. Mạnh Bà trước khi vẫn lạc đã dặn ta đến nhờ cậy ngươi. Nàng ấy vận dụng đại thần thông cảm ứng được hậu nhân của tộc ta đang ở gần khu vực Hoàng Tuyền này, nhưng không rõ vị trí cụ thể. Nói ra thật hổ thẹn, đây đã là lần thứ hai ta đến, nhưng lần này vừa tới ta đã không chống chịu nổi, ngã xuống Hoàng Tuyền.”
Hàn Tuyệt lập tức điều tra Quan Hệ Nhân Mạch.
Chân dung Mạnh Bà trong Quan Hệ Nhân Mạch đã thay đổi. Nàng ấy dường như trẻ hơn, nhưng vẫn có thể nhìn ra được rất giống với dĩ vãng.
« Hậu Thổ Nương Nương: Tu vi không biết, Tiên Thiên Tổ Vu, Luân Hồi Chi Chủ, ẩn núp trong Địa Phủ, đảm nhiệm trọng trách sinh tử luân hồi, một lòng muốn lớn mạnh Vu tộc, độ thiện cảm hiện tại là 3 sao »
Hậu Thổ Nương Nương?
Hàn Tuyệt nhíu mày.
Xem ra Mạnh Bà thật sự đã vẫn lạc. Sau khi phân thân chết đi, độ thiện cảm liền biến thành độ thiện cảm của bản tôn.
Hàn Tuyệt hỏi: “Vu tộc bị Địa Phủ tiêu diệt rồi sao?”
Kim Cương Nộ bi phẫn nói: “Vu tộc của ta vốn chỉ là kéo dài hơi tàn, sống sót nhờ trấn thủ trật tự luân hồi. Diêm Vương và Thần Cung Chi Chủ Tổ Đồ liên thủ phá vỡ Luân Hồi khí vận. Hậu Thổ Nương Nương dù thần thông quảng đại, nhưng không biết bị thế lực nào kiềm chế, không thể che chở chúng ta. Tộc ta… chỉ còn mình ta thoát thân được!”
Hàn Tuyệt cau mày chặt hơn.
Rắc rối rồi. Rắc rối lớn rồi!
Hàn Tuyệt lo lắng kẻ địch sẽ thuận theo Kim Cương Nộ mà tìm đến hắn.
Đây cũng không phải là chuyện tốt.
“Mạnh Bà trước khi chết dặn ta nói với ngươi rằng: Chỉ cần ngươi có thể bảo toàn cho ta và Đồ Linh Nhi, Hậu Thổ Nương Nương sau này nhất định sẽ hết sức giúp đỡ, trở thành chỗ dựa của ngươi!” Kim Cương Nộ tiếp tục nói.
Hàn Tuyệt im lặng.
Hậu Thổ Nương Nương còn đang bị kiềm chế, sao có thể làm chỗ dựa cho ta?
Nhưng Mạnh Bà đối với ta rất tốt, trước khi chết lại phó thác một việc, ta cũng không tiện từ chối.
Hàn Tuyệt nói: “Ngươi cứ tạm thời ở lại đây. Qua một thời gian nữa ta sẽ thả ngươi ra ngoài.”
“Đa tạ!”
« Kim Cương Nộ đối với ngươi có ấn tượng tốt, độ thiện cảm hiện tại là 5 sao »
Độ thiện cảm cao như vậy sao? Xem ra không giống lời nói dối.
Hàn Tuyệt xem qua phần giới thiệu của Kim Cương Nộ, quả thật không hề nói sai.
Nói đi cũng phải nói lại.
Hậu Thổ Nương Nương là Luân Hồi Chi Chủ, rốt cuộc mạnh đến mức nào đây?
***
Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt Quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt