» Chương 304: Lý Huyền Áo tâm ma
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 24, 2025
“Hắc Ám Cấm Chủ đang nguyền rủa ngươi ư?” Thiên Đế truy vấn.
Nhìn thấy sắc mặt Thiên Đạo Phật Tổ khó coi đến vậy, trong lòng hắn cũng có chút chột dạ. Ngay cả Thiên Đạo Phật Tổ còn bị nguyền rủa đến khó chịu như thế, chờ Hắc Ám Cấm Chủ nguyền rủa hắn, chẳng phải hắn cũng sẽ rất khó chịu sao?
Thiên Đế âm thầm cầu nguyện, hi vọng Hắc Ám Cấm Chủ đừng để mắt tới hắn.
Thiên Đạo Phật Tổ thở dài một tiếng, nói: “Đúng thế, lực lượng nguyền rủa của Hắc Ám Cấm Chủ này không tính quá mạnh, nhưng lại có thể nhiễu loạn tâm chí, ảnh hưởng đạo tâm. Kẻ này cách mỗi mười năm lại nguyền rủa bản tọa một lần, thật sự là vô cùng phiền phức.”
Thiên Đế trầm mặc. Ngay cả Thiên Đạo Phật Tổ còn như vậy, chẳng trách Yêu Đế lại hóa điên.
“Bệ hạ, về Phong Thần Bảng, ngài suy tính ra sao rồi?” Thiên Đạo Phật Tổ cố nén khó chịu, hỏi.
Thiên Đế lần nữa bưng chén rượu lên, lo lắng nói: “Nếu là cùng Phật Môn chấp chưởng Phong Thần Bảng, trong lượng kiếp lần này, liệu Phật Môn có tuyệt đối không phản bội Thiên Đình?”
“Tuyệt không phản bội.”
“Trong đại kiếp, Thiên Đình làm chủ hay Phật Môn làm chủ?”
“Phật Môn nguyện phụ tá Thiên Đình. Đợi đại kiếp kết thúc, cùng Thiên Đình chia đều đại địa Tiên giới, còn về Thiên giới, toàn bộ sẽ do Thiên Đình khống chế.”
“Được, trẫm sẽ không già mồm nữa!”
Thiên Đế cười nói, sau đó giơ ly rượu lên. Thiên Đạo Phật Tổ cũng bưng chén rượu của mình, hai vị thế lực chi chủ cùng nhìn nhau cười, đạt thành ước định.
***
Trong Tiên Thiên động phủ.
Hàn Tuyệt vẫn đang nguyền rủa Thiên Đạo Phật Tổ, tuổi thọ điên cuồng giảm sút.
Một vạn năm!
Mười vạn năm!
Một trăm vạn năm!
Một ngàn vạn năm!
Một trăm triệu năm!
Hàn Tuyệt bắt đầu thất khiếu đổ máu. Hắn hiển thị giao diện thuộc tính và các tin thư cùng lúc, cùng lúc theo dõi.
« hảo hữu của ngươi Đế Thái Bạch gặp phải yêu quái tập kích »
« hảo hữu của ngươi Đế Thái Bạch gặp phải yêu quái tập kích »
« hảo hữu của ngươi Kỷ Tiên Thần gặp phải yêu quái tập kích »
…
Trong thời gian thực, tất cả tin tức đều là tin bị tập kích, không ngừng dung hợp, hình thành lượng tin tức gấp X lần.
Không hổ là Thiên Đạo Phật Tổ! Đại lão quả nhiên vững vàng, chẳng hề bị lời nguyền tác động.
Hàn Tuyệt tiếp tục nguyền rủa.
Hắn quyết định dùng vài chục tỷ năm tuổi thọ ra chơi, Thiên Đạo Phật Tổ chí ít có thể lấy được sự “tôn kính” hai tỷ năm tuổi thọ của hắn.
Thời gian tiếp tục trôi qua.
Hàn Tuyệt dần dần mặt mũi đầy máu, may mắn Ngộ Đạo Kiếm đang ở bên ngoài, nếu không nàng khẳng định sẽ kêu la ầm ĩ.
Sau ba ngày.
Hàn Tuyệt tổng cộng mất hai tỷ năm tuổi thọ, nhưng Thiên Đạo Phật Tổ vẫn không hề xuất hiện một tin tức nào. Hàn Tuyệt sắp tự bế.
Tên này quá mạnh!
Hàn Tuyệt phiền muộn, chỉ có thể nghỉ ngơi mấy ngày, rồi nguyền rủa một kẻ địch khác.
Kim Bằng Yêu Quân!
Hàn Tuyệt chỉ cần hao phí một trăm triệu năm tuổi thọ, ảnh chân dung Kim Bằng Yêu Quân liền biến mất.
« kẻ thù của ngươi Kim Bằng Yêu Quân bởi vì ngươi nguyền rủa, thần hồn bạo tán, thân tử đạo tiêu »
Sau đó là Yêu Đế!
Hàn Tuyệt tương tự tiêu hao hai tỷ năm tuổi thọ, nhưng Yêu Đế cũng giống Thiên Đạo Phật Tổ, không hề xuất hiện một tin tức nào.
Yêu Đế mạnh lên rồi ư? Có chút đặc biệt đấy.
Hàn Tuyệt xoa xoa máu trên mặt, lần nữa nghỉ ngơi mấy ngày.
Mục tiêu cuối cùng: Lý Huyền Áo!
Hàn Tuyệt không tin, Lý Huyền Áo có thể mạnh như Yêu Đế, Thiên Đạo Phật Tổ ư?
Lão tử lại lấy thêm hai tỷ năm tuổi thọ ra chơi!
Hàn Tuyệt điều chỉnh tốt trạng thái xong, tiếp tục nguyền rủa.
Đại khái đến khi mất 1,5 tỷ năm tuổi thọ, Hàn Tuyệt nhìn thấy một tin tức.
« kẻ thù của ngươi Lý Huyền Áo bởi vì ngươi nguyền rủa, sinh ra tâm ma »
Hàn Tuyệt lập tức dừng lại. Sinh ra tâm ma là được rồi, nguyền rủa tiếp thì không tốt.
Điều này giống như nhặt đồ bảo trong trò chơi vậy. Chạm đến bảo thì nên dừng, về sau lại không ngừng đệm xác suất, mười năm nguyền rủa một lần, ngàn năm sau lại đến một đợt lớn.
Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ. Hắn bắt đầu vận công chữa thương, điều chỉnh trạng thái.
***
Tiên giới, trong một mảnh núi rừng.
Lý Huyền Áo ngồi tĩnh tọa dưới cây, hai tay vận công huy động, quanh thân quấn quanh từng sợi sát khí. Ánh mắt hắn âm tình biến ảo, chau mày.
Cách đó không xa, Hoàng Cực Hạo đang ngộ kiếm thì mở mắt, kinh ngạc nhìn về phía Lý Huyền Áo.
“Sư phụ sao vậy?” Hoàng Cực Hạo trong lòng hoang mang.
Từ khi bái sư Lý Huyền Áo, nhân sinh của hắn liền phát sinh thay đổi nghiêng trời lệch đất. Dưới sự dẫn dắt của Lý Huyền Áo, Kiếm Đạo của hắn ngày càng cường đại. Trong lòng hắn, Lý Huyền Áo chính là người mạnh nhất Chư Thiên.
Kiếm Tiên cường đại như vậy, tại sao lại xuất hiện dị trạng thế này? Chẳng lẽ là tu luyện đến tẩu hỏa nhập ma?
Đúng lúc này, Lý Huyền Áo bỗng nhiên mở mắt, con ngươi lại là màu đỏ, từng đường ngân văn quỷ dị hiện lên trên trán hắn.
Hoàng Cực Hạo đối mặt với ánh mắt Lý Huyền Áo, trong lòng hơi giật mình. Hắn thấy được sát ý!
Sư phụ muốn giết ta ư?
Không đúng! Không phải nhằm vào ta!
Lý Huyền Áo tự lẩm bẩm: “Lý Đạo Không, ta nhất định phải đánh bại ngươi.”
Lý Đạo Không?
Hoàng Cực Hạo không khỏi nghĩ đến vị sư bá bất cần đời kia. Trước đó Lý Đạo Không còn giáo huấn qua hắn, suýt chút nữa giẫm nát đạo tâm của hắn, quá mạnh mẽ.
Lý Đạo Không và Lý Huyền Áo thực lực hẳn là không sai biệt lắm, ít nhất Hoàng Cực Hạo nghĩ vậy. Chính vì không sai biệt lắm, nên Lý Huyền Áo rất khó chiến thắng Lý Đạo Không.
“Sư phụ, ngài sao vậy?” Hoàng Cực Hạo cẩn thận từng li từng tí hỏi.
Ánh mắt Lý Huyền Áo đi theo trở nên thanh tịnh. Hắn lắc đầu nói: “Ta không sao, ngươi tiếp tục ngộ kiếm đi, tiếp xuống có ngươi chịu khổ thời điểm.”
Nói xong, hắn lần nữa nhắm mắt.
Đáng chết! Đến cùng là ai đang nguyền rủa ta? Hắc Ám Cấm Chủ?
Lý Huyền Áo không nghĩ ra, người chính mình đắc tội cũng không nhiều. Chẳng lẽ là Thiên Đế? Thiên Đế không đến mức dùng thủ đoạn âm hiểm như nguyền rủa, huống hồ Thiên Đế và Lý Đạo Không là tri kỷ, nếu là không quen nhìn hắn, có thể cho Lý Đạo Không đến tìm hắn phiền phức.
Lý Huyền Áo bắt đầu bấm ngón tay suy tính, đáng tiếc cái gì đều không tính được. Điều khiến hắn căm tức nhất là hắn đã sinh ra tâm ma. Từ trước đến nay, hắn luôn ghen tị với sư huynh của mình, lực lượng nguyền rủa gia tăng sự ghen tị của hắn, hình thành tâm ma. Tâm ma đang mê hoặc hắn, muốn hắn đi tìm Lý Đạo Không liều mạng.
Lý Huyền Áo càng nghĩ càng tâm phiền, hắn đột nhiên có chút bất an. Lần Vô Lượng đại kiếp này chỉ sợ không hề đơn giản, liên quan đến quá nhiều thế lực, còn có tồn tại thần bí trong bóng tối điều khiển thế cục.
***
Tuế nguyệt trôi qua.
Kể từ khi khiến Lý Huyền Áo sinh ra tâm ma, Hàn Tuyệt tiếp tục chuyên chú tu luyện. Tứ chuyển Tiên Đế còn chưa đủ, hắn phải sớm ngày đạt tới Cửu chuyển Tiên Đế.
Diêu giới cũng đang nhanh chóng phát triển. Những tiền bối phi thăng trở về Phàm giới đã phát triển mạnh tông môn riêng của mình, văn minh tu hành của Diêu giới ngày càng cường thịnh, khí vận cả giới cũng đang liên tục tăng trưởng.
Bạch Y Phật vì nịnh bợ Hàn Tuyệt, đã dựng tượng thần của hắn ở khắp các thiên địa giới, tôn kính là Nhân Gian Thần. Khí vận Diêu giới cũng theo đó đổ dồn lên người Hàn Tuyệt, khiến Hàn Tuyệt trong tình huống không nhập kiếp mà khí vận vẫn không ngừng tăng trưởng.
Thời gian nhoáng một cái, bốn mươi năm quang cảnh đã trôi qua.
Một ngày này, Hàn Tuyệt buông Ách Vận Thư, đứng dậy đi ra động phủ. Các đệ tử đang tu luyện hoặc tiến hành mô phỏng thí luyện.
Đồ Linh Nhi và Lệ Diêu ngồi đối diện nhau, tiến hành mô phỏng thí luyện. Kể từ khi đạt được Tổ Vu Tháp, thực lực Đồ Linh Nhi đại tăng, trừ Tiên Đế, không ai có thể công phá phòng ngự của Tổ Vu Tháp. Lệ Diêu, Mộ Dung Khởi không tin, thường xuyên tìm Đồ Linh Nhi khiêu chiến.
Cảm nhận được khí tức của Hàn Tuyệt, Hắc Ngục Yêu Quân bỗng nhiên hiện thân trước mặt hắn, nói: “Môn chủ, Hoàng Tuyền có động tĩnh!”
====================
“Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.”
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt