» Chương 74: Tuyệt đối đừng đi Đại Yến!

Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 23, 2025

Thanh Nhàn chân nhân đơn độc đến Đại Yến không phải do Huyết Viêm Thiên Môn sắp đặt. Y vẫn luôn bên ngoài tìm tiên vấn đạo, sau khi nhận được mật tín của tông môn, biết được kế hoạch của tông môn, trên đường trở về vừa vặn đi ngang qua Ngọc Thanh tông.

Y thầm nghĩ, nếu có thể tiện đường tiêu diệt tông môn mạnh nhất Đại Yến, vậy khi Huyết Viêm Thiên Môn tiến đánh tu chân giới Đại Yến, chắc chắn sẽ dễ như lấy đồ trong túi.

Trước khi xâm nhập Ngọc Thanh tông, Thanh Nhàn chân nhân chẳng hề xem Ngọc Thanh tông ra gì, chỉ vì làm việc cẩn thận nên mới ẩn mình một đoạn thời gian.

Ở tu chân giới, chủ quan vĩnh viễn là điểm yếu chí mạng nhất của tu chân giả.

Sau khi điều tra rõ nội tình Ngọc Thanh tông, Thanh Nhàn chân nhân liền yên tâm.

Y cảm thấy một tông môn như vậy không thể có cao nhân như y tọa trấn.

Cửu Đỉnh chân nhân tại sao không chịu ở lại Ngọc Thanh tông?

Chính là bởi vì ở lại Ngọc Thanh tông, tu hành của hắn không thể tiến thêm một bước!

Thanh Nhàn chân nhân vừa nghĩ, vừa bay về phía Khổ Tu Thành Tiên sơn.

Nhìn ngọn núi cao linh khí trùng thiên đằng xa, y bỗng dưng cảm thấy hơi bất an.

Thanh Nhàn chân nhân lập tức dừng lại giữa không trung, nhíu mày.

“Chuyện gì xảy ra?”

Thanh Nhàn chân nhân âm thầm khẩn trương suy nghĩ.

Bôn ba ở tu chân giới nhiều năm như vậy, y vô cùng tín nhiệm trực giác của mình.

Đây là trực giác được luyện thành sau khi trải qua vô số thử thách.

Khổ Tu Thành Tiên sơn lại khiến y cảm thấy nguy hiểm.

Chẳng lẽ Trảm Thần trưởng lão của Ngọc Thanh tông thật sự không hề đơn giản sao?

Nhưng theo lẽ thường mà suy đoán, mạnh hơn cũng sẽ không mạnh đến đâu.

Chẳng lẽ không thể suy đoán theo lẽ thường ư?

Thanh Nhàn chân nhân suy nghĩ một chút, búng tay phải, một đạo phân hồn liền bay ra.

Như vậy, cho dù hắn có chết, cũng có thể trọng sinh!

Thanh Nhàn chân nhân điều chỉnh tâm tính, tiếp tục bay tới Khổ Tu Thành Tiên sơn.

Càng đến gần Khổ Tu Thành Tiên sơn, y càng bất an, đồng thời cũng càng hiếu kỳ.

Trảm Thần trưởng lão của Ngọc Thanh tông rốt cuộc là loại yêu ma quỷ quái nào?

Cùng lúc đó.

Trên Khổ Tu Thành Tiên sơn, Hàn Tuyệt đứng bên bờ vực lẳng lặng chờ đợi.

Hắn cảm nhận được khí tức của Thanh Nhàn chân nhân đang đến gần, không khỏi vui mừng.

Hắn vốn đang đau đầu không biết giải quyết kẻ này thế nào, không ngờ kẻ này lại tự dâng tới cửa.

Thanh phong thổi bay Kim Thiền Huyền Thần Y của Hàn Tuyệt, Thổ Hoàng Ngự Linh Cân trên Hàn Quân Lưu Ly Quan tung bay theo gió, cả người hắn thần tuấn như Tiên Quân trên trời, khí chất tuyệt luân.

Thanh Nhàn chân nhân từ xa đã nhìn thấy hắn.

Thật là một nam tử tuấn tú!

Nhưng mới Trúc Cơ cảnh tầng chín tu vi, chẳng lẽ là đệ tử của Trảm Thần trưởng lão?

Thanh Nhàn chân nhân thầm nghĩ.

Tu vi của Hàn Tuyệt bị hệ thống ẩn giấu, cho dù là Dung Hư cảnh Thanh Nhàn chân nhân cũng không thể nhìn thấu.

Thanh Nhàn chân nhân bay tới Khổ Tu Thành Tiên sơn, tay phải hắn bấm pháp quyết, vỗ nhẹ về phía trước, đại trận hộ sơn trực tiếp nứt ra một khe hở, không tiếng động, y liền theo đó lách vào.

Thanh Nhàn chân nhân tiếp đất bên cạnh Hàn Tuyệt, cười hỏi: “Trảm Thần trưởng lão có mặt ở đây không?”

Thật là một bộ da thịt đẹp như vậy, có nên thu phục về, sau này giữ lại để đoạt xá dùng không?

Thanh Nhàn chân nhân thầm nghĩ.

« Thanh Nhàn chân nhân đối với ngươi có ấn tượng tốt, trước mắt độ thiện cảm là 2 sao »

Nhìn thông báo trước mắt, Hàn Tuyệt im lặng.

Lại là kẻ háo sắc vong nghĩa?

Hàn Tuyệt lật tay phải, lấy ra Hồng Mông Phán Định Kiếm.

Nhìn thấy Hồng Mông Phán Định Kiếm, đồng tử Thanh Nhàn chân nhân co rụt.

Thanh kiếm này…

Khoan đã!

Cả người hắn… Hình như toàn bộ đều là Linh Bảo?

Chẳng lẽ hắn chính là Trảm Thần trưởng lão?

Thanh Nhàn chân nhân kinh hãi.

Hàn Tuyệt cầm kiếm, trong khoảnh khắc trực tiếp chém về phía y.

Một đạo kiếm khí màu đen quét ngang bầu trời, tựa như một vầng trăng khuyết đen tuyền chợt lóe, vô cùng hùng vĩ.

“Oanh” một tiếng!

Thanh Nhàn chân nhân bị kiếm khí của Thiên Tru Quỷ Thần Kiếm chém bay, toàn thân y phun máu, thổ huyết bay ngược.

“Thật bá đạo kiếm khí!”

Thanh Nhàn chân nhân kinh hồn bạt vía.

Quả nhiên trực giác của hắn là đúng!

Thanh Nhàn chân nhân còn chưa kịp ổn định thân hình, y hoảng sợ nhìn thấy vô số kiếm ảnh xuất hiện từ bốn phương tám hướng, lao đến tấn công hắn.

Tam Thanh Tru Thế!

Hàng ngàn kiếm ảnh, che khuất bầu trời!

Thanh Nhàn chân nhân phảng phất bị hàng ngàn Hàn Tuyệt đồng loạt vung kiếm vây giết, không còn đường trốn.

Trong khoảnh khắc, Thanh Nhàn chân nhân lấy ra một kiện Linh Bảo, đây là một tòa tháp nhỏ màu xanh, cấp tốc biến lớn, bao trùm lấy thân thể hắn.

Hàng ngàn kiếm ảnh va chạm vào hắn, nhục thể của hắn cùng tháp nhỏ màu xanh kia trực tiếp bị nghiền nát thành tro bụi, linh lực bạo tạc, đủ mọi màu sắc, chấn động cả tầng mây xanh.

Hàn Tuyệt đứng bên bờ vực, ngắm nhìn chân trời pháo hoa rực rỡ, thật đúng là phong cảnh đẹp a.

Không hổ là Dung Hư cảnh tầng chín đại tu sĩ, vậy mà khiến hắn phải dùng đến hai chiêu!

Hàn Tuyệt xác định nhục thân lẫn Nguyên Thần của Thanh Nhàn chân nhân đều đã tan biến.

Đáng tiếc.

Nhẫn trữ vật của Thanh Nhàn chân nhân cũng bị hủy diệt theo.

Quá mạnh cũng chưa chắc là chuyện tốt.

Hàn Tuyệt trong lòng cảm khái nói.

Ngoài cửa động phủ, Tuân Trường An đang tĩnh tọa trước cửa Phù Tang Thụ, trợn mắt há hốc mồm nhìn.

Hắn lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Tuyệt xuất thủ, Tam Thanh Tru Thế với quy mô cực lớn, khiến hắn chấn động.

Thật bá đạo thần thông!

Phương xa rừng cây vẫn bị sóng gió hất tung rung chuyển kịch liệt, có thể thấy được sự khủng bố của thần thông này.

Giữa sườn núi, Hắc Ngục Kê cũng chứng kiến cảnh tượng này, chỉ đành nuốt nước miếng ực ực.

Tiếng nổ lớn ở đây đã khiến các trưởng lão nội môn Ngọc Thanh tông tìm đến đây.

Lý Khanh Tử dẫn đầu đi tới trước mặt Hàn Tuyệt, khẩn trương hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi?”

Hàn Tuyệt bình tĩnh nói: “Thanh Nhàn chân nhân của Huyết Viêm Thiên Môn đã đến.”

“Cái gì! Thanh Nhàn chân nhân! Hắn đâu?”

Lý Khanh Tử sợ đến toàn thân run rẩy.

Hàn Tuyệt đáp: “Chết rồi.”

Nghe vậy, Lý Khanh Tử sửng sốt, chợt lộ vẻ kinh hãi trên mặt, thận trọng hỏi: “Hàn trưởng lão, ngươi đã… Hợp Thể cảnh?”

Hàn Tuyệt lắc đầu nói: “Làm sao có thể, vẫn còn sớm lắm. Chuyện hôm nay không cần lan truyền ra ngoài, để tránh phiền phức không đáng có, vừa hay để Huyết Viêm Thiên Môn chịu thiệt thòi không nói ra được.”

Lý Khanh Tử gật đầu, vội vàng đi sơ tán các trưởng lão.

Sau khi rời khỏi Khổ Tu Thành Tiên sơn, hắn nhớ tới lời nói và thái độ của Hàn Tuyệt, vẫn không khỏi rùng mình.

“Thanh Nhàn chân nhân ư… Đây chính là nhân vật số một của Huyết Viêm Thiên Môn…”

Lý Khanh Tử tự lẩm bẩm, có cảm giác như đang nằm mơ.

Hàn Tuyệt không để ý ánh mắt sùng bái của Tuân Trường An, trở lại trong động phủ.

Hắn phát hiện ảnh chân dung hảo hữu của Thanh Nhàn chân nhân vậy mà không biến mất.

Chuyện gì xảy ra?

Kẻ này không chết?

Vừa rồi rõ ràng ngay cả linh hồn cũng bị nghiền nát tan tành, không sai mà?

Chẳng lẽ kẻ này có át chủ bài dạng phân thân?

Hàn Tuyệt không thể hiểu nổi, liền lấy ra Ách Vận Thư, bắt đầu nguyền rủa Thanh Nhàn chân nhân.

Ba năm sau.

Phân hồn của Thanh Nhàn chân nhân cuối cùng cũng trốn về Huyết Viêm Thiên Môn.

Người tiếp kiến hắn là Môn chủ Huyết Viêm Thiên Môn, Liễu Bất Diệt.

Liễu Bất Diệt khoác áo bào đen, khuôn mặt lạnh lùng, cả người tản ra uy nghiêm vô cùng, ánh mắt cực kỳ áp bách.

Trong điện.

Liễu Bất Diệt ngồi trên thủ tọa, nhíu mày hỏi: “Sư huynh, sao ngươi lại chật vật đến thế?”

Phân hồn của Thanh Nhàn chân nhân run rẩy toàn thân. Sau khi bị Hàn Tuyệt đánh bại, trên đường chạy trốn hắn thỉnh thoảng gặp phải đủ loại thiên kiếp, vô cùng xui xẻo. Cũng may mạng hắn cứng, rốt cuộc cũng gắng gượng vượt qua.

“Sư đệ, ngươi có phải là muốn ra tay với Đại Yến không?” Thanh Nhàn chân nhân cắn răng hỏi, vừa nghĩ tới gương mặt tuyệt thế vô song kia của Hàn Tuyệt, hồn thể của hắn liền không ngừng run rẩy.

Liễu Bất Diệt nói: “Không sai, nhiều nhất năm năm nữa sẽ ra tay. Ta đã chuẩn bị xong, đến lúc đó chúng ta mời khách khanh cũng sẽ ra tay.”

“Đừng! Tuyệt đối đừng đi Đại Yến! Đại Yến không thể động vào, Ngọc Thanh tông ẩn giấu một đại năng khủng bố. Năng lực của sư huynh ngươi, ta nghĩ ngươi cũng rõ ràng, Dung Hư cảnh tầng chín tu vi đó, vậy mà không ngăn được một kiếm của kẻ kia, ta còn chưa kịp ra tay đã trực tiếp bị diệt sát!”

Thanh Nhàn chân nhân kích động tột độ, sự sợ hãi lộ rõ trên mặt.

“Lại đi Đại Yến, chắc chắn phải chết! Cho dù là vị khách khanh Hợp Thể cảnh của chúng ta ra tay, cũng không phải đối thủ của hắn!”

***

Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao kể từ sau thời đại của bộ truyện “ai cũng biết” đến nay.
Từ một tác giả đại thần về đồng nhân Pokémon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác giả đã gặt hái được nhiều thành tích bùng nổ.
Nếu là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua “Không Khoa Học Ngự Thú”!
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã hoàn thành!

Bảng Xếp Hạng

Chương 300: Phật Môn nội ứng, mở rộng Ẩn Môn đảo

Chương 299: Hắc ám tương lai, sánh vai Thiên Đế « Canh 3, cầu nguyệt phiếu »

Chương 298: Hệ thống thăng cấp, thôi diễn thiên cơ