» Chương 56: Thượng Cổ cấm địa, thần bí mộc bài
Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 23, 2025
Cửu Đỉnh chân nhân vừa hiện thân liền chú ý tới Tô Kỳ, kinh ngạc hỏi: “Vị này là đệ tử của ngươi?”
Hàn Tuyệt lắc đầu đáp: “Không phải, chỉ là nô bộc của ta.”
Tô Kỳ muốn nói lại thôi, cuối cùng đành lựa chọn trầm mặc.
Cửu Đỉnh chân nhân quan sát kỹ lưỡng Tô Kỳ, ánh mắt sáng lên, nói: “Tư chất của người này rất không tệ, cho ngươi làm nô bộc thật sự là khuất tài. Chi bằng theo lão hủ tiến về hải ngoại, truy tìm đại đạo.”
Hàn Tuyệt nhíu mày, trong lòng chợt thấy hồi hộp.
Tổ sư gia a!
Ngươi đây là tìm đường chết a!
Cửu Đỉnh chân nhân nhìn về phía Tô Kỳ, vừa vuốt râu vừa cười hỏi: “Tiểu tử, ngươi có nguyện ý không? Lão hủ chính là khai tông tổ sư của Ngọc Thanh tông, đây chính là đại cơ duyên!”
Hắn trực tiếp bỏ qua Hàn Tuyệt, bởi vì hắn đã hiểu rõ tính cách của Hàn Tuyệt. Kẻ này sợ nhất phiền phức. Nếu mình có thể thu nhận Tô Kỳ, có lẽ Hàn Tuyệt sẽ còn phải cảm kích hắn.
Tô Kỳ nghe vậy, lập tức kích động.
Hàn Tuyệt không nhịn được nói: “Tổ sư, kẻ này tình huống đặc thù, tốt nhất đừng thu nhận.”
Hắn có thể nói thế nào đây? Nói Tô Kỳ là Tảo Bả tinh sao? Ai mà tin?
Cửu Đỉnh chân nhân cười như không cười mà hỏi: “Làm sao? Ngươi không muốn thả người sao?”
Tô Kỳ lập tức nói: “Đa tạ tổ sư hảo ý, ta vẫn muốn ở lại nơi đây.”
Hắn không phải kẻ ngốc, Cửu Đỉnh chân nhân chính là khai tông tổ sư, thân phận như vậy mà tự mình đến bái phỏng Hàn Tuyệt. Điều này nói rõ cái gì? Thân phận của Hàn Tuyệt không hề thấp, thậm chí có lẽ không kém hơn Cửu Đỉnh chân nhân!
“Thôi được.” Cửu Đỉnh chân nhân cười cười, cũng không tỏ vẻ tức giận.
Hắn đi đến bên cạnh Hàn Tuyệt ngồi xuống, cười nói: “Tiểu hữu, tông môn trong Đại Yến tu chân giới, lão hủ đều đã đi qua một lượt. Về sau Ngọc Thanh tông cũng sẽ không gặp phải nguy nan nữa, ngươi có thể an tâm tu luyện.”
Hàn Tuyệt cười nói: “Tổ sư quả là Tổ sư, thật sự là lợi hại. Ngài vừa ra tay, quả nhiên là phi phàm.”
Cửu Đỉnh chân nhân vuốt râu cười lớn, được Hàn Tuyệt tâng bốc khiến lão rất vui vẻ.
“Lão hủ lần này ra ngoài, phát hiện một chỗ Thượng Cổ cấm địa, bên trong tài nguyên phong phú. Lão hủ dự định chiếm lấy làm của riêng, biến thành nơi tu hành của Ngọc Thanh tông. Cấm địa này vừa được phát hiện, bên trong biết đâu có không ít bảo bối, ngươi có muốn đi xem không?”
Nghe vậy, Hàn Tuyệt nhíu mày.
Thượng Cổ cấm địa?
Trong đầu hắn trong nháy mắt toát ra hai chữ lớn: “Nguy hiểm!”
Chẳng lẽ là cấm địa trước đó Chu Phàm đã rơi vào?
Hàn Tuyệt vội vàng lắc đầu nói: “Thôi được rồi, hay là để các đệ tử khác trong tông môn đi thì hơn.”
Cửu Đỉnh chân nhân không khỏi lắc đầu bật cười. Tiểu tử này thật sự là sợ chết mà. Như vậy cũng tốt, đồ đệ, đồ tôn của hắn đều quá lỗ mãng, tông môn có một khổ tu sĩ như Hàn Tuyệt trấn thủ lại càng tốt.
Cửu Đỉnh chân nhân tiếp tục cười nói: “Nhiều nhất hai mươi năm nữa, lão hủ sẽ phải rời đi. Thiên Tiên phủ sắp mở ra, lão hủ chuẩn bị nhập phủ để truy cầu đại đạo. Ta nói cho ngươi hay, Thiên Tiên phủ này có lai lịch không tầm thường, cách mỗi trăm năm đều sẽ xuất hiện đệ tử phi thăng thành tiên…”
Hắn bắt đầu thao thao bất tuyệt kể lể. Hàn Tuyệt cảm thấy quen tai.
Chờ chút!
Đây không phải thứ Tuyên Tình Quân lần thứ nhất tìm hắn lúc đã muốn đưa cho hắn sao? Thiên Tiên phủ lệnh!
Lúc đó hắn cự tuyệt. Hiện tại xem ra, Thiên Tiên phủ quả thực khó lường, ngay cả Cửu Đỉnh chân nhân Dung Hư cảnh tám tầng như lão cũng muốn gia nhập.
Hàn Tuyệt kiên nhẫn nghe. Tô Kỳ cũng đang lắng nghe.
Cuối cùng, Cửu Đỉnh chân nhân đắc ý cười nói: “Ha ha ha, chờ lão hủ lần sau trở về, có lẽ đã là Hợp Thể cảnh. Đồ tôn của ta nói ngươi tư chất trác tuyệt, mấy trăm năm là có thể đuổi kịp lão hủ. Đến lúc đó ngươi ta cùng đấu pháp, xem ai lợi hại hơn.”
Hàn Tuyệt im lặng. Hắn đột nhiên phát hiện tính cách của Cửu Đỉnh chân nhân khác với tưởng tượng của hắn. Tên này có một tâm hồn thích khoe khoang.
Cũng đúng, lần này Cửu Đỉnh chân nhân trở về có thể nói là vô cùng chấn động, thậm chí còn áp chế Đại Yến tu chân giới. Loại người này tâm tính tất nhiên sẽ có chút cao ngạo.
Hàn Tuyệt lắc đầu cười nói: “Lại cho ta mấy ngàn năm, cũng không đuổi kịp Tổ sư ngài đâu!”
Lời nói này nghe được Cửu Đỉnh chân nhân lấy làm vui sướng trong lòng.
« Cửu Đỉnh chân nhân đối với ngươi có ấn tượng tốt, trước mắt độ thiện cảm là 1 sao »
Rốt cục có ấn tượng tốt! Hàn Tuyệt trước đó vẫn luôn thắc mắc, hắn đối với Ngọc Thanh tông công lao lớn như vậy, cớ sao Cửu Đỉnh chân nhân lại không có hảo cảm với mình? Nguyên lai mình không thổi phồng hắn!
Cửu Đỉnh chân nhân rốt cục vừa lòng thỏa ý. Lần này đến đây tìm Hàn Tuyệt, chỉ là tiện đường đi ngang qua.
Lúc trước hắn kinh ngạc phát hiện uy vọng của mình trong Ngọc Thanh tông lại không phải là cao nhất, mà không bằng Trảm Thần trưởng lão!
Cửu Đỉnh chân nhân dẫn đầu Ngọc Thanh tông tiến tới cường đại, nhưng Trảm Thần trưởng lão lại cứu vớt qua Ngọc Thanh tông, phân lượng của cả hai quả thực có chênh lệch.
Lại thêm Cửu Đỉnh chân nhân quá cao ngạo, thường xuyên đi lại trong nội môn, các đệ tử cơ hồ đều đã gặp hắn. Mà Trảm Thần trưởng lão trừ Ngọc U phong, đại đa số đệ tử đều chưa từng gặp, vẫn luôn rất thần bí.
Dưới tình huống như vậy, các đệ tử càng sùng bái Trảm Thần trưởng lão thần bí kia.
Sau khi khoe khoang thỏa thích, Cửu Đỉnh chân nhân hài lòng rời đi.
Hàn Tuyệt không suy nghĩ nhiều, tiếp tục tu luyện.
…
Thời gian cực nhanh, mười năm cấp tốc trôi qua.
Trong khi Ngọc Thanh tông đang nhanh chóng lớn mạnh, Hàn Tuyệt vẫn luôn yên lặng tu luyện.
Tu vi của hắn đột phá tới Hóa Thần cảnh sáu tầng. Hắn lần nữa dùng mô phỏng thí luyện đối chiến Cửu Đỉnh chân nhân.
Lần này, hắn chống được nửa canh giờ.
Vẫn bại!
“Ai!”
Hàn Tuyệt thở dài một hơi. Dung Hư cảnh tám tầng Cửu Đỉnh chân nhân thật sự rất mạnh.
Hàn Tuyệt tâm tình không vui, chuẩn bị ra ngoài đi dạo. Hắn đột nhiên nhớ tới Cửu Đỉnh chân nhân đã tiếp xúc qua Tô Kỳ, liệu có gặp phải vận rủi không?
Hắn lập tức mở mục bưu kiện nhân tế quan hệ để xem xét.
« Hảo hữu của ngươi Mạc Phục Cừu gặp phải yêu quái tập kích »
« Hảo hữu của ngươi Mạc Trúc gặp phải yêu quái tập kích »
« Hảo hữu của ngươi Cửu Đỉnh chân nhân lúc tu hành gặp phải tâm ma »
« Hảo hữu của ngươi Cửu Đỉnh chân nhân bởi vì tâm ma tập kích, giảm bớt trăm năm đạo hạnh »
« Hảo hữu của ngươi Chu Phàm bỏ mình, bị đại năng hoàn hồn, tố thể trọng sinh »
…
Hàn Tuyệt vui vẻ. Cửu Đỉnh chân nhân thật đúng là gặp vận rủi.
Còn có Chu Phàm, kinh nghiệm này hoàn toàn là kiểu nhân vật chính đó mà!
Hàn Tuyệt lắc đầu bật cười, tâm tình lập tức tốt hơn, đứng dậy rời đi.
Tô Kỳ còn đang nạp khí tu luyện. Hàn Tuyệt cái gì cũng không dạy hắn, hắn dựa vào cơ sở nạp khí chi pháp vẫn luôn tu luyện cho đến ngày nay. Không dùng qua Trú Nhan Đan, bây giờ hắn đã thành thục, không còn là thiếu niên lanh lợi ngày trước.
Hình Hồng Tuyền mấy năm trước đi ra ngoài một chuyến, vừa trở về không đến ba ngày, Hàn Tuyệt quyết định đến thăm nàng. Đây là lần đầu tiên Hàn Tuyệt tới động phủ của nàng.
Hình Hồng Tuyền vô cùng kích động, đứng dậy đón. Hai người tiến vào động phủ, Hình Hồng Tuyền phất tay, dùng pháp trận đóng kín cửa động.
Hàn Tuyệt quan sát động phủ của nàng. Mặc dù là động thất, nhưng lại có một vẻ đặc biệt, treo trên tường không ít đồ vẽ, giường là một phiến đá bạch ngọc lớn, trắng tinh không tì vết.
Hình Hồng Tuyền trực tiếp ôm lấy cánh tay hắn, kéo hắn đến trước bàn, cười nói: “Phu quân, chàng đến đúng lúc lắm. Mấy năm trước thiếp đi một chuyến Thượng Cổ cấm địa, ở trong đó đạt được không ít bảo bối, chàng cứ chọn xem thích thứ gì.”
Nàng tay phải nhẹ nhàng vung lên, trên bàn xuất hiện từng món bảo bối. Có ngọc thạch, pháp khí, thiên tài địa bảo, v.v., đều rất nhỏ nhắn.
Hàn Tuyệt ngồi xuống, dùng thần thức quét qua một lượt. Hắn chỉ là tùy tiện quét qua. Mặc dù Hình Hồng Tuyền đã là Kim Đan cảnh tu sĩ, nhưng thì có thể kiếm được bảo bối gì quý giá đây?
“A?” Hàn Tuyệt bỗng nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc. Ánh mắt của hắn rơi vào một tấm mộc bài, tấm mộc bài này rất giống bài vị.
Hình Hồng Tuyền chú ý tới ánh mắt của hắn, đắc ý cười nói: “Thế nào? Nếu thích thì cứ lấy đi, tất cả của thiếp đều là của phu quân.”
Hàn Tuyệt không để ý tới nàng, cầm lấy mộc bài.
Tấm mộc bài này bề ngoài không có chữ viết, trông hết sức bình thường. Nhưng Hàn Tuyệt cảm nhận được bên trong có một luồng thần niệm thoang thoảng như có như không, rất yếu ớt! Bình thường Hóa Thần cảnh tu sĩ cũng chưa chắc đã phát giác được.
Hàn Tuyệt nhắm mắt, đem thần thức dò vào trong đó.
Oanh!
Thần thức cường đại của hắn phá vỡ thần niệm bên trong mộc bài, ngay sau đó, một luồng ký ức tràn vào trong đầu Hàn Tuyệt.
Hình Hồng Tuyền chống cằm, ngước mặt nhìn xem Hàn Tuyệt. Đã rất lâu nàng không được gần như vậy nhìn hắn. Gương mặt này sao lại tuấn tú đến thế?
Hình Hồng Tuyền cũng không còn trẻ nữa, thường xuyên đi ra ngoài lịch luyện, có thể nói là kiến thức rộng rãi. Nhưng vô luận được chứng kiến bao nhiêu thiên chi kiêu tử, nàng vẫn cho rằng Hàn Tuyệt là người đẹp nhất.
Không hổ là nam nhân khiến nàng vừa gặp đã yêu.
…
====================
“Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một vị Chân Nhân cao thủ tuổi già sức yếu, thọ nguyên cạn kiệt, cáo lão về quê, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đó quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ.”
Mời đọc: Đông Ly Trần Kiếp Diệt