» Chương 7: Hi Tuyền tiên tử, độ thiện cảm tăng trưởng

Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Cập nhật ngày May 23, 2025

Tại Trưởng Lão đường, Hàn Tuyệt gặp Đại trưởng lão.

Đại trưởng lão có hình thể mập mạp, rất giống Phật Di Lặc, trên mặt luôn nở nụ cười, đôi mắt híp lại thành hai đường cong. Hắn dò xét Hàn Tuyệt, hài lòng nói: “Khí chất rất không tệ, không kém gì đệ tử nội môn, thậm chí sắp vượt qua đệ tử tinh anh.”

Sau khi mặc đạo bào trắng tóc đen của Ngọc Thanh Tông, khí chất mê người của Hàn Tuyệt hoàn toàn bộc lộ, không hề giống người xuất thân nô bộc. Trên đường tới đây, đã có rất nhiều nữ tu lén nhìn hắn.

“Đệ tử làm sao dám so sánh với đệ tử tinh anh.” Hàn Tuyệt khiêm tốn nói.

Đại trưởng lão cười cười, nói: “Đi thôi, cùng ta đến nội môn. Muốn gia nhập nội môn, ngươi phải bái sư. Nội môn có mười tám ngọn núi, mười tám vị trưởng lão chấp giáo. Nếu có người coi trọng ngươi, ngươi có thể trực tiếp trở thành đệ tử nội môn. Nếu không, ngươi chỉ có thể tham gia tông môn tiểu tỉ thí, tranh thủ sớm ngày Trúc Cơ.”

“Đệ tử đã rõ.”

Sau đó, hai người rời khỏi Trưởng Lão đường.

Lão giả trước quầy tấm tắc khen ngợi: “Kẻ này hỏa linh lực tăng cường không ít, xem ra suốt nửa năm đều khổ tu.”

Dương La cười nói: “Đúng vậy, hắn còn chưa từng đi ra ngoài. Tư chất tốt lại còn siêng năng khổ tu, sau này biết đâu sẽ trở thành đệ tử tinh anh.”

Lão giả lắc đầu cười khẽ, cũng không nói thêm gì. Hắn đã chờ đợi ở đây hơn trăm năm, từng thấy nhiều thiên tài tư chất tốt hơn Hàn Tuyệt. Trong lòng hắn chỉ có chút cảm khái chứ không suy nghĩ nhiều.

Một đường không nói chuyện.

Dưới sự dẫn dắt của Đại trưởng lão, Hàn Tuyệt đi vào một trận pháp truyền tống nằm sâu trong sơn cốc hẻo lánh. Nơi đây có mấy tên đệ tử canh giữ.

Trận pháp truyền tống trông giống một tòa đàn tế, với bệ đá hình tròn khắc đầy đường vân cổ quái. Bốn phía dựng đứng các cột đá có nhiều hốc lõm bất quy tắc, chuyên dùng để đặt linh thạch.

Đây là lần đầu tiên Hàn Tuyệt sử dụng trận pháp truyền tống, hắn khá căng thẳng nhưng không dám thể hiện ra ngoài, sợ mất mặt.

Đệ tử ngoại môn bắt đầu đặt linh thạch.

“Ngươi muốn gia nhập nơi tu hành nào?” Đại trưởng lão bỗng nhiên hỏi. “Tất cả đỉnh núi, vì tính cách của trưởng lão chấp giáo khác nhau, phong cách cũng khác nhau. Có nơi thích tranh cường háo thắng, có nơi thích điệu thấp khổ tu, có nơi quanh năm đi làm nhiệm vụ bên ngoài.”

Hàn Tuyệt đáp: “Điệu thấp khổ tu. Ta không thích náo nhiệt, cũng không thích phô trương.”

Đại trưởng lão hiện lên nụ cười cổ quái, nói: “Vậy ta đưa ngươi đến Ngọc U phong trước.”

Lúc này, trận pháp truyền tống khởi động, cường quang bừng lên, khiến Hàn Tuyệt phải nhắm mắt lại.

Hàn Tuyệt cảm nhận được cảm giác mất trọng lượng mãnh liệt, nếu là phàm nhân thì chắc chắn sẽ nôn mửa.

Đại khái mất ba giây.

Hàn Tuyệt mở to mắt. Trước mắt hắn hiện lên là những ngọn núi cao vút mây xanh, biển mây giăng đầy phía trước, hắn như đang đứng trên mây.

Dưới chân hắn là trận pháp truyền tống, phía trước là một con đường bậc đá dẫn đến thành trì.

Tòa thành trì này nằm trên một ngọn núi thấp. So với mười tám cự phong xung quanh thì nó là núi thấp, nhưng khi Hàn Tuyệt nhìn xuống từ trận pháp truyền tống, nó sâu thẳm như vách đá ngàn trượng. Vì mây mù bao phủ nên hắn không nhìn thấy đáy.

Thành trì trên núi thấp rất lớn. Trên không trung có thể nhìn thấy không ít tu sĩ ngự kiếm bay lượn, thậm chí còn có thể thấy các loại mãnh cầm phi hành.

“Đó chính là nội môn của Ngọc Thanh Tông. Làm nhiệm vụ, lĩnh bổng lộc đều tại đây. Bên trong cũng có thể giao dịch.”

Đại trưởng lão mở miệng giới thiệu, ngữ khí tràn đầy kiêu ngạo.

Hàn Tuyệt cũng bị kinh ngạc. Vốn dĩ hắn tưởng Ngọc Thanh Tông chỉ là một môn phái nhỏ bé trong phim tiên hiệp cổ trang, không ngờ lại lớn đến vậy. Hắn còn tưởng mình đã đến Tiên giới. Hắn đã thực sự đánh giá thấp thực lực của Ngọc Thanh Tông. Dù sao, hai mươi năm trước hắn luôn ở trong vườn dược thảo, phạm vi hoạt động không quá hai dặm. Nói là cá trong chậu chim trong lồng cũng không sai.

Đại trưởng lão phất tay, Hàn Tuyệt cảm thấy mình như bị thứ gì nâng bổng lên, suýt nữa thì ngã sấp xuống. Hắn cúi đầu nhìn xuống, dưới chân mình lại xuất hiện một cái hồ lô khổng lồ.

“Đứng vững vàng nhé, nếu té xuống, dù ngươi có tu vi Luyện Khí cảnh tầng chín cũng phải ngã chết.” Đại trưởng lão cười to nói, nụ cười rất sảng khoái.

Hàn Tuyệt vội vàng dùng linh lực bám vào lòng bàn chân, áp sát bề mặt hồ lô.

Cái hồ lô khổng lồ mang theo bọn họ bay về phía ngọn cự phong xa nhất. Các cự phong khác đều có bóng dáng đệ tử đi lại tấp nập, duy chỉ có ngọn núi này trông rất quạnh quẽ.

“Trưởng lão chấp giáo Ngọc U phong là Hi Tuyền tiên tử, tu vi cao thâm khó lường. Nàng thích bế quan tu luyện, thích thanh tĩnh, cho nên Ngọc U phong khá vắng vẻ. Vả lại, nàng không cho phép đệ tử dưới trướng sinh ra tình cảm, kết duyên đạo lữ, vì vậy đệ tử rất ít. Những đệ tử ở lại Ngọc U phong hầu hết đều là khổ tu sĩ.” Đại trưởng lão cười nói.

Hàn Tuyệt nhíu mày, nói: “Thật sao? Vậy thì tốt quá!”

Hắn sợ nhất là bị nữ tu sĩ quấn lấy! Dù sao hắn tuyệt thế vô song, mị lực đã tăng đến mức tối đa.

Đại trưởng lão lắc đầu cười khẽ.

« Ngọc Thanh Tông ngoại môn Đại trưởng lão đối với ngươi có ấn tượng tốt, hiện tại độ thiện cảm là 1 sao. »

Trước mắt Hàn Tuyệt hiện ra một hàng chữ. Hắn cảm thấy không hiểu thấu.

Rất nhanh, bọn họ đi vào khu vực cung điện của Ngọc U phong, bay thẳng đến chủ điện. Đại trưởng lão đứng trước đại môn, khẽ mấp máy môi, đoán chừng là đang dùng Truyền Âm Thuật.

“Oanh!” một tiếng.

Đại môn mở ra.

Đại trưởng lão dẫn Hàn Tuyệt đi vào. Đại điện tối tăm. Khi họ bước vào, đèn hai bên bừng sáng. Ánh mắt Hàn Tuyệt rơi vào hai bóng người đang tĩnh tọa phía trước.

Hai vị nữ tu.

Trong đó, một nữ tu mặc áo lam, dáng vẻ thanh thoát, nhan sắc tuyệt thế khuynh thành, đoán chừng chính là Hi Tuyền tiên tử. Nữ tu phía sau nàng hẳn là đệ tử, khí chất và dung mạo kém hơn nhiều, nhưng vẫn có thể coi là mỹ nhân.

Hi Tuyền tiên tử mở mắt, ánh mắt rơi trên người Hàn Tuyệt.

Đại trưởng lão đến gần rồi cười nói: “Kẻ này tên Hàn Tuyệt, là một tán tu, tư chất tam linh căn, sở hữu Lôi linh căn hiếm có. Trên đường ta đã hỏi thăm, hắn cũng thích nơi tu luyện thanh tĩnh, không thích quá phô trương.”

Hàn Tuyệt xoay người hành lễ.

« Thường Nguyệt Nhi đối với ngươi có ấn tượng tốt, hiện tại độ thiện cảm là 2 sao. »

“Hả, 2 sao sao?” Nông cạn.

Hàn Tuyệt thầm mắng, trong lòng căng thẳng. Ngọc U phong này chẳng phải như lời đồn, các nữ đệ tử khác đều như hổ đói sói vồ.

Hi Tuyền tiên tử mở miệng hỏi: “Gia nhập bản phong, bản tọa sẽ không giúp ngươi mưu cầu lợi ích tốt nhất, tất cả đều phải dựa vào chính mình. Về việc tu hành, bản tọa sẽ không chểnh mảng trong việc dạy dỗ ngươi, nhưng ngươi nếu chểnh mảng, bản tọa sẽ đuổi ngươi khỏi núi.”

Hàn Tuyệt lập tức bảo đảm: “Chỉ cần không có phân phó, đệ tử có thể bế quan trăm năm, chân không bước ra khỏi phòng!”

“Thật sao?”

“Tuyệt không hư giả!”

« Hi Tuyền tiên tử đối với ngươi có ấn tượng tốt, hiện tại độ thiện cảm là 1 sao. »
« Thường Nguyệt Nhi đối với ngươi hảo cảm giảm xuống, hiện tại độ thiện cảm là 1 sao. »

Trước mắt Hàn Tuyệt hiện ra hai hàng chữ. Hắn không khỏi xem thường vị Thường Nguyệt Nhi kia.

“Ngươi đầu óc chỉ biết yêu đương sao? Nơi này là chốn tu tiên!”

Hàn Tuyệt không phải Liễu Hạ Huệ, hắn cũng thích nữ nhân, nhưng nữ nhân tuyệt đối không quan trọng bằng tuổi thọ. Hiện tại hắn chỉ muốn tu luyện. Trên đầu chữ “sắc” có cây đao a!

Chờ sau này tu vi đại thành, ngược lại có thể kết giao vài vị đạo lữ tiêu khiển, nhưng cũng không được động chân tình, chỉ để cùng nhau tu luyện.

Hàn Tuyệt điều động linh lực thể nội, khép năm ngón tay phải, chĩa về phía Hi Tuyền tiên tử. Năm ngón tay bắn ra kiếm khí, hội tụ thành một đạo kiếm khí rộng bằng bàn tay, nhanh như tia chớp thẳng hướng Hi Tuyền tiên tử.

Khi sắp chạm tới Hi Tuyền tiên tử, kiếm khí biến mất không dấu vết. Mái tóc trên trán Hi Tuyền tiên tử cũng khẽ lay động.

« Thường Nguyệt Nhi đối với ngươi hảo cảm tăng lên, hiện tại độ thiện cảm là 2 sao. »

====================

Đây là siêu phẩm ngự thú, từ sau thời đại của “bộ truyện huyền thoại” đến nay.

Từ một tác giả nổi tiếng trong giới đồng nhân Pokémon, khi chuyển hướng sang thể loại ngự thú, tác đã gặt hái được nhiều thành công vang dội.

Nếu là fan của thể loại ngự thú, thì không thể bỏ lỡ “Không Khoa Học Ngự Thú”.

Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã hoàn thành.

Bảng Xếp Hạng

Chương 155: Đệ nhất thiên hạ khiêu chiến « Canh 3, cầu nguyệt phiếu »

Chương 154: Đế cảnh, Thần cảnh, Đại La Kim Tiên

Chương 153: Mạnh bà, trăm vạn năm tuổi thọ