» Chương 1144: Thu Giao Long nhập Pháp giới
Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên - Cập nhật ngày May 20, 2025
Thô to đuôi rồng như kinh lôi oanh qua bầu trời, mang theo vô tận oanh minh, lại đập hụt, rơi xuống Huyền Hải phía trên, nhấc lên vạn trượng sóng cả.
Lão Giao Long đen kịt bên trong hiện ra điểm điểm kim mang thân thể tại biển cả chen chúc phía dưới, nhô ra mặt biển. Trên đầu rồng đầy rẫy uy nghiêm, treo lấy một viên thương lam sắc bảo châu. Con ngươi màu vàng kim nhìn về phía chẳng biết lúc nào di động đến trên vai Nhất Nguyên hóa thân của Trần Mạc Bạch.
“Mấy tiểu bối khác đâu, đều đi ra đi. Vừa vặn hôm nay ta sẽ thu thập các ngươi cùng nhau.”
Theo lão Giao Long, một mình Trần Mạc Bạch tuyệt đối không thể là đối thủ của mình. Cho nên chắc chắn đám Hóa Thần chính đạo Đông Châu đã đến đây thành đoàn, thậm chí có thể là cả năm người đều tới.
“Đối phó ngươi, một mình ta là đủ rồi.”
Trần Mạc Bạch lại cười nói câu này. Theo hắn thần thức vận chuyển, ngũ thải lôi đình trong mây đen trên bầu trời lấp lóe, hướng về mặt biển Huyền Hải hạ xuống, làm bộ là đang thi triển Hỗn Nguyên Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Lôi.
“Hừ, là Đại Không dùng Hư Không bí thuật giúp ẩn giấu đi chứ, vậy ta trước hết giết ngươi, sau đó lại từ từ xử lý bọn hắn.”
Lão Giao Long lại tuyệt không tin. Nó thôi phát uy lực Định Uyên Trấn Hải Châu bảo vệ toàn thân, cũng mặc kệ đám Hóa Thần Đông Châu có thủ đoạn ám toán gì, chuẩn bị lấy lực phá đi.
Mà điều này khiến Trần Mạc Bạch khẽ nhíu mày.
Theo thói quen giao thủ của hai người, lão Giao Long thích ỷ thế hiếp người, thường xuyên dùng Định Uyên Trấn Hải Châu nện, mượn nhờ uy lực của kiện pháp khí lục giai đỉnh phong này, áp chế đánh lui Hỗn Nguyên Chung, hiển lộ rõ ràng mình chiếm ưu thế.
Nhưng bây giờ, nguyên nhân khác là cố kỵ đám Vô Trần Chân Quân giấu ở chỗ tối chuẩn bị đánh lén, cho nên Định Uyên Trấn Hải Châu hiển nhiên là không có ý định rời thân.
Mà cứ như vậy, cho dù Trần Mạc Bạch hiện tại triển khai Pháp giới, nuốt nó vào, cũng vẫn phải cân nhắc Định Uyên Trấn Hải Châu.
Tuy nhiên đối với điểm này, Trần Mạc Bạch cũng đã sớm suy nghĩ qua. Hắn tin tưởng Pháp giới cùng lục giai thượng phẩm Hỗn Nguyên Chung, có thể sẽ không có Huyền Hải chi lực gia trì trấn áp lão Giao Long.
Nghĩ tới đây, Trần Mạc Bạch không do dự nữa. Thần thức bàng bạc mênh mông bộc phát, Hỗn Nguyên Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Lôi giả vờ trong khoảnh khắc hóa thành lưới ánh sáng ngũ sắc đầy trời, hỗn hợp có từng đạo Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Quang Tuyến, hướng về lão Giao Long thân trên nhô ra mặt biển đánh xuống.
“Hừ, ánh sáng hạt gạo!”
Đối mặt hai đại thần thông có thể oanh sát Chân Linh ngũ giai thông thường, lão Giao Long lại mặt lộ khinh thường. Bảo châu thương lam sắc trên đỉnh đầu tách ra phát sáng, vô tận Huyền Hải từ bốn phía không ngừng dâng lên, trong nháy mắt hóa thành ngàn ngàn vạn vạn đạo màn nước phòng ngự.
Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Quang Tuyến đi đầu rơi xuống, khi cắt ra từng đạo màn nước đồng thời, cũng chuyển hóa những Thủy Nguyên chi lực này thành linh khí, biến hóa để cho bản thân sử dụng.
Nhưng màn nước trước người lão Giao Long thật sự là quá nhiều. Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Quang Tuyến cho dù ra sức chuyển hóa cắt chém, vẫn như cũ chỉ có thể phá vỡ một phần ba.
Ầm ầm!
Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Quang Tuyến bị chân lực Thủy Nguyên mênh mông của lão Giao Long bao phủ làm tiêu hao, sau đó Hỗn Nguyên Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Lôi tiếp theo rơi xuống. Khi va chạm với thủy mạc trong suốt, bộc phát ra tiếng động trời rung đất chuyển.
Ba động to lớn làm cho Long cung phía trên hải nhãn biển sâu cũng hơi rung động. Tiểu Giao Long đang chữa lành vết thương, định dẫn theo ngàn vạn huynh đệ xông ra mặt biển, trợ giúp lão Giao Long. Nó đã nhận ra dư ba giao thủ đáng sợ trên mặt biển, nên dừng bước.
Nó nghĩ đến đám Vô Trần Chân Quân các loại Hóa Thần Đông Châu giấu ở chỗ tối, có khả năng mục đích đúng là muốn bắt quả hồng mềm là mình, dùng để uy hiếp phụ vương. Cho nên vẫn quyết định ở trong Long cung, ủng hộ lão Giao Long.
“Phụ vương có Định Uyên Trấn Hải Châu trong tay, lại ở trên hải nhãn Huyền Hải. Cho dù là Luyện Hư tu sĩ tới, cũng có thể đấu long trời lở đất. Ta cứ ở trong cung lặng chờ tin lành đi.”
Tiểu Giao Long nghĩ thông suốt, lập tức buông lỏng xuống, quay người trở về cung điện của mình. Nó chỉ dùng thần thức theo dõi tình hình chiến đấu trên Huyền Hải.
Trần Mạc Bạch và lão Giao Long có thể nói là thăm dò đến đáy. Sau mấy vòng thần thông đối oanh, Nhất Nguyên hóa thân thôi phát uy lực Hỗn Nguyên Chung sau khi thăng cấp, khó khăn lắm chống cự thế công như sóng to gió lớn của lão Giao Long.
“Nguyên lai là cái chuông của ngươi đã nâng cấp. Khó trách dám đến Long cung của ta tìm chết.”
Sau khi giao thủ, lão Giao Long cũng đã nhìn ra, Hỗn Nguyên Chung do Nhất Nguyên hóa thân mang theo không chỉ ngoại hình đại biến, uy lực cũng dốc lên một cấp độ.
Nếu không phải trên Huyền Hải, Định Uyên Trấn Hải Châu có khả năng cũng hơi khó áp chế nó.
Nghĩ đến đây, lão Giao Long vô cùng may mắn Trần Mạc Bạch cuồng vọng tự đại.
Nếu chiêu này được ẩn giấu đi chờ đến lúc nó đi bờ, nói không chừng có thể liên thủ với Thiên Thượng Địa Hạ Tuyền Cơ Nghi, ám toán nó một cái ác liệt.
“Cả đời này của ta, xưa nay không đánh trận không chuẩn bị. Hôm nay nếu ta tới, liền đại biểu cho ngươi tử kỳ đã tới.”
Trần Mạc Bạch tiếp tục dùng lời lẽ công tâm. Trong mây đen trên bầu trời, cũng đã trong mấy lần giao thủ, lặng yên không tiếng động rơi xuống mặt biển, tựa như từng đoàn sương mù treo trên mặt biển. Giữa loáng thoáng, lại có từng tia ngũ thải lôi đình lấp lánh sáng tắt.
“Hừ, ngươi đây là muốn hư không bày trận sao? Trước mặt Định Uyên Trấn Hải Châu, ngươi ngay cả da ta cũng không phá được.”
Lão Giao Long đương nhiên cũng chú ý tới điểm này. Nó treo bảo châu thương lam sắc lên đỉnh đầu, mặt đầy tự tin.
Mặc dù nó phát giác thần thức và ánh mắt của mình hơi bị ngăn trở, lại chỉ cho là Trần Mạc Bạch muốn tạo cơ hội cho đám Hóa Thần Đông Châu ở chỗ tối ra tay ám toán.
“Hy vọng ngươi tiếp theo, vẫn có thể tự tin như vậy.”
Trần Mạc Bạch lại mỉm cười. Lúc này, bóng tối tựa như mây đen, đã triệt để bao phủ mặt biển Huyền Hải, bao lấy lão Giao Long tại trung tâm nhất.
Hắn nâng bàn tay mình lên, một sợi ngân mang hiển hiện trong lòng bàn tay. Theo nắm đấm, trong nháy mắt khuếch tán ra, che mất lão Giao Long một mặt tự tin sừng sững tại chỗ không động đậy.
“Chỉ là kỹ năng sâu kiến, chuẩn bị gãi ngứa cho ta à. . . .”
Lão Giao Long tùy ý ngân mang cùng mây đen bao trùm lên. Định Uyên Trấn Hải Châu trên đỉnh đầu nở rộ, đang chuẩn bị châm chọc vài câu, đột nhiên cảm giác một trận trời đất quay cuồng, trước mắt một màu đen kịt.
“Á, phụ vương đâu?”
Trong Long cung, Tiểu Giao Long đang dùng thần thức quan sát trận đại chiến này, đột nhiên phát hiện lão Giao Long tại chỗ biến mất.
Nó không khỏi một mặt kinh nghi, nhưng không lo lắng.
Dù sao Định Uyên Trấn Hải Châu trên Huyền Hải là vô địch, cho dù loại bí thuật như Thổ Hành Phong Giới, cũng có thể dùng lực lượng cường tuyệt tuyệt đối oanh phá.
Trong mắt nó, rất nhanh lão Giao Long sẽ khống chế Huyền Hải chi lực trở về, oanh sát thiếu niên Ngũ Hành tông này, kẻ suýt nữa khiến mình thân tử đạo tiêu.
Và lúc này, Tiểu Giao Long nhìn thấy Trần Mạc Bạch trên mặt biển, đột nhiên quay đầu nhìn mình một cái.
Cái nhìn này khiến nó không khỏi sợ mất mật, suýt chút nữa ngã khỏi Long ỷ.
Tuy nhiên lập tức nó nhớ tới, mình đang ở trong đại bản doanh. Nơi này có lục giai đại trận thủ hộ, cho dù chính đạo Đông Châu làm đến nơi đến chốn, cũng không phá được.
Tiểu Giao Long vô cùng tức giận với sự khiếp đảm của mình, đang định dùng thần thức thân hình hư ảo trừng mắt trở lại, lại phát hiện Trần Mạc Bạch đã thu hồi Nhất Nguyên hóa thân. Hỗn Nguyên Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Lôi vốn còn đang làm bộ đánh nghi binh trên mặt biển, cũng trong nháy mắt cùng bóng tối tan thành mây khói.
Tiểu Giao Long vừa mới dùng thần thức ngưng tụ Thủy Nguyên chi lực bay ra Huyền Hải, nhìn thấy một mảnh mặt biển gió yên sóng lặng, mặt đầy hoang mang.
Người đâu?
Phụ vương đâu?
. . …