» Chương 994: Truyền thừa y bát
Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên - Cập nhật ngày May 19, 2025
Điêu Tiên Lan làm Ma Đạo cự phách, tự cho là đã phi thường lòng dạ độc ác. Nhưng ở giờ khắc này, nàng lại phát hiện chính mình giống như cũng không phải là như vậy Ma Đạo.
Đời này nàng gần ngàn năm tu hành, tung hoành Đông Châu Lục Vực, cộng lại sát hại sinh linh, đoán chừng cũng chỉ là mấy vạn. Mà trước mắt tại Đông Ngô này, vị kia Nhất Nguyên Đạo Tử phất phất tay chính là diệt sát Hoang Hải mấy triệu Yêu tộc. Trừ Yêu tộc ra, toàn bộ sinh linh trên đại địa Đông Ngô, trừ nhân loại ra, đều bị diệt tuyệt.
So sánh với hắn, Điêu Tiên Lan thậm chí cảm thấy bản thân còn có chút tâm địa Bồ Tát.
“Sư tôn, con đã tìm khắp cả, không có bóng dáng mấy vị đạo hữu Huyền Cơ tông…”
Lúc này, một đạo độn quang bay tới, chính là Ôn Bộ Nguyệt, hắn mặt bi thống nói với Điêu Tiên Lan.
Đại quân Yêu tộc Hoang Hải bị hai tòa đại trận của Ngũ Hành tông ngăn tại Đông Ngô. Điêu Tiên Lan mời Khuông Kế Nguyên của Huyền Cơ Ma Tông tới phá trận, nhưng Minh Tôn lại không thả người. Khuông Kế Nguyên chỉ có thể phái một vị Nguyên Anh trưởng lão khác trong tông đi qua.
Ngoài ra, còn có Thánh Tử, Thánh Nữ thế hệ này của Huyền Cơ Ma Tông. Lúc đầu, nàng nghĩ chiến trường Hóa Thần ở biên giới Đông Thổ Đông Lê tương đối nguy hiểm nên phái hai đệ tử của mình đến Đông Ngô này tránh gió. Nào ngờ lại đi thẳng một mạch không trở về.
“Ai, việc này ta tự mình giải thích với hắn vậy.”
Điêu Tiên Lan sau khi nghe, thở dài một tiếng nói.
Một Nguyên Anh trưởng lão, Thánh Tử, Thánh Nữ sắp Kết Anh của Huyền Cơ Ma Tông đều chết tại nơi này, cơ hồ là đứt mất tương lai rễ. Chuyện này không giải thích rõ ràng, tương lai Ngọc Kính Ma Tông và Huyền Cơ Ma Tông giữa chắc chắn là tử thù.
“Sư tôn, vậy trận chiến chính ma đại chiến trên chiến trường Đông Ngô này, chúng ta còn cần thôi động không…?”
Ôn Bộ Nguyệt sau khi nghe, có chút do dự hỏi.
“Đông Ngô cũng mất rồi, còn thôi động cái rắm. Ta trước mang theo các trưởng lão khác đi Huyền Hải bên kia cùng Công Dương Thanh hội họp. Ngươi lưu lại, mang theo đệ tử của mình tìm cách lẫn vào Đông Hoang, dò xét nhiều hành tung vị Nhất Nguyên Đạo Tử kia, có biến động gì lập tức báo cho ta.”
Điêu Tiên Lan giận dữ mắng một tiếng. Nàng lần này bắt đầu chính ma đại chiến, có thể nói là chí khí hùng tâm, muốn lợi dụng Yêu tộc Hoang Hải huyết tế toàn bộ tu tiên giới Đông Ngô, thi triển bí pháp tế tự Huyết Nguyệt Hóa Thần. Chỉ cần chiến tranh không ngừng, không ngừng chảy máu, trận tế tự nghi thức này cũng càng trọng thể.
Chờ đến cuối cùng lưỡng bại câu thương, nàng cũng có thể suất lĩnh Ma Đạo xuất thủ hái quả cuối cùng. Để bảo đảm điều này, nàng thậm chí mai phục không ít Huyết Thần hóa thân của mình tại mấy gia tộc lớn ở Đông Ngô. Ngoài tình báo, cũng trợ giúp kịp thời, muốn để chiến hỏa trên đại địa Đông Ngô mãi cháy rừng rực.
Ban đầu kế hoạch đang tiến hành theo dự đoán của nàng. Nào ngờ Trần Mạc Bạch ra tay ác độc vô tình, tiêu hao mấy năm sau, thấy đệ tử Ngũ Hành tông tổn thương không ít, trực tiếp liền nổ mấy trăm đầu linh mạch trên đại địa Đông Ngô, khiến mấy triệu Yêu tộc Hoang Hải tan biến.
Một trận nổ này, Đông Ngô không còn, Yêu tộc Hoang Hải cũng mất. Nghi thức tế tự của Điêu Tiên Lan cần linh mạch làm căn cơ, đây là mấu chốt nhất. Bây giờ linh mạch cũng bị tạc, tự nhiên cũng đứt đoạn.
Nếu là người khác làm chuyện này, Điêu Tiên Lan chắc chắn khí chạy lên não, nhất định phải nghiền xương người này thành tro mới được. Nhưng làm chuyện này lại là Trần Mạc Bạch.
Không hiểu sao, nhớ tới Nhất Nguyên Đạo Tử này, Điêu Tiên Lan liền trong lòng nhảy lên kịch liệt. Loại tâm tình này, nàng đã lâu lắm rồi không xuất hiện.
Là e ngại!
Lúc còn trẻ, nàng tại Ngọc Kính Ma Tông từng bước trèo lên trên, thường xuyên có loại tâm tình này. Đó là nỗi sợ hãi sinh tử không tự chủ khống chế. Mà sau khi Nguyên Anh viên mãn, nàng liền chưa từng có nữa.
Mà bây giờ, nàng lại cảm nhận được lần nữa.
Điêu Tiên Lan ban đầu có chút không dám tin, cảm thấy với tu vi của mình, chỉ cần không chính diện đụng phải Hóa Thần Chân Quân, gặp bất luận kẻ nào cũng đều thành thạo, cho dù đánh không lại cũng sẽ không nguy hiểm tính mạng. Chỉ là theo Tiểu Yêu Tôn bị chém, Bích Hải đại vương chết đi, mấy triệu Yêu tộc Hoang Hải chôn vùi trên đại địa Đông Ngô, nàng mới dần dần hiểu vì sao mình lại dâng lên loại tâm tình này.
May mắn có Vạn Tiên đảo giúp nàng chuyến lôi, bằng không nàng sớm mấy năm trước, đoán chừng đã chết tại Đông Ngô.
“Vâng, sư tôn. Nếu chính ma đại chiến ở Đông Ngô kết thúc, vậy bí pháp Hóa Thần trước đó người đáp ứng con…”
Ôn Bộ Nguyệt sau khi nghe, lập tức thuận lời Điêu Tiên Lan nói. Hắn làm nhiều chuyện như vậy, không phải vì công pháp chí cao của Ngọc Kính Ma Tông sao!
“Trước đó vi sư dù nói như vậy, nhưng trận chính ma đại chiến này dù sao không thắng lợi như ta dự đoán, vả lại ngươi dù sao tu vi còn chưa tới bước kia. Đợi đến lúc rồi nói sau…”
Điêu Tiên Lan lại không chút do dự, trực tiếp từ chối. Trong lúc nói chuyện, ánh mắt nàng nhìn về phía Ôn Bộ Nguyệt, người sau lập tức cúi đầu.
“Ngươi sẽ không phải trong lòng oán hận vi sư chứ?”
Nghe câu nói này của Điêu Tiên Lan, Ôn Bộ Nguyệt liên tục gật đầu, ngẩng đầu nặn ra một nụ cười gượng gạo.
“Sư tôn nói đúng, đệ tử bây giờ thật sự còn chưa cần đến bí pháp Hóa Thần.”
Điêu Tiên Lan dù biết hắn không thật lòng, nhưng trong Ma Đạo từ xưa đến nay không có thứ gọi là thật lòng. Nàng chỉ cần Ôn Bộ Nguyệt tên đệ tử này làm việc mà thôi.
“Nếu vi sư trên chiến trường Đông Di, hoàn thành Huyết Nguyệt Tế Tự, nhất định sẽ truyền thụ bí pháp Hóa Thần của tông môn cho ngươi.”
Điêu Tiên Lan cuối cùng theo lệ lại cho Ôn Bộ Nguyệt một tia hy vọng, sau đó hóa thành một đạo ánh trăng, rời khỏi nơi này.
Trở về động phủ Hoang Khư của mình, Ôn Bộ Nguyệt đã bình tĩnh lại cảm xúc mãnh liệt trong lòng. Bóp nát đầu một con yêu thú đang lắc lư gần đó, hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Qua nhiều năm như vậy, hắn cũng đã quen. Trong Ma Đạo, chỉ cần không phải lời thề đạo tâm, thì cơ bản không thể tin. Chỉ có điều toàn bộ tu vi của Ôn Bộ Nguyệt đều là công pháp của Ngọc Kính Ma Tông, chỉ có thể đi một con đường đến cùng. Nếu tương lai còn muốn Hóa Thần, vậy chỉ có thể dốc sức vì Điêu Tiên Lan.
Ôn Bộ Nguyệt biết một bí mật. Đó là tổ sư Ngọc Kính Ma Tông để tránh bí pháp thất truyền, sẽ cho mỗi đệ tử được truyền Hóa Thần pháp lập lời thề. Trước khi chết, phải đem tất cả truyền thừa của Ngọc Kính Ma Tông mình biết cáo tri đệ tử.
Mà bây giờ Đỗ Mộng Vân chết rồi, toàn bộ tương lai của Ngọc Kính Ma Tông, chỉ có một mình Ôn Bộ Nguyệt hắn là có thể gánh vác đại sự. Cho nên tương lai dù chờ đến Điêu Tiên Lan Hóa Thần hay nàng chết già, hắn đều có cơ hội.
Cũng chính vì vậy, Ôn Bộ Nguyệt mới có thể nhẫn nại mãi.
“Sư tôn, bên Đông Lê có Truyền Tin Phù tới.”
Đúng lúc này, đệ tử của Ôn Bộ Nguyệt là Tôn Bách Lý đi tới, đưa một đạo phù lục màu bạc trắng cho hắn.
“Lão thất phu, sao dám lừa ta như vậy!”
Ôn Bộ Nguyệt sau khi xem xong, giận tím mặt, toàn thân âm trầm khí cơ bộc phát, thổi bay cả nóc động phủ này.
Tôn Bách Lý sơ ý một chút, trực tiếp bay ngược ra ngoài, đâm vào vách núi đá xa xa. Cảm giác toàn thân xương cốt gãy không ít, kịch liệt ho ra máu.
« Rốt cuộc là tin tức gì, lại có thể khiến sư tôn thất thố như vậy? »
Trước khi ngất đi, trong đầu Tôn Bách Lý chỉ có một ý niệm. Ôn Bộ Nguyệt lòng dạ sâu thẳm hiếm thấy trên đời. Cho dù gặp chuyện động trời, bề ngoài vẫn phong khinh vân đạm. Hôm nay lại trực tiếp phá phòng.
Truyền Tin Phù là do một sư đệ của Ôn Bộ Nguyệt gửi tới. Hắn thu phục người này khi còn ở tổng bộ Ngọc Kính Ma Tông tại Đông Lê. Trên đó ghi chép một việc.
Hồn đăng của Đỗ Mộng Vân vẫn còn cháy.
Ôn Bộ Nguyệt cả đời làm việc cẩn thận, sau khi Đỗ Mộng Vân chết lại có chút buông lỏng. Coi như tương lai Ngọc Kính Ma Tông chỉ có hắn kế thừa, nên có không ít ý muốn quản lý tông môn thật tốt.
Chủ yếu là hắn từng bước nhìn Trần Mạc Bạch đưa Ngũ Hành tông, một tiểu phái ở Đông Hoang, phát triển thành Nguyên Anh đại phái xưng bá biên cương Đông Châu bây giờ. Hắn không hiểu cũng thích cảm giác trồng trọt phát triển thu hoạch này. Cảm thấy mình cũng có thể làm được.
Cho nên sau khi Đỗ Mộng Vân chết, hắn liền truyền tin về tổng bộ Đông Lê, bảo sư đệ này giao lưu với các trưởng lão còn lại trong tông, đặc biệt là những trưởng lão truyền công thần bí kia. Nói không chừng tương lai Điêu Tiên Lan Hóa Thần thất bại, còn cần biết Hóa Thần pháp từ miệng bọn họ.
Theo Ôn Bộ Nguyệt, những trưởng lão này đều sẽ nể mặt hắn. Dù sao Đỗ Mộng Vân chết rồi, tương lai chỉ có hắn mới đủ sức dẫn dắt Ngọc Kính Ma Tông duy trì địa vị hiện tại, thậm chí là mạnh hơn…