» Chương 982: Chém giết Tiểu Yêu Tôn

Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên - Cập nhật ngày May 18, 2025

Nó thật sự cảm nhận được điều đó. Khi chưa bái nhập Vạn Tiên đảo, nó yếu ớt và bất lực, run rẩy như cầy sấy trong vùng biển nhỏ bé.

Vào lúc này, Tiểu Yêu Tôn đột nhiên cảm giác đỉnh đầu nhẹ bẫng, Tử Thanh Song Kiếm bất ngờ bay trở về bầu trời, nhập vào Lưỡng Nghi Kiếm Sát Trận.

“Núi xanh còn đó lo gì thiếu củi đun!”

Trong đầu Tiểu Yêu Tôn lần đầu tiên lóe lên chữ chạy trốn. Toàn thân nó từ trên xuống dưới gợn nước lôi văn xen lẫn, dùng nhục thể cường đại trói chặt Định Hải Kiếm đang đâm vào trái tim, chuẩn bị mang theo thanh phi kiếm ngũ giai đỉnh tiêm này rời đi.

Nhưng còn chưa kịp quay người, một bóng ma khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu, bao phủ mọi ánh sáng.

Tiểu Yêu Tôn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Vạn Kiếm Pháp Thân của Trần Mạc Bạch không biết từ lúc nào đã hạ xuống phía trên Lưỡng Nghi Kiếm Sát Trận. Hai cánh tay khổng lồ của Pháp Thân vươn vào kiếm trận, nắm lấy Tử Thanh Song Kiếm.

Sau đó, trong khoảnh khắc, kiếm trận từng mang lại uy hiếp cường đại cho nó, lấy hai Âm Dương Nhãn làm trung tâm, bắt đầu nhanh chóng co lại.

Trần Mạc Bạch điều khiển Vạn Kiếm Pháp Thân tự mình ra tay, khống chế Tử Thanh Song Kiếm hút cạn toàn bộ lực lượng của kiếm trận.

Hắn muốn tập trung tất cả lực lượng, đưa Tiểu Yêu Tôn vào Hoàng Tuyền!

Thấy cảnh này, Tiểu Yêu Tôn biết đây là thời khắc sinh tử. Nó ngửa mặt lên trời gào to, giữa cặp sừng trên đỉnh đầu, lôi thủy hai loại thiên địa bản nguyên chi lực lại hóa thành hai viên nội đan hiển hiện. Sau đó, dưới tác dụng của thần thức cường đại, hai viên nội đan hòa làm một thể.

Một cột sáng u ám vô cùng thô to phóng thẳng lên trời, đối chọi với Tử Thanh Song Kiếm do Vạn Kiếm Pháp Thân nắm chặt chém xuống!

Kèm theo tiếng “xùy” vang vọng.

Nguyên Anh thứ hai nhắm đúng thời cơ, điều khiển Nguyên Dương Kiếm Sát ngũ giai chém vào cổ Tiểu Yêu Tôn, máu tươi tuôn trào.

Dưới những đòn liên tiếp của Trần Mạc Bạch, Hoang Lôi Chiến Giáp vốn hoàn mỹ không tì vết của Tiểu Yêu Tôn cuối cùng cũng xuất hiện sơ hở. Tuy nhiên, thể phách của Tiểu Yêu Tôn cũng đạt đến cấp độ ngũ giai. Tia kiếm óng ánh tuy cắt vào kẽ vảy giáp, chém vào nhục thể, nhưng lại bị kẹt lại ở xương cốt.

Nhưng dù như vậy, nó vẫn gây ra tổn thương cho Tiểu Yêu Tôn.

Trái tim bị đâm xuyên, cái cổ chỉ còn xương cốt nối liền. Cặp sừng rồng trên đỉnh đầu, dưới sự chém kích của Tử Thanh Song Kiếm, càng lúc càng đau nhói, dường như chỉ sau một khắc, cặp sừng rồng cường đại nhất của nó sẽ bị chém bay.

Tiểu Yêu Tôn rơi vào tình cảnh nguy hiểm và khốn đốn chưa từng có.

Vào lúc này, Trần Mạc Bạch đưa tay tế ra hai kiện pháp khí khác đang cầm trên tay.

Ngũ Cực Thiên Tâm Bội mang theo Thái Ất Ngũ Yên La, hóa thành một mảnh ngũ thải vân hà, bao vây Tiểu Yêu Tôn lại.

“Thái Ất La Thiên Trận, lên!”

Trần Mạc Bạch tự mình khống chế biến hóa cuối cùng của Thái Ất Ngũ Yên La. Hơn nữa, sau khi đánh vào Ngũ Cực Thiên Tâm Bội, có linh mạch ngũ giai và Ngũ Hành Thần Quang trợ giúp, trận pháp dễ dàng đột phá gông cùm xiềng xích, đạt đến cấp độ ngũ giai.

Chỉ thấy trên bầu trời, một khối vân quang ngũ sắc khổng lồ đột nhiên sáng lên. Bên trong, ánh hào quang rực rỡ hóa thành những làn sóng nước cuộn trào như mưa to gió lớn, trút xuống thân thể Tiểu Yêu Tôn.

Nếu là lúc bình thường, trận pháp ngũ giai này có thể vây khốn Tiểu Yêu Tôn, nhưng muốn gây tổn thương cho nó thì cần thời gian rất lâu.

Nhưng giờ đây, Tiểu Yêu Tôn đã bị trọng thương, trận Thái Ất La Thiên Trận ngũ giai này lập tức trở thành cọng cỏ cuối cùng đè bẹp con lạc đà.

Dưới sự trùng kích liên miên vô tận của hà quang ngũ thải, vảy giáp Hoang Lôi Chiến Giáp quanh thân Tiểu Yêu Tôn bắt đầu từng khối vỡ nát rơi xuống.

Không bao lâu nữa, nó sẽ trụi lủi toàn thân.

Nhưng đây vẫn chưa phải điều khó khăn nhất. Khi Hoang Lôi Chiến Giáp thưa thớt, Nguyên Dương Kiếm Sát vốn cần tìm đúng thời cơ mới có thể chém vào, lúc này lại rất dễ dàng chém ra những vết thương sâu đến xương cốt khắp nơi trên thân thể nó.

Theo vết thương tăng lên, Tiểu Yêu Tôn cảm giác được khí lực vốn vô cùng vô tận của mình cũng bắt đầu chậm rãi tiêu tán.

Trong tiếng “tạch tạch” vang lên, cặp sừng rồng trên đỉnh đầu lập tức bị Tử Thanh Song Kiếm chém cụt một tấc.

Sừng rồng là do nó dùng thời gian ngàn năm tế luyện, dung luyện vô số thiên tài địa bảo của Hoang Hải mà thành, vô cùng cứng rắn, chỉ xuất hiện vết kiếm trên bề mặt.

Nhưng Tiểu Yêu Tôn lại cảm giác được xương đầu nối liền với sừng rồng đã nứt ra.

« Không được, tiếp tục như thế ta sẽ chết ở đây. . . . . »

Sự khủng hoảng chưa từng có xông lên đầu. Lúc này, Tiểu Yêu Tôn cuối cùng không còn lo được đau lòng, cắn răng một cái, trực tiếp tách rời hai cây sừng rồng của mình, nhấc Tử Thanh Song Kiếm đang đâm trên đỉnh đầu ra. Sau đó, nó thiêu đốt tinh huyết trong cơ thể, thi triển Nhiên Huyết Độn Pháp.

Với hai lỗ máu trên trán, Tiểu Yêu Tôn hóa thành một luồng quang hoa huyết sắc cực nhanh, bay về phía sâu trong Hoang Hải.

Nhưng vô luận độn tốc của nó có nhanh đến đâu, nó vẫn thấy bốn phía chỉ toàn hà quang ngũ thải, dường như mãi mãi không cách nào rời khỏi tòa trận pháp ngũ giai đang bao vây mình.

Hiệu lực của Nhiên Huyết Độn Pháp cần thiêu đốt tinh huyết. Thời gian kéo dài càng lâu, tổn thương bản nguyên càng nhiều.

Tiểu Yêu Tôn thử biến đổi phương hướng vài lần, cảm giác mình đã thoát ra khỏi mấy vạn dặm, nhưng vẫn như cũ không cách nào thoát khỏi Thái Ất La Thiên Trận. Và lúc này, Vạn Kiếm Pháp Thân cũng đã ra tay trấn áp hai cây sừng rồng của nó xuống.

Mắt thấy Tử Thanh Song Kiếm lại được giương lên, chém về phía mình, Tiểu Yêu Tôn dừng lại. Nó quát chói tai một tiếng, liền bức viên nội đan Huyền Giao ngũ giai đã dung nhập vào giữa mi tâm ra ngoài.

Sau đó, nó phun ra một tia tinh huyết Yêu Tôn đã luyện hóa, rơi xuống viên nội đan Huyền Giao này!

“Nổ!”

Để đào thoát, nó lựa chọn trực tiếp dẫn bạo viên nội đan ngũ giai đã luyện thành pháp khí này!

Nương theo một tiếng “ầm ầm” nổ vang, Vân Hà Giới Thiên bao bọc Tiểu Yêu Tôn lập tức bị chống rộng ra gấp mấy trăm lần phạm vi.

Tựa như một quả bóng bay đầy nước nhiều màu, đột nhiên phồng lên rồi vỡ tung. Vô cùng vô tận sóng nước quang hoa từ khắp nơi bị nổ tung của trận pháp tuôn ra.

Trần Mạc Bạch, người có tâm thần tương liên với Thái Ất La Thiên Trận, cũng sắc mặt đột nhiên tái nhợt. Nếu không phải hắn thấy tình thế không ổn, trực tiếp tách rời sự đồng tham với hai kiện pháp khí, e rằng lần này tử phủ thức hải của hắn cũng sẽ vỡ tung.

Sau khi trận pháp bị phá, tinh khí thủy nguyên tinh thuần mênh mông bắt đầu trút xuống trên bầu trời, khiến Trần Mạc Bạch vô cùng thương tiếc.

Nếu số tinh khí này rơi vào tay Thanh Nữ, hoàn toàn có thể dùng để luyện chế đan dược Hóa Thần của Thủy Mẫu cung.

Nhưng lúc này, hắn cũng không lo được những điều này, bởi vì Tiểu Yêu Tôn đã thoát ra từ một lỗ hổng trong trận pháp Thái Ất La Thiên Trận.

Toàn thân nó huyết quang quanh quẩn, hiển nhiên là lại thi triển Nhiên Huyết Độn Pháp muốn chạy trốn!

Nhưng Trần Mạc Bạch giao thủ với nó đến trình độ này, khẳng định không thể để nó chạy thoát. Lập tức thi triển Hư Không Hành Tẩu, thuấn di ngăn ở trước mặt nó.

“Muốn chết!”

Lúc này Tiểu Yêu Tôn cũng không còn lựa chọn nào khác. Nhiên Huyết Độn Pháp tuy cực nhanh, nhưng sau khi thôi động chỉ có thể lựa chọn một phương hướng tiến lên, rất khó thay đổi. Vì vậy, nó chỉ có thể tế ra uy năng của viên Lôi Đình Châu ngũ giai khác của mình, cả người tựa như hóa thành một luồng lôi quang màu u lam, xông về phía Trần Mạc Bạch.

Sắc mặt nó dữ tợn, dự định đâm nát hoặc phá tan Trần Mạc Bạch rồi bỏ đi.

Nhưng đột nhiên, nó cảm thấy tim đau nhói.

Định Hải Kiếm bị nhục thể nó khóa lại, đột nhiên bộc phát ra luồng quang hoa u ám chưa từng có. Tựa như dòng nước sâu trong đáy biển hàng ức vạn năm không thấy ánh mặt trời đang lưu chuyển trên lưỡi kiếm, thanh u nhưng lại thâm thúy.

Một tiếng “xùy”…

Bảng Xếp Hạng

Chương 997:

Chương 997:

Chương 997: Bàng Hoàng sơn