» Chương 730: Thế tử xuất thủ
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 27, 2025
Chương 730: Thế tử xuất thủ
Một loạt sự kiện cùng biến hóa này, theo Hồng Trần Nữ rời đi, từ từ kết thúc. Đám người ngoài cửa hàng cũng đều lần lượt rời đi, mang theo những suy nghĩ khác nhau.
Chuyện xảy ra ngày hôm nay đã để lại trong đầu họ ấn tượng sâu sắc về thân ảnh Bạch Tiểu Thuần. Vô luận là xác suất luyện linh thành công kinh người kia, hay là tám trăm triệu Hồn Dược tiền đặt cược khủng khiếp kia, còn có thân ảnh trong đìu hiu lại không thiếu bá khí của Bạch Tiểu Thuần sau khi Hồng Trần Nữ đến, tất cả đều khiến mọi người chấn động không thôi.
Bọn họ biết, từ ngày này trở đi, cái tên Bạch Hạo… sẽ truyền khắp Khôi Hoàng thành, khiến người ta chú ý!
Rất nhanh, những chuyện xảy ra với Trần Hùng, Kỳ Lân Tử trong gia tộc Trần Thiên Công, tại cửa hàng này, cùng với trận đánh cược và kết cục cuối cùng, đã lan truyền khắp Khôi Hoàng thành, được vô số người biết đến. Đồng thời, nó cũng khiến Tiểu Lang Thần và những người khác, khi nghe xong, đều không hẹn mà cùng trợn mắt há mồm.
“Bạch Hạo này… Quá độc ác!”
“Tám trăm triệu Hồn Dược… Điều này cũng quá khoa trương!”
“Ta nghe nói còn không chỉ Hồn Dược, sinh cơ của Trần Hùng cơ hồ đều bị hút đi, giống như da bọc xương vậy…” Tiểu Lang Thần, Lý Thiên Thắng, Diệu Lâm Nhi và những người khác đều biến sắc. Mặc dù lúc trước bọn họ không quá xem trọng việc Trần Hùng có thể đuổi Bạch Hạo đi, thế nhưng vẫn ôm lòng chờ mong, dù sao nơi này là Khôi Hoàng thành, không phải Luyện Hồn Hồ.
Thế nhưng sự phát triển của sự kiện này lại khiến họ sinh ra sợ hãi, không rét mà run khi nghe ngóng. Giờ phút này nghĩ tới Trần Hùng thê thảm kia, họ không tự chủ được liền nghĩ đến sự hung tàn của Bạch Tiểu Thuần trong Luyện Hồn Hồ, đến nay nghĩ đến vẫn còn lòng còn sợ hãi.
Khuôn mặt dữ tợn, ánh mắt mang theo hung mang kia, còn có việc hút sinh cơ đối với bọn họ mà nói như ác mộng kia, tất cả những điều này đã khiến Tiểu Lang Thần và những người khác lập tức phân rõ giới hạn với Trần Hùng. Đồng thời, mặc dù nội tâm cay đắng, càng có uất ức, nhưng vẫn từ bỏ ý nghĩ muốn tìm Bạch Tiểu Thuần gây phiền phức.
“Đáng chết, thua bởi hắn ở Luyện Hồn Hồ thì cũng thôi đi, ở Khôi Hoàng thành này, chúng ta lại vẫn là như vậy!”
“Đều do Trần Hùng kia, không có bản lĩnh, hết lần này tới lần khác lại nhận việc này. Bạch Hạo này hung tàn vô cùng, đối phó hắn nhất định phải bàn bạc kỹ hơn, tuyệt không thể hành sự lỗ mãng a.”
Những quyền quý thiên kiêu lúc trước ở trong Luyện Hồn Hồ bị Bạch Tiểu Thuần trói lại này nghiến răng nghiến lợi, uể oải ảo não. Lúc này, chuyện này cũng đã lan truyền khắp Khôi Hoàng thành, trở thành tiêu điểm đàm luận của vô số người.
Dần dần, những chuyện Bạch Tiểu Thuần làm tại Bạch gia, tại Cự Quỷ thành cũng đều nhanh chóng bị đào lên, từ từ càng truyền càng xa, đến cuối cùng, cơ hồ không ai không biết.
Còn về phía Hồng Trần Nữ, nàng cũng thừa cơ hội này, mặc dù không đòi tám trăm triệu Hồn Dược kia, thế nhưng đã khiến vị Thiên Công của Trần gia phải trả một nhân tình vì chuyện này.
Thật sự là Bạch Tiểu Thuần nơi này không phải là Hồn tu bình thường, lai lịch cùng bối cảnh của hắn khiến những quyền quý này rất nhiều thủ đoạn không thể vận dụng, chỉ có thể tính toán trong phạm vi cho phép của quy tắc. Kể từ đó, cũng đúng như những gì Tiểu Lang Thần và những người khác phán đoán, cần phải bàn bạc kỹ hơn mới có thể.
Sau khi trải qua đại sự này, danh tiếng của cửa hàng luyện linh “Thiên Hạ Đệ Nhất” của Bạch Tiểu Thuần xem như triệt để vang dội tại Khôi Hoàng thành. Trong thời gian sau đó, mỗi ngày đều có lượng lớn Hồn tu từ các khu vực khác nhau của Khôi Hoàng thành chạy đến. Có người vì luyện linh, có người vì Hồn Dược, nhưng càng nhiều hơn, lại là muốn đến tận mắt xem xem, cái tên Bạch Hạo khí lớn oanh động bát phương này, rốt cuộc có phải có ba đầu sáu tay hay không.
Thế là, trong những ngày gần đây, khu 89 trở nên náo nhiệt. Liên đới theo đó, các cửa hàng khác xung quanh Bạch Tiểu Thuần cũng đều buôn bán tốt hơn so với trước đây. Còn về phần cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần thì càng như vậy. Bạch Tiểu Thuần thấy vậy cũng rất kích động, nhưng Hồn Bạch Hạo lại rất khẩn trương và cảnh giác.
“Sư tôn, cứ tiếp tục như thế chúng ta quá chiêu diêu, điều này không phù hợp với kế hoạch của chúng ta…” Hồn Bạch Hạo có chút phát sầu, thở dài hướng về phía Bạch Tiểu Thuần.
“Ai, vi sư cũng không muốn a, thế nhưng ngươi phải tập quen đi, bởi vì sư tôn của ngươi, hắn là một kẻ đi bất kỳ nơi nào, đều có thể quật khởi tại đó, lại là nhân vật kinh thiên động địa, thật sự là hắn quá ưu tú, ta cũng rất bất đắc dĩ a.” Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, bày ra vẻ mặt phát sầu, cảm khái.
Hồn Bạch Hạo thần sắc không thấy kinh ngạc, nhìn người sư tôn của mình một chút, hé miệng muốn nói cái gì, thế nhưng sau nửa ngày, chỉ có thể cười khổ lắc đầu, biết chuyện này hay là đừng tìm sư tôn thương lượng. Hắn yên lặng suy tư biện pháp hóa giải nguy cơ tiềm ẩn, một lát sau, Hồn Bạch Hạo như có điều suy nghĩ, âm thầm bố trí một phen.
Rất nhanh, trong vô số truyền thuyết này, liên quan đến bối cảnh của Bạch Tiểu Thuần đã bị người cố ý dẫn dắt, bàn luận một cách công khai. Trong đó, điểm trọng tâm được nhắc đến là sự coi trọng và thưởng thức của Cự Quỷ Vương đối với Bạch Hạo, cùng với tu vi và chiến lực của chính Bạch Tiểu Thuần. Kể từ đó, đã khiến cảm giác về Bạch Tiểu Thuần trở nên toàn diện hơn trong mắt mọi người.
Thấy mình đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, Bạch Tiểu Thuần trong sự phấn chấn, cũng thường xuyên đi ra khỏi cửa hàng, chắp tay sau lưng, hưởng thụ sự chú mục của người qua đường, diễu võ giương oai vài ngày. Sau đó, dần dần cảm thấy không có ý nghĩa, thế là trở lại phòng sau, tiếp tục suy nghĩ về phối phương Thập Thất Sắc Hỏa.
Còn về những chuyện tìm đến gây sự, cũng đã hoàn toàn biến mất sau sự kiện của Trần Hùng. Bây giờ không còn bất kỳ ai dám gây chuyện trong cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần. Họ đều biết Bạch Hạo kia không phải là một kẻ dễ bắt nạt, một khi bộc phát, ngay cả gia tộc Thiên Công cũng dám ra tay, huống chi là những người khác.
Những lời đồn đại bên ngoài ngày càng nhiều, thế nhưng cuộc sống của Bạch Tiểu Thuần đã từ từ trở lại bình yên. Hắn đắm chìm trong việc nghiên cứu phối phương Thập Thất Sắc Hỏa, khi thì thử luyện chế một chút, một khi không ổn liền lập tức dừng tay. Dù sao nơi này là khu náo nhiệt, Bạch Tiểu Thuần rất lo lắng cho mình như một cái không chú ý, xuất hiện Thiên Hỏa, lại hoặc là khói đen kia, sợ là cuộc sống tốt đẹp của mình nơi này, trong nháy mắt liền sẽ nghịch chuyển.
Dưới sự cảnh giác này của hắn, sau khi luyện hỏa thất bại, cũng không có xuất hiện biến cố lớn gì. Thậm chí trong quá trình hắn nghiên cứu 17 sắc, hắn phát hiện mình dường như kiểm soát Thập Lục Sắc Hỏa nhiều hơn một chút.
Đặc biệt là Hồn Bạch Hạo trong quá trình Bạch Tiểu Thuần luyện hỏa, đã đưa ra rất nhiều ý tưởng, càng dùng phương pháp suy diễn của mình, giúp Bạch Tiểu Thuần cải tiến phối phương Thập Lục Sắc Hỏa kia một phen. Bạch Tiểu Thuần mỗi lần đều có giải hoặc đồng thời, mặc dù đối với Thập Thất Sắc Hỏa vẫn đang tìm tòi, nhưng xác suất luyện chế Thập Lục Sắc Hỏa thành công, đã tăng lên không ít, đã đạt đến mức độ kinh người làm được ba lần thành công một lần.
Loại xác suất thành công này, nếu nói ra ngoài, nhất định sẽ khiến người ta khó có thể tin. Bất kỳ phối phương nào, đều rất khó làm đến để người ta có xác suất thành công như thế, trong này công lao của Bạch Hạo cực lớn.
“Sư tôn, bộ pháp suy diễn này của ta, là từ Thập Ngũ Sắc Hỏa bắt đầu, cho nên muốn cải tiến Thập Thất Sắc Hỏa, trước hết phải cải tiến Thập Lục Sắc Hỏa mới được.” Mấy ngày này, Hồn Bạch Hạo cũng rất mệt mỏi, vì giúp Bạch Tiểu Thuần luyện hỏa, hắn đã dốc hết suy nghĩ, đồng thời còn phải lúc nghỉ ngơi, suy nghĩ về việc cải tiến Thập Thất Sắc Hỏa và sáng tạo ra phối phương Thập Bát Sắc Hỏa.
Đặc biệt là ý tưởng của hắn, vô luận là dùng nhiều Thập Thất Sắc Hỏa hơn để diễn biến Thập Bát Sắc Hỏa, hay là loại tự mình sáng tạo, làm lửa lúc biển lửa trạng thái, gia tăng nhan sắc kia, từ đầu đến cuối không đi ngưng lửa, mà là chờ sau khi nó đến 18 sắc lại nắm chặt ngưng lửa, cũng khiến hắn hao phí tâm thần, cùng Bạch Tiểu Thuần cũng đã thương nghị nhiều lần.
Những chuyện này, nếu là Bạch Tiểu Thuần tự mình làm, sợ là hắn rất khó làm được, cho dù có thể hoàn thành, đoán chừng thời gian hao phí sẽ nhiều đến không thể tưởng tượng được.
Ngay lúc Bạch Tiểu Thuần đắm chìm trong việc luyện hỏa, những lời bàn tán về hắn ở bên ngoài cũng truyền ra như bão táp. Đồng thời, Tiểu Lang Thần và những người khác mặc dù lựa chọn bàn bạc kỹ hơn, nhưng vẫn có hai người, ánh mắt của họ mang theo sự âm lãnh, từ xa nhìn về phía vị trí cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần ở khu 89.
“Tiểu Lang Thần và những người khác đều là phế vật, chỉ là một cái Bạch Hạo, bọn họ cố kỵ quá nhiều, chân tay co cóng!” Trong khu vực thứ ba của Khôi Hoàng thành, tại một tòa lầu các cao chót vót, Chu Hoành, thế tử Cửu U thành, sắc mặt âm trầm đứng ở đó, ngóng nhìn phương xa.
Hắn vốn ở tại Cửu U thành, biết được Bạch Tiểu Thuần đi vào Khôi Hoàng thành sau, nuốt không trôi ngụm ác khí ở Luyện Hồn Hồ kia, lúc này mới chạy đến, thế nhưng vừa đến, liền nghe nói về sự thê thảm của Trần Hùng.
“Chu huynh nói rất đúng, Bạch Hạo này… Chẳng qua là ỷ vào Cự Quỷ Vương mà thôi. Cho dù bản thân hắn chiến lực không tầm thường, nhưng hắn dù sao chỉ là một người, vả lại không phải dòng dõi Cự Quỷ Vương, mà Chu Tử Mạch đối với hắn cũng rất là chán ghét, loại người này… Muốn đối phó, cũng không phải là khó khăn.” Bên cạnh Chu Hoành, đứng một người nam tử trung niên. Nam tử trung niên này tướng mạo tuấn lãng, quần áo xa hoa, nhìn tướng mạo, dường như có chỗ giống với Hứa San. Giờ phút này nghe vậy, mở miệng cười.
“Hứa huynh, ta nghe nói Hứa San đối với Bạch Hạo này, hình như có ý nghĩ không giống, rất có hảo cảm?” Chu Hoành quay đầu, nhìn về phía nam tử trung niên bên cạnh kia.
“Vị muội muội kia của ta không hiểu chuyện, về đến nhà thế mà cùng phụ vương ta nói không ít lời hay liên quan đến Bạch Hạo này, khiến cho phụ vương hỏa khí cũng đều tiêu tan không ít. Nàng không hiểu chuyện, nhưng ta làm huynh trưởng của nàng, việc Linh Lâm thành chúng ta lần này thua thiệt, há có thể chịu không? Cho nên lần này Chu huynh mời, ta liền quên đi tất cả sự tình, tới đây gặp nhau!” Nam tử trung niên này thản nhiên nói, chính là Hứa Bằng, thế tử Linh Lâm thành.
“Không biết Chu huynh, có biện pháp gì đối phó Bạch Hạo này?” Ánh mắt Hứa Bằng lóe lên, chậm rãi mở miệng. Trên thực tế hắn cùng Bạch Tiểu Thuần không có thù oán gì, thế nhưng vương vị Man Hoang, cũng không phải là truyền nam không truyền nữ. Mà dòng dõi Linh Lâm Vương nhiều, Man Hoang đều biết, cho nên ở trong Linh Lâm thành, trong số đông đảo đệ đệ muội muội của hắn, người đe dọa hắn nhất, chính là Hứa San.
Hắn càng thăm dò được tâm tư của Hứa San đối với Bạch Tiểu Thuần, cho nên mới nhận lời mời của Chu Hoành đến. Bất quá hắn cũng không có ý định đối đầu trực tiếp với Bạch Tiểu Thuần, và phát sinh mâu thuẫn trực tiếp, mà là dự định thuận nước đẩy thuyền, mượn thế mà làm. Đương nhiên nếu kế hoạch của Chu Hoành mạo hiểm, hắn cũng sẽ không chút chậm trễ cự tuyệt.
Một thế giới phép thuật đầy huyền bí, một vùng đất chứa đầy bí ẩn. Những chủng tộc mang sức mạnh vượt trội hơn cả con người, ví như Elf, Troll, Orc, Goblin, Vampire, Ma Sói, Gitan… dần lộ diện. Lại đột nhiên xuất hiện một ông chú bán hủ tiếu dạo, bán hủ tiếu cho cả thế giới.