» Chương 712: A? Vội vã như vậy. . .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 27, 2025
Chương 712: A? Vội vã như vậy. . .
“A?” Bạch Tiểu Thuần hơi trợn tròn mắt. Hắn thực sự không nghĩ tới, sau khi hắn điên cuồng bộc phát, Cự Quỷ Vương lại nói ra câu nói như vậy.
“Cái kia… Ngươi… Con gái của ngươi? Gả cho ta?” Bạch Tiểu Thuần cảm thấy đầu có chút chóng mặt. Hắn sớm nghe nói về con gái của Cự Quỷ Vương, dường như rất thần bí, không ở Cự Quỷ thành mà từ nhỏ đã đến Khôi Hoàng thành.
“Cứ như vậy, về sau chúng ta chính là người một nhà.” Cự Quỷ Vương mắt sáng lên, đánh giá Bạch Tiểu Thuần vài lần. Hắn càng ngày càng cảm thấy chủ ý này không tồi, đặc biệt là Bạch Tiểu Thuần, theo hắn thấy, gốc gác rõ ràng, lai lịch rõ ràng rành mạch, lại vô cùng ưu tú, quan trọng nhất là rất hợp ý mình.
Con rể như vậy, theo hắn thấy, ngoài tu vi yếu một chút, còn lại coi như hợp cách. Nhưng tu vi yếu cũng là chuyện tốt, có thể bị con gái mình áp chế gắt gao.
“Lại Bạch Hạo này tiềm lực phi phàm. Ngày đó một giọt hồn huyết, lại còn kích phát ra Bán Thần một kích, có thể thấy nội tình thâm hậu…” Cự Quỷ Vương nghĩ đến đây, mạch suy nghĩ cũng linh hoạt hơn.
“Cái kia… Vương gia, việc này không thể qua loa a.” Bạch Tiểu Thuần có chút khẩn trương. Hắn nhìn gương mặt Cự Quỷ Vương, trong đầu đem gương mặt này trẻ hơn một chút, lại đổi thành nữ tính, hắn liền da đầu sắp vỡ, cảm thấy dáng vẻ này thực sự quá khó nhìn.
“Thế nào, ngươi không hài lòng? Hừ… Ngươi không cần so sánh. Nữ nhi của bản vương Chu Tử Mạch, bộ dạng viễn siêu Trần Mạn Dao, tài tình cũng không Trần Mạn Dao có thể sánh, ngươi thấy sẽ biết. Cho dù lão phu có ý gả nàng cho ngươi, nhưng nàng còn chưa chắc đã đồng ý.” Cự Quỷ Vương trừng mắt, bất mãn phất tay nói tiếp.
“Mau chóng thả Trần Mạn Dao. Chuyện này, quyết định như vậy đi!”
Bạch Tiểu Thuần nội tâm kêu khổ, trơ mắt nhìn Cự Quỷ Vương. Lúc này thực sự không có chủ ý. Đối phương đã gả con gái cho mình, nếu còn không thả, sợ là Cự Quỷ Vương sẽ liên tưởng đến chuyện khác. Bạch Tiểu Thuần trong xoắn xuýt thở dài một tiếng, thầm nghĩ chỉ có thể đánh cược một lần, hy vọng Trần Mạn Dao không nhận ra mình, hoặc là nể tình đã từng, sẽ không bán đứng mình.
Nghĩ đến đây, Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng một cái, từ trong túi trữ vật, lấy Trần Mạn Dao hôn mê ra, đặt ở một bên.
Cự Quỷ Vương lập tức mắt nhìn qua. Vẻ đẹp của Trần Mạn Dao, trước đây hắn nghe nói qua, lúc này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy. Giờ phút này thần sắc cổ quái, dường như càng hiểu Bạch Tiểu Thuần vì sao kiên trì không thả.
“Cũng đích thực là mỹ nhân.” Cự Quỷ Vương vội ho một tiếng, lại trừng Bạch Tiểu Thuần một cái, lúc này mới hất tay áo, đem Trần Mạn Dao hôn mê lấy đi, dặn dò một phen.
“Việc này cứ như vậy. Ngươi ngày mai dùng truyền tống trận đi Khôi Hoàng thành, đến Cự Quỷ quân đoàn tìm con gái ta. Nàng là Đại thống lĩnh Cự Quỷ quân đoàn. Ngươi đi trước phụ tá. Chuyện tình cảm, chính các ngươi từ từ bồi dưỡng.”
“A? Vội như vậy. Cái kia… Ta…” Bạch Tiểu Thuần thực sự không hứng thú với Chu Tử Mạch kia, vẻ mặt đau khổ muốn cự tuyệt. Nhưng chuyện này, Cự Quỷ Vương không cho Bạch Tiểu Thuần cơ hội mở miệng, trực tiếp hạ xuống vương lệnh!
“Mạch Nhi nơi đó đoạn thời gian trước đã đề xuất, để lão phu an bài một số người qua phụ trợ. Bây giờ xem ra, ngươi là người lựa chọn tốt nhất. Quyết định như vậy đi. Ngày mai, nhất định phải ra khỏi thành!”
“Ngoài ra liên quan đến thân phận Mạch Nhi nơi đó, con gái ta mạnh hơn, không muốn lấy cờ hiệu của ta làm việc, cho nên người phía dưới không biết nhiều. Về phần những quyền quý kia, thì ngầm hiểu nhau. Ngươi cũng nhớ không cần phức tạp!” Cự Quỷ Vương nói xong, xoay người loáng cái, biến mất trong mật thất.
Mắt thấy Cự Quỷ Vương đi, Bạch Tiểu Thuần sầu mi khổ kiểm. Đối với Đại thống lĩnh Chu Tử Mạch xa lạ kia, hắn không muốn cưới, suy nghĩ mình còn Vạn phu trưởng đâu, Đại thống lĩnh tính toán cái chim…
Về phần Cự Quỷ quân đoàn, Bạch Tiểu Thuần loáng thoáng nhớ lúc ban đầu ở Trường thành, dường như bắt được một tên Hồn tu làm việc cho Cự Quỷ Vương. Nhưng người này năm đó nói là thủ hạ của Hầu gia nào đó dưới trướng Cự Quỷ Vương. Mặc dù như vậy, nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn còn chút chần chờ. Nhưng suy nghĩ, hẳn là sẽ không trùng hợp như vậy… Dù sao Cự Quỷ thành có phản loạn, rất có thể, người năm đó bị hắn bắt được kia, là do Hầu gia nào đó chỉ đạo việc tư.
Còn có Khôi Hoàng thành kia hắn cũng thực sự không muốn đi. Nơi đó đối với hắn mà nói, rất nguy hiểm. Đặc biệt là Trần Mạn Dao có nhận ra thân phận bản thân hay không, càng là hai chuyện. Cái này nếu đi Khôi Hoàng thành, một khi không ổn, đó chính là tự chui đầu vào lưới.
Còn nữa… Trước hắn trói lại hơn phân nửa dòng dõi quyền quý trong Khôi Hoàng thành. Giờ phút này đi vào, như dê vào miệng cọp…
Nhưng không đi cũng không được. Thái độ Cự Quỷ Vương kiên quyết. Chính mình trước đó đã bộc phát một lần. Nếu lại mâu thuẫn… Sợ là thật sẽ quan hệ xấu với Cự Quỷ Vương, đến lúc đó dần dần lạnh nhạt, mình trong Cự Quỷ thành này cũng mất đi ưu thế.
“Đây coi là chuyện gì a.” Bạch Tiểu Thuần vò đầu một hồi. Giờ phút này trong túi trữ vật, Bạch Hạo lẳng lặng phiêu ra, nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong thần sắc mang theo ý nhìn mà than thở. Vừa rồi Cự Quỷ Vương tại, hắn không dám lộ ra mảy may khí tức, nhưng lại nghe rõ rõ ràng ràng hai người đối thoại, đối với sự dũng mãnh của sư phụ mình, lần nữa cảm khái.
Hắn không biết Bạch Tiểu Thuần có mặt nạ, mình chỉ cần ở bên cạnh hắn, sẽ rất khó bị người phát giác.
“Sư phụ, liên quan đến con gái Cự Quỷ Vương, đệ tử đã từng cũng đã được nghe nói một chút. Nàng này rất thần bí, dường như trước kia đã một mình rời đi Cự Quỷ thành, ở bên ngoài tu hành…” Bạch Hạo thấp giọng nói, đem những gì mình biết, đều nói cho Bạch Tiểu Thuần.
Nhưng hắn biết được, vẫn rất ít. Bạch Tiểu Thuần thở dài, càng nghĩ về sau, bây giờ không có cách nào, thế là vội vàng rời khỏi mật thất, ra ngoài bắt đầu tìm hiểu.
Một mặt tìm hiểu Khôi Hoàng thành, một mặt tìm hiểu con gái Cự Quỷ Vương. Cho đến đêm khuya, Bạch Tiểu Thuần trở về, hắn vẻ mặt đau khổ, hung hăng cắn răng.
“Khôi Hoàng thành, thật đáng sợ, ta tuyệt đối không đi! Cùng lắm thì đi ra ngoài trước tránh né một đoạn thời gian…”
Một đêm trôi qua, hoàng hôn ngày thứ hai, Bạch Tiểu Thuần thực sự chậm chạp không nổi nữa, lại không dám dùng truyền tống trận, dứt khoát tùy tiện tìm cái cớ tìm Cự Quỷ Vương muốn tới Quỷ Vương Chu. Theo kế hoạch của hắn, là công khai đồng ý, âm thầm cao chạy xa bay ra ngoài, tránh né một chút thời gian trở lại, nói không chừng Cự Quỷ Vương cũng đã biết quyết tâm của mình.
Về phần Quỷ Vương Chu, trước đây hắn đã thèm, biết đây là bảo bối tốt, vừa vặn mượn cơ hội này, vớt đi một chiếc.
Nhưng Cự Quỷ Vương hiển nhiên nghĩ đến điểm này, sau khi cười như không cười cho Bạch Tiểu Thuần Quỷ Vương Chu, lại gọi Vô Thường Công, để hắn trợ giúp thôi phát, tự mình hộ tống Bạch Tiểu Thuần đi Khôi Hoàng thành.
Vô Thường Công cũng đành chịu, cảm thấy Bạch Tiểu Thuần này có truyền tống trận không dùng, lại muốn thông qua Quỷ Vương Chu. Nhưng Vương gia đã lên tiếng, hắn chỉ có thể nghe lệnh, thế là thôi phát Quỷ Vương Chu, mang theo Bạch Tiểu Thuần đã trợn tròn mắt, hóa thành một đạo cầu vồng, rời khỏi Cự Quỷ thành.
Đứng trên Quỷ Vương Chu, Bạch Tiểu Thuần khóc không ra nước mắt. Một bên Vô Thường Công mặt đen lại, trên đường đi không để ý Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần cũng không tâm tình phản ứng hắn.
Giờ phút này hắn đã sớm đáy lòng kêu khổ không ngừng, kế hoạch bị Cự Quỷ Vương nhìn thấu, lúc này bày trước mặt hắn, chỉ có đi Khôi Hoàng thành.
“Lấy tu vi Thiên Nhân của Vô Thường Công, thôi phát Quỷ Vương Chu này, dự tính khoảng ba tháng, là có thể đến Khôi Hoàng thành.” Bạch Tiểu Thuần vẻ mặt cầu xin, cúi đầu nhìn ngọc giản trong tay. Trên ngọc giản này có địa đồ. Cự Quỷ thành khoảng cách Khôi Hoàng thành, coi như hơi gần. Về phần Cửu U thành, sợ là cần Vô Thường Công ít nhất một năm không gián đoạn thôi phát Quỷ Vương Chu mới có thể.
Nếu đổi Bạch Tiểu Thuần thôi phát, thời gian này sẽ càng thêm dài dằng dặc, lại đoạn đường này nguy hiểm, càng là không phải Thiên Nhân khó đi.
Lúc này chỉ có thể nhận mệnh, Bạch Tiểu Thuần xoa mi tâm, não hải hiện lên tin tức liên quan đến Khôi Hoàng thành mà hắn dò hỏi hôm qua.
Toàn bộ Khôi Hoàng triều, từ trên xuống dưới, Khôi Hoàng chủ vị, Đại thiên sư siêu nhiên, sau đó thì là Tứ Đại Thiên Vương, thập đại Thiên Công cùng 108 Thiên Hầu!
Trong đó mỗi vị Thiên Vương, nội thành đều có mười vị Thiên Hầu. Về phần Thiên Công thì không có. Như Vô Thường Công bọn người, chỉ có thể coi là Địa Công, địa vị tuy siêu Thiên Hầu, nhưng lại kém Thiên Công không nhỏ.
Thập đại Thiên Công, đại biểu mười vị Thiên Nhân đại viên mãn mạnh nhất trong Man Hoang này. Mười người bọn họ, chính là nội tình của Khôi Hoàng thành. Về phần 68 Thiên Hầu, đồng dạng như vậy, cũng ở lại trong Khôi Hoàng thành.
Mà toàn bộ Khôi Hoàng thành, là thành trì lớn nhất trong Man Hoang, càng chia làm trên dưới. Trên Khôi Hoàng thành, tồn tại một tòa Thiên Không Thành, cũng chính là hoàng cung.
Hoàng cung tồn tại bốn phía Thiên Môn, trấn thủ tứ phương, bị con dân hạ thành tuyệt đối nhìn lên.
Từ sau khi Đại thiên sư mang Thiên Tử, Tứ Đại Thiên Vương tùy tiện không đến Khôi Hoàng thành. Nhưng dưới mệnh lệnh của Đại thiên sư, quân đoàn của bọn họ, lại nhất định phải đóng quân bốn phía Khôi Hoàng thành nghe lệnh.
Trong đó tại phía Tây Khôi Hoàng thành, chính là Cự Quỷ quân đoàn, mà thống lĩnh quân đoàn này, chính là con gái Cự Quỷ Vương nói tới, Chu Tử Mạch.
Liên quan đến Chu Tử Mạch, Bạch Tiểu Thuần trong Cự Quỷ thành không hỏi thăm được quá nhiều tin tức, chỉ biết nàng này dường như tính tình không hợp với Cự Quỷ Vương, rất sớm trước đó đã rời khỏi Cự Quỷ thành, ra ngoài một mình tu hành. Về phần nàng sau khi trở thành Đại thống lĩnh và quan hệ với Cự Quỷ Vương, cũng đích thực là rất nhiều tầng dưới chót không biết được.
“Chu Tử Mạch này rõ ràng tính cách phản nghịch, hừ hừ, loại hoàng mao nha đầu này, lại làm sao hiểu lĩnh quân. Ta đường đường Vạn phu trưởng, lần này liền đi thay nàng lĩnh quân tốt.” Bạch Tiểu Thuần thở dài, rất là buồn rầu bất đắc dĩ.
Về phần nhiều tin tức hơn, Bạch Tiểu Thuần thời gian quá ít, cũng không tìm hiểu được. Trước mắt Vô Thường Công tuy biết chút ít, nhưng lại rất bất mãn với chuyến xuất hành này của Bạch Tiểu Thuần lại bắt hắn làm khổ lực, mặc cho Bạch Tiểu Thuần hỏi thế nào, hắn đều nhắm mắt không nói, chỉ thôi phát Quỷ Vương Chu gia tốc phi nhanh.