» Q.1 – Chương 2420: Xông vào Phật Sơn

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 16, 2025

Lâm Phong sau khi giảng bài, lại để lại cho sư tôn rất nhiều công pháp, thần thông cùng với binh khí cấp bậc rất cao, thậm chí có cả Thánh Vương Binh mà Lâm Phong đã săn giết Thánh Vương để đoạt được.

“Tiểu Phong, con ở Thiên Đài thì không sao, chứ nếu con không ở đây mà những thứ này truyền ra ngoài thì e rằng sẽ gây họa lớn cho Thiên Đài. Ngay cả ngày hôm đó con công khai tặng Thánh Vương Binh cho Lang Yên, ta cũng thầm toát mồ hôi. Chuyện này đối với Lang Yên thật sự là tốt sao?” Mộc Trần nhìn Lâm Phong với ánh mắt cơ trí, nói.

“Sư tôn, con nói con cũng hiểu, cũng lo lắng rồi. Cho nên con tặng cho Lang Yên là một kiện phòng ngự Thánh Vương Binh, chứ không phải công kích. Hắn chỉ cần mặc trên người thì có thể phát huy tác dụng phòng ngự, cường giả bình thường không động đến hắn được. Mặt khác, ở Thiên Đài, dù con ra ngoài lịch lãm, vẫn sẽ để lại chín vị Yêu Thánh tiểu thành trấn thủ, trở thành người bảo vệ Thiên Đài. Tin rằng chỉ cần không xảy ra đại náo động thì có thể bảo Thiên Đài ngàn năm bình yên. Đại thành Thánh Vương cũng không đến mức đến hạ giới Thiên Đài xưng vương xưng bá.”

“Chín vị Yêu Thánh trấn thủ!” Mộc Trần và Vũ Hoàng thần sắc ngưng lại: “Nếu đúng là như vậy thì quả thật không ai có thể động đến Thiên Đài của ta, trừ phi Thần Điện thượng giới ra tay.”

“Trong Chư Thần Điện, ta cùng Hỏa Diễm Thần Điện thù hận sâu nhất, hơn nữa ta còn giữ một hậu nhân của Hỏa Diễm Thần Điện. Bởi vậy bọn họ có thể nói là không từ thủ đoạn để đối phó ta. Còn các Thần Điện khác, trong thời gian ngắn chưa đến mức không có phẩm cách như vậy. Nếu về sau ta cùng các Thần Điện khác quan hệ chuyển biến xấu, ta sẽ lập tức đến Thiên Đài xử lý việc này để tránh nguy cơ xảy ra.”

“Con đã chu toàn như vậy thì thật sự không lo.” Mộc Trần cười gật đầu: “Chỉ sợ chưa đến trăm năm, Thiên Đài của ta có thể cường thịnh đến một cảnh giới.”

“Lão sư, người có tin tức của các sư huynh không?” Lâm Phong hỏi một tiếng.

Chỉ thấy Mộc Trần cùng Vũ Hoàng thần sắc buồn bã. Lâm Phong thấy sắc mặt của họ thì mở miệng hỏi: “Lão sư, hai người vẫn luôn có tâm sự. Rốt cuộc là chuyện gì giấu con? Bây giờ có thể nói rồi.”

“Tiểu Phong, Si Nhi hắn… Ai!” Mộc Trần thở dài một tiếng khiến Lâm Phong thần sắc cứng đờ: “Nhị sư huynh hắn thế nào?”

“Thánh Thành Trung Châu có một tòa Phật Sơn, muốn độ thủy mới đi đến, phải leo chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín bậc thang mới có thể cầu Phật vấn đạo. Truyền thuyết này chắc con biết rồi?”

“Ân.” Lâm Phong gật đầu. Từng có lần đầu tiên hắn đến Thánh Thành Trung Châu, chợt nghe đại côn trùng có hại cùng Đạm Thai nói về tòa Phật Sơn này. Nghe nói, người leo lên Phật Sơn mất thời gian ngắn nhất cũng mất trọn ba năm. Truyền thuyết, không ai có thể lăng không hư độ trực tiếp bước lên Phật Sơn. Nếu cố tình làm vậy sẽ là xúc phạm Phật uy nghiêm, hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Lại có truyền thuyết, trên Phật Sơn có tuyệt thế đại Phật, nhưng những người đã leo lên Phật Sơn, rất nhiều lại trở thành tuyệt thế đại ma đầu.

Mà nhị sư huynh Thiên Si, từng nhiều lần thử leo lên Phật Sơn, nhưng liên tiếp thất bại.

“Si Nhi hắn đã lên Phật Sơn, nhưng lại không thành Phật mà thành ma. Hắn từng trở về một lần, lễ bái ba vái, nói duyên phận thầy trò đã hết, từ nay về sau hoàn toàn không vướng bận.” Mộc Trần nói tới đây trong lòng đau xót. Đệ tử thân truyền của Thiên Đài cũng giống như con cháu của ông. Si Nhi Si Nhi, từ trước đến nay đều bình thản nghe lời, nhưng lại thành ma, đoạn tuyệt quan hệ thầy trò với ông. Làm sao lòng ông không đau.

“Xảy ra khi nào?” Lâm Phong hỏi.

“Trước khi Già Nam Thánh Triều quật khởi. Nghe đồn Già Nam Thánh Triều quật khởi có liên quan đến Phật Sơn.” Mộc Trần mở miệng nói.

“Nhị sư huynh hiện ở đâu?” Lâm Phong lại hỏi.

“Không biết, từ lần từ biệt đó, không có tin tức gì.”

Lâm Phong ánh mắt khẽ nheo lại, lập tức hắn nhìn ra xa phía ngoài. Đột nhiên một đạo thanh âm cuồn cuộn vang lên: “Thánh chủ Già Nam, mau đến Thiên Đài gặp ta.”

Tiếng gầm này như tia chớp xẹt qua bầu trời Thánh Thành Trung Châu. Trong thiên địa giống như có tiếng sấm giữa trời quang. Tiếng động trong hư không vang vọng trong màng tai vô số người.

“Thánh chủ Già Nam, mau đến Thiên Đài gặp ta…”

Tiếng vọng không ngừng. Lòng người rung động, vô cùng rung động. Rất nhiều người nhìn xa về hướng Thiên Đài, trong lòng run rẩy. Không nghi ngờ gì, chủ nhân của thanh âm này chắc hẳn là Lâm Phong. Chỉ có hắn mới có được khí phách như thế. Một tiếng nói truyền ra, muốn Thánh chủ Già Nam đến gặp hắn. Phong thái như thế, khiến vô số người cảm thán. Đây là thực lực. Duy ngã độc tôn. Thiên hạ không ai dám không nghe theo. Dù ngươi là Thánh chủ, là Thánh Nhân, ta bảo ngươi đến bái kiến thì ngươi cũng phải đến.

Quả nhiên, không lâu sau, từ hướng đi đến Thiên Đài của Già Nam Thánh Triều, một hàng thân ảnh ngự không, đi trước Thiên Đài. Rất nhanh, hàng lâm ngoài Thiên Đài.

“Ông!” Thân thể của họ còn chưa hạ xuống thì thấy một người lăng không hư độ, trực tiếp dừng lại trên bầu trời của họ, thần sắc lạnh lùng, nói: “Già Nam Thánh Triều cùng Phật Sơn có quan hệ thế nào?”

Những người đó ngẩng đầu nhìn Lâm Phong cường thế trong hư không, thần sắc khẽ ngưng lại. Dù là vị Thánh Nhân dẫn đầu cũng thầm run sợ. Bọn họ còn nhớ Lâm Phong tại thịnh điển đã trực tiếp tru sát Thiên Võ Thánh Nhân. Gã này, bọn họ không thể trêu vào.

“Già Nam Thánh Triều đời trước là Già Nam Phật tộc. Sau đó có đệ tử của Già Nam Phật tộc bước lên Phật Sơn, đạt được Phật Tổ chân kinh trở về, khổ luyện tu hành, khiến cho dần dần mạnh mẽ, đến hôm nay có quy mô hiện tại.” Một người ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Phong, mở miệng nói.

“Muốn chết!” Lâm Phong quát lạnh một tiếng. Trong khoảnh khắc bên người người đó xảy ra biến cố. Phốc xuy một tiếng vang lên, hư không trực tiếp bị xé rách, huyết quang hiện ra. Người đó trực tiếp thân tử, làm những người bên cạnh đều run lên, sắc mặt tái nhợt.

“Nếu ta còn nghe được lời dối trá, giết không tha.” Lâm Phong thần sắc lạnh lẽo, ánh mắt tập trung vị Thánh Cảnh nhân vật kia, nói: “Nói.”

Vị Thánh Nhân kia thần sắc dần dần bình tĩnh, nhìn về phía Lâm Phong, lập tức mở miệng nói: “Là ta, ta là Phật Sơn võ tu, xuống núi Phật Sơn, đến Già Nam Phật tộc, ban cho Già Nam Phật tộc rất nhiều phương pháp tu hành, đổi tên Già Nam Thánh Triều.”

“Ngươi là Phật tu, không phải Ma tu?” Lâm Phong lạnh lùng hỏi.

Người đó thần sắc bị kiềm hãm, nhìn chằm chằm Lâm Phong, mở miệng nói: “Là Phật cũng là Ma.”

“Đi, dẫn ta đến Phật Sơn.” Lâm Phong thanh âm lạnh lẽo. Người đó cũng mở miệng nói: “Qua sông leo lên bậc thang mà đi?”

“Ngự không trực tiếp bước vào trên Phật Sơn.” Lâm Phong đáp lại.

“Ngươi không tôn đại Phật.” Người đó cười lạnh.

“Tu Phật cũng tu thành Ma, còn muốn người tôn trọng? Huống hồ, Phật Ma đều là võ tu. Ta nếu chí cường, chính là chúng sinh chi Phật. Phật tính cái gì?” Thanh âm của Lâm Phong bá đạo. Cuộc đối thoại của hai người bị rất nhiều người nghe được, trong lòng chấn động. Cái gì gọi là Phật, cái gì gọi là Ma? Ta nếu chí cường, chính là chúng sinh chi Phật, được chúng sinh ngưỡng mộ.

“Nếu như thế, ngươi ta leo lên Phật Sơn.” Thân thể người đó lăng không, đi về hướng Phật Sơn của Thánh Thành Trung Châu. Lâm Phong lạnh lùng liếc nhìn những người Già Nam, lập tức thân thể hóa thành lưu quang, đi theo.

Nghe đồn, muốn cầu Phật vấn đạo, nhất định phải độ thủy mà đi, rồi lại leo mười vạn bậc thang lên. Đó là cầu Phật. Phàm dám trực tiếp hư không đạp lâm Phật Sơn, đều bị tuyệt thế cổ Phật trấn áp đánh chết. Nhưng mà, Lâm Phong, hắn lại tính toán lăng không hư độ mà đi. Tu vi của hắn chí cường, có thể tru sát tiểu thành Thánh Vương. Vị tuyệt thế cổ Phật trong truyền thuyết kia, có thể tru sát hắn Lâm Phong sao?

Lâm Phong, liệu có thể phá vỡ truyền thuyết?

Rất nhiều người ở Thánh Thành Trung Châu, trong lòng lại lần nữa chấn động lớn. Thân hình lóe lên, đi về hướng Phật Sơn. Lâm Phong, liệu có thể bước lên được không?

Phật Sơn, xung quanh là dòng nước. Người cầu Phật, hư thuyền mà đi. Nhưng giờ phút này, đã có hai đạo thân ảnh ngự không. Chỉ thấy Thánh chủ Già Nam dừng lại trên hư không, đối với Lâm Phong nói: “Con đường phía trước, ta phải dừng chân. Ngươi nếu có thể vượt qua, bên ta có thể đuổi kịp.”

“Ta ngược lại muốn xem, truyền thuyết ở Thánh Thành Trung Châu từ trước đến nay không ai dám lay động, rốt cuộc là ai đang giả thần giả quỷ.” Lâm Phong vung tay áo, bước chậm mà đi. Hắn cũng không tin cái gì Phật Ma, chỉ tin thực lực. Phật không có thực lực, ai tin Phật? Trên Phật Sơn này, chắc chắn có đại năng nhân vật. Nếu không đụng chạm đến hắn, hắn cũng không quản. Nhưng nhị sư huynh rơi vào trong đó, nhập ma đạo thì cũng thôi. Phật tu ma tu, hắn không bận tâm. Nhưng không nhận Sư tôn, hắn lại phải hỏi rõ.

Đột nhiên, một luồng uy lực ngập trời tràn xuống, bao phủ lên người Lâm Phong. Lâm Phong thần sắc khẽ ngưng lại. Quả nhiên, là Thánh Uy. Chẳng trách đỉnh Phật Sơn, không ai có thể lăng không bước vào.

Nhưng hôm nay, hắn liền muốn phá vỡ truyền thuyết này.

“Ông!” Lâm Phong bước chậm mà đi, bước vào bên trong. Một luồng uy áp càng mạnh từ trên trời giáng xuống. Lập tức trên vòm trời ánh vàng quang hoa, phạm âm cuồn cuộn. Nơi đây, có một tôn tuyệt thế kim thân cổ Phật hiện ra. Vạn nghìn phạm âm phun ra, ánh sáng chín tầng trời, chiếu sáng hư không. Phật đạo hừng hực. Vô số người ngửa mặt lên trời kinh hãi than. Quả nhiên, có tuyệt thế đại Phật trấn thủ. Nơi nghìn vạn năm qua không ai dám xông vào, hôm nay, Lâm Phong đặt chân.

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Chương 761:

Chương 761:

Chương 761: Lãnh hội (7K )