» Chương 657:

Ta Có Một Thế Giới Tu Tiên - Cập nhật ngày May 15, 2025

Mà lại một không chú ý, còn có yêu thú Vân Mộng Trạch thông qua dòng nước tiến vào, cực lớn liên lụy sự chú ý của La Tuyết Nhi và Chu Vương Thần.
Bất quá đây đều là do thiếu kinh nghiệm, dù sao mở đường sông lớn như vậy, trong toàn bộ Đông Hoang, đây vẫn là lần đầu tiên.
La Tuyết Nhi dưới sự hiệp trợ của Chu Vương Thần, đã không ngừng bù đắp, trong lúc đó Trác Minh mấy người cũng đến hỗ trợ, căn cứ vấn đề thực tế phát hiện, cùng nhau nghiên cứu thảo luận tìm ra biện pháp giải quyết.
Mà so với Mạc Hà, Bạch Giang thuận lợi hơn nhiều, dù sao có Lạc Nghi Huyên vị Kết Đan ẩn tàng này, khi gặp phải vấn đề mà nhiều tu sĩ bình thường không giải quyết được, nàng có thể vụng trộm thi triển Thân Ngoại Hóa Thân, để Minh Bà Bà khống chế Nguyệt Hoa Nhận khai sơn tích đường.
Hơn nữa, vấn đề đất màu bị trôi được khắc phục rất tốt, nhờ có Trác Minh – Linh Thực Phu số một của Thần Mộc Tông, lại thêm Doãn Thanh Mai tu luyện Yết Miêu Trợ Trường thuật hỗ trợ, việc trồng cây cố đất được thực hiện rất hiệu quả.
Hiện tại, quy hoạch đường đi tưới tiêu của Bạch Giang đã hoàn thành một phần năm.
Đây là do giai đoạn đầu không có kinh nghiệm thực tiễn, tất cả đều đang mò mẫm tiến lên, bốn phần năm còn lại, Trác Minh có lòng tin có thể hoàn thành toàn bộ trong vòng sáu năm.
Mà khu vực cao nguyên Đông Hoang được Bạch Giang tưới tiêu, đã mọc đầy Thanh La Thảo xanh um tươi tốt ngang cao, một số nơi nhân giống linh dương, ly ngưu, v.v., sau khi có đủ cỏ làm thức ăn, cũng bắt đầu sinh sôi thành đàn dưới sự chăn thả của đệ tử bộ Linh Thú tông môn.
Những dê bò này tuy chỉ là linh thú nhất giai phổ thông nhất, nhưng toàn thân trên dưới đều có thể buôn bán, da thuộc có thể làm thành pháp bào, giày, v.v., loại thịt nguyên khí dồi dào càng là cùng linh mễ, bán xa tới 19 nước Đông Hoang, được thể tu ưa chuộng.
Năm ngoái một năm, Thần Mộc Tông chăn thả linh thú ở Nham quốc, mang về 100.000 linh thạch thu nhập.
Những điều này so với đại cục của tông môn chỉ là hạt cát trong sa mạc, không đáng nhắc tới, nhưng Trần Mạc Bạch lại thấy được tương lai rộng lớn.
Đợi đến khi Bạch Giang hoàn thành triệt để, tưới tiêu toàn bộ Nham quốc, ngành chăn nuôi gia súc này hình thành quy mô lớn hơn, ít nhất có thể tăng gấp 10 lần.
Mà toàn bộ cao nguyên Đông Hoang, không chỉ riêng Nham quốc.
Ngoài dê bò, quý giá hơn chính là những linh điền được tưới tiêu bằng nước tuyết trên núi.
Trác Minh làm ruộng là nghề cũ, nàng trong hai năm rưỡi ở Nham quốc, đã dẫn theo đệ tử Thần Mộc Tông và Trường Sinh Học Cung, khai hoang trọn vẹn vạn mẫu linh điền nhất giai.
Tất cả đều trồng Hỏa Linh Mễ dễ sống nhất, lại rất thích hợp với khí hậu cao nguyên và môi trường sinh trưởng.
Vạn mẫu Hỏa Linh Mễ này mỗi năm thu hoạch hai vụ, hàng năm có thể thu hoạch 3 triệu cân, nếu bán toàn bộ, chính là 300.000 linh thạch thu nhập.
Nếu khai hoang toàn bộ 30 triệu mẫu linh điền ở cao nguyên Đông Hoang, chỉ cần trồng Hỏa Linh Mễ này, Thần Mộc Tông hàng năm có thể thu hoạch cây trồng trị giá 900 triệu linh thạch.
Trong tông môn, có những tu sĩ có tầm nhìn xa như Nhạc Tổ Đào, đã nhìn thấy tiềm năng đáng sợ của cao nguyên Đông Hoang sau khi khai hoang toàn bộ trong báo cáo thu nhập linh mễ đầu tiên.
Cũng chính vì vậy, từ giữa năm ngoái, tu sĩ của ba điện mười hai bộ trong Cự Mộc Lĩnh, bắt đầu càng tích cực xác nhận nhiệm vụ khai phá cao nguyên Đông Hoang.
Đệ tử bộ Linh Thú đi chăn thả, đệ tử bộ Linh Mạch Linh Thực đi khai khẩn linh điền, trồng trọt linh mễ hoặc dược liệu, đệ tử bộ Khôi Lỗi đi chế tác sửa chữa khôi lỗi nông nghiệp, tu sĩ Đoán Thể đi vận chuyển cây trồng…
Cho dù không biết kỹ năng gì, chỉ biết pháp thuật, cũng có thể xác nhận nhiệm vụ, có thể đến linh điền dựng lều cỏ ở một bên tu luyện, vừa chăm sóc linh thực, tránh chim thú trên trời, sâu bệnh dưới đất phá hoại hoa màu.
Sở dĩ tích cực như vậy, là vì ngoài linh thạch tông môn ban cho, Trác Minh còn đưa ra chính sách trợ cấp Hỏa Linh Mễ hàng ngày cho mỗi đệ tử.
Số lượng dựa theo tu vi, Luyện Khí tiền kỳ mỗi ngày một cân, Luyện Khí trung kỳ mỗi ngày hai cân, Luyện Khí hậu kỳ mỗi ngày ba cân.
Năm ngoái khi Trần Mạc Bạch chờ đợi Hồi Dương Linh Thủy ở Tiên Môn, đệ tử Thần Mộc Tông, lần đầu tiên cảm nhận được hạnh phúc khi được ăn linh mễ no bụng!
Trước kia tuy tông môn mỗi tháng cũng cấp cho, nhưng bọn họ đều phải tiết kiệm mà ăn, thậm chí còn trộn thêm gạo phổ thông nấu cùng, đâu giống như bây giờ, chỉ cần đến Nham quốc, liền có thể ăn no bụng, ăn no tới mức chống đỡ.
Lúc đầu chỉ có Nham quốc bên này, nhưng đã gây ra sự kháng nghị mạnh mẽ của La Tuyết Nhi và Chu Vương Thần, vì sinh lực trong tông môn đều bị hấp dẫn sang Nham quốc, so sánh thì tiến độ Mạc Hà ở Tiêu quốc của họ nghiêm trọng lạc hậu.
Nếu là Lạc Nghi Huyên và Doãn Thanh Mai chủ trì, tự nhiên là bỏ qua, nhưng Trác Minh thiện tâm, lại lâu ngày nhận được sự ảnh hưởng của Trần Mạc Bạch, cho nên ngoài việc viện trợ một ít Hỏa Linh Mễ cho Tiêu quốc, còn chuyên môn đến Tiêu quốc chỉ dẫn khai khẩn linh điền, trồng trọt linh mễ.
Cho người con cá không bằng dạy người câu cá.
Nhưng cho dù như vậy, sức hấp dẫn của Tiểu Nam Sơn biển chữ vàng vẫn lớn hơn, đệ tử Thần Mộc Tông khi xác nhận nhiệm vụ vẫn thích lựa chọn Nham quốc hơn.
Trần Mạc Bạch sau khi biết điều này, cũng gật đầu tán thưởng hành vi của Trác Minh.
Bất kể là dùng linh mễ trợ cấp, hấp dẫn nhiều đệ tử Thần Mộc Tông hơn đến khai hoang cao nguyên Đông Hoang, tránh việc đại lượng linh mễ tràn vào thị trường khiến giá giảm mạnh, hay là hỗ trợ Tiêu quốc, đều là lựa chọn hắn sẽ làm.
Quả nhiên không hổ là truyền nhân y bát của hắn, có ba phần lòng dạ và khí độ của hắn.
Vốn còn nghĩ sau khi xuất quan, lại đến cao nguyên Đông Hoang chỉ dẫn một chút, lần này là hoàn toàn yên tâm.
Đệ tử ngày xưa dưới sự che chở của mình, hiện tại đã có thể đảm đương chức trách lớn.
Giải quyết xong việc tông môn, Trần Mạc Bạch lại đi dạo quanh Tiểu Nam Sơn.
Dù sao bây giờ không có Trác Minh chăm sóc, hắn đối với việc trồng Tiên Đào Thụ và các linh thực khác ở đây vẫn có chút không yên lòng.
Bất quá trên thực tế, hắn đã nghĩ quá nhiều.
Ba vị Trúc Cơ bộ Linh Thực, coi Tiểu Nam Sơn là việc quan trọng nhất để chăm sóc, tuy không có Linh Thực Phu kinh diễm như Trác Minh, nhưng số lượng bù đắp cho chất lượng.
Dưới sự chăm sóc ngày đêm không ngừng nghỉ của hơn mười vị đệ tử, tất cả linh thực đều sinh trưởng rất tốt.
Thậm chí gốc Ngộ Đạo Bạch Trà kia, vào cuối năm ngoái, đã thành công hấp thu xong tinh túy của linh thụ Lục Thiền, thăng cấp trở thành nhị giai thượng phẩm.
Tốc độ này nhanh hơn dự liệu của Trần Mạc Bạch nửa năm.
Chắc là do linh mạch Tiểu Nam Sơn thăng cấp trở thành tứ giai.
Khi Trần Mạc Bạch lợi dụng Không Cốc Chi Âm lắng nghe cây trà này, đại đệ tử Lưu Văn Bách nhận được tin tức hắn xuất quan, dẫn theo Tống Hoàng Đại đến…

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 2287: Giết vương thể

Chương 697: Ngũ Hành đồng tu

Q.1 – Chương 2286: Thánh Nhân cũng vậy mà thôi