» Q.1 – Chương 2050: Âm hồn bất tán

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 15, 2025

Bên trong Thánh Linh Hoàng Triều, Lâm Phong im lặng tu luyện, bỏ mặc mọi việc bên ngoài.

Trong thế giới võ hồn, Lâm Phong khoanh chân ngồi trên thanh liên, lực lượng pháp tắc không ngừng trơn bóng thân thể. Vạn pháp đồng hàng, khiến cho các hệ lực lượng pháp tắc của hắn có thể đồng thời vững bước đề thăng. Nếu không có Thiên Trạch Cổ Thụ cùng với thanh liên này, sự tăng trưởng pháp tắc của hắn tất nhiên khó có thể đồng bộ, hơn nữa sẽ sinh ra chênh lệch rất lớn.

Lúc này, Lâm Phong lâm vào trầm tư.

“Võ đạo giả từ Tôn nhập Hoàng, tất nắm trong tay ngàn lần đại thế lực. Sau khi nắm trong tay ngàn lần đại thế này, liền cảm giác bản thân có thể cùng thiên địa xung quanh hòa hợp nhất thể. Nhưng mà, chân chính thiên địa chi thế kỳ thực là vô cùng vô tận. Nhân vật Cổ Thánh, phất tay trong lúc đó, giẫm chân trong lúc đó, luồng thế đó giống như tự động hội tụ mà sinh, giống như gió lốc mời toàn bộ lực lượng thiên địa trở thành lực lượng của bản thân, tùy ý vung ra một đòn công kích cũng có được uy năng không thể tưởng tượng, mặc dù không dùng gì lực lượng, chỉ là tùy ý phất tay.” Lâm Phong thầm nói trong lòng, cảm ngộ cái loại cảm giác siêu nhiên đã lĩnh hội khi khống chế thân thể Thánh Nhân. Đó là sự siêu thoát khỏi giới hạn kiểm soát lực lượng của hắn. Hắn cảm nhận sâu sắc được cảm giác lực lượng đó cường đại và tuyệt vời đến mức nào.

Còn có lực lượng khống chế thần hồn của con người, hóa ra có thể đạt đến mức độ đó. Khi thần hồn hắn khống chế thân thể bản thân, tự nhiên là thuận buồm xuôi gió, không tồn tại gì không khỏe. Nhưng mà khi thần hồn hắn khống chế thân thể Thánh, Lâm Phong mới thật sự cảm nhận được tiềm năng trưởng thành đáng sợ của thần hồn con người. Không gian cần đề thăng của hắn quá lớn. Giữa hắn và Cổ Thánh, còn có một cái hào đáng sợ, đó là rãnh trời.

Điều khiến Lâm Phong có chút kinh hỉ là, hắn không ngờ đã dẫn động Thiên ma kiếp lần thứ ba ở cảnh giới Thượng Vị Hoàng. Áp chế tiềm lực của chính mình, vận dụng lực lượng cực hạn để khống chế thân thể Thánh, khiến hắn lần đầu tiên có cái loại cảm giác vô lực hư thoát. Nhưng mà khi dần dần khôi phục, hắn không ngờ đã trực tiếp dẫn phát lực lượng Thiên ma kiếp, ma công lại lần nữa tiến thêm một bước.

Cũng giống như thường lệ, sau lần Thiên ma kiếp này, Lâm Phong lại đi tới ma đàm, tiến hành một lần Thiên ma giải thể tẩy lễ thân thể. Lần trọng tố thân thể này khiến hắn có một loại cảm giác lột xác. Lâm Phong biết đây là do việc khống chế thân thể Thánh, khiến hắn khoảng thời gian trước có vẻ hơi không thích ứng. Mà lần trọng tố thân thể này, khiến hắn lại lần nữa có cái loại cảm giác thân thể hoàn mỹ.

Vô luận là thần hồn hay lực lượng thân thể, đều càng thêm cường đại. Lâm Phong tràn đầy tin tưởng vào tương lai của mình. Hắn không chỉ có chiến lực trưởng thành nhanh hơn những người khác, vô luận là nhục thể hay thần hồn, đều nhanh hơn bọn họ một bước lớn. Nhân vật cùng cảnh giới nếu như so đấu thân thể với hắn, chỉ sợ cũng chỉ có phần bị hắn tàn phá.

Lúc này, Binh Chi Phổ Đồ sau lưng Lâm Phong đang khoanh chân ngồi trong thanh liên dần dần thu liễm, dung nhập vào trong huyết mạch. Đó là võ hồn hắn đã nuốt hết, hòa cùng huyết mạch, trở thành lực lượng thân thể hắn. Mà hơi thở của hắn, cuối cùng cũng dần dần bình ổn trở lại.

Mộng Tình ngồi ở xa xa im lặng nhìn Lâm Phong, mỉm cười nói: “Tiểu Già Thiên, con xem phụ thân con vì con đã trả giá bao nhiêu, con còn không mau ra ngoài.”

“Ha ha, nếu mà như thế này có thể ra, thì tiểu gia hỏa ấy đã ra rồi.” Lâm Phong nghe Mộng Tình nói những lời đáng yêu, bật cười. Dừng tu luyện, thân ảnh chợt lóe, hạ xuống bên cạnh Mộng Tình. Đầu cúi xuống bụng Mộng Tình, tựa hồ đang cảm thụ động tĩnh tiểu gia hỏa làm ầm ĩ trong cơ thể Mộng Tình.

“Tiểu gia hỏa, con đừng giày vò mẫu thân con nữa, bằng không chờ con ra ngoài, xem ta không thu thập con.” Lâm Phong cười nói. Trên mặt Mộng Tình lộ ra nụ cười ngọt ngào yên bình, nói: “Chàng cũng đừng dọa tiểu gia hỏa nữa, bằng không hắn lại thật không dám ra ngoài.”

“Lâm Phong, người Tuyết Tộc, thật sẽ không tái xuất hiện sao?” Mộng Tình hỏi Lâm Phong. Lâm Phong vốn không định nói cho Mộng Tình chuyện Tuyết Tộc, nhưng mà Mộng Tình lại tự mình nhìn ra manh mối. Lâm Phong liền tùy tiện nói qua trải qua, giấu đi cuộc chiến mạo hiểm bằng một trải qua bình thản. Nhưng mà Mộng Tình nhạy bén tựa hồ vẫn ý thức được sự tình không đơn giản như Lâm Phong nói. Mặc dù giờ phút này, nàng vẫn có chút không yên lòng.

Tuyết Tộc, chủng tộc nàng đang ở, rốt cuộc là tồn tại cường đại như thế nào?

“Yên tâm đi, mọi chuyện có ta.” Lâm Phong mỉm cười nói.

Mộng Tình đặt hai tay lên mặt Lâm Phong, dung nhan giống như tiên tử lộ ra một chút ánh sáng khác, dịu dàng nói: “Nếu như không thể chống đỡ, để ta quay về Tuyết Tộc nhé. An toàn của chàng mới là quan trọng nhất. Ta đã là Tiên Vương Thể của Tuyết Tộc, như vậy Tuyết Tộc nghĩ rằng sẽ không đối ta thế nào.”

“Nha đầu ngốc.” Lâm Phong cũng cầm lấy má Mộng Tình, đưa đầu tới, khẽ hôn lên môi nàng. Hai người nhìn nhau mỉm cười, mọi chuyện đều ở trong sự im lặng.

“Lâm Phong, chàng nói Lâm Già Thiên sau khi sinh sẽ giống chàng nhiều hơn hay giống thiếp nhiều hơn?” Mộng Tình nép vào vai Lâm Phong, cười hỏi.

“Giống nàng nhiều hơn thì tốt, như vậy nhất định ngày thường còn xinh đẹp hơn cả nữ nhân.” Lâm Phong cười đáp, khiến Mộng Tình bĩu môi, lén liếc Lâm Phong một cái, nói: “Thế chẳng phải vừa lại muốn cùng chàng giống nhau khắp nơi phong lưu, khiến nhiều cô gái thích sao.”

Lâm Phong run rẩy mỉm cười, nói: “Thế không phải tốt lắm sao, võ đạo cô tịch, có hồng nhan bầu bạn, chẳng phải mỹ tai sao.”

“Chẳng lẽ không sợ hồng nhan họa thủy, ảnh hưởng võ đạo tu luyện?”

“Người ai cũng có chí hướng, có người tính cách cô độc, độc lai độc vãng, vô tình vô ái, đại đạo tối thượng. Có người tiêu sái phong lưu, tiêu sái không gò bó. Người võ đạo thật sự cứng cỏi sao lại vì hồng nhan mà ảnh hưởng, chỉ biết khích lệ tâm muốn trở nên mạnh hơn càng cứng cỏi. Xét đến cùng, vẫn là nhìn người.” Lâm Phong giải thích khác với nhiều người, cười nói: “Nàng xem những nhân vật Thánh Hoàng của hoàng triều này, không phải đều là Thánh hoàng hậu cùng với Thánh hoàng phi thành đàn sao.”

“Chàng có phải cũng hâm mộ loại này?” Mộng Tình khinh bỉ nói.

“Thê tử của ta cũng như tiên nữ, lại sao lại hâm mộ người khác. Tựa hồ mãi mãi vẫn là người khác hâm mộ ta.” Lâm Phong mỉm cười nói. Hắn tự nhiên hiểu Mộng Tình chỉ là tùy ý nói. Ngày nay hai người họ sớm đã tâm ý tương liên, sao lại tranh giành tình nhân. Không khí thoải mái này, càng ấm áp, cũng càng khiến Lâm Phong trân trọng những ngày như vậy.

Nhưng mà đã có người cũng không tính toán để Lâm Phong có được sự yên tĩnh và ấm áp như vậy. Lúc này, cường giả Tuyết Tộc lại một lần nữa hạ xuống Thiên Tứ Hoàng Triều. Thánh Hoàng thế hệ mới, cũng tức là bá phụ được Thánh Hoàng đời trước ủy thác, hắn nhìn thấy người Tuyết Tộc, ánh mắt tựa hồ đã không còn hiền lành như trước kia.

“Thiên Tứ Hoàng Triều của ta nguyên khí đại thương, chư vị còn đến làm gì?” Thánh Hoàng thế hệ mới ngữ khí không còn khách khí như vậy, khiến cường giả Tuyết Tộc mày hơi nhíu lại. Lập tức một luồng hàn âm lạnh lùng vang lên: “Nhân vật Thánh Vương của Tuyết Tộc ta đã chuẩn bị hạ xuống Kỳ Thiên Thánh Đô, trong vòng 3 ngày sẽ hạ xuống.”

Cường giả Tuyết Tộc vừa nói xong liền khiến ánh mắt của tân nhậm Thánh Hoàng cứng lại, trong lòng sinh ra một cảm giác vô lực. Thánh Vương, lại là tồn tại khủng bố đến mức này.

Một câu của Tuyết Tộc, khiến oán khí trong lòng hắn không dám tái nảy sinh. Thánh Vương của Tuyết Tộc, sẽ hạ xuống Kỳ Thiên Thánh Đô.

“Tiền bối Thánh Vương của Tuyết Tộc hạ xuống Kỳ Thiên Thánh Đô, điều đó có liên hệ gì với Thiên Tứ Hoàng Triều của ta sao?” Tân nhậm Thánh Hoàng ngữ khí tương đối bình tĩnh hơn rất nhiều, không còn có ý rõ ràng kháng cự.

“Lần trước các hoàng triều cùng với Cổ Thánh Tộc vây tiễu Lâm Phong, bị hắn đào thoát. Tình huống này, sẽ không có lần thứ hai.” Cường giả Tuyết Tộc bình tĩnh nói.

“Bị hắn đào thoát?” Thánh Hoàng trong lòng cười lạnh. Cường giả Tuyết Tộc này thật đúng là đủ vô sỉ. Lúc trước bọn họ nhưng là chạy nhanh hơn ai hết nhé. Lâm Phong khi nào tránh được.

“Còn có lần thứ hai? Ý của Tuyết Tộc, là muốn chúng ta lại lần nữa vây tiễu Lâm Phong sao?” Thánh Hoàng khó hiểu hỏi.

“Đúng vậy.” Cường giả Tuyết Tộc tựa hồ không ý thức được có gì không ổn, bình tĩnh gật gật đầu.

Thiên Tứ Thánh Hoàng trong lòng càng không hờn giận, thanh âm lại lần nữa lạnh vài phần: “Một khi đã Thánh Vương của Tuyết Tộc sẽ hạ xuống, vì sao còn cần chúng ta đi lãng phí thời gian?”

“Ta cần thân thể Thánh kia lại lần nữa xuất hiện. Còn Lâm Phong, tùy các ngươi xử trí. Ngươi hiểu ý của ta sao?” Cường giả Tuyết Tộc ánh mắt nhìn về phía Thiên Tứ Thánh Hoàng, nói.

Lời nói của hắn khiến Thánh Hoàng kia thần sắc hơi ngưng lại. Thì ra là thế. Tuyết Tộc, là muốn mời bọn họ dẫn thân thể Thánh tái hiện, vì Tuyết Tộc của hắn làm giá y.

“Tiền bối Thánh Vương của Tuyết Tộc vì sao không trực tiếp xuất thủ, lại cần thêm một lần này?” Thiên Tứ Thánh Hoàng lại hỏi.

“Thánh Vương của tộc ta hàng lâm, Lâm Phong hắn sao lại chẳng biết hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Ai ngờ hắn có phủ định sẽ cá chết lưới rách, khiến thân thể Thánh vĩnh viễn chôn dấu lên đến, không cho thân thể Thánh tái hiện.” Cường giả Tuyết Tộc nhàn nhạt nói một tiếng. Lập tức đứng dậy, bước chân hướng tới bên ngoài đạp đi. Một luồng thanh âm bình tĩnh truyền lại mà ra.

“Cường giả khác của tộc ta nghĩ vậy giờ phút này đã ngồi ở các hoàng triều khác hoặc là Cổ Thánh Tộc, điều kiện giống nhau. Tất cả mọi thứ khác trên người Lâm Phong, tùy ý các ngươi lấy đi. Đương nhiên Thiên Tứ Hoàng Triều có thể cự tuyệt, nhưng mà hậu quả… Ha hả!” Người đó nở nụ cười, lập tức bước chân bước ra đại điện. Khiến trên người Thiên Tứ Thánh Hoàng tràn ngập một luồng hàn ý lạnh như băng. Bọn súc sinh này, rất không coi ai ra gì.

Thánh Hoàng của Thiên Tứ Hoàng Triều hắn cũng đã chết, lại vẫn muốn bọn họ lại xuất thủ tập kích Lâm Phong.

“Thời gian ta sẽ lại thông tri ngươi. Địa điểm Thánh Linh Hoàng Triều. Tham gia hay không, ngươi tự mình quyết định nhé.” Thân ảnh đã rời đi đại điện lại lần nữa nói một tiếng, khiến Thiên Tứ Thánh Hoàng thần sắc cứng đờ. Hắn có thể cự tuyệt sao?

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 2210: Thà rằng giết nhầm chứ không buông tha

Chương 675: Trường Chuyển sơn đại chiến

Q.1 – Chương 2209: Vạn người nhìn vào