» Q.1 – Chương 1804: Dưới cây cổ thụ

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 15, 2025

Lúc này, từ phía bên đại điện, một thân ảnh đi tới. Lập tức, những người đến nhao nhao tiến lên. Một trong số họ mỉm cười nói:
“Lục quản gia, ngài xem sao hôm nay lại yên tĩnh thế?”

“Các vị xin lỗi, hôm nay Thần Mộc gia tộc ta có vài vị khách đến, giờ phút này đang được các thiếu gia, tiểu thư thiết tiệc chiêu đãi ở trước chính điện. Chư vị thiếu gia, tiểu thư đều đã qua đó, bởi vậy không có thời gian tới nơi này. Bất quá, thiếu gia, tiểu thư phân phó, cũng không thể chậm trễ các vị. Chư vị đi theo ta cùng nhau dự tiệc đi.”

Lục quản gia này ngày thường vẫn phụ trách tiếp xúc với những người này, mỉm cười giải thích một tiếng, thái độ hết sức hiền hòa, khách khí.

“Xem ra Thần Mộc gia tộc tiếp xúc với ngoại giới sâu hơn ta tưởng tượng, dù sao hôm nay những tộc như Cổ Giới tộc, bộ lạc chỗ Đạm Đài quá ít thấy.” Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng một tiếng. Lập tức, đoàn người theo sau Lục quản gia cùng nhau đi về phía trước.

Lục quản gia tựa hồ cũng chú ý tới Lâm Phong và Trưởng Lâm hai người, hơi chậm bước lại, mỉm cười nói với hai người:
“Hai vị trông lạ mặt vô cùng, lần đầu tiên đến Thần Mộc gia tộc ta phải không?”

“Đích xác lần đầu tiên tới. Lần này huynh đệ của ta mang theo một ít bảo vật, cũng muốn làm chút giao dịch với Thần Mộc gia tộc.” Trưởng Lâm đáp lại một tiếng.

Lục quản gia kia ngược lại không nói gì nhiều. Rất nhanh, họ bước lên từng bậc thang nặng nề, đi tới một nơi tiệc rượu. Lâm Phong liếc nhìn, nơi này phần lớn đều là một số người trẻ tuổi, trò chuyện vui vẻ, bầu không khí ngược lại hòa thuận, vui vẻ.

“Cơ huynh tài ba, chiến lực kinh thiên quỷ thần, ta thật sự bội phục. Đến đây, kính Cơ huynh một chén.” Lúc này, một vị thanh niên khí vũ hiên ngang đối diện với người mặc áo bào xanh, nâng chén mỉm cười nói.

“Cơ Thương!” Đồng tử Lâm Phong hơi co rút lại, thì thào nói nhỏ một tiếng. Người thanh niên mời rượu kia rõ ràng chính là đệ nhất nhân trên bảng Phong Vương của Chiến Vương Học Viện, Cơ Vương Thương.

Âm thanh thì thào rất nhỏ này không giấu được tai Cơ Thương. Chỉ thấy đôi mắt hắn bỗng nhiên chuyển hướng, rơi vào người Lâm Phong. Lập tức, Lâm Phong chỉ cảm thấy một luồng xuyên thấu lực mạnh mẽ đáng sợ phóng tới.

“Ngươi là người phương nào?” Cơ Thương hỏi Lâm Phong. Hắn hôm nay rất ít khi đi lại ở Chiến Vương Học Viện, thường đi du lịch khắp nơi để nâng cao tu vi, tranh thủ sớm ngày có thể Phong Vương. Tự nhiên, hắn cũng sẽ không nhận ra Lâm Phong là ai.

“Môn sinh Chiến Vương Học Viện.” Thần sắc Lâm Phong không thay đổi, bình tĩnh nói. Lập tức, Cơ Thương khẽ gật đầu. Đã là môn sinh Chiến Vương Học Viện, nhận ra hắn cũng là chuyện bình thường. Bất quá, hắn vẫn mở miệng hỏi:
“Ngươi đang ẩn giấu tu vi?”

“Coi như vậy đi.” Trên người Lâm Phong từng sợi pháp tắc ý tràn ngập ra, khiến Cơ Thương lộ ra vẻ kinh ngạc:
“Thật là lợi hại ẩn giấu phương pháp, ngay cả ta cũng không thể nhìn ra.”

Lâm Phong cười xuống, cũng không nói tiếp. Ánh mắt của họ lại đảo qua những người khác trên tiệc rượu. Các đều khí chất phi phàm, trừ Cơ Thương ra, những người khác cũng đều không phải hạng người tầm thường. Mà người thanh niên đối diện Cơ Thương, hẳn là thanh niên của Thần Mộc gia tộc.

Lúc này, chỉ thấy một vị thanh niên đứng dậy, mỉm cười nói với Lâm Phong và đoàn người:
“Chư vị cũng là khách của Thần Mộc gia tộc ta, đều mời vào chỗ đi.”

Mọi người cũng không khách khí, lần lượt ngồi xuống ở hai đầu cuối cùng của tiệc rượu. Trưởng Lâm ngồi bên cạnh Lâm Phong, cọ xát cánh tay Lâm Phong, thấp giọng nói:
“Hay thật, ngươi quả thật là môn sinh Chiến Vương Học Viện, ẩn giấu tu vi. Xem ra ta đã nhìn nhầm. Cơ Thương kia ta từng nghe nói qua, chính là thiên tài tuyệt đỉnh của Chiến Vương Học Viện ở Thánh Thành Trung Châu, lại đều không thể nhìn ra.”

“Thì tính sao, ngươi nhìn hắn Cơ Thương ngồi ở vị trí tôn quý, mà ta lại chỉ có thể ngồi ở vị trí cuối cùng.” Lâm Phong nhỏ giọng nói. Lập tức, Trưởng Lâm cũng cười xuống, thấp giọng mắng:
“Lời này của ngươi ngược lại kiêu ngạo.”

Lâm Phong cười mà không nói, chỉ lắng nghe Cơ Thương và mọi người nói chuyện. Hóa ra Cơ Thương đã tới được một thời gian, cùng với thanh niên của Thần Mộc Cổ tộc đi ra ngoài một lần, bởi vậy quen biết. Mà trừ Cơ Thương ra, những thanh niên khác cũng đều là những hạng người xuất sắc.

“Đã sớm nghe nói Thiên Trạch Cổ Thụ của Thần Mộc gia tộc vạn năm trưởng thành, không biết có thể có cơ hội kiến thức một phen không?” Lúc này, dưới tay Cơ Thương, một thanh niên mở miệng nói, khiến không ít người trong lòng khẽ nhúc nhích. Thiên Trạch Cổ Thụ chân chính, rất ít có người được gặp qua.

“Không sai, ta cũng muốn nhìn Thiên Trạch Cổ Thụ chân chính.” Cơ Thương cũng mở miệng nói một tiếng. Lập tức, những thanh niên Thần Mộc gia tộc đối diện nhìn nhau.

“Đại ca, nếu Cơ Thương bọn họ muốn gặp cổ thụ, liền để họ thấy là được.” Thần Mộc Nhan giọng nói và dáng điệu xinh đẹp, chính là thiên kim của Thần Mộc gia tộc, mở miệng nói với đại ca của nàng, Thần Mộc Kỳ.

Thần Mộc Kỳ khẽ gật đầu, chậm rãi nói:
“Nếu Cơ huynh và Nhan huynh đều mở miệng, ta há có thể cự tuyệt? Chư vị xin đứng dậy.”

“Như thế, xin đa tạ Thần Mộc huynh và Thần Mộc thiên kim.” Nhan Bình vừa cười vừa nói. Cơ Thương và mọi người cũng tùy thời nhao nhao đứng lên. Chuyến này của họ vừa là tìm hiểu về Thiên Trạch Cổ Thụ, thứ hai là vì đạt được Thiên Trạch Thần Mộc.

“Chư vị xin mời đi theo ta.” Thần Mộc Kỳ đưa tay dẫn đường. Lập tức, đám người giẫm chân tại chỗ. Mà đoàn người Lâm Phong này phần lớn vẫn ngồi tại chỗ bất động, duy chỉ có Lâm Phong đứng dậy, bước chân đi ra, lại cũng theo đó đi.

Chỉ thấy một vị thanh niên xoay người nhìn Lâm Phong, mỉm cười nói:
“Các hạ, xin ở lại đây uống thêm vài chén. Bọn ta sau khi trở về sẽ tiếp khách.”

“Kẻ hèn Lâm Phong, cũng muốn gặp Thiên Trạch Cổ Thụ.” Lâm Phong làm sao không nghe rõ hàm ý trong lời nói của đối phương. Nhưng giờ phút này có Cơ Thương và mọi người mở lời, cơ hội như vậy, hắn há có thể không nắm bắt? Ít nhất trước tiên phải nhìn Thiên Trạch Cổ Thụ ở đâu.

“Khách đến là quý, các hạ đừng làm khó, ta không muốn làm khó khách nhân.” Thần Mộc Nhan vẫn khách khí nói, lộ vẻ tao nhã. Lâm Phong có thể cảm nhận rõ ràng những người Thần Mộc gia tộc này mặc dù bề ngoài hòa khí, đối đãi người bình thản, nhưng trên người thủy chung có khí chất quý phái nhàn nhạt, giống như tài trí hơn người, duy chỉ khi đối mặt Cơ Thương, họ mới ngang hàng nhìn tới.

“Thần Mộc gia tộc coi như là khống chế một phương thế giới, ta Lâm Phong từ trước đến giờ kính nể, đến Thần Mộc gia tộc để gặp gỡ, trong trường hợp đó có chút thất vọng. Nếu đồng dạng là khách, rồi lại vì sao khác nhau đối đãi?” Lâm Phong đạm mạc nói, khiến trong thần sắc Thần Mộc Nhan lóe lên một đạo sắc bén, nhưng lại thấy lúc này Thần Mộc Kỳ bình tĩnh mở miệng:
“Ngươi đã muốn xem lời mà nói…, vậy thì cùng nhau đi.”

Thần Mộc Nhan nghe nói thế, lạnh lùng liếc nhìn Lâm Phong, lập tức xoay người đi lên phía trước. Cơ Thương lại thủy chung chưa từng quay đầu lại, phảng phất chuyện này trong mắt hắn không đáng giá nhắc tới. Ngược lại những người khác nhao nhao nhìn Lâm Phong với ánh mắt thú vị. Lâm Phong dường như lộ vẻ có chút khác biệt.

“Người này, lại vẫn thực sự đi.” Trưởng Lâm thấy vậy không khỏi sững sờ xuống. Tên Lâm Phong kia gan thật lớn, lại không sợ đắc tội thanh niên Thần Mộc gia tộc, đụng chạm giữa mọi người, cũng muốn đi trước nhìn Thiên Trạch Cổ Thụ.

Bất quá lúc này thấy Lâm Phong thật sự đi, hắn lại có vài phần hâm mộ, dù sao hắn ở bên ngoài Thần Mộc Cốc đã một thời gian, nhưng còn chưa nhìn thấy Thiên Trạch Cổ Thụ chân chính.

Nơi tiệc rượu cách chỗ ở của Thiên Trạch Cổ Thụ có một đoạn không ngắn. Chỉ thấy người của Thần Mộc gia tộc dẫn Lâm Phong và họ đi tới một khu rừng rậm mênh mông, tuy nhiên rừng rậm này lại bị Thần Mộc gia tộc vững vàng khống chế trong tay, bởi vì, nơi đây có Thiên Trạch Cổ Thụ độc nhất vô nhị.

Lâm Phong tới phiến địa vực này, rõ ràng cảm nhận được một luồng hơi thở mạnh mẽ quét qua người mình, khiến lòng hắn khẽ nhúc nhích. Phiến rừng rậm mênh mông này, có cường giả kinh khủng âm thầm thủ hộ, muốn có ý đồ với Thiên Trạch Cổ Thụ không hề dễ dàng.

“Phiến địa vực này có Thiên Trạch Cổ Thụ tồn tại, bất quá Thiên Trạch Cổ Thụ thành thục cụ thể ở đâu ta cũng không rõ ràng.” Thần Mộc Kỳ mỉm cười nói. Cơ Thương thần thái như điện, nói:
“Đã sớm nghe nói Thiên Trạch Cổ Thụ thành thục đã có được sinh mệnh, có thể tự hành biến hóa vị trí, dù là nhân vật cường giả đáng sợ cũng không nhất định có thể bắt giữ nó. Phiến cổ địa này mênh mông như vậy, muốn tìm được sợ cũng không đơn giản.”

Dứt lời, bước chân Cơ Thương lập tức bước ra phía trước, thân ảnh như gió cuốn tới trước, trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng.

Rừng rậm mênh mông này vô tận, trong trường hợp đó khắp địa vực cũng bị Thần Mộc gia tộc phong tỏa, chỉ có một lối ra vào. Thanh niên Thần Mộc gia tộc lại đối với Cơ Thương và mọi người phi thường yên tâm, dù họ tìm được Thiên Trạch Cổ Thụ, cũng không thể động thủ.

Lâm Phong và mọi người nhao nhao bước ra, hướng tới phiến địa vực bao la vô tận này mà đi. Lâm Phong dừng lại tại chỗ. Chỉ thấy Thần Mộc Nhan liếc nhìn Lâm Phong, nói:
“Các hạ sao không đi tìm Thiên Trạch Cổ Thụ?”

“Cái này đi.” Lâm Phong tâm niệm vừa động, lập tức thân thể huyễn hóa ra một đạo thân ảnh Lâm Phong khác, thân hình cuồn cuộn lóe ra, hai người hướng tới phương hướng khác nhau phóng đi, khiến đồng tử Thần Mộc Nhan hơi co rút lại. Người này, lại còn có Thân Ngoại Hóa Thân.

Nhất sinh nhị, nhị sinh tam, Lâm Phong sử dụng Thân Ngoại Hóa Thân lần thứ hai sinh ra ngàn vạn huyễn ảnh, lập tức đồng thời hướng tới phiến rừng rậm mênh mông này phóng đi, bắt đầu tiến hành tìm kiếm theo kiểu thảm sát.

Lúc này, chỉ thấy Lâm Phong đi tới trước một gốc cổ thụ thật lớn. Gốc cổ thụ này ẩn chứa hơi thở pháp tắc cường thịnh đáng sợ. Lâm Phong đứng dưới cổ thụ, hít mạnh một hơi, ánh mắt chăm chú nhìn cổ thụ trước mắt, hắn phảng phất có thể cảm nhận được lực lượng pháp tắc được Thiên Địa thai nghén mà sinh ra.

“Thiên Trạch Cổ Thụ, Thiên Địa thai nghén mà sinh, chính là Thiên Ân chi trạch. Vẫn chưa thành thục đã có khí tức cường thịnh như vậy, nếu là Thiên Trạch Cổ Thụ thành thục, không biết thai nghén pháp tắc mạnh mẽ thế nào.” Lâm Phong đứng dưới gốc cổ thụ nói nhỏ. Trong phiến rừng rậm mênh mông này, ngay cả loại Thiên Trạch Cổ Thụ cấp bậc này cũng cực kỳ thưa thớt. Lâm Phong đến chỗ này khắc cũng chỉ thấy vài gốc mà thôi.

“Đồn đãi Phật Tổ chính là tại Bồ Đề Thụ hạ chứng đạo, lập địa thành Phật. Ta tại Thiên Trạch Cổ Thụ này, có thể nuốt vào lực lượng pháp tắc, thành tựu pháp tắc lực chưa thành của ta chăng?” Lâm Phong thì thào nói nhỏ, lập tức đi tới dưới Thiên Trạch Cổ Thụ, khoanh chân mà ngồi, tiến hành tìm hiểu.

Không chỉ có thân thể này, ngàn vạn lần hóa thân của Lâm Phong, mỗi một đạo hóa thân chỉ cần tìm được Thiên Trạch Cổ Thụ, bất kể là thành thục hay không, đều sẽ đi đến dưới cổ thụ khoanh chân ngồi xuống. Hắn chưa từng cảm nhận được lực tương tác pháp tắc mãnh liệt như thế!

Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1987: Chén rượu trảm thánh

Chương 613:

Q.1 – Chương 1986: Nội tình ra hết