» Q.1 – Chương 1784: Toàn thể đuổi giết
Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 15, 2025
Tuyệt Thế Võ Thần Chính Văn Chương 1784: Toàn Thể Truy Sát
Chương trước | Trở về mục lục | Chương sau | Trở về trang sách
Vân Tiêu Học Viện là một tòa học viện ở thiên chủ thành. Những người này đều rất bất phàm. Lâm Phong có thể tưởng tượng được rằng, lát nữa ra ngoài, những người này nhất định sẽ tìm hắn tính sổ. Đã như vậy, sao không “trảm thảo trừ căn”?
“Giết!” Một đạo âm thanh lạnh lẽo phun ra từ miệng Lâm Phong. Nhất thời, Hầu Thanh Lâm, Thiên Si cùng những người khác đồng loạt động thủ, không có nửa điểm lưu tình.
Lâm Phong chợt bước về phía người cầm đầu. Người này ở ngoài là cường giả Trung Vị Hoàng mạnh mẽ. Ở bên trong, dù tu vi bị áp chế, nhưng ý chí vẫn mạnh mẽ. Lực lượng lời nguyền kinh khủng không có hiệu quả với hắn, chỉ có thể dùng lực lượng cường đại trực tiếp truy sát.
Một đạo bất diệt kiếm quang giận dữ chém ra, uy lực vô cùng. Kiếm quang sắc bén Đại Địa phảng phất vắt ngang trong thiên địa, lộ ra Bất Diệt Ý Cảnh.
Người nọ hừ lạnh một tiếng, bước chân tiến lên dẫm mạnh xuống. Nhất thời, mặt đất xuất hiện quầng sáng đáng sợ, phảng phất có một đạo cổ khắc dưới chân hắn, lập tức bộc phát ra kim sắc quang mang kinh khủng.
“Sát!” Con mắt người nọ đều hóa thành màu vàng, xuyên thấu ý chí Lâm Phong, khiến đồng tử Lâm Phong hơi co rút lại.
Hàng vạn kim sắc hoa quang hướng tới Lâm Phong triển áp giết tới. Chỉ thấy một tiếng gào rú, đối phương võ hồn hiện lên, chính là một đầu kim ưng, tràn ngập khí tức sắc bén vô cùng, như là thật sự tồn tại. Cặp mắt kia phảng phất có thể đâm đau linh hồn người.
“Đến cảnh giới Trung Vị Hoàng cùng với lực lượng linh hồn lột xác cường đại, võ hồn đã có thể hoàn toàn ly thể mà đi, thúc dục thần niệm mạnh mẽ tiến hành công kích. Trong Chiến Vương Điện, có rất nhiều thủ đoạn công kích thần hồn.” Lâm Phong thấy vậy thầm nghĩ trong lòng. Hắn bước vào Đại Thế Giới, lần đầu tiên kích sát Võ Hoàng đã mơ hồ có xu thế linh hồn có thể ly thể. Còn lúc tham gia đại điển phong vương của Doanh Thành, lực lượng ý chí thần hồn của Cơ Thương đã từng xuất hiện, hóa thành hình người, có thể thiên lý mà đi, giết người ngoài ngàn dặm.
Kim ưng màu vàng rít một tiếng, nhất thời vô cùng kim ưng hướng tới Lâm Phong cuồn cuộn đánh tới, phảng phất có thể tổn thương hồn phách Lâm Phong. Một đôi kim sắc con ngươi xuyên thấu vào đầu Lâm Phong, xóa bỏ thần niệm linh hồn của hắn.
Mà công kích trên tay đối phương cũng không ngừng lại. Từng đạo kiếm sắc bén màu vàng hướng tới Lâm Phong chém giết tới, ẩn chứa uy lực đáng sợ.
“Thần Niệm Cung Khuyết.” Lâm Phong gầm lên một tiếng. Mi tâm hắn quang mang đại thịnh. Chợt, trên đỉnh đầu hắn trôi nổi một tòa Huyền Hoàng cung khuyết, vô vàn sợi tơ rủ xuống, bao phủ thân thể hắn, khiến toàn thân hắn phảng phất ở trong một tòa cung khuyết, vô kiên bất tồi, vạn vật không phá, thần niệm thủ hộ.
Kim ưng đáng sợ truy sát đến, va chạm vào cung khuyết. Cung khuyết rung chuyển, nhưng thần niệm vẫn vững chắc. Lâm Phong bước chân đạp Đại Địa, từng đạo quang vân đáng sợ hiện lên trên mặt đất, lan tràn ra tứ phía. Đồng thời, quyền mang kinh khủng phá không giết ra, không chỗ nào không phá. Lực lượng thân thể đơn thuần của hắn đã tiếp cận cường độ Trung Vị Hoàng, cộng thêm lực lượng Thiên Ma kiếp, trong cổ điện áp chế tu vi này cơ hồ là vô kiên bất tồi. Công kích mạnh mẽ của đối phương bị hắn trực tiếp phá vỡ rơi rụng.
“Tù!” Lâm Phong quát lạnh một tiếng. Nhất thời, lao tù hiện thân, bao phủ thân hình đối phương. Đồng thời, thân thể Lâm Phong hóa thành tàn ảnh, hướng tới phía trước giảo sát quá khứ, lực lượng kinh khủng ẩn chứa tiếng gió rít và tiếng sấm đáng sợ.
Sắc mặt đối phương biến hóa, giận dữ gầm lên một tiếng. Kim ưng hóa thành hư ảo, xuyên thấu lao tù, hướng tới Lâm Phong giết quá khứ.
“Oanh!” Tay trái Lâm Phong phá không giết ra, oanh lên kim ưng. Dù công kích thần hồn lần thứ hai giống như hư giống như thực, Lâm Phong dứt khoát không để ý, trực tiếp một quyền đảo thẳng vào đầu đối phương. Chợt, lao tù biến mất, một tiếng ầm vang bạo hưởng, lực lượng đáng sợ oanh bạo đầu đối phương. Cùng lúc đó, thần hồn oanh lên Thần Niệm Cung Khuyết, khiến thân thể Lâm Phong rung động dữ dội.
Tiếng hét giận dữ đáng sợ ngập trời. Kim ưng phảng phất điên rồi, không ngừng huyễn hóa ra công kích, giảo sát Thần Niệm Cung Khuyết của Lâm Phong, khiến Thần Niệm Cung Khuyết rung chuyển kịch liệt.
“Linh hồn hoàn toàn ly thể, tránh được kích sát.” Thần sắc Lâm Phong lạnh băng. Đã không có bản thể hồn phách, rõ ràng trở nên không mạnh mẽ như vừa rồi.
“Cướp!” Bàn tay Lâm Phong run lên. Nhất thời, vô tận Thiên Ma kiếp quấn quanh lên kim ưng. Kim ảnh rít lên, hóa thành một đạo nhân thân thể, đương nhiên chính là người vừa rồi.
“Tru ta Vân Tiêu Học Viện là người, Chiến Vương Học Viện, các ngươi nhớ kỹ.” Linh hồn hư ảo thân thể cuồn cuộn thiêu đốt lên, tự thân đốt diệt. Cuối cùng, một tiếng ầm vang bạo hưởng, hoàn toàn mờ ảo tiêu tán.
“Đó là ngọc giản?” Đồng tử Lâm Phong hơi co rút lại. Chỉ thấy lúc đối phương tử vong, một quả ngọc giản đồng thời bạo liệt, khiến Lâm Phong nhíu mày. Người này vừa rồi lại nói lời cuối cùng một tiếng, chẳng lẽ còn có thể nhảy lên Vân Tiêu Học Viện cùng Chiến Vương Học Viện chiến đấu không được? Hai đại học viện phân tụ ở hai đại thiên chủ thành, không hề liên quan. Vân Tiêu Học Viện dám giết nhập thánh thành châu đó chính là muốn chết.
Thân ảnh Lâm Phong như gió, lần thứ hai giúp những người khác giảo sát đám người Vân Tiêu Học Viện. Trong đó còn có hai người là cảnh giới Trung Vị Hoàng, dù bị áp chế nhưng cực kỳ khó chơi. Vân Thanh Nghiên cùng Hầu Thanh Lâm hai người đang lần lượt đối phó. Tuy nhiên, những người khác bị liên hợp giảo sát rất nhanh từng người chết đi.
Áp chế càng lúc càng mãnh liệt. Cuối cùng, người Vân Tiêu Học Viện không cách nào xoay chuyển, toàn bộ bị giảo sát rơi rụng. Lâm Phong cùng đồng đội không chút khách khí thu thập chiến lợi phẩm.
Thấy những thân ảnh biến mất, đồng tử Lâm Phong hiện lên một đạo ánh sáng lạnh, nói: “Người cảnh giới mạnh mẽ dù bị áp chế vẫn có các loại thủ đoạn lực lượng. Nếu gặp phải người cấp bậc mạnh hơn, dù tu vi bị áp chế đến giống như chúng ta, nhưng cũng khó có thể đối phó, nhất là cường giả cấp Đại Đế. Dù chỉ có thể oanh ra lực lượng pháp tắc Hạ Vị Hoàng, nhưng thủ đoạn cũng chỉ sợ là khó có thể tưởng tượng lợi hại.”
“Nếu là cường giả cấp Đại Đế bị áp chế tu vi, hắn dù chỉ là Hạ Vị Hoàng, nhưng có khả năng dễ dàng ngưng tụ công kích pháp tắc làm được để ngươi cảm giác chính là lực lượng thuấn sát, tránh cũng không thể tránh.” Vân Thanh Nghiên mở miệng nói. Những người khác nhao nhao gật đầu. Xem ra, trong cổ điện này dù đều bị áp chế tu vi, nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, dù sao thật sự có cường giả cấp Đế bước chân vào cổ điện.
Không ít người khác thấy bên này kết thúc chiến đấu thì trong lòng hơi chấn động. Những người Chiến Vương Học Viện này ngược lại đoàn kết, cường thế triển áp giết chết những người Vân Tiêu Học Viện đó.
“Cũng không ít pho tượng ý chí có khả năng lĩnh ngộ, không muốn bỏ qua. Tu vi của chúng ta càng thấp, những thứ này đối với chúng ta chỗ tốt càng lớn.” Lâm Phong nhìn lướt qua những pho tượng còn sót lại chưa nứt toác trong đại điện mênh mông, mở miệng nói. Đạm Đài cười gật đầu: “Không sai. Tu vi người khác cao, lĩnh ngộ pháp tắc vốn đã mạnh, hơn nữa ý chí cũng mạnh mẽ lợi hại. Nếu đối với cường giả Đại Đế thậm chí những điêu khắc này căn bản không có giá trị. Nhưng chúng ta không giống vậy, tu vi thấp, lĩnh ngộ tốt sẽ đạt được chỗ tốt nhiều hơn.”
Bọn họ vừa rồi đều thấy ngẫu nhiên sẽ có người không bị ý chí của những pho tượng này tiếp tục hướng phía trước Đại Đạo đạp đi. Nói vậy những người kia thực lực bản thân đã lợi hại, cho rằng những điêu khắc này đối với bọn họ mà nói không có gì giá trị đáng nói, bởi vậy bị bọn họ bỏ qua.
Tuy nhiên, Lâm Phong cùng đồng đội không giống như lúc trước, có thể đối với võ đạo có chỗ giá trị lĩnh ngộ, vậy sao có khả năng bỏ qua? Bọn họ tình nguyện ở chỗ này dừng lại thêm một chút thời khắc, cũng không truy cầu thứ không biết ở phía trước.
Nghĩ vậy, bọn họ nhao nhao thân hình lóe lên, bắt đầu tiếp tục đối với từng tôn điêu khắc bất đồng tiến hành lĩnh ngộ.
Chín cái kim sắc cổ lộ tiếp sau có người lục tục đạp đi vào. Bọn họ nhìn những người tới chỗ này xem ngộ pho tượng lập tức liền rõ ràng chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên, cùng với pho tượng giảm bớt, rất nhiều người tình nguyện hướng phía trước đi thăm dò.
Cơ Vô Ưu cùng Vũ Văn Hầu bọn họ cũng đến, tuy nhiên đoàn người đông đảo của Cơ Môn, giờ phút này lại chỉ còn lại số lượng không nhiều lắm sáu người: Vũ Văn Hầu, Cơ Vô Ưu, Vũ Văn Tĩnh, còn có ba vị cường giả cấp bậc Trung Vị Hoàng khác.
“Là bọn họ.” Ánh mắt Vũ Văn Tĩnh nhìn quét đến đám người Lâm Phong, nhất thời đồng tử hiện lên hàn quang. Những hỗn đản gia hỏa này lúc ấy bước vào kim sắc cổ điện, đã ngăn cản bọn họ ở cổ lộ, khiến chỉ có bản thân bọn họ bước chân vào cổ điện. Mãi cho đến khi đã qua không ít thời gian bọn họ mới có cơ hội từ cửa vào cổ điện khác tiến vào.
“Dĩ nhiên cũng đều ở đây.” Trong đôi mắt sắc bén bá đạo của Cơ Vô Ưu hiện lên từng đạo hàn quang. Lâm Phong, Hầu Thanh Lâm, Thiên Si, Vân Thanh Nghiên, Oa và rất nhiều người Thiên Đài, toàn bộ đều ở. Những người này rõ ràng là những người bọn họ bước vào cổ điện, một người cũng không thiếu. Mà bản thân đoàn người bọn họ đều thiếu đi rất nhiều, bởi vì thời gian gấp gáp, đến hiện tại chỉ còn lại sáu người.
“Chém bọn họ.” Cơ Vô Ưu trên người tràn ngập sát ý. Với thủ đoạn của hắn, tuyệt đối sẽ giảo sát những người này rơi rụng.
“Không cần nóng lòng nhất thời.” Vũ Văn Hầu khẽ lắc đầu nói: “Giết bọn họ là sớm muộn gì việc. Khó khăn lắm mới bước chân vào cổ điện Thiên Diễn Thánh Tộc này, vẫn là tiếp tục hướng phía trước xem một chút đi.”
Theo Vũ Văn Hầu, Lâm Phong cùng đồng đội không ít người, mà bọn họ chỉ có sáu người. Trong cổ điện này tu vi đều bị áp chế ở cảnh giới Hạ Vị Hoàng. Dù bọn họ thủ đoạn nhiều, có tự tin có thể triển áp đối phương, nhưng khó bảo đảm Lâm Phong cùng đồng đội không liều mạng. Nếu bọn họ bị bọn này tên điên cuồng liều mạng giết mấy người, na đó liền thái mất nhiều hơn được, dù sao trong mắt hắn, tính mạng của những người Lâm Phong này không thể so sánh với tính mạng của bọn họ.
“Không sai, sau khi rời khỏi đây rồi xử trí bọn họ.” Một người khác mở miệng nói. Nhất thời, khí sát phạt trên người Cơ Vô Ưu mới hơi thu liễm chút, tiếp tục vững vàng trên cổ lộ chính giữa hướng phía trước mà đi.
Lâm Phong đương nhiên cũng nhìn thấy đám người Cơ Vô Ưu. Có bài học bị đánh lén vừa rồi, hắn phân ra một chút tâm thần đề phòng người xung quanh. Thấy Cơ Vô Ưu cùng đồng đội đi qua mới thả lỏng chút, tiếp tục xem ngộ pho tượng, không ngừng nâng cao chính mình. Lúc này, trên người Lâm Phong một luồng lực lượng thôn phệ mạnh mẽ cuồn cuộn không ngớt, thậm chí mơ hồ có tiếng rồng ngâm truyền ra. Thân thể hắn định ngồi xuống, xem ngộ tôn điêu khắc trước mắt.
Võ hồn của Lâm Phong có Cửu Long Thiên Phệ Thú. Theo lý thuyết, lực lượng thôn phệ của hắn hẳn là thành tựu sớm nhất mới đúng. Lúc đặt chân Tôn Võ, Áo Nghĩa Thôn Phệ đúng thời cơ mà sinh. Tuy nhiên sau đó, hắn lĩnh ngộ về thôn phệ tương đối ít, bởi vậy vẫn chưa thành tựu pháp tắc, bị các pháp tắc khác kéo lại chút. Mà lúc này, hắn xem ngộ một tôn điêu khắc, chính là điêu khắc ẩn chứa ý chí pháp tắc thôn phệ mạnh mẽ!
Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại: