» Q.1 – Chương 1694: Bảy hệ Pháp tắc
Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 14, 2025
Tuyệt Thế Võ Thần Chương 1694: Bảy Hệ Pháp Tắc
Chương trước | Mục lục | Chương sau
Thương Khiếu lui về phía xa, thân thể khẽ run lên. Ma, Đại Địa, Tử Vong – ba loại Pháp Tắc lực lượng. May mắn là Lâm Phong chưa bị Pháp Tắc rót thể và không có Pháp Tắc thần thông lợi hại, nếu không, người này sẽ là mối đe dọa rất lớn, có thể thực sự thành tựu Thập Tuyệt Pháp Tắc.
Nhược điểm của Thập Tuyệt Thể là thiên phú hậu thiên sẽ thoái hóa, không thể đưa toàn bộ Áo Nghĩa hóa thành Pháp Tắc, dần mất đi ưu thế Thập Tuyệt. Nhưng Lâm Phong dường như khác biệt, đã có ba loại Pháp Tắc lực lượng xuất hiện. Tuy nhiên, Hoàng Kiếp của hắn đã định trước rằng hắn sẽ vô duyên với Hoàng.
“Người này…” Lang Tà nhìn Lâm Phong với ánh mắt thâm thúy. Hắn có thể cảm nhận được nỗi bi thương trong lòng Lâm Phong. Một đời thiên tài, nhưng lại không được trời giúp, vô duyên với Hoàng, Pháp Tắc không giáng lâm.
Lâm Phong nhìn chằm chằm lốc xoáy Pháp Tắc kinh khủng tam hệ cuồn cuộn trong hư không, nhưng Pháp Tắc lại chậm rãi không giáng lâm. Trong con ngươi của hắn lộ ra thần sắc không cam lòng.
“Rống!” Một tiếng rống giận, các hệ quang mang trên người Lâm Phong lóe lên, chiếu rọi hư không.
Áo Nghĩa Trớ Chú, đỉnh phong; Áo Nghĩa Không Gian, đỉnh phong; Áo Nghĩa Hỏa Diễm, đỉnh phong; Áo Nghĩa Phong Chi, đỉnh phong. Lôi Điện và vài loại Áo Nghĩa khác vẫn còn kém một chút mới đạt đỉnh. Giờ khắc này, Áo Nghĩa Pháp Tắc hỗn tạp đang gầm thét, phảng phất đang giận dữ rống giận, gào thét về sự bất công của trời.
Tất cả mọi người căng thẳng nhìn chằm chằm hư không. Giờ khắc này, trời vẫn không thành toàn Lâm Phong. Lốc xoáy Pháp Tắc tam hệ đang dần tan đi.
Con ngươi đen kịt thâm thúy của Lâm Phong nhìn chằm chằm bầu trời không gì sánh được.
“Trời bỏ ta, ta nhất định nghịch thiên.” Lâm Phong huýt sáo dài, âm thanh cắt qua vòm trời.
Trong cổ đình, Y Nhân Lệ nhìn thân ảnh gào thét bi thương, chỉ cảm thấy trái tim thắt lại: “Nam nhân, ngươi nhất định làm được.”
“Sát.” Ánh mắt Lâm Phong chuyển hướng, nhìn về phía Thương Khiếu. Thấy đôi mắt Tử Vong đen kịt kia, Thương Khiếu chỉ cảm thấy trái tim khẽ đập nhanh. Ngay lập tức, hắn thấy Lâm Phong bước ra một bước, tựa như tử thần giáng lâm, lực lượng Tử Vong kinh khủng xuyên thấu con ngươi hắn, ăn mòn thân thể hắn, khiến sắc mặt hắn cực kỳ khó coi.
“Hôm nay ta nhất định trảm ngươi.” Vầng sáng lực lượng Thương Thiên quanh người Thương Khiếu càng sâu, thân thể xuyên thấu hư không. Từng luồng lực lượng Thương Thiên ngập trời như sóng thần đánh về phía Lâm Phong.
“Đông!” Lưng đeo thân Ma, chân đạp Đại Địa, không nhìn Thương Thiên, Ma Quyền đánh ra, Thương Thiên rung chuyển.
“Lao tù!” Lâm Phong chỉ vào hư không, lực lượng Đại Địa Pháp Tắc kinh khủng tràn ra, khiến thân thể Thương Khiếu đột nhiên xuất hiện một tòa Đại Địa Lao Tù. Dù Lâm Phong không thể điều động lực lượng Pháp Tắc của trời để sử dụng cho mình, nhưng hắn vẫn có thể lợi dụng Pháp Tắc của bản thân.
“Chết, nguyền rủa.” Thanh âm Lâm Phong băng lãnh, Pháp Tắc Tử Vong phảng phất giao hòa cùng lực lượng Trớ Chú, sắp giáng xuống người Thương Khiếu. Thân thể hắn ngang nhiên bước qua công kích của Thương Khiếu, không nhìn tất cả.
Thương Khiếu kết ấn bằng hai tay. Một lốc xoáy Thương Thiên đột nhiên xuất hiện quanh thân Lâm Phong, muốn nuốt chửng Lâm Phong vào giữa lực lượng Thương Thiên đáng sợ.
“Cấm!” Bước chân Lâm Phong vẫn hướng về phía trước. Trên bầu trời xuất hiện một vùng Ma Thổ, cấm đoán tất cả lực lượng. Kiếm quang vô cùng từ trên người Lâm Phong gào thét lao ra, vô pháp vô thiên.
“Thương Thiên Chi Thủ, hiện.” Thân thể Thương Khiếu bị lực lượng Thương Thiên Pháp Tắc bao phủ. Phía sau hắn xuất hiện một bàn tay khổng lồ không có gì sánh kịp, Thương Thiên Chi Thủ, Võ Hồn của hắn.
“Đi.” Thương Thiên quát to một tiếng. Lập tức, Thương Thiên Chi Thủ chộp về phía Lâm Phong, hư không rung chuyển không ngừng. Dưới bàn tay Thương Thiên khổng lồ kia, Lâm Phong có vẻ cực kỳ nhỏ bé.
“Ta muốn nghịch thiên, Thương Thiên có thể diệt?” Lâm Phong nhắm mắt lại. Kiếm quang vô cùng từ trên người hắn chém ra. Phong Lôi Trảm, Sát Na Hoang Vu, Tử Vong Phong Sát, Sát Lục Ma Quyền, Sát Na Hư Vô Ba, Tử Vong Lốc Xoáy, vân vân các loại công kích. Giờ khắc này, Áo Nghĩa và Pháp Tắc trên người Lâm Phong đang điên cuồng rung chuyển, đang gầm thét. Âm thanh ầm ầm liên tiếp truyền ra, trong hư không tái hiện lốc xoáy Pháp Tắc.
“Tất cả đi ra cho ta!” Lâm Phong như điên rồi vậy. Trời không thành toàn hắn, hắn liền nghịch thiên. Khi Áo Nghĩa toàn bộ hóa thành Pháp Tắc, xem hôm nay trời còn có thể ngăn cản hắn nữa không.
“Ma, Tử Vong, Đại Địa, là ba luồng Pháp Tắc vừa rồi. Pháp Tắc Phong xuất hiện.”
“Pháp Tắc Trớ Chú, cũng xuất hiện.”
“Lốc xoáy Pháp Tắc Không Gian…”
“Lốc xoáy Pháp Tắc Hỏa Diễm.”
“Bảy hệ, xuất hiện bảy hệ Pháp Tắc.” Trong lòng mọi người rung động kịch liệt. Bầu trời triệt để rung chuyển lên. Lốc xoáy Pháp Tắc bảy hệ đan xen vào nhau. Uy áp kinh khủng kia hầu như muốn đè xuống khiến cả đám người đều phải nghẹt thở.
“Ầm ca!” Trên bầu trời, một đạo quang mang ầm xuống. Thương Thiên Chi Thủ nổ tung trong hư không, khiến Thương Khiếu hừ một tiếng, sắc mặt hơi tái nhợt.
“Chuyện gì xảy ra?” Thương Khiếu tức giận nhìn chằm chằm hư không. Sao lại có ánh sáng đánh xuống, phá hủy Thương Thiên Chi Thủ của hắn?
Bảy hệ, sao có thể? Uy thế của bảy hệ, dù không bị Thiên Địa Pháp Tắc rót thể, bảy hệ Pháp Tắc cũng cực kỳ kinh khủng.
“Ầm ca!” Một luồng uy áp kinh khủng chậm rãi giáng xuống, khiến trái tim đám người rung động dữ dội. Đây là Pháp Tắc sắp giáng lâm sao?
Lúc này, Lâm Phong chắp hai tay sau lưng, Ma Đồng nhìn chằm chằm hư không, trường bào phần phật. Điều này khiến tim đám người đập nhanh. Là Thương Thiên sắp khuất phục sao?
Nhưng chỉ lát sau, Pháp Tắc hỗn hợp giáng xuống lại bạo liệt trong hư không. Dù Lâm Phong muốn nghịch thiên, trời vẫn cứ bỏ rơi Lâm Phong, không giáng xuống Pháp Tắc, không cho thành Hoàng.
Lần này, con ngươi đen kịt của Lâm Phong không có nửa điểm gợn sóng, chỉ cực kỳ bình tĩnh nhìn chằm chằm uy áp kinh khủng trên bầu trời. Xung quanh, từng đạo thân ảnh lóe lên mà đến. Thấy cảnh tượng này, thần sắc bọn họ cũng cứng ngắc, trong lòng run rẩy kịch liệt. Thật là một cảnh tượng tráng lệ. Lốc xoáy Pháp Tắc bảy hệ tụ tập, nhưng Pháp Tắc không giáng xuống.
Lốc xoáy Pháp Tắc trong hư không đã thử hạ xuống vài lần, nhưng đều kết thúc bằng thất bại. Cuối cùng vẫn nổ tung trên hư không, không giáng lâm xuống người Lâm Phong.
Uy áp kinh khủng dần tiêu tán, lốc xoáy Pháp Tắc chậm rãi biến mất. Tim đám người đập thình thịch, thần sắc cũng cực kỳ quái dị, nhìn thân ảnh áo đen chắp hai tay sau lưng đứng trong hư không. Bóng lưng tràn ngập cảm giác tang thương bi thương. Nghịch thiên như vậy, lại bị trời từ chối, không thể thành Hoàng. Thật là một việc đáng tiếc. Nếu là bảy hệ Pháp Tắc giáng xuống, đó sẽ là một thịnh cảnh.
Trong hư không xa xa, xuất hiện một đạo thân ảnh yêu thú khổng lồ, cực kỳ hung lệ, chính là mãnh thú Cùng Kỳ, tràn đầy khí hung lệ vô cùng vô tận.
Lúc này, đôi mắt cực kỳ to lớn nhìn chằm chằm lốc xoáy Pháp Tắc đang tan đi ở xa xa. Trong con ngươi khổng lồ lộ ra thần sắc như có điều suy nghĩ, thì thào nói nhỏ: “Pháp Tắc không giáng xuống, là trời bỏ ngươi, cũng là ngươi bỏ phiến thiên này!”
“Vẫn bị thất bại.” Thần sắc Lâm Phong bình tĩnh. Lập tức, đôi mắt hắn rời khỏi bầu trời. Quang mang Pháp Tắc bảy hệ lấp lánh quanh thân. Nâng tay, vài loại lực lượng Pháp Tắc quấn quýt cùng một chỗ. Dù không thể dung hợp hoàn hảo như Áo Nghĩa, nhưng vẫn ẩn chứa một luồng uy thế dung hợp.
Trong con ngươi Lâm Phong lộ ra một nụ cười. Rất yêu dị, nhìn chằm chằm Thương Khiếu, Lâm Phong thì thào nói nhỏ: “Dù Pháp Tắc không giáng xuống, dù trời bỏ ta, ngươi có tư cách gì ở trước mặt ta càn rỡ?”
Thương Khiếu trầm mặc không nói. Đám người thì khẽ gật đầu. Ba tháng này, bốn người lần lượt thành Hoàng. Tuy rằng đều là người của cổ thánh tộc, nhưng nếu luận chiến lực, Thương Khiếu chắc là yếu nhất. Độc Cô Bất Bại là Thần Ấn Vương Thể, Lang Tà là Giới Vương Thể, thực lực của Sở Xuân Thu cũng thâm bất khả trắc, không phải Thương Khiếu có thể so sánh.
Việc Lâm Phong có thể thành tựu lực lượng Pháp Tắc bảy hệ, thiên phú không cần bàn cãi, chỉ tiếc là Pháp Tắc không giáng xuống.
Lực lượng Pháp Tắc Phong và Không Gian quấn quanh người Lâm Phong, khiến con ngươi Thương Khiếu khẽ co rút lại. Ngay lập tức, hắn thấy Lâm Phong bước ra một bước, thân ảnh lập tức xuất hiện trước mặt hắn. Nhanh, nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với thời gian Áo Nghĩa.
“Chết, nguyền rủa!” Pháp Tắc Tử Vong và Pháp Tắc Trớ Chú đồng thời ăn mòn Thương Khiếu, khiến sắc mặt Thương Khiếu kịch biến. Thân thể run lên. Trước mặt hắn lập tức xuất hiện một tấm khiên Thương Thiên.
“Bạo!” Ma Quyền của Lâm Phong đánh vào tấm khiên. Lôi Điện kinh khủng trực tiếp đánh ra. Không có bất kỳ lực lượng thần thông nào, chỉ là Pháp Tắc thuần túy. Không có cách nào, lúc này Lâm Phong hắn chính là Pháp Tắc nhiều.
“Loạn.” Thương Khiếu điên cuồng hét lên một tiếng. Thương Thiên náo động vặn vẹo. Lôi Điện đánh dạt ra xa. Thân thể Thương Khiếu và Lâm Phong đồng thời xoay tròn trong không gian hỗn loạn.
“Đại Địa!” Bước chân Lâm Phong chỉ vào mặt đất. Lập tức, một luồng lực lượng nặng nề vô cùng giáng xuống người Thương Khiếu. Đại Địa Lao Tù bao vây thân thể Thương Khiếu.
“Hỏa Diễm!” Vô tận Hỏa Diễm tụ tập lại, bao vây phiến hư không này.
“Liệt Thương Thiên.” Thương Khiếu gào thét một tiếng. Đại Địa Lao Tù nứt vỡ, Hỏa Diễm không ngừng bị xé toạc ra. Pháp Tắc của hắn, là Pháp Tắc giao hòa với Thiên Địa.
Ngay lúc này, một đạo quyền mang đen kịt đánh tới. Đồng tử Tử Vong lạnh lẽo phóng đại trong con ngươi hắn.
“Ý Niệm Trớ Chú.” Tâm niệm Lâm Phong vừa động, ý niệm của Thương Khiếu hỗn loạn. Đột nhiên, Thương Vương Khải hiện ra, bao vây thân thể hắn lại.
“Ầm ầm!” Lực lượng áp bách nặng nề giáng xuống người Thương Khiếu, đánh bay thân thể hắn ra ngoài. Nhưng luồng lực lượng kia lại toàn bộ bị Thương Vương Giáp hấp thụ hóa giải, căn bản không làm tổn thương được Thương Khiếu.
“Nếu là bảy đạo Pháp Tắc giáng xuống, Thương Khiếu sợ rằng sớm đã thua.” Mọi người thầm nghĩ trong lòng. Lúc này, từng đạo thân ảnh cường giả lóe lên, bao vây lấy thân thể Lâm Phong. Những người này đều là Võ Hoàng cường giả. Ở phía xa, có một vị Thượng Vị Hoàng đứng đó, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lâm Phong, sát ý lạnh thấu xương.
Những người này chính là những cường giả gia tộc thanh niên mà Lâm Phong đã trảm ở cố địa Thiên Diễn Thánh Tộc lúc đầu. Không chỉ có thanh niên bị Lâm Phong chém giết, Lôi Vương Chùy còn ở trên người Lâm Phong.
Lâm Phong không hỏi là ai, đều đến đây đi.
Tâm niệm vừa động, trên mặt đất lập tức xuất hiện một bộ bàn cờ. Bộ bàn cờ này đột nhiên mở rộng, trải rộng trên mặt đất, lóe lên quang huy chói mắt.
“Thiên Diễn Bàn Cờ, hắn đã đoạt được Thiên Diễn Bàn Cờ.” Con ngươi mọi người khẽ co rút lại. Rất nhiều người trong con ngươi cũng lộ ra thần sắc tham lam.
“Ầm.” Các Võ Hoàng cường giả này đồng thời lao về phía Lâm Phong. Chỉ thấy ánh mắt Lâm Phong băng lãnh, bước chân liên tục bước ra. Theo bước chân của Lâm Phong bước ra, lập tức quang mang trên Thiên Diễn Bàn Cờ biến ảo, vô tận quân cờ phiêu động, diễn hóa.
“Phá!” Lâm Phong một bước chỉ vào trên Thiên Diễn Bàn Cờ. Lập tức, uy thế trận đạo kinh khủng điên cuồng nở rộ. Lực lượng cực lớn nhằm thẳng lên vòm trời, tan biến tất cả. Thân thể các Võ Hoàng này bạo lui. Một vài Hạ Vị Hoàng vì né tránh không kịp, trực tiếp bị trận đạo giết chết.
“Trận pháp, Thiên Diễn Bàn Cờ, còn có công dụng diệu kỳ như vậy?” Con ngươi đám người xung quanh co rút lại. Trận đạo vừa rồi, uy lực cực kỳ đáng sợ!
Cập nhật nhanh nhất, xin mời.
Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại: