» Q.1 – Chương 1691: Đế nữ
Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 14, 2025
Tuyệt Thế Võ Thần
Chương 1691: Đế Nữ
Gia có tiểu nữ mới lớn
“Cung Quảng Khuyết.” Lang Tà đứng trước song cửa, lẩm bẩm nói nhỏ. Cảnh tượng tối nay cứ luẩn quẩn trong đầu hắn, không thể xua đi. Hắn không ngờ thế lực cổ xưa này lại thực sự đi vào trái tim hắn. Hắn đã như vậy, những người khác thì sao? Liệu những nữ nhân kia có dùng phương thức khác để gieo mầm mống trong lòng những hậu bối cổ thánh tộc khác không?
“Nghe đồn ngày xưa một đời ma đế Cửu U vì tình sở khốn, đại khái đã là như thế, chỉ bất quá hắn bi thảm hơn ta, bởi vì ít ra đến cuối cùng, hắn đều độc yêu Hi Hoàng.” Lang Tà tự lẩm bẩm.
Đúng lúc này, một bóng người chợt lóe lên khiến thần sắc Lang Tà ngưng lại, nói: “Ai?”
“Là ta.” Thân ảnh Lâm Phong xuất hiện trước song cửa của Lang Tà. Lang Tà này không biết đang nhìn gì mà lại không phát hiện hắn tiếp cận. Thất thần như vậy, không giống một đời Vương Thể.
“Ngươi đã trở về, hiện tại Vọng Thiên Cổ Đô không ít người đều tìm ngươi.” Lang Tà quay sang Lâm Phong nói.
“Ta vẫn ở sân viện bên cạnh, đình viện đó.” Lâm Phong thấp giọng nói: “Lang Tà, có thấy thê tử ta không?”
Thu Nguyệt Tâm, đến giờ vẫn chưa xuất hiện.
“Ngươi cũng không biết nàng đi đâu?” Thần sắc Lang Tà ngưng lại.
Lâm Phong nghe Lang Tà nói, trong lòng hơi nhảy lên, sinh ra một tia bất an: “Nàng rời đi ngày nào?”
“Thiên ngươi ly khai ta vẫn không phát hiện nàng. Ta tưởng ngươi biết nàng đi đâu.” Lang Tà nói.
“Nguyệt Tâm không thể nào không nói một tiếng ly khai ta, trên người nàng vô tình ý.” Lâm Phong trong lòng hơi đau. Điều nên đến rốt cục vẫn phải đến. Lẽ nào như Nguyệt Tâm nói, nàng ấy sống lại rồi sao!
Thế nhưng, nàng sẽ đi đâu?
Xoay người, Lâm Phong nhìn về phương xa, lẩm bẩm: “Hi Hoàng, đã xuất hiện sao!”
“Hi Hoàng?” Lang Tà lộ vẻ kinh dị. Lâm Phong lại cũng biết Hi Hoàng.
“Ngươi biết Hi Hoàng?” Lâm Phong quay sang hỏi Lang Tà.
“Đương nhiên. Cung Quảng Khuyết tại hơn nghìn năm trước từng xuất hiện một đời kỳ nữ tử Hi Hoàng. Tiên cốt trời sinh, thần vận nội tàng, gần như hoàn mỹ. Có người nói ngươi thấy nàng tuyệt sẽ không sinh ra bất kỳ phong nguyệt chi niệm nào, chỉ cảm thấy băng thanh ngọc khiết không đành lòng khinh nhờn. Phàm là người từng tiếp xúc qua nàng cũng đều khen không ngớt. Tại lúc đó gây ra oanh động không nhỏ. Vọng Thiên Cổ Đô không ít đệ tử mê luyến nàng không dứt ra được. Trong đó có một đời ma đế Cửu U. Thậm chí nghe đồn có cổ thánh tộc người cam tâm tình nguyện hiến dâng cổ kinh thư, khiến Vọng Thiên Cổ Đô phong vân chấn động, cổ thánh tộc khó an.”
Lang Tà chậm rãi nói, dường như đối với chuyện về Hi Hoàng được lưu truyền không ít.
“Có người nói Cung Quảng Khuyết biến mất nghìn năm, đó là có liên quan đến Hi Hoàng. Bởi vì nàng đồng thời chiếm được mấy bộ cổ kinh thư, lưu lại trong Cung Quảng Khuyết, khiến cổ thánh tộc không thể dung thứ Cung Quảng Khuyết. Những cổ thánh tộc đó, liền có Thiên Diễn Thánh Tộc.”
Lâm Phong nghe Lang Tà nói mà trong lòng chấn động. Hi Hoàng, đúng là người của Cung Quảng Khuyết.
“Thiên Hữu Nhân ám sát ta, diễn hóa các loại thần thông công kích, dường như chính là tu luyện Thiên Diễn Thánh Kinh. Lẽ nào hắn là người Cung Quảng Khuyết phái tới? Vậy tại lúc đó, Nguyệt Tâm nàng…” Lâm Phong lại một lần nữa nhớ lại chuyện Thiên Hữu Nhân giả mạo Độc Cô Bất Bại ám sát hắn.
“Đúng, Thiên Diễn Thánh Kinh.” Trong con ngươi Lâm Phong lộ ra phong mang. Cung Quảng Khuyết có Thiên Diễn Thánh Kinh, sở dĩ Y Nhân Lệ và người của Cung Quảng Khuyết có năng lực suy diễn mạnh mẽ, có thể phá Thiên Diễn Tiểu Trận Đạo. Vô luận là có người giúp các nàng hay các nàng tự mình làm, không nghi ngờ gì nữa, cũng là bởi vì trong Cung Quảng Khuyết có Thiên Diễn Thánh Kinh.
“Thời đại Hi Hoàng, người yêu nàng không chỉ riêng những người bên rìa thành hoàng chúng ta, mà còn có nhân vật thành danh của cổ thánh tộc. Giống như Cửu U Ma Đế bực này cường giả đáng sợ, mị lực của nàng có thể nghĩ.” Lang Tà lại nói một tiếng.
“Cung Quảng Khuyết có Thiên Diễn Thánh Kinh.” Lâm Phong đột nhiên mở miệng nói, khiến trong con ngươi Lang Tà hiện lên một đạo phong mang. Lập tức hắn khẽ gật đầu, nói: “Rất có thể, có thể không chỉ là Thiên Diễn Thánh Kinh.”
“Cung Quảng Khuyết căn bản không sợ hãi người của cổ thánh tộc biết bọn họ có Thiên Diễn Thánh Kinh.” Lâm Phong lên tiếng lần nữa.
“Dường như là như vậy.” Lang Tà như trước gật đầu. Quảng Hàn Tiên Tử phá trận, tất cả mọi người đều biết. Cung Quảng Khuyết căn bản không che giấu.
“Nghìn năm trước đã xảy ra chuyện gì mà Cung Quảng Khuyết vì vậy biến mất? Cổ thánh tộc có ra tay đối phó quá Cung Quảng Khuyết ngày xưa không? Còn, nghìn năm sau hôm nay Cung Quảng Khuyết tái hiện thế gian, chư cổ thánh tộc dường như một điểm không có ý định động thủ với họ, thậm chí, biết họ có Thiên Diễn Thánh Kinh dưới tình huống.”
Lâm Phong mở miệng nói, khiến Lang Tà rơi vào trầm tư. Mấy vấn đề này hắn không đi suy nghĩ qua. Bất quá lúc này Lâm Phong nói ra, lại khiến trong lòng hắn hiện lên liên tiếp suy nghĩ.
“Bởi vì Tam Sinh Đại Đế. Nếu như Thiên Diễn Thánh Tộc thật là Tam Sinh Đại Đế tiêu diệt, vậy có thể khẳng định, Tam Sinh Đại Đế có quan hệ với Hi Hoàng. Trước đây chư cổ thánh tộc nhất định đối Cung Quảng Khuyết xuất thủ quá. Nhưng chứng kiến Thiên Diễn Thánh Tộc bị hủy diệt, bọn họ không dám hành động nữa với Cung Quảng Khuyết. Là hôm nay, Cung Quảng Khuyết tái hiện, bởi vì Hi Hoàng sống lại.”
Lâm Phong để lại một câu rồi xoay người ly khai.
Đế Nữ, Hi Hoàng Mộ! Là chữ viết trên bia mộ Hi Hoàng, Lâm Phong không quên!
Hi Hoàng, là con gái của Tam Sinh Đại Đế, nhất định là như vậy. Sở dĩ Thiên Diễn Thánh Tộc bị hủy diệt, Cung Quảng Khuyết sẽ biến mất. Hôm nay những cổ thánh tộc này không dám động thủ với Cung Quảng Khuyết. Thậm chí hắn hoài nghi chư cổ thánh tộc ngày mai Diễn Đại Trận có chuyện còn muốn đi phá trận, cũng có liên quan đến điều này!
Hi Hoàng sống lại, Nguyệt Tâm ở nơi nào đã không cần suy đoán, Cung Quảng Khuyết!
Lâm Phong tiêu sái đi, nhưng lưu lại Lang Tà trong lòng hiện lên ba đào mãnh liệt. Lời nói của Lâm Phong, dường như khiến bí tân nghìn năm hiện ra trước mắt hắn. Tam Sinh Đại Đế, có quan hệ với Hi Hoàng. Hơn nữa, hôm nay Hi Hoàng sống lại. Thế nhưng Lâm Phong làm sao sẽ biết tất cả điều này, hắn vì sao lại biết Hi Hoàng sống lại?
Lâm Phong đương nhiên biết, bởi vì nữ nhân của hắn, cũng là Hi Hoàng, bất quá không phải bản tôn, mà là một đời khác của Hi Hoàng. Hi Hoàng, tu luyện Tam Sinh Kinh!
Hi Hoàng sau khi sống lại, lại trở về Cung Quảng Khuyết, dẫn động Vọng Thiên Cổ Đô thay đổi bất ngờ. Theo Lâm Phong, nàng là kỳ nữ tử, càng là một nữ nhân điên. Nàng thu thập các loại cổ kinh cường đại, tu luyện điên cuồng.
Lâm Phong không vội vàng tìm Thu Nguyệt Tâm. Hắn tìm được có thể làm sao? Hi Hoàng ở đó, hắn có thể đưa Thu Nguyệt Tâm đi sao? Hiện tại hắn cần làm là đột phá tiến vào Võ Hoàng.
Suy đoán của Lâm Phong dường như rất nhanh được chứng thực. Cung Quảng Khuyết tuyên bố, trong Cung Quảng Khuyết có Thiên Diễn Thánh Kinh bảo vật chí bảo của Thiên Diễn Thánh Tộc. Bất kỳ ai muốn Thiên Diễn Thánh Kinh, có thể cầm cổ thánh kinh cường đại tương ứng trao đổi.
Tin tức này truyền ra, Vọng Thiên Cổ Đô nhấc lên một trận phong vân. Tất cả mọi người đang thảo luận việc này. Cung Quảng Khuyết dĩ nhiên tự mình công bố có Thiên Diễn Thánh Kinh. Hơn nữa, công khai tuyên bố. Lẽ nào bọn họ không lo lắng cường giả của cổ thánh tộc chém giết cướp đoạt?
Trên thực tế, không ai động vào Cung Quảng Khuyết. Những cổ thánh tộc này cũng không ai đi trao đổi.
Tuy rằng Thiên Diễn Thánh Kinh vô cùng cường đại, thế nhưng, một cái cổ thánh tộc truyền thừa vô số năm, cổ thánh kinh họ tu luyện là thứ quan trọng nhất, độc nhất vô nhị, tuyệt đối chỉ truyền thụ cho những hậu bối hạch tâm xuất sắc nhất trong thánh tộc. Nếu có người dám động chủ ý đến cổ thánh kinh của họ, họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào chém giết người có được. Cổ thánh kinh, là căn bản của họ.
Bất quá tất cả điều này dường như không liên quan gì đến Lâm Phong. Hắn vẫn ở trong mật thất tu luyện, không bước ra khách điếm bình dân nửa bước.
Khoảng thời gian tiếp theo, Vọng Thiên Cổ Đô xảy ra không ít đại sự. Người Thương Tộc tìm được lão đạo sĩ thúi đã chiếm được bảo vật của Thiên Diễn Thánh Tộc ngày xưa, chặn giết đối phương. Bất quá một trận chiến bị người giết chết hơn mười vị Võ Hoàng, trong đó còn có ba vị là cường giả trung vị Hoàng. Dẫn tới rất nhiều cường giả Thương Tộc xuất động, bất quá lại một lần nữa mất đi tung tích của đối phương.
Mặt khác, những thanh niên đồng lứa của các cổ tộc ở Vọng Thiên Cổ Đô lần lượt đi ra xông pha. Những yêu nghiệt của cổ thánh tộc đã bắt đầu tranh phong tương đối. Thần Ấn Vương Thể Độc Cô Bất Bại, trước hết bước vào Võ Hoàng cảnh giới, quanh thân vờn quanh 3.600 thần ấn quang hoàn, uy lực vô cùng.
Một tháng sau, Thương Khiếu tại ngoài Cung Quảng Khuyết và Cầm Thương bộc phát xung đột, đại chiến một trận. Kết cục Thương Khiếu phá tôn nhập Hoàng, đánh bại Cầm Thương.
Sau trận chiến này, Thương Khiếu hăng hái. Ngay lúc hắn và Cầm Thương đại chiến ngày thứ hai, Lang Tà và Sở Xuân Thu mất tích một thời gian đồng thời xuất hiện. Hơn nữa, lần này là dùng thực lực Võ Hoàng xuất hiện. Có người đồn, hai người họ đã trải qua một trận đại chiến kinh khủng, song song đột phá tiến vào cảnh giới Hoàng.
Chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, bốn vị hậu bối yêu nghiệt lần lượt thành Hoàng, khiến cổ thánh tộc lại nhấc lên một trận phong ba. Khoảng thời gian Cung Quảng Khuyết xuất hiện này, có thể nói là một đoạn thời gian hoàng kim của Vọng Thiên Cổ Đô. Điều này khiến những yêu nghiệt chưa thành Hoàng cũng rục rịch, tìm kiếm cường giả đại chiến, mong muốn dựa vào thế mà đột phá tiến vào cảnh giới Võ Hoàng, nếu không sẽ bị bỏ lại khoảng cách.
Ngày này, bóng đêm rất đẹp. Trăng treo cao trên không. Tại Hàn Nguyệt Hồ nơi Cung Quảng Khuyết trú ngụ, rất nhiều thanh niên đồng lứa tài năng du ngoạn trên cổ thuyền, thưởng thức tiên tử chi vũ trong cổ đình. Khoảng thời gian này, Hàn Nguyệt Hồ chưa bao giờ thiếu người đến.
Bờ hồ, một bóng thanh niên chậm rãi bước đi. Bóng hắn dưới ánh trăng kéo dài rất lâu, thẳng đến khi đi tới bên hồ nước, bước chân hắn mới ngừng lại được. Ánh mắt hướng về cổ đình trong Hàn Nguyệt Hồ nhìn xa xăm. Trên khuôn mặt tuấn tú, ánh mắt sâu thẳm lộ ra một luồng bình tĩnh.
“Đó là Thập Tuyệt Thể.” Có người phát hiện Lâm Phong ở bờ hồ, ánh mắt nhất thời ngưng lại. Hôm nay, thế nhưng rất nhiều người đang tìm hắn đây.
Rất nhiều ánh mắt hướng về Lâm Phong, lần lượt mở miệng: “Thật là Thập Tuyệt Thể Lâm Phong, hắn lại vẫn dám xuất hiện.”
“Lâm Phong.” Một đạo cuồng phong cuốn qua, chỉ thấy thân ảnh Thương Khiếu xuất hiện trên bầu trời hồ nước. Áo bào trắng phiêu động, nhìn xuống Lâm Phong. Ở khóe miệng hắn mang theo nụ cười nhàn nhạt.
“Đã lâu không gặp.” Thương Khiếu quay sang Lâm Phong mỉm cười nói. Nhưng nụ cười kia lại không ôn hòa chút nào, mà có vẻ hơi quái dị, phảng phất, có chút vị đạo cư cao lâm hạ. Hôm nay, Thương Khiếu, là Võ Hoàng!
Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại: