» Chương 648: Tốt kích thích…
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 27, 2025
Chương 648: Thật là kích thích…
Tiểu Ô Quy nóng lòng bảo vật. Sau khi nghe được lời nói của Bạch Tiểu Thuần, nó thấy nhà tù nơi bản tôn Cự Quỷ Vương đang giam giữ đã không còn xa. Nó không suy nghĩ nhiều, thân thể chợt lóe lên, lập tức bay ra khỏi túi trữ vật, rơi vào tay Bạch Tiểu Thuần, bị Bạch Tiểu Thuần tóm lấy.
“Nhanh lên nhanh lên, ngươi nhiều chuyện quá rồi! Nãi nãi! Loại chuyện tốt cướp đoạt Bán Thần này, Quy gia ta không hiểu, ngươi còn chần chừ gì nữa? Cầu phú quý trong nguy hiểm, ngươi không mạo hiểm sao có thu hoạch!” Tiểu Ô Quy vừa răn dạy vừa thúc giục.
“Ta cũng không có kinh nghiệm mà, Quy gia ngài gánh vác nhiều hơn, ta còn nhỏ tuổi, lão nhân gia ngài đừng chấp nhất nhé.” Bạch Tiểu Thuần hắc một tiếng, nói lời ngon ngọt đồng thời, thẳng đến nơi nhà tù của Cự Quỷ Vương bản tôn mà đi.
Tiểu Ô Quy lần đầu tiên nghe thấy Bạch Tiểu Thuần nói thuận tai như vậy, lập tức trong lòng thoải mái, đắc ý, nghĩ rằng mình có cần phải, sau này dạy bảo Bạch Tiểu Thuần này nhiều hơn, dùng điều này chứng minh mình anh minh thần võ.
Ngay lúc Tiểu Ô Quy đang đắc ý, Bạch Tiểu Thuần đã phi tốc tới gần nơi nhà tù Cự Quỷ Vương. Vừa mới tới gần, lão giả có nốt ruồi đỏ trên mặt kia, chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt có tia lạnh lẽo, toàn thân trên dưới giờ phút này, hình như có một cỗ ý khinh thường, lạnh lùng nhìn xem Bạch Tiểu Thuần.
Ánh mắt kia, như là nhìn xuống lũ kiến.
Còn chưa kịp để lão giả này mở miệng nói gì, Bạch Tiểu Thuần không chút do dự, vung mạnh tấm lệnh bài trong tay, trong nháy mắt mở ra cánh cửa khô lâu nhà tù này. Ngay khoảnh khắc cánh cửa mở ra, chưa kịp để Tiểu Ô Quy phản ứng, Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng.
“Lão gia hỏa, ăn ám khí của ta!” Vừa hô lên, cánh tay Bạch Tiểu Thuần nhanh như điện chớp, đột nhiên. . . một tay ném Tiểu Ô Quy vẫn đang chìm đắm trong đắc ý, vào trong phòng giam, thẳng đến mặt lão giả mà ném tới!
Tất cả đều gọn gàng, nhanh chóng vô cùng. Sau khi ném đi, Bạch Tiểu Thuần lập tức đóng sập cánh cửa nhà tù này lại, “phịch” một tiếng. Thân thể hắn trong chớp mắt, nhanh chóng lui lại, tốc độ nhanh chóng, đều hóa thành tàn ảnh, mắt thì ngưng thần nhìn chằm chằm mọi thứ trong phòng giam.
Thậm chí hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, một khi không ổn, lập tức liều mạng cũng phải chạy trốn.
“Tiểu Ô Quy, chuyện này ngươi đừng trách ta nhé. Ngươi bất tử bất diệt, ta thì không.” Bạch Tiểu Thuần tự an ủi trong lòng, không hề đỏ mặt.
“Bạch tiểu tử, ngươi ngươi ngươi!!” Tiểu Ô Quy lập tức trợn tròn mắt. Nó dù thế nào cũng không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuần kia lại âm hiểm đến vậy, càng ném mình vào trong đó.
“A a, Bạch tiểu tử, ngươi quá vô sỉ, hèn hạ, vô sỉ!!” Tiểu Ô Quy nội tâm nổi giận, nhưng không có cách nào. Lúc này, nó trong tiếng gầm gừ giận dữ thẳng đến Cự Quỷ Vương mà đi.
“Làm càn!!” Bản tôn Cự Quỷ Vương nhíu mày, gầm nhẹ một tiếng, tay phải giơ lên trước người vung mạnh một cái.
“Oanh” một tiếng, Tiểu Ô Quy đâm vào người Cự Quỷ Vương, bị ngăn cản ở ngoài nửa trượng. Như thể ở đó có một lớp ngăn cách, khiến thân thể Tiểu Ô Quy dừng lại. Thế nhưng sự bực bội trong lòng nó không những không giảm bớt, ngược lại theo tiếng quát tháo của Cự Quỷ Vương, càng lớn hơn.
“Cự Quỷ Vương, ngươi tưởng trốn ở đây, sẽ không ai biết sao? Ngươi có thể lừa gạt tất cả mọi người, nhưng không lừa được Quy gia nhà ngươi!”
“Mau giao bảo bối của ngươi cho Quy gia nhà ngươi ra, bằng không mà nói, Quy gia ta đập chết ngươi!” Tiểu Ô Quy gầm to, thân thể đột nhiên xông lên, “oanh” một tiếng, lập tức đâm nát bích chướng vô hình ở ngoài nửa trượng trước người Cự Quỷ Vương. Thân thể nó gào thét lao tới, mắt thấy là sẽ lao tới Cự Quỷ Vương.
“Ngươi là ai!!” Cự Quỷ Vương sau khi nghe được lời nói của Tiểu Ô Quy, sắc mặt lập tức biến đổi chưa từng có, không còn lạnh lùng. Thậm chí trong mắt đều lộ ra vẻ không thể tin nổi. Thật sự là hắn là. . . Cự Quỷ Vương!!
Thân phận tù nhân này, là hắn đã bố trí từ hai trăm năm trước, lại có trận pháp thạch quy. Hắn tự cho là vạn phần chắc chắn. Nhưng bây giờ, phân thân vừa mới tan biến, nơi bản tôn này, lại bị người ta nói toạc ra. Chuyện này đối với hắn chấn động thật sự quá lớn!
Nhưng rất nhanh, sát ý của hắn lập tức bùng phát. Ngay khoảnh khắc Tiểu Ô Quy tiến vào, tay phải hắn đột nhiên giơ lên, hướng về Tiểu Ô Quy chỉ một cái!
“Trận lên, tiêu tan!”
Gần như ngay khoảnh khắc Cự Quỷ Vương mở miệng, thạch quy nơi Ma Lao, đột nhiên chấn động một cái. Theo tiếng chấn động, hình như có một cỗ khí thế không cách nào hình dung, như thể muốn thức tỉnh từ trong giấc ngủ say. Tựa hồ theo ngón tay của Cự Quỷ Vương, liền muốn ngưng tụ thành một đạo thần thông diệt tuyệt tất cả.
Cảnh tượng này, khiến nội tâm Bạch Tiểu Thuần run rẩy. Nhưng ngay lúc này, Tiểu Ô Quy nơi đó trừng lớn mắt, cổ rướn dài, hét lớn một tiếng.
“Bất Diệt!”
Lời nói này vừa ra, bốn phía lập tức “oanh minh”. Cùng lúc đó, ý diệt tuyệt vừa mới ngưng tụ đến kia, như bị áp chế, lại trong nháy mắt. . . biến mất không còn tăm hơi!
Cảnh tượng này, khiến Cự Quỷ Vương không khỏi nhướng mắt, trong đó tràn đầy sự kinh ngạc không thể tin nổi. Chưa kịp để hắn phản ứng, tốc độ của Tiểu Ô Quy lại quá nhanh, “oanh” một tiếng, Tiểu Ô Quy này lập tức đâm vào ngực Cự Quỷ Vương.
Cự Quỷ Vương kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt lập tức tái nhợt, thân thể lảo đảo lui lại mấy bước. Lúc ngẩng đầu, sự kinh sợ trong lòng hắn, đã ngập trời.
“Không thể nào, điều đó không thể nào, diệt cho ta!!” Cự Quỷ Vương nội tâm run rẩy, tay phải hắn giơ lên, lần nữa chỉ vào Tiểu Ô Quy. Có thể trận pháp thạch quy này, lại không có bất kỳ phản ứng nào. Tất cả những điều này, lập tức khiến sắc mặt Cự Quỷ Vương trong nháy mắt hoàn toàn trắng bệch.
Nhịp tim hắn không tự chủ được tăng tốc. Hắn đã không nhớ đã bao lâu chưa căng thẳng đến như vậy. Một cỗ cảm giác nguy hiểm chưa từng có, lập tức bao trùm toàn thân. Mọi thứ trước mắt, mang đến cho hắn một cảm giác, so với ba đại gia tộc làm phản, còn nghiêm trọng hơn, còn khiến hắn kinh hãi hơn.
“Diệt chân bà ngươi!” Tiểu Ô Quy rướn cổ lên cười ha hả, lần nữa “oanh kích” mà đi.
Giờ phút này ở ngoài lồng giam này, Bạch Tiểu Thuần mắt không chớp nhìn xem tất cả những điều này, hai mắt lộ ra quang mang mãnh liệt, càng ngửa mặt lên trời cười ha hả. Hắn biết, người này thật sự là Cự Quỷ Vương, hiện tại cũng thật sự là tu vi Kết Đan, trận pháp càng mất đi hiệu lực, như con hổ bệnh đã mất đi nanh vuốt. Điều này khiến Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn yên tâm. Giờ phút này trong lúc cười to, hắn thẳng đến nhà tù mà đi, trong chớp mắt liền bước vào trong.
“Đường đường Cự Quỷ Vương, thế mà giả dạng thành một phạm nhân trốn ở đây. . . Cự Quỷ Vương, ta khinh bỉ ngươi!” Bạch Tiểu Thuần trong sự kích động đắc ý ngẩng cằm lên, một bộ tư thái trời đất bao la ta lớn nhất, hất tay áo, ngạo nghễ vô cùng.
“Ta Bạch Hạo trong một niệm, Cự Quỷ Vương cũng muốn tan thành mây khói, ha ha.” Bạch Tiểu Thuần trong lúc cười to, khí tức của Cự Quỷ Vương có chút dao động. Nội tâm hắn lo lắng, có thể trong mắt lại lộ ra sự âm lãnh. Dù sao hắn cũng là Bán Thần Vương gia. Dù là cho tới bây giờ, cũng vẫn như cũ có uy nghiêm của hắn.
“Bạch Hạo. . .” Hắn đang muốn mở miệng. Chưa kịp để lời hắn nói ra, Bạch Tiểu Thuần một bước đi tới, tay phải bỗng nhiên giơ lên, hất tay áo.
“Bộp” một tiếng, lập tức đập vào trên đầu Cự Quỷ Vương này, trong nháy tức phong ấn tu vi của Cự Quỷ Vương. Một bên Tiểu Ô Quy, giờ phút này càng “ngao ngao” kêu to.
“Cướp đoạt hắn, cướp đoạt hắn!!” Cự Quỷ Vương nghe vậy tức giận thân thể có chút run rẩy, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt lộ ra sát ý mãnh liệt.
Có thể sát ý này vừa lên, Bạch Tiểu Thuần liền một bước đi tới, lập tức lục lọi trên người Cự Quỷ Vương. Mấy lần liền lấy ra một viên trữ vật giới chỉ từ trên người Cự Quỷ Vương, càng tìm kiếm khắp toàn thân hắn, nhưng lại không tìm thấy gì cả.
“Chỉ có một cái trữ vật giới chỉ?” Bạch Tiểu Thuần lập tức bất mãn. Mà Cự Quỷ Vương nơi này, chưa từng tao ngộ làm nhục như vậy, giờ phút này lửa giận trong lòng, đã không cách nào diễn tả bằng lời.
Trước lúc này, Bạch Tiểu Thuần trong mắt hắn, chẳng qua là một quân cờ nhỏ không có ý nghĩa mà thôi, là hắn vì để cho ván cờ chơi kia hay hơn một chút, cho nên tùy ý bố trí, muốn giết cứ giết, tùy ý nhào nặn, vận mệnh trong một ý niệm của hắn. Nhưng hắn nằm mơ cũng không thể nghĩ đến, viên quân cờ nhỏ này, bây giờ lại trở thành bàn tay lớn quyết định sinh tử vận mệnh của chính mình!
Loại tương phản này, loại nguy cơ này, Cự Quỷ Vương há có thể cam tâm? Hắn là Bán Thần, kế hoạch tất cả, vốn tưởng rằng thiên y vô phùng, nhưng hôm nay lại rơi xuống tình trạng như thế. Đổi những người khác, sợ là đã sớm điên cuồng. Nhưng hắn dù sao cũng là Cự Quỷ Vương, giờ phút này hung hăng cắn răng, lại để cho mình bình tĩnh lại từ trong nổi giận kia.
Nhưng ngay khoảnh khắc hắn bình tĩnh lại, Tiểu Ô Quy “ngao ngao” kêu một tiếng.
“Việc tìm bảo bối loại này, Bạch tiểu tử ngươi không được!” Nói rồi, Tiểu Ô Quy thẳng đến Cự Quỷ Vương, trong chớp mắt liền xuyên qua trên người hắn. Theo sự xuyên qua, từng kiện vật phẩm, lại trống rỗng xuất hiện, rơi vào trước mặt Bạch Tiểu Thuần.
Một thanh trường thương màu đỏ, một viên thẻ ngọc màu xanh lam, còn có một bảo bình sắc thái lưu chuyển. . . Ngoài ra, còn có một khối hòn đá màu đen to bằng đầu nắm tay!
Nhìn xem những vật phẩm này rơi xuống, sắc mặt Cự Quỷ Vương đột nhiên đại biến, khó coi đến cực hạn, càng tâm thần không kìm chế được chấn động. Những vật phẩm này, là hắn giấu ở trong không gian đơn độc do mình mở ra. Ngoại trừ hắn, không ai có thể tìm thấy. Có thể Tiểu Ô Quy kia. . . càng vận chuyển những vật phẩm này, sinh sinh mang ra.
“Ngươi. . .” Hô hấp của Cự Quỷ Vương dồn dập, tròng mắt đều muốn trợn lồi ra. Những vật phẩm này mặc dù không nhiều, nhưng bất kỳ cái nào, đều là đồ vật kinh thiên động địa!
Thanh trường thương màu đỏ kia, là bảo vật thành danh của hắn, không phải Thiên Nhân không thể dùng. Lấy Thiên Ngoại Chi Vẫn chế tạo, ẩn chứa một tỷ cấm chế. Uy lực to lớn, ở trong Bán Thần cũng thuộc về thượng đẳng!
Còn có viên thẻ ngọc màu xanh lam kia. Vật này nhìn như đơn giản, nhưng trên thực tế, lại ẩn chứa đạo truyền thừa của hắn, cực kỳ quan trọng. Mà bảo bình kia, càng tên là Càn Khôn Nhất Khí Bình, đồng dạng không phải Thiên Nhân không thể dùng. Trong tay Thiên Nhân, có thể thu nạp chúng sinh vạn vật vào trong đó, luyện thành đại dược. Lúc trước hắn vì thu hoạch được bảo vật này, đã phải trả giá cực lớn. Thậm chí lần này Cửu U Vương sở dĩ xuất thủ, theo hắn thấy, cũng chính là vì vật này!
Về phần hòn đá màu đen cuối cùng kia, vật này độc nhất vô nhị trên đời. Ngay cả hắn cũng không biết lai lịch. Truyền thuyết là di vật của Khôi Hoàng đời thứ nhất, bị hắn âm thầm thu hoạch được, ngoại nhân không biết.
Mấy loại vật phẩm này, có thể nói là tài phú lớn nhất của hắn. Giờ phút này trơ mắt nhìn bị Tiểu Ô Quy lấy ra, Cự Quỷ Vương này há có thể không lo lắng như lửa đốt.
Bạch Tiểu Thuần lập tức mừng rỡ như điên. Sau khi tranh thủ thời gian từng cái nhận lấy, xem xét một phen, mặc dù nhìn không ra cái gì, lại cũng không cách nào thi triển. Trên này có ấn ký của Cự Quỷ Vương, có thể Bạch Tiểu Thuần vẫn nhìn ra những vật phẩm này chỗ không tầm thường.
“Có thể bị Cự Quỷ Vương cất giấu như thế, nhất định là bảo bối! Ta coi như hiện tại không dùng đến, nhưng về sau cũng có thể dùng a.” Bạch Tiểu Thuần đắc ý tranh thủ thời gian thu hồi. Tiểu Ô Quy vô cùng đắc ý, liếc xéo nhìn về phía Cự Quỷ Vương.
“Trước mặt Quy gia, còn muốn giấu đồ vật, nằm mơ!”
Cự Quỷ Vương cố gắng kiểm soát cảm xúc. Hắn hiểu được kết quả đã là như thế này, cho dù tức giận ngập trời, cũng không giải quyết được vấn đề gì. Dù là trong lòng đều đang chảy máu. . . cũng chỉ có thể cắn răng để cho mình bình tĩnh lại, khôi phục lại bình tĩnh.
“Mục đích của ngươi là gì!” Cự Quỷ Vương hít sâu, từng chữ nói ra. Mặc dù hắn tu vi suy yếu, đồng thời sinh tử không còn do mình khống chế, có thể sau khi bình tĩnh lại ánh mắt sâu sắc kia cùng uy nghiêm tràn ra toàn thân trên dưới, theo lời nói truyền ra, khiến Bạch Tiểu Thuần nơi này sau khi thấy, cũng không khỏi đáy lòng có chút chột dạ, nhất là nghĩ đến thân phận của đối phương cùng tu vi Bán Thần, hắn liền khó tránh khỏi bồn chồn.
“Hù dọa ta? !” Bạch Tiểu Thuần vừa căng thẳng như vậy, lập tức khiến hắn tự cảm thấy xấu hổ, nghĩ rằng đối phương đều như vậy, mình thế mà còn sợ hãi. Lại nghĩ tới đối phương biến mình thành quân cờ, trở thành phạm nhân từng màn, lại thêm một bên Tiểu Ô Quy, giờ phút này trong mắt nhìn mình lúc, cũng có vẻ khinh bỉ, Bạch Tiểu Thuần lập tức nổi giận. Trong cơn thẹn quá hóa giận tiến lên, đưa tay một bàn tay đập vào trên đầu Cự Quỷ Vương.
“Nhắm mắt lại nói chuyện!” Bạch Tiểu Thuần tức giận nói, sau đó liếm môi một cái, nhìn xem Cự Quỷ Vương giờ phút này tức giận thân thể run rẩy, Bạch Tiểu Thuần lập tức có loại cảm giác kích thích.
“Đầu của Bán Thần, ta chưa từng đập qua, thật là kích thích. . .” Bạch Tiểu Thuần trong lòng nóng bỏng, trong sự kích thích này, nhịn không được đưa tay. . . lại vỗ một cái.
“Ha ha, không nghe lời có phải hay không, nhắm mắt nói chuyện với ta!”
“Bạch Hạo, ngươi muốn chết!!! ” Cự Quỷ Vương muốn phát điên. Giờ phút này nếu tu vi hắn khôi phục, dù là có thể một bàn tay chụp chết Bạch Tiểu Thuần, cũng tuyệt đối sẽ liên tục đánh ra 100 bàn tay, để Bạch Tiểu Thuần này biết, hậu quả khi bị người vỗ đầu!!
———
Chương 3600 chữ ~~~ viết một hơi xong, sảng khoái. . . Anh chị em muốn cổ vũ một chút Nhĩ Căn nha ~~~
Bị giết liền có thể phục sinh, đạt được năng lực ngẫu nhiên từ đó chờ đợi sự việc cũng là bị giết.