» Q.1 – Chương 1605: Tàn nhẫn kế hoạch

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 14, 2025

Tuyệt thế võ thần chính văn chương 1605: Tàn nhẫn kế hoạch

Chương trước phản hồi mục lục chương sau phản hồi trang sách

Đông Hoàng kiến bên cạnh Tề Hoàng ánh mắt lóe lên không ngừng, không khỏi hỏi lại: “Ngươi có ý kiến gì?”

Tề Hoàng trong lòng vẫn đang xao động, ý nghĩ của hắn khiến chính hắn cũng sợ hãi. Lâm Phong, đã nắm trong tay trận đạo đáng sợ như vậy. Hắn trưởng thành quá mức kinh khủng. Ba năm trước đây Lâm Phong từng có một lần va chạm đơn giản với hắn, có phải ba năm nay, hắn tìm được Vô Cực Đế Cung, chuyên tâm nghiên cứu trận đạo?

“Phụ thân, ta nghĩ đến Mộc Ân có khả năng là một người biến thành.” Tề Hoàng thổn thức, chậm rãi nói. Tiếng nói của hắn vừa dứt, nhất thời ánh mắt của những người xung quanh đều đổ dồn vào người hắn.

“Người nào?” Tề Vân Kiêu thân thể trực tiếp xuất hiện đối diện Tề Hoàng, hỏi.

“Lâm Phong.” Tề Hoàng thốt ra hai chữ, khiến hư không xung quanh đột nhiên tĩnh lặng trong giây lát. Tề Vân Kiêu trong lòng hơi nhảy lên một cái. Hắn đương nhiên nhớ kỹ thanh niên kiệt ngạo bất tuân năm xưa, thanh niên yêu nghiệt đã làm nhục các thế lực lớn khi người của chín đại tiên cung nắm quyền trong tiểu thế giới tranh đoạt thiên bảo, sau đó theo Thần Vũ Võ Hoàng rời đi. Hai năm sau xuất hiện trở lại mang theo Yêu Dạ Lệnh, càng thêm ngông cuồng vô cùng, cường thế trú ngụ tại Tề Thiên Bảo. Lần đó cũng khiến Tề Thiên Bảo gà chó không yên.

“Lâm Phong.” Trong con ngươi râu bạc trắng Võ Hoàng hiện lên một đạo vẻ cực kỳ sắc bén. Hắn tuyên bố sẽ bước chân lên Dược Vương Tiên Cung của hắn, thanh niên Tôn Vũ.

Chu Thiên Khiếu trên người mặc áo bào thánh khí màu vàng rực rỡ. Hắn nhớ đến lời Lâm Phong khiến hắn quỳ xuống. Năm xưa hắn từng dùng lực lượng Võ Hoàng trấn áp đối phương, cho rằng Lâm Phong không xứng đàm võ đạo. Nếu không có Chúng Võ Hoàng bảo vệ, hắn lúc đó đã đánh chết Lâm Phong. Nếu Mộc Ân là Lâm Phong, vậy hoàn toàn có thể lý giải Mộc Ân đã khiến hắn quỳ xuống, giẫm đạp tôn nghiêm của hắn.

“Ngươi có chứng cứ gì nói là Lâm Phong?” Tề Vân Kiêu đám người tuy kinh hãi vô cùng, nhưng vẫn vô cùng bình tĩnh. Ánh mắt của họ đều nhìn về Tề Hoàng, chờ đối phương trả lời.

“Lâm Phong hắn tự mình có thuật dịch dung phi thường lợi hại, rất khó tìm ra khuôn mặt thật của hắn. Hơn nữa, Lâm Phong cùng Tề Thiên Bảo, Dược Vương Tiên Cung, Đại Chu Tiên Cung, đều có thù oán. Đại nhân ngài còn nhớ kỹ mấy vị đệ tử Dược Vương Tiên Cung đi vào bái phỏng Mộc Ân lúc, Mộc Ân trực tiếp để cho họ quỳ xuống. Đã từng sư tôn của Lâm Phong đi vào Dược Vương Tiên Cung thời gian, bị cường giả Dược Vương Tiên Cung lệnh cưỡng chế quỳ xuống.”

Tề Hoàng nói nhìn râu bạc trắng Võ Hoàng một cái. Vừa nói như vậy, râu bạc trắng Võ Hoàng càng tin vài phần. Thật sự có thể là Lâm Phong, tính cách của họ có chút tương tự.

“Còn nữa, Lâm Phong trước đây tu vi chính là Tôn Vũ Bát Trọng, hơn ba năm chưa từng tiến bộ. Hắn có thể giải thích bằng trận pháp. Ba năm này, hắn khổ tu trận đạo. Cuối cùng, khi chúng ta cùng với Mê Thần Quân đại nhân tiến vào Yêu Vân Phong thời gian, Mộc Ân lập tức biết chúng ta muốn làm gì, trực tiếp dùng trận pháp đào tẩu. Bởi vì, Mộc Ân chính là Lâm Phong, hắn nhận biết Mê Thần Quân.”

Tề Hoàng chậm rãi nói. Tề Vân Kiêu cũng gần như tin Mộc Ân là Lâm Phong. Chỉ là còn có một chút không giải thích được.

“Lâm Phong, hắn ba năm, đã đem trận đạo tu luyện tới mạnh như thế?” Tề Vân Kiêu nhìn Tề Hoàng hỏi.

“Đại nhân, ta đột nhiên nhớ lại một việc trước đây. Thời điểm đó Lâm Phong, vẫn còn là Thiên Vũ Cảnh.” Tề Hoàng tựa hồ nghĩ tới điều gì, nhìn Tề Vân Kiêu, chậm rãi nói: “Đã từng, khi Vận Mệnh Thần Điện giáng lâm tiểu thế giới, người tiên tri đã tiến hành tiên đoán cho những người bước vào Vận Mệnh Thần Điện, rất coi trọng Lâm Phong, đồng thời nói với hắn vận mệnh của hắn, do chính hắn quyết định. Thiên phú của Lâm Phong, có thể thấy rõ.”

“Nói như vậy, mười phần tám chín đó là hắn. Nói như vậy, càng không thể lưu.” Trong thần sắc Tề Vân Kiêu sát ý càng sâu.

“Nếu có khả năng là Lâm Phong, các ngươi có biện pháp gì không?” Tề Vân Kiêu quay Đông Hoàng, Tề Hoàng bọn họ hỏi. Những người này cùng Lâm Phong cùng nhau từ tiểu thế giới mà đến, hẳn là quen thuộc Lâm Phong nhất, không biết có thể có biện pháp nào tìm ra Lâm Phong.

Đông Hoàng cùng Tề Hoàng nghe được Tề Vân Kiêu câu hỏi liền lộ ra thần sắc suy tư. Muốn từ một tòa chủ thành rộng lớn tìm ra một người căn bản không thể nào.

“Trừ phi, chính hắn đi ra.” Trong con ngươi Tề Hoàng hiện lên một đạo hàn quang. Muốn đào hắn rất khó, trừ phi là Lâm Phong chủ động đi ra.

“Tự mình đi ra?” Tề Vân Kiêu cau mày nói: “Hắn còn chưa ngu đến mức đi ra tìm cái chết sao.”

“Có lẽ có một biện pháp có thể thử một lần.” Tề Hoàng thần sắc lạnh lùng, mở miệng nói: “Tại Tề Thiên Bảo chúng ta, Mê Thần Quân đã khống chế ba vị sư huynh đệ của Lâm Phong, còn một vị bạn tốt của Lâm Phong. Nếu như chúng ta dùng mệnh của họ uy hiếp Lâm Phong đến, có lẽ có thể khiến hắn đi ra.”

“Ta không cho rằng Lâm Phong sẽ vì mấy sư huynh đệ của hắn tự mình đi ra tìm cái chết.” Tề Vân Kiêu nói. Người tu luyện võ đạo đối với mệnh của mình vô cùng quý trọng. Trước mặt sinh mạng, mệnh của những người khác thậm chí có thể đem ra bán, càng không cần phải nói đi ra. Hắn không tin Lâm Phong sẽ ngu muội như vậy.

“Đại nhân, có thể thử xem. Chúng ta có thể cho Lâm Phong mấy ngày kỳ hạn. Hắn không đến, liền cho hắn mấy sư huynh đệ tàn sát lẫn nhau, mỗi ngày giết một người. Nếu là hắn đã chết hai người hắn còn không ra, liền ý nghĩa hắn sẽ không ra đến. Lưu lại hai người cũng là thiên phú kém không giết, tiếp tục cho chúng ta sử dụng.” Đằng sau Tề Hoàng, Tề Thiên Hành đi tới, lạnh lùng nói một tiếng. Thiếu vài người ở Tề Thiên Bảo bọn họ không quan tâm. Người của Bát Hoang Tề Gia bọn họ, càng muốn tiêu diệt mệnh của đệ tử Thiên Đài. Bọn họ hận không thể toàn bộ chết hết là tốt nhất.

Tề Vân Kiêu nghe được kiến nghị của hai người khẽ gật đầu, nói: “Được, đã như vậy chúng ta đến thử xem. Hiện tại bắt đầu truyền tin tức. Ba ngày sau vào lúc này, Lâm Phong không đến trụ sở Tề Thiên Bảo của ta, để hắn mấy sư huynh đệ tự giết lẫn nhau, một ngày đêm giết một người.”

“Vâng, đại nhân, chúng ta lập tức khuếch tán tin tức.” Trong con ngươi Tề Hoàng đám người lãnh mang sắc bén. Lâm Phong, xem ngươi lần này có ra không.

“Lâm Phong, chi bằng ngươi đi ra, cho ngươi chết vô táng sinh nơi.” Chu Thiên Khiếu thần sắc lạnh lẽo. Hắn dĩ nhiên đã quỳ xuống trước Lâm Phong, vô cùng nhục nhã.

Lúc này Lâm Phong đang ở trong khách điếm an tĩnh khắc trận phù. Hôm nay nguy cơ tứ phía, hắn nhất định phải chuẩn bị thật tốt, đề phòng bất cứ tình huống nào. Hắn căn bản không biết Tề Hoàng đã chuẩn bị cho hắn kế hoạch độc ác như vậy.

Mộc Dịch không ở cùng Lâm Phong trong một gian sân, mà là lựa chọn ở sát vách Lâm Phong. Cũng không ở mãi trong sân, mà là đi lại bên ngoài, hỏi thăm động tĩnh bên ngoài. Với thực lực của hắn, muốn rời đi cũng không khó khăn. Dù sao Tề Thiên Bảo cùng nhóm thế lực chính đối tượng chủ yếu là Lâm Phong chứ không phải hắn. Nhưng nếu là cứ như vậy đi, lòng hắn khó an. Dù sao hắn từ khi quen biết Lâm Phong đến nay, hai người ở chung vẫn vô cùng vui vẻ. Lâm Phong đối với những kẻ địch kia rất lạnh, nhưng đối với hắn lại luôn khách khí, hơn nữa cùng hắn chia sẻ kinh nghiệm trận đạo.

Mấy canh giờ sau, Mộc Dịch trở về khách điếm. Nhưng lại nhận được tin tức không tốt lắm. Bên ngoài, tựa hồ có âm mưu nhắm vào Lâm Phong. Không nghĩ tới sư huynh đệ của Lâm Phong dĩ nhiên bị vây ở Tề Thiên Bảo. Thảo nào Lâm Phong phải trăm phương ngàn kế như vậy đối phó Tề Thiên Bảo.

Đi tới sân của Lâm Phong, Mộc Dịch ánh mắt lóe lên. Hắn nghĩ việc này có tất yếu nói cho Lâm Phong biết. Về phần quyết định thế nào, thì là do Lâm Phong tự mình.

Nghĩ vậy, Mộc Dịch gõ cửa phòng Lâm Phong.

“Tiến đến.” Lâm Phong dừng khắc trận phù, nhìn thấy Mộc Dịch tiến đến nở nụ cười, nói: “Mộc Dịch tiền bối, sao ngài cũng tới?”

Hắn và Mộc Dịch có ước định, cố gắng độc lai độc vãng, như vậy an toàn hơn một chút.

“Lâm Phong, ngươi có phải có sư huynh đệ, bị nhốt tại Tề Thiên Bảo trong?” Mộc Dịch quay Lâm Phong hỏi. Điều này khiến Lâm Phong thần sắc nhất ngưng, gật đầu nói: “Mộc Dịch tiền bối, sao ngài biết được?”

“Tề Thiên Bảo, đã đang phóng thích tin tức. Nếu như ba ngày sau ngươi không tự mình đến trụ sở Tề Thiên Bảo, bọn họ, sẽ cho ngươi mấy sư huynh đệ tự giết lẫn nhau, mỗi ngày giết chết một người mới thôi, cho đến khi ngươi mấy sư huynh đệ bị đến chỉ còn lại có người cuối cùng.”

Mộc Dịch chậm rãi nói, thầm nghĩ thủ đoạn của Tề Thiên Bảo đủ tàn nhẫn. Lâm Phong vô luận thế nào đối phó bọn họ, Mộc Dịch cũng sẽ không cảm thấy quá đáng. Dùng thủ đoạn ác độc như vậy, mặc dù Lâm Phong cuối cùng lựa chọn không đứng ra, sợ rằng Lâm Phong trong lòng cũng sẽ từ nay về sau có bóng ma.

Nghe được Mộc Dịch nói xong, thân thể Lâm Phong đột nhiên run rẩy. Trong con ngươi hiện lên một đạo ma mang đen kịt. Thậm chí trên người hắn đều có một luồng hàn ý đáng sợ không cách nào ngăn chặn phun ra nuốt vào.

“Tề Thiên Bảo.” Tiếng răng rắc truyền ra. Lâm Phong siết chặt song quyền, mắt lạnh lẽo, sát ý trong con ngươi lưu chuyển.

“Tề Hoàng, hay là Đông Hoàng.” Lâm Phong nghiến răng nói. Hai người bọn họ đối với mình quen thuộc hơn một chút, có khả năng nhất đưa ra chủ ý ác độc.

Thấy phản ứng của Lâm Phong, Mộc Dịch liền hiểu lời nói của Tề Thiên Bảo quả nhiên đã động chạm đến điểm yếu của Lâm Phong, không khỏi thấp giọng hỏi: “Lâm Phong, ngươi định làm gì?”

Lúc này Lâm Phong gặp phải cục diện là, đi, hay là không đi.

Đi, hắn tự mình muốn thoát ra khó như lên trời; không đi, sư huynh đệ của hắn, sợ rằng khó thoát kiếp nạn.

Hơn nữa, dù Lâm Phong đi lúc thể bình yên rời khỏi, ai có thể bảo đảm bọn họ tiếp theo không hề dùng thủ đoạn tương tự buộc Lâm Phong đi ra?

Lâm Phong bình phục quyết tâm cảnh, tự giễu cười, quay Mộc Dịch nói: “Mộc Dịch tiền bối, ngài cho rằng ta đi, còn có thể đi ra không?”

“Khó.” Mộc Dịch lắc đầu.

“Mộc Dịch tiền bối, ngài trở về đi. Ta phải tiếp tục khắc trận phù.” Lâm Phong lộ ra vẻ bất đắc dĩ. Mộc Dịch khẽ gật đầu, lập tức lùi ra khỏi gian phòng, nói: “Lâm Phong, tĩnh tâm, không nên bị ngoại giới quấy rầy. Với thiên phú của ngươi, tương lai tất có ngày lăng vân. Khi đó báo thù, có thể quét ngang Tề Thiên Bảo.”

Nói xong, Mộc Dịch liền lùi ra khỏi gian phòng, để lại Lâm Phong một mình!

Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1761: Chà đạp

Q.1 – Chương 1760: Sáu người đại chiến

Chương 548: