» Q.1 – Chương 1592: Cáo mượn oai hùm

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 14, 2025

Tuyệt Thế Võ Thần – Chương 1592: Cáo Mượn Oai Hùm

Chuyến đi đến Dược Vương Tiên Cung lần này, đám thanh niên không thể ngờ lại gặp phải tình huống như vậy. Nếu Lâm Phong ở trong một tông môn hoặc gia tộc chính thống, bọn họ sẽ bái phỏng theo đúng lễ nghi. Nhưng đây chỉ là một tiểu viện, nên họ không quá để ý đến lễ nghi, bay thẳng đến phía trên Lâm Phong, bái kiến hắn.

Thế nhưng lúc này, Lâm Phong lại nói họ tự tiện xông vào.

Nhìn luồng ánh sáng thánh văn lưu chuyển dưới chân cùng sức mạnh phun ra nuốt vào ẩn hiện, phảng phất chỉ cần Lâm Phong kích hoạt trận pháp, luồng sức mạnh hủy diệt kia có thể nuốt chửng bọn họ.

Đôi mắt Lâm Phong rất lạnh. Chân hắn khẽ nhích trên mặt đất, lập tức cảm giác áp lực phun ra nuốt vào trở nên mãnh liệt hơn. Phốc đông một tiếng vang nhỏ, vài tên người của Dược Vương Tiên Cung quỳ trên mặt đất, hai nắm đấm siết chặt, gân xanh nổi lên. Người này làm nhục họ như vậy, thật là nực cười.

“Cút đi, nếu có lần sau, trảm!” Lâm Phong lạnh lùng nói. Lập tức mấy người đứng dậy, vị thanh niên cầm đầu quay Lâm Phong khẽ khom người, nói: “Đã quấy rầy các hạ rồi, lần sau bái phỏng, ta nhất định ghi nhớ.”

Dứt lời, thân ảnh lóe lên, người của Dược Vương Tiên Cung nhanh chóng bay lên không, khuất nhục rời khỏi nơi đây, lưu lại một câu nói đầy ẩn ý.

“Trận đạo đại sư này thật là cuồng vọng, những người của Dược Vương Tiên Cung kia chịu lời khuất nhục, chắc chắn tâm tồn oán hận.” Đám người từ xa nghe được mọi chuyện xảy ra trong sân, không khỏi xì xào bàn tán, thầm nghĩ trận đạo đại sư này tính tình cổ quái, cứ như vậy, e rằng đã đắc tội Dược Vương Tiên Cung.

Nhưng đối phương thân là trận đạo đại sư, ngay cả Võ Hoàng cũng có thể giết chết, có chút tính tình tự nhiên cũng là điều đương nhiên. Nếu như hai bên hoán đổi thân phận, trận đạo đại sư kia chỉ là một hậu sinh vãn bối, lại xông đến trước mặt cường giả của Dược Vương Tiên Cung, e rằng người của Dược Vương Tiên Cung cũng sẽ không cho sắc mặt. Hai bên đứng ở góc độ khác nhau, đều có tính tình riêng. Chỉ là bởi vì Dược Vương Tiên Cung thân là một trong chín đại Tiên Cung Thiên Bảo, mọi người mới cảm thấy Lâm Phong rất cuồng vọng.

Đám người tự nhiên không biết Lâm Phong làm nhục người của Dược Vương Tiên Cung như vậy, chỉ là vì trước đây lúc sư tôn Võ Hoàng dẫn hắn đi xin thuốc, chịu khuất nhục còn sâu sắc hơn lần này. Lần trước tranh đoạt quyền khống chế Tiểu Thế Giới đại chiến, Lâm Phong đã từng lập lời thề, ngày khác, nhất định đích thân lên Dược Vương Tiên Cung, để rửa sạch sỉ nhục mà sư tôn Võ Hoàng phải chịu. Còn về lần này, chỉ là Dược Vương Tiên Cung đưa tới cửa mà thôi.

Sau khi tin tức này truyền đi, danh tiếng của trận pháp đại sư càng thêm vang dội. Có thể chế tạo trận phù cường đại, hơn nữa bố trí trận đạo đáng sợ đến mức có thể giết chết Võ Hoàng, tính cách quái dị, trở thành ấn tượng của mọi người về Lâm Phong. Hậu bối của chín đại Tiên Cung Thiên Bảo cũng không dám mạo muội đến bái phỏng, tránh cho giống như người của Dược Vương Tiên Cung, bị vô duyên vô cớ làm nhục.

Tại nơi đóng chân của Tề Thiên Bảo, Tề Vân Kiêu đích thân từ Tề Thiên Bảo chạy đến đây. Lúc này dưới Tề Vân Kiêu có một đám người đang ngồi, Đông Hoàng và Tề Hoàng ngày xưa của Tiểu Thế Giới thình lình có mặt. Ngày nay Bát Hoang Cửu U đã không còn chuyện của bọn họ, bị Vấn Gia và Dược Vương Tiên Cung bắt đầu khống chế, bọn họ đều đã trở về Tề Thiên Bảo.

“Kim Thần Quân, ý ngươi là, chúng ta im lặng theo dõi sự biến chuyển?” Tề Vân Kiêu quay Kim Thần Quân hỏi.

“Đại nhân, sau khi ta lần trước tiếp xúc với hắn, người đó tính cách hết sức cổ quái, khó có thể đơn giản tiếp xúc. Cho người ta cảm giác dường như là tự cao tự đại, vô luận là Tề Thiên Bảo của ta hay Đại Chu Tiên Cung, hắn căn bản là không để vào mắt. Và chuyện đệ tử Dược Vương Tiên Cung bị khuất nhục mấy ngày trước đó có thể thấy, đối phương không quan tâm không chỉ riêng Đại Chu Tiên Cung cùng Tề Thiên Bảo của ta, e rằng người của chín đại Tiên Cung Thiên Bảo, hắn đều không quá để vào mắt.”

Kim Thần Quân chậm rãi phân tích nói. Việc Tề Vân Kiêu đích thân đến đây cũng có thể thấy được Tề Thiên Bảo coi trọng trận đạo đại sư kia đến mức nào. Mặc dù chỉ là một trận đạo đại sư cảnh giới Tôn Vũ, thế nhưng hắn dựa vào lực lượng trận pháp giết chết một vị Võ Hoàng. Nếu có thể lôi kéo về thế lực của mình, giá trị của hắn tuyệt đối không phải mấy cường giả Võ Hoàng có thể so sánh. Thời gian tới nếu hắn thành Hoàng, hắn khắc một bộ đại trận thì chẳng phải đơn giản có thể giết chết rất nhiều cường giả Võ Hoàng sao.

Tề Vân Kiêu yên lặng nghe Kim Thần Quân nói, chỉ nghe Kim Thần Quân tiếp tục nói: “Đại nhân, một vị có thể lấy cảnh giới Tôn Vũ dựa vào trận pháp giết chết Võ Hoàng, lại không để ý đến người của chín đại Tiên Cung Thiên Bảo, hắn tuyệt không chỉ là một vị trận đạo đại sư đơn giản như vậy. Trận đạo của hắn, là do ai truyền thụ? Nếu là dựa vào bản thân lĩnh ngộ, có thể sao!”

“Ngươi nói không sai, điểm này, ta tự nhiên cũng đã nghĩ đến. Phía sau người này, hơn phân nửa có tồn tại đáng sợ hơn. Giống như lời ngươi nói, im lặng theo dõi sự biến chuyển sao. Hắn nếu đắc tội Đại Chu Tiên Cung, thậm chí ngay cả Võ Hoàng của Đại Chu Tiên Cung cũng giết chết, nói vậy Đại Chu Tiên Cung không có khả năng cứ thế dừng tay, bọn họ nuốt không trôi người như thế.”

Trong mắt Tề Vân Kiêu lộ ra một vẻ ý vị sâu sắc, thản nhiên nói.

“Đông Hoàng, Tề Hoàng, hai người các ngươi phụ trách đi giám sát động tĩnh bên kia, Đại Chu Tiên Cung chắc chắn sẽ ra tay, xem hắn làm sao ứng phó.” Tề Vân Kiêu quay Đông Hoàng và Tề Hoàng nói. Hai người này coi như là dòng chính của Tề Thiên Bảo, bất quá hắn mình cũng không biết tên bọn họ là gì, cũng không biết là trưởng bối hay hậu bối của hắn. Người bị phái đến quản lý Tiểu Thế Giới, địa vị không cao lắm, bởi vì bọn họ là dựa vào mệnh cách thành Hoàng, tiềm lực rất hạn chế.

“Vâng.” Đông Hoàng khẽ gật đầu. Khi thật sự đặt chân lên Đại Thế Giới, bọn họ phát hiện ở trong Tiểu Thế Giới ngược lại còn tiêu dao hơn một chút. Ở đó, bọn họ là tuyệt đối vương giả, còn ở trên Đại Thế Giới, chỉ riêng Tề Thiên Bảo, đã có rất nhiều người địa vị trên họ, có thể chỉ tay năm ngón vào họ, mặc dù là một hậu bối dòng chính có thiên phú cường đại.

Tề Vân Kiêu sẽ suy đoán như vậy, các thế lực khác tự nhiên cũng giống vậy. Bởi vậy đều không hành động thiếu suy nghĩ, Lâm Phong ngược lại cũng có một chút thời gian yên tĩnh.

Tuy nhiên cũng đúng như bọn họ dự đoán, người của Đại Chu Tiên Cung, quả nhiên là nuốt không trôi người kia. Võ Hoàng bị người giết chết, hậu bối dòng chính Chu Thiên Mục bị chặt đứt một chân, chuyện này, Đại Chu Tiên Cung làm sao có thể bỏ qua. Một ngày này, khí thế cuồn cuộn bao phủ nơi Lâm Phong ở, ảo trận phảng phất lung lay sắp đổ.

Chỉ thấy ở phía ngoài ảo trận, hơn hai mươi thân ảnh đều mặc trường bào màu vàng, đôi mắt vàng dường như muốn xuyên thấu ảo trận.

“Phá hủy ảo trận.” Một người đứng ở giữa lạnh lùng phun ra một câu nói. Lập tức một cường giả Võ Hoàng nhanh chóng tiến lên, đứng trên bầu trời ảo trận, hoàng kim thánh khí nhanh không ngớt, đột nhiên ở phía dưới, hoàng kim thánh khí ngưng tụ thành một màn sáng màu vàng đáng sợ, hơn nữa không ngừng mở rộng, bao trùm cả không gian hư không. Màn sáng điên cuồng xoay tròn, muốn áp bức tiêu diệt tất cả.

“Phá!” Cường giả Võ Hoàng gầm lên một tiếng, lập tức màn sáng màu vàng kinh khủng hội tụ lại hướng phía dưới áp xuống, muốn san bằng tất cả, nghiền nát thành bụi phấn.

“Uy lực của Võ Hoàng, thật là đáng sợ hoàng kim thánh khí, do pháp tắc ngưng tụ mà thành, hoàn toàn lấy sức mạnh phá trận.” Đám người từ xa ngắm nhìn thầm than. Màn sáng màu vàng do hoàng kim thánh khí ngưng tụ thành không ngừng áp xuống màn sương dày đặc ảo cảnh. Không gian hư không biến thành thực thể màu vàng kim, mặc dù là sương mù hư ảo, đều giống nhau phải bị áp bức. Là cường giả Võ Hoàng của Đại Chu Tiên Cung, cứ như vậy đạp trên màn sáng màu vàng do hoàng kim thánh khí ngưng tụ thành, lao xuống.

“Thật to gan!” Một âm thanh sắc bén xuyên thấu hư không. Lập tức chỉ nghe đông một tiếng vang vọng truyền ra, rung động trong lòng đám người. Màn sáng màu vàng kia phảng phất bị một lực lượng đáng sợ đánh trúng, đột nhiên nghiền nát. Ảo cảnh phản chấn, đồng thời một đôi bàn tay ấn kinh khủng đưa ra từ trong màn sương dày đặc ảo cảnh, hướng về phía cường giả đang đạp trên màn sáng.

Sắc mặt cường giả Võ Hoàng đại biến, hoàng kim thánh khí hóa thành lợi kiếm. Nhưng mà bàn tay ấn đáng sợ vẫn cứng rắn chế trụ thân thể hắn. Lập tức sương mù dày đặc phản chấn che lấp không gian hư không, bàn tay ấn khổng lồ kia cùng cường giả Võ Hoàng của Đại Chu Tiên Cung đều biến mất.

“Không tốt!” Sắc mặt mọi người của Đại Chu Tiên Cung đều đại biến, đặc biệt là cường giả dẫn đầu, bước chân đột ngột một bước, hoàng kim thánh khí đáng sợ hơn so với vừa nãy giống như một thác nước màu vàng kim, muốn phá vỡ hư không, áp bức tất cả. Âm thanh ầm ầm truyền ra, chỉ thấy sương mù dày đặc ảo cảnh nghiền nát, dần dần tan loãng, biến mất.

Khi tất cả trở nên rõ ràng, lòng người của đám người Đại Chu Tiên Cung hơi run lên. Chỉ thấy cường giả Võ Hoàng vừa rơi vào giữa trận pháp sương mù dày đặc, thân thể bị xuyên thủng, đang mềm nhũn nằm trên mặt đất. Trên thân thể hắn, lực lượng pháp tắc tràn ngập ra, đang tan đi, đã chết.

Là ở phía trước mặt hắn, có hai thân ảnh. Ngoài Lâm Phong ra, còn có một Mộc Dịch từ trước đến nay vẫn không lộ mặt, thậm chí căn bản không có ai quan tâm đến. Vị Võ Hoàng kia, chính là đang nằm trước mặt hắn.

Lực lượng trận đạo của Lâm Phong cường thịnh, có thể diệt Võ Hoàng, nhưng thực lực của hắn cũng chỉ Tôn Vũ Bát Trọng. Vừa nãy chủ nhân của bàn tay ấn kinh khủng kia hiển nhiên không thể là Lâm Phong, chỉ có thể là một người khác. Lúc này trên người khí thế cuồn cuộn giống như một cơn lốc quét ngang thiên địa. Cường giả kia, là người đã từng không ai chú ý tới.

“Trung Vị Hoàng!” Sắc mặt cường giả của Đại Chu Tiên Cung có vẻ đặc biệt khó coi, bên cạnh trận đạo đại sư kia, còn có một vị cường giả Trung Vị Hoàng.

“Các hạ là người phương nào?” Cường giả Trung Vị Hoàng của Đại Chu Tiên Cung lạnh lùng hỏi. Hắn phát hiện, sự tình dường như còn phức tạp hơn tưởng tượng một chút.

“Vô Cực Cung, Mộc Dịch.”

Tiếng nói của Mộc Dịch lọt vào tai mọi người, khiến lòng người hơi rung động. Vô Cực Cung, hai người này, là cường giả của Vô Cực Cung!

Vô Cực Cung mạnh đến mức nào mọi người không biết, thế nhưng, tiêu diệt một cái Đại Chu Tiên Cung, dễ dàng, trong chớp mắt. Thậm chí, Thanh Đế Sơn, đều không thể trêu chọc.

Thân thể Lâm Phong chậm rãi bay lên trời, trong mắt lộ vẻ cười tà, nhìn chằm chằm đám người đối diện, lộ ra ý miệt thị nồng đậm: “Đại Chu Tiên Cung phải không, thật là lớn tư thế a. Ta đến đứng ở chỗ này, đến giết ta sao!”

Sắc mặt cường giả của Đại Chu Tiên Cung cứng ngắc. Giết người của Vô Cực Cung? Hơn nữa còn là một người có thiên phú trận đạo phi thường cao, bọn họ dám sao?

Chỉ dựa vào trình độ của Lâm Phong trên trận đạo, hắn ở Vô Cực Cung, e rằng đều là nhân vật hậu bối một đời được coi trọng phi thường sao!

Khó trách trận pháp của hắn lợi hại như vậy, khó trách hắn tự cao tự đại không để ý đến chín đại Tiên Cung Thiên Bảo. Đám người âm thầm nghĩ, tất cả, phảng phất tựu ứng cai thị như vậy mới đúng, hết sức phù hợp lòng của bọn họ để ý chờ mong.

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1677: Vương thể giao phong

Chương 527: Cải biến Đông Hoang bước đầu tiên

Q.1 – Chương 1676: Cố nhân