» Q.1 – Chương 1558: Khổ tu

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 14, 2025

Tuyệt Thế Võ Thần

Chính văn chương 1558: Khổ tu

Chương trước | Mục lục | Chương sau | Trở về trang sách

Yêu Dạ Đảo, cơn lốc trong sơn cốc. Cơn lốc xé rách, gào thét trong cốc.

Nhưng trong sơn cốc, lại có một thân ảnh qua lại lóe lên trong cơn lốc, hoặc tùy phong mà động, hoặc ngược gió mà đi, nắm giữ từng luồng rung động của phong, phảng phất có thể dung nhập phong vào thân mình.

“Ông!” Lâm Phong lại một lần nữa ngược gió mà đi, hóa thành một đạo tàn ảnh, nhưng lại không chịu ảnh hưởng của cơn lốc, phảng phất cơn lốc vô tận mãi mãi sẽ không tác động lên người hắn.

Lâm Phong thoắt ẩn thoắt hiện trong cơn lốc, phảng phất không bao giờ kết thúc, khi thì thuận theo gió thổi, khi thì ngược gió mà lên, phảng phất vĩnh viễn không biết mệt mỏi, cũng sẽ không dừng lại.

“Rốt cuộc nắm giữ phong ngâm khẽ, không còn bị gió đơn thuần làm nhiễu.” Tiếng nói nhỏ truyền ra từ trong sơn cốc. Lập tức, thân thể Lâm Phong phóng lên cao, bản thân phảng phất cũng hóa thành một cơn lốc, bay lượn ngang dọc trong sơn cốc đầy cơn lốc đáng sợ, cùng phong cùng nhau ngâm xướng, cùng nhau luật động.

Đến nay đã ở trên Yêu Dạ Đảo được vài thời gian, Lâm Phong đương nhiên cũng biết đây là nơi nào. Phù đảo lơ lửng trên mặt biển, hiển nhiên là thế giới yêu thú. Quanh thân hàng vạn hàng nghìn phù đảo đều tụ tập các loại yêu thú. Còn Yêu Dạ Đảo này, là vương đảo của địa vực này, cư ngụ một số yêu thú đáng sợ, lợi hại.

Lúc này, ánh mắt Lâm Phong nội liễm. Trong khoảng thời gian này, hắn thật sự đã bị hành hạ rất thê thảm. Thạch Viên tiền bối động một chút là cùng hắn chơi long trời lở đất, một cái tát vỗ về phía hắn, khiến hắn cảm nhận rõ ràng cái gì gọi là đại địa dày trọng. Còn Phong Yêu tiền bối thì khi thì dẫn hắn trải nghiệm cái gì gọi là cấp tốc, kéo hắn bay lượn điên cuồng trên hư không, khiến hắn tận thân cảm nhận được sức mạnh của phong cũng như tốc độ khủng khiếp của phong.

Ngoài ra, còn có những yêu thú am hiểu các loại lực lượng khác cũng sẽ đến dạy hắn. Vài thời gian ngắn ngủi này đối với Lâm Phong mà nói, dường như đã qua vài năm vậy. Đương nhiên, lực lượng áo nghĩa của hắn cũng không ngừng trở nên cường đại. Cảm giác lực lượng dày đặc này khiến toàn thân Lâm Phong tràn đầy vô cùng tinh lực. Không chỉ khổ tu trong hiện thực, lúc nghỉ ngơi hay lúc ngủ mơ, hắn cũng lợi dụng cảnh trong mơ để tu luyện, hơn nữa hoàn toàn không ảnh hưởng đến hiệu suất tu luyện.

“Phong đệ, tỷ tỷ lại đến thăm đệ đây!” Lúc này, trên bầu trời sơn cốc đầy cơn lốc, một cô gái xinh đẹp mặc hồng bào ngồi ở phía trên, đôi chân dài trắng nõn lộ ra ngoài không khí, cứ thế treo bên vách núi, tràn đầy sức quyến rũ. Đôi mắt đẹp của nàng mang theo nụ cười yếu ớt, nhưng Lâm Phong lại run rẩy cười hạ. Yêu nữ này lại tới rồi a!

“Hồ Nguyệt tỷ!” Tuy nhiên, hiện tại Lâm Phong cũng đã quen, khẽ gọi.

“Phong đệ, hôm nay tỷ tỷ dẫn đệ đi một nơi tốt!” Hồ Nguyệt cười hạ. Lập tức thân thể nàng hóa thành một đạo tàn ảnh hồng bào, cuốn lấy Lâm Phong ở trên người. Lâm Phong nhất thời đầy đầu hắc tuyến, lại bị nữ nhân ôm vào lòng, hơn nữa còn là đại mỹ nữ. Cảm nhận được xúc cảm da thịt, nhìn thoáng qua dung nhan xinh đẹp bên cạnh, Lâm Phong có chút dở khóc dở cười.

Hồ Nguyệt dẫn Lâm Phong bước ra Yêu Dạ Đảo. Hai người đến bầu trời trên đại hải, nhìn xuống biển cuồn cuộn sóng và từng tòa phù đảo. Không lâu sau, Hồ Nguyệt dẫn Lâm Phong đến một tòa đảo, bước chân vào bên trong. Tòa đảo này có màu tím, ở trung tâm Yêu Đảo. Khắp bầu trời phảng phất đều có màu tím sẫm, hình như có mưa to gió lớn sắp giáng lâm vậy, cực kỳ đáng sợ.

“Ầm ca!” Một đạo lôi điện màu đen tím đánh xuống từ một tòa cổ bảo màu tím sẫm trong hư không. Lâm Phong chỉ thấy một ngọn sơn mạch trong hư không trong nháy mắt hóa thành tro tàn, hóa thành hư vô, tràn đầy vô cùng khí tức hủy diệt.

“Lực lượng lôi điện thật đáng sợ!” Lâm Phong thầm rung động trong lòng. Đã thấy Hồ Nguyệt bọc hắn đi về phía trước, quay cổ bảo màu tím sẫm quát: “Lôi Yêu Vương, nhìn thấy bản tiểu thư còn không cút ra!”

Lại một đạo lôi điện cắt ngang chân trời, khiến ánh mắt Lâm Phong cũng run rẩy. Tiếng nổ ầm ầm rung động phù đảo. Dưới chân cổ bảo, một đạo yêu ảnh khoác lên mình cánh chim lôi điện màu tím sẫm, đôi mắt tràn đầy lôi quang nhìn về phía bên này, nói: “Hồ Nguyệt, ta gần đây không có đắc tội ngươi chứ!”

“Lôi Yêu Vương, đừng khách khí như vậy. Lần này ta dẫn đệ đệ ta đến, để ở chỗ ngươi điều giáo một ít thời gian. Lần sau khi ta đến, muốn thấy áo nghĩa lôi điện của hắn ít nhất đạt đến đỉnh phong. Ta đi trước!” Thân hình Hồ Nguyệt lóe lên. Nhất thời hồng bào biến mất. Lâm Phong nhìn ánh mắt của Lôi Yêu Vương từ xa phóng tới hắn. Thân thể thầm run rẩy. Trong lòng nguyền rủa Hồ Nguyệt một lần. Rắn rết mỹ nhân a! Nàng lại bỏ mình một mình ở chỗ này. Xem Lôi Yêu Vương ánh mắt hung ác, sợ rằng lần này mình có tội rồi.

“Lôi Yêu Vương tiền bối!” Lâm Phong thấy đôi mắt lôi quang kia có chút e ngại, khẽ gọi một tiếng. Nhưng mà đã thấy từng đạo lôi quang đột nhiên giáng lâm thân thể hắn, quấn lấy hắn. Sau đó, thân thể Lôi Yêu Vương cũng hóa thành một đạo lôi điện bắn đến. Vuốt sắc trực tiếp chế trụ thân thể hắn. Lúc đó, Lâm Phong thật không may bị Lôi Yêu Vương bắt lấy ném vào sơn mạch trong hư không dưới chân cổ bảo.

“Cho ngươi trước cảm thụ một chút Ngũ Lôi Luyện Ngục!” Thanh âm lạnh lẽo truyền ra từ bầu trời cổ bảo. Lâm Phong ngẩng đầu nhìn cổ bảo màu tím sẫm cũng như lôi quang vô tận, đảo mắt trắng dã. Cho hắn trước cảm thụ một chút Ngũ Lôi Luyện Ngục?

“Ầm ca!” Năm đạo lôi điện màu sắc khác nhau từ trên cổ bảo đánh xuống. Lập tức, dưới chân cổ bảo bắt đầu có tiếng kêu thảm thiết vọng lại… Hơn nữa, tình huống này vẫn kéo dài rất lâu. Lâm Phong rất trượng nghĩa lấy ra Thiên Cơ Kiếm, để Kiếm cùng hắn cùng nhau cảm thụ một phen.

Cho đến một tháng sau khi Hồ Nguyệt đến đón Lâm Phong, cả người Lâm Phong đều tiều tụy rất nhiều. Da thịt trên người đều mơ hồ có màu tím sẫm.

“Phong đệ càng ngày càng tuấn!” Hồ Nguyệt cười hì hì nói. Lâm Phong nhìn Hồ Nguyệt dở khóc dở cười. Một tháng này, hắn chân chính cảm nhận được cái gì gọi là lôi điện, cái gì gọi là Ngũ Lôi Oanh, Thất Lôi Diệt Thể, Cửu Lôi Liệt Hồn. Cả người bị Lôi Yêu Vương tẩy lễ một lần.

“Đã vậy mà còn xem tỷ tỷ như vậy. Vốn còn muốn dẫn đệ đi một nơi tốt, nhưng đệ đã oán tỷ tỷ như vậy, vậy thôi.” Hồ Nguyệt kiều diễm cười nói.

“Ặc…” Mắt Lâm Phong lóe lên, lập tức yếu ớt mở miệng nói: “Ta sao lại oán Hồ Nguyệt tỷ, cảm ơn còn không kịp đây!”

Mặc dù một tháng này rất thống khổ, nhưng nếu có thể lựa chọn lại có một lần trải nghiệm tương tự, hắn vẫn vô cùng vui lòng. Cái này gọi là cam tâm tình nguyện, đau đớn nhưng vui sướng. Hắn mỗi ngày đều có thể cảm nhận được lực lượng thăng hoa.

“Cái này còn tạm được!” Hồ Nguyệt lộ ra vẻ đắc ý, vươn đôi tay ngọc nõn nà, quay Lâm Phong nói: “Đến, tỷ tỷ dẫn đệ đi!”

Lâm Phong vẻ mặt đau khổ đi lên trước, nắm lấy tay Hồ Nguyệt. Lập tức, thân thể hai người lần thứ hai nhanh chóng bay lên không, biến mất tại tòa lôi đảo này.

Xuân đi thu đến, Yêu Dạ Đảo trải qua vạn vật sinh và diệt, hoa nở và rơi. Trên một ngọn núi đá lớn màu xanh lục, thân thể Lâm Phong nằm ở đó, chìm vào trong mộng cảnh.

Trong giấc mộng, Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm cũng ở đó.

“Mộng Tình, tu luyện của muội tương đối đặc biệt, không cần dựa vào ta để tạo mộng. Nhưng Nguyệt Tâm muội cần cảnh trong mơ nào, ta giúp muội tạo mộng.” Lâm Phong quay hai nàng nói. Nguyên lai, Mộng Tình và Nguyệt Tâm vẫn luôn tu luyện trong cung điện Ngọc Hoàng, được Lâm Phong đưa vào mộng cảnh của hắn, tạo mộng cho hai nàng. Ngày nay, hắn tu luyện Đại Mộng Cổ Kinh đã được một đoạn thời gian. Chỉ cần đối phương cam tâm tình nguyện không cố ý chống cự, hắn có thể đơn giản đưa đối phương vào mộng cảnh của mình, tạo mộng cho đối phương. Nếu thực lực Lâm Phong mạnh hơn đối phương rất nhiều, hắn càng có thể trực tiếp mạnh mẽ kéo đối phương vào giấc mộng của mình.

“Lâm Phong, huynh giúp ta tạo cảnh trong mơ về tứ quý diễn biến và vạn vật sinh trưởng được không.” Thu Nguyệt Tâm quay Lâm Phong nói.

“Được.” Trong mộng, Tứ Quý Cổ Thụ được triệu ra, trồng trong mộng, tạo môi trường tu luyện cho Thu Nguyệt Tâm. Lập tức, Lâm Phong lại tự tạo mộng cho mình. Ba người đều tu luyện trong mộng của Lâm Phong. Lâm Phong tu luyện Đại Mộng Cổ Kinh là chủ đạo của mộng.

Lúc này, trên vách đá nơi Lâm Phong đang ở, hai thân ảnh xinh đẹp xuất hiện. Một người mặc hồng bào, chính là Hồ Nguyệt, cười nói: “Người này vẫn ngủ say như vậy!”

“Duẫn Nhi muội muội, quả tiên muội chuẩn bị cho hắn vẫn nên đưa cho tỷ tỷ ăn đi.” Hồ Nguyệt cười nhìn Duẫn Nhi nói.

“Hồ Nguyệt tỷ muốn ăn thì lấy hai quả đi. Ta đã để dành cho Lâm Phong hai quả rồi.” Duẫn Nhi đưa giỏ quả màu xanh lục trong tay cho Hồ Nguyệt, cười nói.

“Thôi đi, đồ của lão hầu tử không có tác dụng với ta. Để lại cho hắn còn có chút tác dụng nhỏ!” Hồ Nguyệt cười cười, hỏi: “Các muội đến Yêu Dạ Đảo đã bao lâu rồi?”

“Một năm lẻ một tháng rồi!” Duẫn Nhi đáp một tiếng. Thoáng cái đã qua một năm. Hơn một năm qua, mặc dù vẫn ở trên Yêu Dạ Đảo của yêu thú, nhưng nàng lại cảm thấy rất nhẹ nhàng. Sư tôn dạy nàng rất nhiều thứ, và không bị thế lực như Tề Thiên Bảo trói buộc mọi thứ của nàng. Nàng muốn làm gì đều có thể, thậm chí sư tôn còn dẫn nàng đi ra ngoài đi lại vài lần.

“Đến một năm rồi sao, nhanh thật. Có thời gian nên để Phong đệ đệ ra ngoài đi lại một chút.” Hồ Nguyệt cười nói. Yêu Dạ Đảo của bọn họ, vẫn là lần đầu tiên đối xử tốt với một nhân loại như vậy đây. Có nhiều lão yêu như vậy dạy hắn tu luyện!

Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Q.1 – Chương 1660: Xử trí Lâm Phong

Q.1 – Chương 1659: Nàng thức tỉnh

Chương 522: