» Chương 642: Thiên Vương chỉ!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 27, 2025

Chương 642: Thiên Vương chỉ!

Tâm tư của Cự Quỷ Vương, không ai đoán được chân tướng. Nhìn bề ngoài, giống như là bày ra địch yếu, dẫn xà xuất động, thế nhưng lại như là một loại thỏa hiệp nào đó…

Càng hiểu rõ nội tình, cảm giác này càng mãnh liệt. Lại với thân phận Bán Thần của Cự Quỷ Vương, đối với tam đại gia tộc mà nói, áp lực tự nhiên cũng rất lớn.

Lần này Vô Thường Công xuất hành, lão tổ Thiên Nhân trong tam đại gia tộc đều kinh nghi bất định, nhưng lại thống nhất đưa ra những yêu cầu riêng của mình, có chút yêu cầu nghe có vẻ còn hơi quá phận.

Đây là suy nghĩ mà lão tổ tam đại gia tộc cố ý truyền đạt ra, việc đưa ra những yêu cầu này trên thực tế cũng đại diện cho việc bọn họ không có lòng phản bội. Bằng không mà nói, nếu Bạch gia thật muốn làm phản, việc thu thập Bạch Hạo sẽ đơn giản hơn, dường như không cần thiết nhất định phải để Cự Quỷ Vương hạ lệnh ngay lúc này.

Ngay cả lão tổ Bạch gia cũng không nghĩ tới, vừa đưa ra yêu cầu chưa đầy một ngày, Cự Quỷ Vương liền hạ xuống một đạo vương chỉ, trực tiếp đưa vào trong Ma Lao!

“Bạch Hạo bội phản gia tộc, lấn cha thí huynh, thủ đoạn ác độc, tước đoạt thân phận ngục tốt của Bạch Hạo, đánh vào Ma Lao, bắt giữ thành phạm!”

Tin tức này lập tức khiến không ít người trong Cự Quỷ thành giật mình. Thật sự là trong khoảng thời gian này, Bạch Tiểu Thuần đã gây ra không ít chuyện, danh khí rất lớn. Giờ đây lại bị bắt giữ, lập tức tạo thành oanh động.

Trong thành Bạch gia, Thái phu nhân nghe tin này lập tức cuồng hỉ. Mặc dù còn chưa đòi mạng Bạch Tiểu Thuần, nhưng nghĩ tới sự tàn khốc trong truyền thuyết của Ma Lao, Thái phu nhân đã cảm thấy tạm thời nguôi giận.

Sự bàn tán của bên ngoài không truyền đến trong Ma Lao. Nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, khi ý chỉ truyền đến, cả người hắn đều trợn tròn mắt. Nhất là khoảnh khắc trước đó, hắn còn đang ngồi trong phòng, thế nhưng khoảnh khắc sau, Tôn Bằng và tất cả ngục tốt trong khu Đinh đã bao vây nơi ở của hắn.

Cảm giác vừa trên trời đã dưới địa ngục, khiến Bạch Tiểu Thuần sắp khóc.

“Đây có phải là hiểu lầm không?” Bạch Tiểu Thuần trợn mắt nhìn những ngục tốt quen thuộc xung quanh, đáng thương và bi phẫn mở miệng.

Những ngục tốt khu Đinh có rất nhiều hảo cảm với Bạch Tiểu Thuần. Giờ khắc này ai nấy đều chần chờ, trong ánh mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần mang theo sự phức tạp và đồng tình. Thế nhưng bọn họ không dám làm trái vương chỉ, giờ phút này chỉ có thể thầm than, nhao nhao hướng về Bạch Tiểu Thuần ôm quyền.

“Bạch Hạo huynh đệ, chúng ta cũng không có cách nào…”

“Bạch Hạo, ngươi trước ủy khuất một chút, nói không chừng qua một đoạn thời gian Vương gia hết giận, mọi chuyện sẽ ổn thôi.”

“Bạch Hạo, ngươi yên tâm, ngươi là người khu Đinh của ta, cho dù bị giam giữ cũng là giam giữ tại khu Đinh, không có gì to tát, chỉ là một thân phận mà thôi. Có chúng ta ở đây, trong lao ngục khu Đinh ai cũng đừng nghĩ làm khó ngươi!” Đội trưởng đội thứ chín lớn tiếng mở miệng.

Trong lòng hắn cũng rất không thoải mái. Giờ khắc này lời vừa nói ra, phần lớn ngục tốt khu Đinh xung quanh đều gật đầu. Mấy ngày nay, vì việc thẩm vấn của Bạch Tiểu Thuần, mỗi người đều thu được không ít chỗ tốt. Lại thêm Bạch Tiểu Thuần biết làm người, xử sự khéo léo, quan hệ lẫn nhau đều rất tốt.

Vương chỉ bọn họ không cãi được, nhưng tại khu Đinh này sử dụng chức quyền để thiện đãi Bạch Tiểu Thuần, vẫn là có thể làm được.

“Bạch Hạo, chỉ là thay quần áo khác mà thôi. Ăn uống, có chúng ta ở đây, ngươi giống như trước đây, không có gì khác biệt. Khi nào ngươi muốn ra ngoài đi bộ một chút, cứ nói với chúng ta.” Cai ngục khu Đinh Tôn Bằng cũng ho khan một cái, hướng về Bạch Tiểu Thuần mở miệng.

Thấy việc này đã ván đã đóng thuyền, Bạch Tiểu Thuần mặc dù phiền muộn ủy khuất, thế nhưng không còn cách nào. May thay hắn trong Ma Lao này nhân duyên không tệ. Giờ phút này nghe được lời nói của mọi người, Bạch Tiểu Thuần trong lòng ấm áp, thở dài một tiếng, lưu luyến không rời rời khỏi chỗ ở, dưới sự đồng hành của mọi người, đi đến lao ngục khu Đinh.

Sau khi tiến vào, những phạm nhân áo bào tro trong lao ngục cũng đều trợn tròn mắt sau khi biết chuyện này. Thậm chí còn có không ít trọng phạm trước đó bị Bạch Tiểu Thuần thẩm vấn qua, ai nấy đều vô cùng kích động, rất có một loại cảm giác “ngươi Bạch Hạo cũng có hôm nay”…

Chỉ là, cảm giác này vừa mới xuất hiện, theo mười tiểu đội trưởng khu Đinh, mỗi người đều hung ác hướng về tất cả phạm nhân cảnh cáo một phen. Lại ngay cả Tôn Bằng cũng bày ra thái độ coi như Bạch Tiểu Thuần không phải ngục tốt, cũng vẫn như cũ là tiên thủ khu Đinh của bọn họ. Sau đó, những phạm nhân trong lao ngục khu Đinh ai nấy lại một lần nữa tuyệt vọng.

Trong cảm nhận của bọn họ, Bạch Tiểu Thuần còn không bằng không trở thành phạm nhân. Thời điểm trước kia, là đến phiên Bạch Tiểu Thuần tuần tra, bọn họ mới có thể căng thẳng. Nhưng bây giờ… Bạch Tiểu Thuần đây là muốn quanh năm ở chỗ này. Bọn họ vừa nghĩ tới hậu quả đáng sợ kia, càng thêm sợ hãi.

Tồi tệ nhất… là Bạch Tiểu Thuần ở chỗ này, lại không bị phong ấn tu vi!

Loại đãi ngộ này, khiến tất cả phạm nhân nơi đây, đều trong lòng không cam lòng mà lo sợ bất an. Mãi lâu sau, dưới sự lưu luyến chia tay với Bạch Tiểu Thuần, ngục tốt khu Đinh rời đi.

Bạch Tiểu Thuần ủ rũ, tìm một cái nhà tù đầu lâu trống không, chính mình đi vào, khoanh chân ngồi xuống sau thở dài một tiếng.

“Nhanh quá, trước đó ta vẫn là ngục tốt, hay là Hắc Tiên, đệ nhất tiên thủ chứ… Bây giờ liền trở thành phạm nhân.”

“Đây không phải là đùa ta sao… Lão già Cự Quỷ Vương, ngươi nói nếu trước đó muốn giữ ta lại, hà tất bây giờ làm khó ta…”

“Ngươi là cường giả Bán Thần à, tam đại gia tộc làm phản, ngươi ra tay diệt bọn họ không phải sao? Chơi đùa ta làm gì, ta đại diện cho Bạch Hạo khinh bỉ ngươi.” Bạch Tiểu Thuần vẻ mặt cầu xin, than thở. Với tâm trí của hắn tự nhiên nhìn ra đây là ván cờ giữa Cự Quỷ Vương và tam đại gia tộc.

“Cũng không biết tam đại gia tộc kia rốt cuộc dựa vào cái gì. Đáng chết, chuyện giữa bọn họ và Cự Quỷ Vương, không liên quan gì đến ta cả.” Bạch Tiểu Thuần nắm tóc, càng thêm phiền muộn, ngơ ngác nhìn xung quanh, lần nữa thở dài.

“May mắn những huynh đệ này không phong ấn tu vi của ta, bằng không ta ở đây sẽ thật thảm rồi.” Bạch Tiểu Thuần may mắn. Ánh mắt quét về phía xung quanh, thấy được tại nhà giam sát vách của mình, khoanh chân ngồi một lão giả.

Lão giả này mặt không biểu cảm, trên mặt có một khối bớt màu đỏ, đang nhắm mắt ngồi xuống. Bạch Tiểu Thuần nhìn mấy lần, nhận ra người này chính là người mà đội trưởng giới thiệu trước đó, người đắc tội Cự Quỷ Vương, bị giam giữ ở đây hơn hai trăm năm.

Nghĩ tới đây, một cảm giác đồng bệnh tương liên, tại trong lòng Bạch Tiểu Thuần lặng lẽ dâng lên.

“Vị đạo hữu này, ngươi cũng đắc tội Cự Quỷ Vương à, ai, ta giống ngươi thôi.” Bạch Tiểu Thuần hô một tiếng.

Lão giả ngoảnh mặt làm ngơ, như không nghe thấy, vẫn nhắm mắt ngồi đó, không chút để ý.

“Tu vi của ngươi đều bị phong ấn rồi, đừng ngồi nữa, vô dụng. Đến đến đến, chúng ta tâm sự, Cự Quỷ Vương đáng chết kia, tên này quá không phải đồ tốt!” Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng tức giận, lần nữa hô.

Chỉ là mặc cho Bạch Tiểu Thuần nói thế nào, lão giả kia vẫn từ đầu đến cuối nhắm mắt. Dần dần, Bạch Tiểu Thuần cũng có tính khí.

“Giả vờ không nghe thấy đúng không, có gì đặc biệt hơn người chứ, ta cũng không đắc tội ngươi.” Bạch Tiểu Thuần vốn đã phiền muộn, nhìn lão giả lại không để ý đến mình, thế là hừ một tiếng, dựa vào vách lao, nhớ tới nỗi khổ mình gặp phải, thở dài thở ngắn đứng lên, nội tâm vô hạn hoài niệm sự phong quang khi mình còn là Vạn phu trưởng tại Trường Thành, càng là tưởng niệm Nghịch Hà tông.

“Quân Uyển của ta, còn có tiểu muội, ta nhớ các ngươi a…” Bạch Tiểu Thuần ngơ ngác, nội tâm đối với Hồng Trần Nữ, đối với Trần Hạ Thiên kia càng tức giận.

Thế nhưng phụng phịu vô dụng, sau nửa ngày, Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể giữ vững tinh thần, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu suy nghĩ tiếp theo mình làm thế nào. Chỉ là hắn càng nghĩ, cũng tìm không ra biện pháp giải quyết. Pháp Bất Tử Cấm, trước hắn thân là ngục tốt lúc liền thử qua, trốn không thoát Ma Lao.

Huống chi hiện tại trở thành phạm nhân. Tất cả những điều này, khiến Bạch Tiểu Thuần có cảm giác nguy cơ rất mãnh liệt, thế nhưng lại tìm không thấy đường ra.

“Đáng chết Cự Quỷ Vương! Còn có Bạch gia, đều không phải là đồ tốt!” Bạch Tiểu Thuần nghiến răng.

“Hiện giờ chỉ có thể chờ đợi tam đại gia tộc làm phản thôi. Nếu là bọn họ thắng, tất nhiên sẽ đến giết ta. Đến lúc đó, ta sẽ vỡ nát Hồn Bán Thần, trùng sát ra ngoài!” Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần có chút lăng lệ.

“Nếu như Cự Quỷ Vương thắng, ta hẳn là còn có một tia sinh cơ. Đến lúc đó để đội trưởng giúp ta nói chuyện với cai ngục Tôn, xem xem có thể nhờ giám ngục trưởng giúp ta nhắc nhở Cự Quỷ Vương, thả ta ra không…”

Bạch Tiểu Thuần xoa xoa mi tâm, có hai khả năng. Nếu là khả năng sau còn tốt hơn một chút, nếu là khả năng trước… Một trận sinh tử kiếp không thể tránh khỏi. Vừa nghĩ tới chiến đấu sinh tử, nội tâm Bạch Tiểu Thuần một trận run rẩy, thế nhưng trong mắt lại lộ ra một vòng điên cuồng.

“Đây là bọn họ bức ta!” Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, quyết định xong, hắn nhắm mắt ngồi xuống, tranh thủ để cho mình tùy thời đều có thể duy trì đỉnh phong, một khi xảy ra vấn đề, có thể nhanh chóng xuất thủ.

Thời gian trôi qua, rất nhanh lại qua nửa tháng. Nửa tháng này, Bạch Tiểu Thuần mặc dù luôn chuẩn bị sẵn sàng, nhưng lại gió yên biển lặng, không có ai đến tìm hắn gây phiền phức. Thậm chí khi những ngục tốt khu Đinh hàng ngày đến, đều sẽ cùng hắn đàm tiếu một phen, đưa tới rượu thịt, rất là chiếu cố nơi này của hắn.

Đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, dường như thật sự chỉ là đổi chỗ ở, thay quần áo khác mà thôi. Thậm chí hắn thử đề cập muốn ra ngoài tản bộ, cũng đều được cho phép. Tất cả những điều này, khiến Bạch Tiểu Thuần trong lòng tốt hơn rất nhiều.

Không chỉ vậy, thậm chí thỉnh thoảng còn có người ở khu khác đến, cung kính mời Bạch Tiểu Thuần đến nơi của họ giúp đỡ khảo vấn, dù sao Bạch Tiểu Thuần là Hắc Tiên đệ nhất Ma Lao mà.

Quay lại truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Bảng Xếp Hạng

Chương 2095: Ném cùng không ném

Q.1 – Chương 716: Làng chài hải yêu qua lại

Toàn Chức Pháp Sư - April 30, 2025

Chương 2094: Diễn một trận trò hay