» Chương 639: Ngươi muốn chết nhanh a!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 27, 2025
Chương 639: Ngươi muốn chết nhanh a!
Thời gian trôi qua, rất nhanh lại qua nửa canh giờ. Âm thanh tiếng kêu thảm thiết này đã kéo dài ròng rã một canh giờ, vẫn như cũ vô cùng thê lương. Cực kỳ bi thảm một màn khiến cho những ngục tốt bên ngoài, dù là quanh năm trong Ma Lao này, kiến thức rộng rãi, cũng đều tâm thần càng phát ra chấn động.
Trong tiếng tiếng kêu thảm thiết kia đã không còn tiếng chửi mắng Bạch Tiểu Thuần, chỉ còn lại đơn thuần tiếng rống thê lương. Cái cảm giác trong sự ngột ngạt, nhu cầu cấp bách bộc phát nhưng không được thoải mái phát tiết kia, ẩn chứa một loại lực lượng làm cho người phát điên nào đó, khiến người ta không tự chủ được run sợ sau khi nghe.
Càng bởi vì đoàn hắc vụ kia tràn ngập, đám người không cách nào nhìn rõ bên trong rốt cuộc thế nào. Điều này khiến cho cái cảm giác thần bí, áp bức kia vô hạn gia tăng. Không chỉ những ngục tốt kia kinh hãi, ngay cả tứ đại Hắc Tiên cũng đều từng cái lồng ngực hơi chập trùng, hiển nhiên rất không bình tĩnh. Trong thần sắc không chỉ có chấn kinh, càng lộ ra ngưng trọng.
Lý Húc hai mắt bốc lên ánh sáng, khí tức cũng trong chờ mong này bắt đầu có chút gấp rút.
Ngay tại đám người này trong khi chờ đợi, trong lồng giam, Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, nhìn Thái gia tộc lão trước mắt toàn thân run rẩy, trong đôi mắt cơ hồ trở thành huyết sắc. Trên mặt người này nổi lên đại lượng gân xanh, nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thuần. Mặc dù khống chế không nổi kêu thảm gào thét, nhưng trong mắt kia lại lộ ra điên cuồng.
“Có chút bản sự… Dựa vào tiếng rống, để phát tiết lực lượng lửa nóng trong cơ thể a…” Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng. Nghĩ đến biện pháp này, không chỉ là Thái gia tộc lão này, trên thực tế những lão ma đầu có thể bị giam giữ trong Ma Lao này, lúc Bạch Tiểu Thuần thẩm vấn, phần lớn đều như vậy.
“Ta khuyên ngươi hay là nói đi. Chúng ta cũng đều vì chủ của mình, đừng ép ta dùng chiêu thứ hai!”
“Chiêu thứ hai vừa ra, không nói vô địch thiên hạ, cũng không khác biệt lắm.” Bạch Tiểu Thuần chắp tay sau lưng, hất cằm lên, khuyên nhủ.
“Cút!!” Thái gia tộc lão kia hét lớn một tiếng, thần sắc dữ tợn, phảng phất muốn nuốt sống Bạch Tiểu Thuần. Thậm chí còn phun ra bãi đờm mang máu.
“Ngươi lão gia hỏa này, tốt, liền để ngươi xem ta chiêu thứ hai!” Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, tay phải bấm niệm pháp quyết chỉ về phía lão giả. Lập tức hình thành một đạo phong ấn, trực tiếp rơi vào môi lão giả này.
Trong nháy mắt, liền phong bế miệng Thái gia tộc lão kia, khiến tiếng kêu thảm thiết của hắn im bặt. Không thể phát ra mảy may nào, chỉ có thể im lặng trong cơ thể, trở thành từng trận âm thanh rầu rĩ trầm thấp!
Phương thức này lập tức chặt đứt con đường phát tiết thông qua tiếng rống. Trong nháy tức khắc, Thái gia tộc lão này thân thể run rẩy, thậm chí trong mắt đều lộ ra vẻ kinh hoảng, càng có sự giãy dụa mãnh liệt. Hắn cảm thấy toàn thân nóng rực, muốn bộc phát, nhưng lại không có cách nào phát tiết. Trong chớp mắt mồ hôi đã làm ướt toàn thân, lại chợt bị lửa nóng này sấy khô. Phảng phảng như trong cơ thể có vô số con kiến đang bò đi, dày vò đến cực hạn, khó mà hình dung.
Cảnh tượng này nhìn Bạch Tiểu Thuần cũng hầu kết lên xuống, trái tim gia tốc nhảy lên, có chút không đành lòng. Nhưng vừa nghĩ tới đối phương trước đó còn muốn truy sát mình, lại dưới mắt lập trường của mình là ở bên Cự Quỷ Vương, mà lòng nhân từ của hắn chẳng những không thu hoạch được hảo cảm của đối phương, ngược lại sẽ mang tới họa sát thân cho chính mình.
“Thôi thôi, người trong giang hồ, thân bất do kỷ a.” Bạch Tiểu Thuần cảm khái thở dài, ngồi xổm trước mặt Thái gia tộc lão, hết lòng khuyên nhủ.
“Ngươi cứ nói đi, như vậy ngươi cũng không làm khó ta, ta cũng không làm khó ngươi, tốt bao nhiêu a…”
“Không phải chỉ là nói cho chúng ta biết, Thái gia những năm này loại thuộc tính hồn nào tiêu hao ít nhất sao, vấn đề đơn giản thế thôi mà.” Bạch Tiểu Thuần đang nói, Thái gia tộc lão kia hai mắt điên cuồng hơn. Lại đâm đầu lao vào Bạch Tiểu Thuần. Sự hung tàn đó, giống như không đâm chết Bạch Tiểu Thuần, vậy thì chính mình chết.
Bạch Tiểu Thuần thân thể lui về sau mấy bước, tránh Thái gia tộc lão. Lông mày lần nữa nhăn lại. Mà lúc này, đám người ngoài lồng giam cũng đều nhao nhao giật mình. Bọn hắn phát hiện tiếng kêu thảm thiết kia biến mất, thay vào đó là tiếng gầm nhẹ bị bịt kín miệng.
Những ngục tốt khu Giáp kia, bởi vì không phải Tiên thủ, không hiểu rõ sự nghiêm trọng trong này. Giờ phút này chỉ là kinh ngạc không hiểu. Nhưng bên cạnh Ma Lao tứ đại Hắc Tiên, bốn người bọn họ giờ phút này con mắt đột nhiên co vào, thần tình nghiêm túc. Sau khi nhìn nhau một cái, đều thấy được sự coi trọng của đối phương.
“Để phạm nhân kêu thảm thiết chỉ là thủ đoạn bình thường của Tiên thủ… Nhưng loại không cho đối phương hô lên tiếng này, là một loại cảnh giới khác…”
“Đạo lý như vậy, rất nhiều người đều hiểu, nhưng vận dụng thực tế, phải căn cứ tình huống khác nhau và cách khảo vấn khác nhau mà quyết định…”
“Bạch Hạo này… Trước đó mặc dù không biết hắn dùng thủ đoạn gì, nhưng tiếng kêu thảm thiết kia rõ ràng mang theo phát tiết. Mà thủ đoạn hắn chuyển hóa, như núi lửa bộc phát bị đột nhiên ấn xuống… Càng nghẹn lâu, thì một khi bộc phát, uy lực lại càng lớn. Chúng ta xem thường hắn!”
Lý Húc cũng là hai mắt càng sáng thêm một chút. Hắn thân là Giám ngục trưởng, đối với một số thủ đoạn của Tiên thủ cũng đều hiểu rõ. Giờ phút này trong thần sắc chờ mong càng nhiều.
Loại gầm nhẹ rầu rĩ này, theo thời gian mà tiếp tục. Đến cuối cùng, không ngờ kiên trì hơn một canh giờ, không thấy chút nào kết thúc. Cảnh tượng này khiến đám người không khỏi sốt ruột đứng lên.
Trong lồng giam, Bạch Tiểu Thuần cũng giật mình. Hắn nhìn Thái gia tộc lão toàn thân run rẩy, hoàn toàn đỏ đậm. Nhìn đối phương trong mắt mặc dù điên cuồng giãy dụa, nhưng vẫn còn một tia thần trí. Bạch Tiểu Thuần cũng động dung đứng lên.
“Ngươi là người ta đã thấy, kiên trì thời gian dài nhất… Nhưng ngươi cần gì phải như vậy, ta còn có chiêu thứ ba… Nhưng chiêu thứ ba này, ta không muốn dùng a, ngươi cứ nói đi…” Bạch Tiểu Thuần thở dài, nói vô cùng nghiêm túc.
Thái gia tộc lão nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thuần, đột nhiên nhẹ gật đầu.
Bạch Tiểu Thuần sững sờ, vội vàng tiến lên bấm niệm pháp quyết một chỉ, giải khai phong ấn trong miệng Thái gia tộc lão. Nhưng ngay lúc phong ấn này giải khai, Thái gia tộc lão đột nhiên phun ra một ngụm máu lớn. Những máu tươi này toàn bộ phun về phía Bạch Tiểu Thuần. Đồng thời trong miệng hắn phát ra tiếng gào thét, gầm rú bị đè nén một canh giờ, càng có tiếng cười điên cuồng.
“Bạch Hạo, ngươi chỉ có chút thủ đoạn đó a! Lão phu cho ngươi thêm dầu vào lửa, ta cho ngươi biết một việc, mẫu thân ngươi năm đó sở dĩ tử vong, chính là tộc nữ Thái gia ta, cũng chính là đại mẫu của ngươi làm. Mẫu thân ngươi trước khi chết còn đang may quần áo cho ngươi, chết cực kỳ thê thảm…” Thái gia tộc lão cười to.
Bạch Tiểu Thuần thân thể chấn động.
“Còn có, năm đó cùng chết, còn có cả nhà người nhà mẫu thân ngươi, không còn một mống, đều bị xử tử. Còn có tất cả tỳ nữ bên cạnh nàng. Nếu không phải ngươi coi như có huyết mạch Bạch gia, năm đó ngay cả ngươi cũng đều phải chết!”
“Thân là tỳ nữ, tiện mệnh một đầu, không mang thai thì cũng thôi đi, đã mang thai còn dám sinh ra, đây chính là tội chết của nàng. Kẻ thật sự hại chết mẫu thân ngươi, không phải người khác, chính là chính ngươi. Nếu như không có ngươi, mẫu thân ngươi sẽ không chết!” Thái gia tộc lão cười điên cuồng, trong mắt lộ ra điên cuồng kia, là biết rõ lời nói này của mình sẽ kích thích mạnh mẽ Bạch Tiểu Thuần, nhưng vẫn cứ phải nói.
Hô hấp của Bạch Tiểu Thuần đột nhiên dừng lại. Trong hai mắt trong nháy mắt liền có sát cơ. Cùng lúc đó, đám người bên ngoài cũng đều nghe được những lời này, sắc mặt Lý Húc chợt đại biến.
“Bạch Hạo, người này không thể chết!” Hắn dưới sự lo lắng, đang muốn tiến lên lúc, trong lồng giam truyền ra âm thanh của Bạch Tiểu Thuần.
“Kích thích ta như vậy, ngươi là muốn chết nhanh a… Ta há có thể để ngươi toại nguyện!” Trong mắt Bạch Tiểu Thuần hàn quang lập lòe. Mặc dù hắn không phải Bạch Hạo, nhưng nghe được lời nói này, cũng vẫn như cũ giận dữ tràn ngập. Nói xong, hắn nhìn thật sâu Thái gia tộc lão đang cười điên cuồng một chút.
Cái nhìn này rơi vào trong mắt Thái gia tộc lão, nội tâm Thái gia tộc lão chấn động, không khỏi dâng lên sự lạnh lẽo. Tiếng cười cũng không khỏi dừng lại một chút.
Không để ý đến Thái gia tộc lão, Bạch Tiểu Thuần đi ra khỏi lồng giam. Vừa xuất hiện, ánh mắt của mọi người bốn phía cùng nhau ngưng tụ. Lý Húc tiến lên. Còn không đợi Lý Húc mở miệng, Bạch Tiểu Thuần sắc mặt âm trầm vung ống tay áo.
“Ta cần hình cụ!”
“Bạch Hạo, ngươi đừng xúc động, người này trước khi chưa khai, không thể chết…” Lý Húc nghiêm túc quát.
“Giám ngục trưởng, ta sẽ không để hắn chết đi dễ dàng như thế.” Bạch Tiểu Thuần nhẹ nhàng mở miệng. Câu nói thật đơn giản, nhưng rơi vào tai mọi người xung quanh, lại phảng phất bên tai thổi qua một trận âm phong. Ý nghĩa ẩn chứa trong lời này, suy nghĩ kỹ cực sợ!
“Ngươi cần hình cụ gì?” Lý Húc nhìn thật sâu vào mắt Bạch Tiểu Thuần, trầm giọng hỏi.
“Một con chó đen lớn, đực, càng cường tráng càng tốt!” Bạch Tiểu Thuần thâm trầm mở miệng.
Lời nói này vừa ra, người bốn phía đều sững sờ một chút. Lý Húc nhíu mày, nhưng lại không nói nhiều gì. Sau khi giao phó xuống dưới, không lâu sau, liền có người dắt tới một con chó đen lớn như con nghé.
Con chó đen lớn này đã coi như là hung thú. Toàn thân mọc đầy gai ngược, cường tráng vô cùng, càng là miệng đầy răng vàng. Khi bị dắt tới, trong mắt tràn ra hung quang, còn có rất nhiều nước bọt từ trong miệng nhỏ xuống theo kẽ răng.
Nhìn con chó đen lớn này, Bạch Tiểu Thuần hài lòng nhẹ gật đầu. Dẫn theo chó đen lớn, trực tiếp tiến vào trong lồng giam. Thái gia tộc lão kia khi nhìn thấy chó đen lớn trong nháy mắt, sắc mặt triệt để đại biến, phát ra tiếng gào thét thê thảm hơn trước đó.
“Bạch Hạo, ngươi muốn làm gì!!”
“Không làm gì, ngươi không phải không nói a, ta cũng không cần cầu ngươi nói.” Bạch Tiểu Thuần cười lạnh, lấy ra Phát Tình Đan, trực tiếp nhét vào trong miệng chó đen lớn. Thậm chí cảm thấy vẫn chưa đủ giải hận, đẩy miệng Thái gia tộc lão biểu lộ kinh hãi, sợ hãi ra, sinh sinh lại ném vào mấy viên.
“Chiêu thứ ba này của ta, cho đến nay, vẫn chưa có người nào có thể chịu nổi. Ngươi nếu có thể kiên trì nổi, ta sẽ cho ngươi đổi một con hung thú, để ngươi好好享受下去.” Bạch Tiểu Thuần lạnh nhạt mở miệng. Trước hắn còn đôi khi có chút không đành lòng, nhưng Thái gia tộc lão này kích thích mình như vậy, tâm Bạch Tiểu Thuần không khỏi triệt để hung ác xuống.
Bị giết liền có thể phục sinh, đạt được năng lực ngẫu nhiên, từ đó chờ đợi chuyện cũng là bị giết.