» Chương 626: Lão ma, chúc ngươi phá ghi chép

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Cập nhật ngày April 26, 2025

**Chương 626: Lão ma, chúc ngươi phá kỷ lục**

Đám người không khỏi cười nhạo đứng lên, nhất là thanh niên mặt dài tràn đầy trêu tức và khinh thị, nhìn Bạch Tiểu Thuần như nhìn một kẻ ngốc.

“Đối với có ít người, sưu hồn hoàn toàn xác thực có thể, thế nhưng phàm là người tu vi cao thâm, bọn hắn theo tu luyện, hồn đã cùng nhục thân dung hợp, có quá nhiều thủ đoạn phòng ngừa sưu hồn, cho dù cưỡng ép tìm kiếm, hiệu quả cũng đều không lớn.” Đội trưởng lắc đầu, giải thích một câu, thở dài. “Thời gian của chúng ta còn lại không đến hai ngày, nếu như hai ngày này còn hỏi không ra bảo tàng, như vậy sẽ đổi sang người đội thứ mười để hỏi.” Nói rồi, hắn lại nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút, lần nữa giải thích.

“Phạm nhân nơi này đều không phải nhân vật nhỏ, trên người bí mật không ít, tài phú cũng tương tự như vậy, dựa theo quy củ Ma Lao của chúng ta, tiểu đội nào có thể hỏi ra, tiểu đội đó liền có thể tự mình thu hoạch được, bất quá cần phải nộp lại một nửa, nửa còn lại mọi người có thể chia nhau.”

Bạch Tiểu Thuần nghe đến đó, lập tức bừng tỉnh đại ngộ. Thấy đám người sau khi nghỉ ngơi lại tiếp tục đổi phương pháp ép hỏi, đến ngày thứ ba này mà Chu lão ma vẫn không bị cạy miệng, đám người trong thở dài, cũng định từ bỏ.

“Thôi thôi, bảo tàng của Chu lão ma này, nhất định không thuộc về tiểu đội thứ chín của ta.” Đội trưởng cười khổ, đang định dẫn Bạch Tiểu Thuần và những người khác quay về, những ngục tốt khác cũng đều ủ rũ, khi nhìn về phía Chu lão ma kia, ánh mắt đều rất bất thiện.

Chu lão ma kia hung hăng phun ra một ngụm nước bọt lẫn máu, trong phòng giam cuồng ngạo cười ha hả, ánh mắt khi rơi vào trên thân mọi người tiểu đội thứ chín, loại cảm giác như muốn ăn thịt kia, đặc biệt rõ ràng.

“Đã sớm nghe nói người Ma Lao tàn nhẫn, không có gì không cạy ra miệng, thế nhưng những ngày này đang nhìn, không gì hơn cái này!”

Lời nói này khiến tiểu đội thứ chín càng thêm biệt khuất.

“Chúng ta đi!” Đội trưởng cắn răng, gầm nhẹ một tiếng, quay người liền muốn dẫn người rời đi.

Đúng lúc này, Bạch Tiểu Thuần do dự mở miệng nói.

“Đội trưởng, hay là ta đi thử xem? Ta cảm thấy ta có chút nắm chắc nhỏ…” Bạch Tiểu Thuần trừng mắt nhìn, hắn trên thực tế từ một ngày trước đã có chút nhao nhao muốn thử.

“Ngươi?” Thanh niên mặt dài Triệu Phong cười lạnh, hắn cảm thấy mình thân là tiên thủ, còn không thể cạy miệng Chu lão ma kia, lại nghe nói trước đó tám cái tiểu đội tiên thủ đều thất bại, đối với Bạch Tiểu Thuần nơi này không biết tự lượng sức mình, rất khinh miệt.

Cho nên cũng không che giấu, trong mắt lộ ra khinh thường và chán ghét, như muốn trút những bức bối gặp phải từ Chu lão ma lên người Bạch Tiểu Thuần.

Những ngục tốt khác cũng đều nhíu mày, mặc dù phần lớn biết Bạch Hạo này tâm ngoan thủ lạt, nhưng giết người và dùng hình lại có khác biệt rất lớn, trong này liên quan đến rất nhiều về kiểm soát lòng người, tuyệt không phải tu sĩ bình thường có thể làm được.

Thế nhưng Bạch Hạo này lại còn nói mình có chút nắm chắc, điều này khiến đám người không tin.

“Ngay cả tiên thủ Triệu Phong của tiểu đội thứ chín ta còn không thể khiến Chu lão ma này mở miệng, Bạch Hạo này… có chút không biết tự lượng sức, cần biết khảo vấn cũng là một môn tay nghề, không phải loại a miêu a cẩu nào cũng có thể làm được.”

“Hắn mặc dù ở bên ngoài có chút hung danh, nhưng trong Ma Lao, những người như chúng ta, ai mà không hung danh hiển hách.” Ngay lúc những ngục tốt này nghị luận lẫn nhau, Bạch Tiểu Thuần có chút không vui, suy nghĩ chính mình cũng không nói khoác lác a, hắn mặc dù không có niềm tin quá lớn, thế nhưng nắm chắc nhỏ vẫn phải có.

Đội trưởng cũng nhíu mày, sau khi nhìn Bạch Tiểu Thuần một chút, cân nhắc dù sao Bạch Tiểu Thuần cũng là ngục tốt đội thứ chín, để hắn thử một chút cũng tốt, biết khó khăn, về sau cũng sẽ không nói ra loại lời khoác lác này. Thế là hất tay áo, khẽ quát một tiếng.

“Được, Bạch Hạo, ngươi đã muốn đi thử một chút, vậy thì đi đi.”

Bạch Tiểu Thuần nghe vậy, lập tức ngẩng cằm lên, chắp tay sau lưng đi về phía nhà tù của Chu lão ma. Phía sau hắn, những đồng liêu ngục tốt kia, mỗi người ánh mắt đều mang theo vẻ chế giễu, trong đầu đã hiện lên cảnh Bạch Tiểu Thuần thất bại quay về.

“Bạch Hạo này trong truyền thuyết tàn nhẫn vô cùng, nhưng giờ nhìn lại, dường như cũng không có gì, bất quá nói khoác thì lại rất nhiều.”

“Nghe đồn còn nói Bạch Hạo này ẩn nhẫn, ta lại không nhìn ra hắn có chỗ nào ẩn nhẫn.”

“Hừ, người mà Triệu Phong ta còn ép không hỏi ra, há có thể là ngươi có thể hỏi ra!” Triệu Phong càng thêm khinh miệt, hai tay ôm ngực, lặng lẽ nhìn lại.

Khi đám người này đều không tin Bạch Tiểu Thuần có thể thành công, Bạch Tiểu Thuần tới gần nhà tù, Chu lão ma ngẩng đầu, nhổ một phát về phía Bạch Tiểu Thuần, lộ ra hàm răng vàng khè, trong mắt chớp động một loại tham lam khao khát nào đó.

“Da thịt trắng trắng, nhìn rất trắng mịn a, lão phu thích ăn nhất ba loại thịt, là anh hài, tú nữ và nộn nam, ngươi tiểu oa này… phù hợp điểm thứ ba.” Chu lão ma trong lời nói, cười như điên.

“Nhìn thấy ngươi, lão phu liền nhớ đến 10 năm trước từng sống sờ sờ ăn một tên Hồn tu, dáng dấp cũng không khác ngươi là bao, đều trắng trắng sạch sẽ, bị lão phu vừa hành hạ, vừa sống sờ sờ cắn xuống huyết nhục trên người hắn, mùi vị đó, thật sự là mỹ vị nhân gian.” Nói rồi, Chu lão ma còn liếm môi, tà mang trong mắt càng mãnh liệt.

Lời nói này, kết hợp với thần sắc của Chu lão ma, phảng phất hóa thành âm phong thổi qua bốn phía, khiến đám người tiểu đội thứ chín đều sắc mặt âm trầm đồng thời, nội tâm cũng đều run rẩy một chút.

Tiếng cười của Chu lão ma quanh quẩn, Bạch Tiểu Thuần cũng không khỏi hít một hơi bình phục một chút, nội tâm lại run lên, trong đầu không khỏi hiện ra từng màn hình ảnh tưởng tượng, cảm thấy Chu lão ma này thật sự tàn nhẫn vô cùng, bước chân cũng chần chừ đứng lên.

“Lão phu ban đầu là từng miếng từng miếng ăn hết thân thể tên Hồn tu trắng nõn kia, đầu tiên là từ cái mũi bắt đầu ăn, sau đó là con mắt…” Thấy Bạch Tiểu Thuần chần chờ, Chu lão ma như tìm được niềm vui, tiếng cười càng lớn, thậm chí còn miêu tả tỉ mỉ.

Nghe những miêu tả này, Bạch Tiểu Thuần nội tâm chấn động mãnh liệt không ngừng, cảm thấy Chu lão ma này căn bản là một con quái vật, suy nghĩ loại chuyện ép hỏi này có lẽ không hợp với mình, đang định cứ thế từ bỏ thì Chu lão ma như nhìn ra suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần, thân thể đột nhiên xông lên, đi thẳng đến cửa sổ mắt của nhà tù khô lâu, hướng về Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng.

Tiếng rống này, mặc dù không bằng sấm sét, nhưng sau khi đột nhiên phát ra trong sự kinh khủng mà Chu lão ma miêu tả trước đó đã tạo nên, cũng có uy hiếp nhất định, khiến Bạch Tiểu Thuần giật mình.

“Tiểu oa nhi, sợ choáng váng rồi sao, tới tới tới, để lão phu nếm thử hương vị của ngươi.” Chu lão ma cuồng tiếu, như biến việc trêu đùa tiểu oa nhi trắng nõn trước mắt thành niềm vui duy nhất của mình trong Ma Lao.

Bạch Tiểu Thuần lập tức căm tức, hắn cảm thấy mình thân là Kim Đan đại viên mãn, lại bị lão đầu này hù dọa, có chút thẹn quá hóa giận, khi ngẩng đầu, trừng mắt lên.

“Lão đầu, đây là ngươi tự tìm! Đội trưởng, cửa lớn của nhà tù này có thể mở ra một chút không?” Bạch Tiểu Thuần một mặt nghiêm nghị, quay người nhìn về phía đội trưởng.

Đội trưởng chần chờ một chút, tay phải bấm niệm pháp quyết một chỉ, lập tức trên đầu Chu lão ma bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt, không đợi Chu lão ma xông ra, Bạch Tiểu Thuần liền loáng một cái, sát na bước vào trong phòng giam.

Khoảnh khắc hắn bước vào, tay phải Bạch Tiểu Thuần đột nhiên nâng lên, phất ống tay áo, một luồng hắc vụ lập tức từ trên người hắn tràn ra, trong chớp mắt bao trùm đầu khô lâu này, khiến người ngoài không thể thấy rõ tình hình bên trong.

“Hắn muốn làm gì?”

“Lại che đậy tầm mắt của chúng ta?” Ngoài nhà tù, đám người tiểu đội thứ chín nhao nhao kinh ngạc, càng thêm cảnh giác, nhanh chóng tới gần, nhìn chằm chằm nhà tù.

“Làm ra vẻ huyền bí!” Triệu Phong vẫn như cũ cười lạnh.

Cùng lúc đó, trong phòng giam này, Chu lão ma thấy Bạch Tiểu Thuần lại bước vào, cũng sững sờ, nhưng rất nhanh liền liếm môi, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, lộ ra hàm răng vàng khè, bên miệng còn có nước bọt chảy ra.

“Không nghĩ tới, ngươi tiểu oa này, lại còn có chút gan dạ, không phải là thấy tu vi của lão phu bị phong ấn rồi sao.”

“Bất quá nể tình ngươi có gan dạ như vậy, chỉ cần ngươi để ta ăn một cánh tay của ngươi, ta sẽ nói cho ngươi biết một chút manh mối liên quan đến bảo tàng của lão phu, thế nào… một cánh tay, một chút manh mối, nếu để lão phu ăn hết cả tứ chi của ngươi, ta sẽ nói cho ngươi biết bốn cái manh mối…” Chu lão ma cười ha hả, dù tu vi bị phong ấn, nhưng hắn vẫn bất tuân, căn bản không coi Bạch Tiểu Thuần ra gì.

Hắn biết rõ, những người này không dám giết mình, nhiều nhất là nghiêm hình thôi.

“Ta không muốn biết bảo tàng!” Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hắn cảm thấy Chu lão ma này trước đó làm nhục mình, giờ phút này hừ một tiếng, tay phải nâng lên vỗ túi trữ vật, lập tức trong tay xuất hiện một viên đan dược.

Đó chính là… Phát Tình Đan!!

Nghe được lời nói của Bạch Tiểu Thuần, Chu lão ma sững sờ, sau khi nhìn thấy đan dược, hắn càng hai mắt co rút lại, nhưng rất nhanh liền khinh miệt đứng lên.

“Hình đan? Có chút thú vị.”

“Hy vọng lát nữa ngươi vẫn còn cảm thấy thú vị.” Bạch Tiểu Thuần thần sắc ngạo nghễ, tay phải đột nhiên bắn ra, lập tức Phát Tình Đan này gào thét bay ra, tốc độ nhanh chóng. Tu vi Chu lão ma bị phong ấn, căn bản không thể né tránh, dù hắn ngậm miệng, cũng “phịch” một tiếng, bị Phát Tình Đan này trực tiếp phá vỡ bờ môi và răng, cưỡng ép rót vào trong cổ, ở trong cơ thể, trong nháy mắt hòa tan.

“Lão ma đầu, đã từng có người dưới cực hình của Bạch mỗ, kiên trì hai canh giờ, đó đã là cực hạn, hy vọng ngươi có thể phá kỷ lục của hắn, kiên trì thời gian lâu hơn một chút.” Bạch Tiểu Thuần hất cằm lên, hất nhẹ tay áo, thản nhiên mở miệng.

Một thế giới phép thuật đầy huyền bí, một vùng đất chứa đầy bí ẩn. Những chủng tộc mang sức mạnh vượt trội hơn cả con người, ví như Elf, Troll, Orc, Goblin, Vampire, Ma Sói, Gitan… dần lộ diện. Lại đột nhiên xuất hiện một ông chú bán hủ tiếu dạo, bán hủ tiếu cho cả thế giới.

Quay lại truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Bảng Xếp Hạng

Chương 2094: Diễn một trận trò hay

Chương 2093: Hải Yêu tộc quyết định

Q.1 – Chương 715: Khổ hạnh rèn luyện

Toàn Chức Pháp Sư - April 30, 2025