» Q.1 – Chương 1308: Hàm nghĩa lại dung hợp
Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 14, 2025
Chương 1308: Hàm nghĩa lại dung hợp
Lâm Phong cũng không biết có người đang dùng Không Gian Chi Nhãn ở nơi xa xôi nhòm ngó hắn. Thủ đoạn của thế lực Vũ Hoàng vô vàn, loại Không Gian Chi Nhãn này dẫu là một loại không gian thần thông sức mạnh, xuyên thấu không gian ảnh hình, rất khó bị người phát hiện. Lúc này Lâm Phong, chính đang suy nghĩ làm sao đối phó hai vị cường giả trước mặt.
“Ngươi động thủ chém hắn, ta đến sử dụng thần niệm sức mạnh công kích, xoá bỏ hắn thần niệm!” Cường giả dẫn đầu dặn dò đồng bọn. Thân là đạo tặc thường xuyên cướp bóc, bọn họ kỳ thực vô cùng cẩn thận. Dù thực lực mạnh mẽ, nhưng thấy Lâm Phong đã đánh giết một tên đồng bạn, họ lập tức dành sự coi trọng đầy đủ cho Lâm Phong, chuẩn bị song trọng vây quét.
“Được!” Tên còn lại gật gật đầu. Tiếng gào thét ào ào trong cơ thể hắn vang lên, một luồng tinh lực cuồn cuộn mà động, là sức mạnh huyết thống. Rất nhanh trong cơ thể hắn xuất hiện một luồng bão táp khủng bố, mang theo thân thể hắn điên cuồng xoay tròn. Giờ khắc này hắn không còn giống một người, mà là một luồng bão táp cường thịnh đáng sợ, không ngừng xé rách không gian, phát ra tiếng phong khiếu sắc bén chói tai.
“Hẳn là phong chi vũ hồn, giờ trở thành sức mạnh huyết thống vũ hồn, đã hóa thành bão táp, lại dung hợp sức mạnh phong chi hàm nghĩa vào, làm cho cơn lốc này càng cường thịnh hơn!” Con ngươi Lâm Phong hơi ngưng lại. Luồng bão táp cơn lốc kia cuốn lấy thiên địa hư không, hóa thành long toàn cơn lốc đáng sợ. Hắn thậm chí không nhìn thấy bóng người. Nếu cơn bão táp khủng bố này quát lên người hắn, tuyệt đối có thể xé rách thân thể hắn, dù cơ thể hắn vô cùng mạnh mẽ.
“Xì, xì. . .” Sức mạnh bão táp đáng sợ xé rách không gian mà đến, đột nhiên gia tốc, gió cuốn mây tan, tiếng hét giận dữ không ngừng. Tất cả ngăn cản trước mặt hắn đều bị xé rách. Hơn nữa bản thân hắn chính là sức mạnh của phong, tốc độ nhanh đến đáng sợ.
Lâm Phong cũng dùng phong chi hàm nghĩa gia trì lên người, đồng thời chân đạp Tiêu Dao bộ, bộ pháp Tiêu Dao. Hắn liên tục chém ra mấy kiếm, nhưng khi kiếm chạm vào luồng bão táp đáng sợ kia thì dường như sức lực bị gắng sức. Tốc độ xoay tròn của bão táp quá mạnh mẽ thật đáng sợ, làm suy yếu rất nhiều lực lượng của kiếm, cuối cùng xóa bỏ.
“Giết!” Tên còn lại gầm lên một tiếng, ánh sáng chói lọi nơi mi tâm, bảy chuôi mũi tên xạ hướng về Lâm Phong, lao thẳng tới thần niệm nơi mi tâm của hắn. Song trọng cắn giết, trí Lâm Phong vào chỗ chết.
“Hai người, đều rất cường thịnh. Hơn nữa một người công kích bão táp, một người công kích thần niệm!” Lâm Phong thân thể không ngừng lùi lại. Quả nhiên giống như hắn đoán. Đối phó người ở Tôn Vũ tầng bốn dựa vào ba loại sức mạnh dung hợp có thể đánh giết, nhưng một khi đối phương tu vi và hàm nghĩa đồng thời bước vào tầng năm, liền rất khó chiến, đã vượt qua phạm trù công kích của hắn. Vừa nãy đánh giết người ở Tôn Vũ tầng năm kia vẫn là mượn sức mạnh của hai cái tuyệt phẩm thánh khí mới thành công.
“Thần niệm cung điện!” Lâm Phong dùng thần niệm cung điện đóng kín mi tâm. Nhất thời mũi tên thần niệm xạ nhập vào đó. Sức mạnh thần niệm khủng bố dường như muốn xuyên thấu thần niệm cung điện, nổ đến thần niệm của Lâm Phong run rẩy, hồn phách run rẩy.
Cũng cùng lúc này, bão táp khủng bố mang theo mà đến, tiếng xé rách vẫn chói tai, làm Lâm Phong kinh hãi không ngừng né tránh. Kiếm rít trong không trung, không ngừng chém giết ra.
Một người, một bão táp, trong hư không hóa thành lưu quang, không ngừng truy đuổi. Mà sức mạnh thần niệm khủng khiếp kia vẫn không ngừng công kích, hầu như muốn làm Lâm Phong suy sụp.
“Tiếp tục như vậy, chắc chắn phải chết!” Con ngươi Lâm Phong đọng lại. Kiếm pháp của hắn không thể phá tan đối phương lấy thân hóa thành bão táp, liền không thể thủ thắng. Sức mạnh bão táp của đối phương vừa là công kích cường thịnh, lại tự mang theo sự phòng ngự, kín kẽ không một lỗ hổng. Huống hồ thần niệm cung điện của hắn chỉ cần buông lỏng thì sức mạnh thần niệm của người khác liền đủ để xóa bỏ hắn.
“Hai khốn nạn!” Lâm Phong thầm mắng trong lòng. Hai người này tu vi mạnh hơn hắn nhiều như vậy, dĩ nhiên lại chiến đấu bảo thủ như vậy, không cho hắn bất kỳ cơ hội thừa cơ mà vào, quá vô liêm sỉ.
“Hả?” Vào thời khắc này, một luồng cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ truyền đến. Ngẩng đầu nhìn tới, liền thấy một luồng tầng mây khủng bố áp bách xuống. Trong tầng mây, một bàn vân chi chưởng ấn thò ra, thế ngập trời, ép xuống. Toàn bộ tầng mây trong hư không đều cuồn cuộn không ngớt, cuốn về phía Lâm Phong. Sức mạnh hàm nghĩa của đối phương, vân chi hàm nghĩa, hình thái mờ ảo. Lúc công kích, lại mênh mông bao la, rất khó tránh.
“Giết!” Lâm Phong cuốn một kiếm, dường như chém phá hư không, chém nứt tầng mây. Nhưng mà bàn vân chi chưởng ấn hình thái mờ ảo kia vẫn đánh giết xuống, áp bức lên người Lâm Phong. Tiếng oanh ca cuồn cuộn phát ra, Lâm Phong phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch. Người này tu vi, Tôn Vũ tầng sáu. Cũng may sức mạnh vân chi hàm nghĩa cũng chỉ tu luyện tới tầng năm, nếu không thì một chưởng này đã lấy mạng hắn.
Lâm Phong bị một chưởng này oanh hạ xuống mười mét, khí huyết cuồn cuộn. Huyết thống phát ra tiếng gào thét ào ào. Sức mạnh sinh mệnh hàm nghĩa tác dụng lên người mình, điên cuồng khôi phục thương thế cùng sinh cơ.
“Xì, xì. . .” Bão táp đáng sợ lần thứ hai cắn giết mà đến, còn có tầng mây cuồn cuộn trên trời. Lâm Phong thậm chí không nhìn thấy thân ảnh của đối phương, liền dường như lúc hắn đến. Đối phương mượn vân chi hàm nghĩa, ẩn nấp trong vân mờ ảo, phục kích hắn, dĩ nhiên không bị hắn phát hiện.
“Không được, sức mạnh ba loại hàm nghĩa dung hợp không phá ra được bão táp kia. Muốn bốn loại hàm nghĩa dung hợp kiếm thuật thần thông mới đủ uy lực!” Lâm Phong nhìn chằm chằm bão táp đang bao phủ tới, hơi suy nghĩ, đạp bước rời đi. Đồng thời thần niệm cung điện cùng ngàn vạn tia thần niệm thuật điên cuồng vận chuyển, chống lại sự công kích của đối phương trong thần niệm.
Đối phương căn bản không cho Lâm Phong cơ hội thở, đuổi tận cùng không buông. Tốc độ nhanh hơn Lâm Phong. Nếu không có Lâm Phong tu luyện Tiêu Dao bộ dung hợp hư không bước tiến cùng phong chi hàm nghĩa vào đó, thì không thể né tránh được.
“Thuộc tính của ta là hắc ám, chỉ ở trong bóng tối mới có thể phát huy lĩnh ngộ mạnh nhất!” Đôi mắt Lâm Phong trở nên đen kịt, con ngươi băng lãnh. Toàn bộ hư không dường như tối lại, một màu đen kịt. Trong con ngươi Lâm Phong, chỉ còn lại bão táp khủng khiếp kia. Thời khắc này, dường như không gian đều bất động, tuy thân thể hắn vẫn di động như ánh sáng, nhưng hắn cảm giác dường như bất động, trong mắt chỉ có bão táp xé rách tất cả kia.
“Phong, ngoài tốc độ, hủy diệt, lực bộc phát, còn có bao dung!” Lâm Phong nhìn chằm chằm luồng bão táp kia. Bao dung tất cả, nơi đi qua, dường như tất cả sức mạnh đều bị giảo nhập vào đó, bao dung vào bên trong.
“Dù ta chém ra kiếm thuật thần thông gì, đều sẽ bị bão tố mang theo đi vào, tựa hồ bị cuốn vào bão táp bên trong.” Đôi mắt hắc ám của Lâm Phong bắn ra ánh sáng hắc ám chói mắt, dường như tìm thấy chỗ đột phá. Phong chi hàm nghĩa, chính là thời cơ để dung hợp, đem sức mạnh hàm nghĩa của nó dung nhập vào cơn lốc bao dung tất cả.
“Oanh ca!” Vân ấn hình thái lần thứ hai xuất hiện từ hư không, nổ đến Lâm Phong lại phun ra một ngụm máu tươi, thân thể mượn thế lui gấp. Lực lượng sinh mệnh hàm nghĩa lưu chuyển không ngừng, tựa hồ là thân bất tử. Đương nhiên, trong lúc nhanh chóng lấp loé đồng thời công kích của đối phương căn bản không toàn bộ rơi vào người hắn, chỉ là dư âm mà thôi. Nếu không thì, liền không chỉ đơn giản là thổ một ngụm máu tươi.
Nhưng đôi mắt Lâm Phong vẫn sắc bén, một bên hắc ám. Thiên Cơ kiếm trong tay phát ra tiếng ong ong, tiếng kiếm rít không ngừng, dường như có một cơn bão táp đang hội tụ thành, sức mạnh bão táp nén lại lộ ra một luồng uy diệt.
“Tịch Diệt Không Sát, là sấm sét, không gian, hoang chi hàm nghĩa dung hợp. Bây giờ, phong chi hàm nghĩa, sẽ bao dung, dung hợp vào!” Thiên Cơ kiếm ánh sáng tỏa sáng, trong kiếm vốn có những kiếm hồn này, phong, sấm sét, không gian, hoang. Bốn loại sức mạnh hàm nghĩa của kiếm hồn đều có, bởi vậy, dung hợp được dễ dàng hơn một chút. Từng sợi từng sợi sức mạnh hàm nghĩa khủng khiếp mang theo tiến vào trong cơn lốc nén lại.
“Xì, xì. . .” Cơn lốc bão táp khủng bố lần thứ hai đâm hướng về Lâm Phong. Nhưng mà lần này, Lâm Phong không lấp loé. Trong cặp con ngươi hắc ám đó lướt qua một vệt điên cuồng. Thiên Cơ kiếm ám sát ra phía trước, tương tự là một cơn bão táp, bão táp nén lại, đâm vào cơn lốc của đối phương.
“Răng rắc. . .” Lực lượng tê liệt của bão táp khủng bố xé rách quần áo của Lâm Phong, lộ ra áo giáp thánh khí bên trong, bao phủ thân thể Lâm Phong. Cặp con ngươi hắc ám của Lâm Phong xuyên thấu tất cả, dường như nhìn thấy cặp mắt của đối phương dung nhập vào trong bão táp. Thời khắc này, trong con ngươi bão táp kia nhìn thấy cặp con ngươi đen kịt lạnh lẽo, càng cảm nhận được một luồng khí tử vong băng lãnh.
Kiếm đâm vào sâu nơi bão táp của đối phương. Thậm chí thân thể Lâm Phong theo gió bão xoay tròn mà điên cuồng xoay tròn lên, tùy phong mà động.
“Thiết!” Lâm Phong thốt ra một chữ. Con ngươi hắc ám lạnh lẽo hơn. Thiên Cơ kiếm chuyển động, hóa thành một đạo đường vòng cung hoàn mỹ, cắt chém bão táp của đối phương, xé ra một vết thương trên bão táp.
“A. . .” Một tiếng thê thảm cuồn cuộn phát ra, bão táp khủng bố đột nhiên đi xa, dần dần bình ổn lại. Máu tươi không ngừng bay tung tóe trong hư không. Thân thể của đối phương xuất hiện ở đó, từ đầu đến chân, xuất hiện một vết kiếm sắc bén, toàn thân đều là máu!
“Giết!” Tiếng gầm giận dữ, vân chi chưởng lực cuồn cuộn đánh giết xuống, áp bức Lâm Phong. Thời khắc này Lâm Phong không thể ngăn cản đối phương. Hơi suy nghĩ, thân thể hắn đột nhiên biến mất tại chỗ. Khi xuất hiện lần nữa, lại ở trước người cường giả vừa bị hóa thành bão táp. Một kiếm chém ra, theo vết kiếm kia bổ sung thêm một kiếm. Thân thể của đối phương trong nháy mắt bị xé rách, lại một tên cường giả Tôn Vũ tầng năm chết!
“Hô. . .” Người ở Tôn Vũ tầng sáu kia thở dài xả giận, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Hai tên đồng bạn, đều bị Lâm Phong chém.
Khi cặp con ngươi đen nhánh của Lâm Phong chậm rãi chuyển qua nhìn thấy cặp hắc ám chi đồng đó, hắn dĩ nhiên cảm nhận được một luồng ý lạnh mãnh liệt. Cặp mắt kia, rất đáng sợ. Hai người vây quét, đều không thể giết chết Lâm Phong.
“Trở về!” Đối phương thu hồi lực lượng thần niệm từ nơi mi tâm của Lâm Phong, sắc mặt lạnh lùng nói: “Sau ngày họp!”
Dứt lời, thân thể hắn nhảy một cái, dường như bước vào trong tầng mây cuồn cuộn, biến mất tăm hơi. Một người đường đường Tôn Vũ tầng sáu, dĩ nhiên bất chiến trở ra.
“Thật phế a!” Cùng Kỳ gào một tiếng, lập tức hướng về phía Lâm Phong. Một tên cường giả Tôn Vũ tầng sáu, vẫn rón ra rón rén chiến đấu. Công kích thần niệm cũng không tận lực. Thậm chí đến cuối cùng trực tiếp chạy. Loại người Tôn Vũ tầng sáu này, cẩn thận quá mức, bằng không Lâm Phong không chết cũng muốn mất nửa cái mạng, làm sao đến lượt do Lâm Phong giết người!
Lâm Phong cũng biết mình may mắn. Loại người không phải cường giả của thế lực lớn, một giới tán tu, đối với việc bảo vệ bản thân có chút quá đáng, làm cho cẩn thận quá độ. Đương nhiên, tán tu tu luyện tới trình độ như thế này vốn không dễ. Tuy nhiên, có thể thấy được, ở Tôn Vũ tầng sáu, thành tựu của đối phương gần như đã đến cùng!
Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại: