» Q.1 – Chương 1286: Khiếm chung quy phải còn

Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 14, 2025

Chương 1286: Cái gì nợ thì phải trả

“Xem ra Tư Không Hiểu bị chọc giận rồi!” Đoàn người thầm nghĩ. Một trong Thập Đại Yêu Nghiệt, truyền nhân của Tư Không gia tộc, đã bước vào Tôn Vũ cảnh, nhưng lại chịu thiệt khi giao chiến với người ở tầng chín Thiên Vũ cảnh. Điều này chắc chắn làm tổn hại danh tiếng của Tư Không Hiểu.

Mộc Phàm Trần đứng chắp tay, không có ý định xuất thủ. Thực tế, khi nãy Lâm Phong vung chưởng về phía hắn và Y Nhân Lệ, họ đã đỡ lấy chiêu đó và không tiếp tục tấn công Lâm Phong nữa, mà chỉ đứng xem Lâm Phong giao chiến với Tư Không Hiểu, để thăm dò thực lực của Lâm Phong. Nếu ba người họ thật sự cùng lúc ra tay, dù người này có mạnh đến đâu, e rằng cũng không đáng chú ý.

Giờ đây, Tư Không Hiểu muốn đơn độc chiến Lâm Phong, hắn đương nhiên sẽ không can thiệp, muốn xem thử sức chiến đấu của kẻ nắm giữ sức mạnh ma đạo nguyền rủa này mạnh đến đâu.

Trong đôi mắt đẹp của Y Nhân Lệ, nụ cười yếu ớt vẫn như cũ, nở nụ cười khuynh thành, mê hoặc lòng người, tương tự không có ý định xuất thủ.

“Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi mạnh đến mức nào!” Tư Không Hiểu nhìn Lâm Phong, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng chói mắt, có chút đáng sợ, dường như muốn bao phủ cả thân thể Lâm Phong vào trong đôi mắt đó. Vừa nãy lần va chạm ấy chỉ diễn ra trong chớp mắt, cũng không thể chứng minh Tư Không Hiểu kém hơn Lâm Phong, thế nhưng, lại có thể chứng minh sức chiến đấu của Lâm Phong rất mạnh, bởi vậy Tư Không Hiểu cũng không dám bất cẩn, thiên mâu hóa thành vòng xoáy chi đồng.

“Ngươi sẽ thấy!” Lâm Phong phun ra một âm thanh, lập tức thân thể hắn phá không, bay vút lên mây xanh.

“Chạy đi đâu!” Tư Không Hiểu đạp bước lên, xông thẳng Cửu Tiêu. Hai người đứng trên hư không, trường bào phấp phới, còn chưa động thủ, cũng đã có một luồng khí tức khủng bố tràn ngập trong hư không, cường thịnh một phương.

“Thiên mâu, lĩnh vực!” Tư Không Hiểu lạnh lùng nói. Thời khắc này, cặp mắt yêu dị và khủng bố kia vặn vẹo hư không, không gian này biến hóa khôn lường, dường như muốn sụp đổ vào trong cặp mắt của hắn.

“Lực lượng lĩnh vực!” Đoàn người nhìn thấy hư không hỗn loạn, thần sắc ngưng lại. Tư Không Hiểu trực tiếp lấy lực lượng lĩnh vực để chiến, hiển nhiên đối với Lâm Phong không dám khinh thường, chiến ý ngập trời.

Lâm Phong thần sắc quét nhìn hư không một chút, cả vùng không gian hỗn loạn, dường như có từng vòng từng vòng màn ánh sáng đang xoay chuyển vậy. Hắn hơi giơ bàn tay lên, trong hư không hỗn loạn kia, tốc độ hắn nhấc chưởng dường như cũng chậm lại.

“Thiên mâu lĩnh vực, hàm nghĩa tốc độ, thật là thủ đoạn cường thịnh!” Lâm Phong thầm than một tiếng, nhớ lại ngày xưa ở Mệnh Vận chi thành, lời tiên tri đối với Tư Không Hiểu là: “Thiên mâu thể chất, tư chất Trung vị Hoàng, có thể xung kích Thượng vị Hoàng!”

Hơn nữa, Tư Không Hiểu đã đạt được một nhánh Thủ Vọng tiễn. Từ lời tiên tri của nhà tiên tri, có thể kết luận, Tư Không Hiểu trong số Thập Đại Yêu Nghiệt, hẳn là xếp hạng hàng đầu, sở hữu tư chất xung kích Thượng vị Hoàng, sao lại đơn giản được.

Tư chất của Tư Không Hiểu khi được tiên tri ban đầu tương đương với Vấn Thiên Ca, mạnh hơn Mộc Phàm Trần một chút. Nhà tiên tri đối với Mộc Phàm Trần tiên đoán là cần phải có kỳ ngộ cực mạnh mới có thể xung kích Thượng vị Hoàng.

Đặc biệt là Lâm Phong đoán, những nhân vật hàng đầu trong Thập Đại Yêu Nghiệt, hẳn là Không Minh hòa thượng, Tư Không Hiểu, Vấn Thiên Ca. Đương nhiên, Bằng Ma dù cũng chỉ được tiên đoán là Trung vị Hoàng, nhưng đó là bởi vì tính cách của Bằng Ma quá mức kiệt ngạo, coi trời bằng vung. Sức chiến đấu của Bằng Ma là không thể nghi ngờ, dù sao bản thể hắn chính là Đại Bằng Kim Sí Điểu, tốc độ số một, sức mạnh đệ nhất Bát Hoang.

Đương nhiên, còn có một Y Nhân Lệ không thể coi thường, thành tựu của nàng quyết định ở Lục Dục chi đạo.

“Giết!” Tư Không Hiểu quát lạnh một tiếng, công kích nhanh như chớp giật, lao thẳng tới Lâm Phong mà đi, hàm nghĩa phân liệt dường như muốn xé rách hư không.

“Cút!” Lâm Phong gầm lên, dường như Ma Vương gào thét, thiên địa rung động, không gian cuồn cuộn mà động, đồng thời bàn tay hắn đột nhiên đánh ra, dường như có một vị Ma Vương bị hắn đánh bay ra, hướng về Tư Không Hiểu đánh giết tới, kinh thiên địa cuồng chiến không thôi.

“Xì!” Thiên mâu của Tư Không Hiểu đột nhiên phóng ra tinh mang, không gian hỗn loạn khiến tôn thân Ma Vương đều trở nên chậm lại, quỹ tích khủng bố dường như bị cặp thiên mâu kia nhìn thấu.

“Giải không!” Dấu tay của Tư Không Hiểu đặt lên tôn thân Ma Vương, nhất thời khí tức ma đạo khủng bố bùng nổ, tôn thân Ma Vương bị xé rách giải không. Tư Không Hiểu thì tiếp tục hướng về Lâm Phong đánh tới, công kích phân liệt khủng bố càng thêm đáng sợ, hơn nữa rơi vào trong mắt Lâm Phong dường như còn nhanh hơn cả công kích bản thân, hàm nghĩa tốc độ, không gian cuồng loạn, khiến hắn sinh ra ảo giác.

“Hống!” Một tiếng ma hống rung động vòm trời, không gian chấn động không ngớt, nhưng mà như cũ nằm trong lĩnh vực thiên mâu đó, khiến mỗi đạo công kích của Lâm Phong đều rất giống trở nên chậm lại.

Ma công của Lâm Phong đồng dạng sở hữu lĩnh vực của riêng mình, bất quá hắn lại không muốn sử dụng, để tránh lộ thân phận của mình. Dù sao, sức mạnh của hai loại lĩnh vực ma đạo khác nhau, hắn từng dùng qua khi giao chiến với Tiết Bích Dao và Tề Thiên Thánh.

“Tư Không Hiểu!” Lâm Phong gầm lên một tiếng, nhất thời đồng tử của Tư Không Hiểu không tự chủ được hướng về hắn nhìn lại, lập tức Tư Không Hiểu nhìn thấy một đôi đồng tử hắc ám lạnh lẽo.

“Giết!” Lâm Phong phun ra một chữ, ý niệm ma đạo khủng bố từ trong đồng tử điên cuồng phóng thích, muốn đâm thủng đồng tử của Tư Không Hiểu. Công kích sẽ bị chậm lại, nhưng đồng thuật, lại là chuyện trong chớp mắt.

Tư Không Hiểu chỉ cảm thấy thiên mâu hơi nhói, không gian hỗn loạn của thiên mâu lĩnh vực dường như đều bị san bằng một chút, nhưng mà Tư Không Hiểu nhưng chỉ là hừ lạnh một tiếng, tiếng ào ào truyền ra, tựa hồ là sức mạnh huyết thống khủng bố của Tư Không Hiểu đang điên cuồng cuồn cuộn.

“Để ngươi xem một chút thiên mâu chi nhãn chân chính!” Đồng tử của Tư Không Hiểu khép lại, lập tức hơi suy nghĩ, tiếng ào ào càng thêm kịch liệt, một luồng sức mạnh huyết mạch mênh mông đáng sợ cuồn cuộn mà ra, đồng thời, trong cơ thể Tư Không Hiểu dường như có từng vòng từng vòng màn ánh sáng khủng bố tỏa ra mà ra, hóa thành một đôi thiên mâu óng ánh chói mắt.

Đôi thiên mâu này xuất hiện, trực tiếp đứng trong hư không, yêu dị đến cực hạn.

Đây là một đôi đồng tử khổng lồ hơn rất nhiều, từng vòng từng vòng đường nét xuất hiện trong đôi đồng tử này. Thời khắc này, Lâm Phong cảm giác cảm giác không gian hỗn loạn càng thêm khủng bố mãnh liệt, thậm chí, lộ ra một luồng sức mạnh phân liệt đáng sợ, trực tiếp thông qua đồng tử tác dụng lên người hắn, muốn xé rách thân thể hắn ra.

“Thiên mâu chi nhãn, Vũ Hồn!” Đoàn người thần sắc ngưng lại, sức mạnh thật là khủng bố, mảnh không gian hỗn loạn kia hầu như muốn hủy diệt tất cả.

“Chiến đấu gò bó, thật sự không thoải mái!” Lâm Phong thầm thì một tiếng, lập tức trong cặp ma đồng kia lộ ra một vệt ý cười nhàn nhạt, hơi suy nghĩ, nhất thời Ma Tiêu xuất hiện.

“Cầm đi!” Lâm Phong ném thẳng Ma Tiêu xuống phía dưới, khiến ánh mắt của Tư Không Hiểu đột nhiên ngưng lại, thân thể run lên, trực tiếp buông tha Lâm Phong, đánh về phía Ma Tiêu ở phía dưới.

“Vù!” Cuồng phong tuôn trào, thân thể Lâm Phong hóa thành một đạo lốc xoáy, trong nháy mắt liền biến mất ở nơi này, mà đồng thời rất nhiều cường giả ở phía dưới đồng thời nhào tới Ma Tiêu, tiếng nổ vang khủng bố ầm ầm không ngừng. Cường giả của Tư Không gia tộc, Huyễn Thế Thiên Cung cùng với Lục Dục Tiên Cung đều ra tay, phát sinh va chạm khủng bố, thiên địa dường như muốn nứt toác ra, rất nhiều cường giả vì không chịu đựng được dư âm công kích khủng bố này, đều trực tiếp lấp lóe rời đi.

Phía dưới Thanh Mộng Tâm cũng tránh rất xa, nhìn bóng dáng Lâm Phong từ lâu đã biến mất, cảm thấy có một vệt thất vọng mất mát. Vị ma tu kiệt ngạo kia, có người gọi hắn là Kẻ Nguyền Rủa, đã để lại ấn tượng quá sâu sắc, lật đổ quan niệm của người ta về võ đạo.

Chỉ là đáng tiếc, vị ma tu kia cuối cùng vẫn bị người cướp đi. Người rất rõ ràng, dù Lâm Phong có thể đánh bại Tư Không Hiểu, cũng không mang đi được Ma Tiêu, đội hình ba thế lực đối phương, quá cường thịnh.

Giờ khắc này, mảnh đất kia long trời lở đất, máu tươi văng khắp hư không, chiến đấu cực kỳ khốc liệt. Người của những thế lực cường thịnh này, khi tranh giành bảo vật ai cũng sẽ không khách khí, trở mặt không quen biết. Sau khi xong việc lại giống như bạn bè vậy, có thể trò chuyện vui vẻ. Thế giới võ đạo đã là như thế, tất cả đều vì lợi, đều vì vũ.

Ba thế lực lớn chiến đấu khốc liệt, cuối cùng, Ma Tiêu cuối cùng vẫn rơi vào tay Tư Không Hiểu. Chỉ thấy đồng tử hắn liếc nhìn Y Nhân Lệ và Mộc Phàm Trần, lạnh lùng nói: “Hai vị không cần vì cây Ma Tiêu này mà đánh đến cùng đi!”

Mộc Phàm Trần và Y Nhân Lệ nhìn lướt qua các cường giả trước mặt, từng người khí tức di chuyển, trên mặt đất còn nằm không ít thi thể. Đây đều là kết quả của cuộc chiến đấu khủng bố diễn ra trong chớp mắt vừa nãy. Cường giả bên cạnh Tư Không Hiểu đều rất cường thịnh, bất quá giờ khắc này cũng không dễ chịu, chết không ít người.

“Nếu Tư Không thiếu gia yêu thích, Y Nhân sẽ không tranh!” Y Nhân Lệ cười yếu ớt nói. Cây Ma Tiêu kia không thấy có gợn sóng khủng bố nào, có tác dụng lớn hay không cũng không rõ ràng. Nếu đã rơi vào tay Tư Không Hiểu, không cần phải liều mạng.

Mộc Phàm Trần nhìn Y Nhân Lệ một chút, lập tức cũng cười nói: “Vậy thì tặng cho ngươi Tư Không Hiểu!”

Trong đôi mắt yêu dị của Tư Không Hiểu lộ ra một vệt cười gằn, tặng ư? Thật là buồn cười!

“Vậy ta sẽ không khách khí rồi!” Tư Không Hiểu cười nhạt, cất Ma Tiêu đi. Nhưng mà vào thời khắc này, xa xa trong hư không, kiếm khí ngang dọc, gào thét mà đến, từng vệt kiếm quang óng ánh chói mắt hơn rất nhiều, nhuệ khí trùng lên mây xanh.

“Người của Kiếm Các?” Tư Không Hiểu nhíu mày, mà Y Nhân Lệ cùng Mộc Phàm Trần cũng lộ ra thần sắc thú vị, Kiếm Các cũng tới góp vui rồi!

Kiếm rít kinh khủng kia nhanh chóng biết bao, chỉ trong khoảnh khắc, một đám cường giả giáng lâm, kiếm khí ngập trời. Người cầm đầu, một bộ bạch sắc trường bào, tuấn lãng tiêu sái, chính là Lâm Phong.

Nhìn thấy bóng người trong hư không kia, vốn đã chuẩn bị rời đi Thanh Mộng Tâm ánh mắt hơi chậm lại, bước chân không tự chủ được dừng lại, đó là… Lâm Phong!

“Lâm Phong!” Khóe miệng Y Nhân Lệ mang theo một vệt nụ cười nhạt nhạt, khẽ gọi một tiếng.

“Y tiên tử đừng đến bệnh!” Lâm Phong trên mặt mang theo một vệt nụ cười tiêu sái, cùng khí chất vừa nãy đã hoàn toàn khác biệt.

“Y Nhân rất tốt, chỉ là có chút tưởng niệm Lâm công tử!” Y Nhân Lệ cười nói, cái âm thanh nhàn nhạt ưu thương kia dường như muốn khiến người ta điên cuồng.

“Thật là một họa thủy!” Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, bất quá trên mặt nụ cười như cũ nồng đậm: “Có thể được Y Nhân tiên tử tưởng niệm, Lâm Phong thụ sủng nhược kinh!”

Dứt lời, ánh mắt Lâm Phong chậm rãi chuyển qua, rơi vào trên người Tư Không Hiểu, nụ cười trên mặt như cũ nồng đậm, hờ hững hào hiệp.

“Tư Không thiếu gia vừa nãy bắt được đồ vật, ta khá là cảm thấy hứng thú, vì lẽ đó… Giao ra đây đi!” Lâm Phong một đạo âm thanh đạm mạc phun ra, khiến hư không đột nhiên đông cứng lại, đám người xa xa, sắc mặt trở nên càng thêm thú vị lên!

(Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:)

Quay lại truyện Tuyệt Thế Vũ Thần

Bảng Xếp Hạng

Chương 492: Kết Đan trước đó

Q.1 – Chương 1543: Thanh đế sơn vũ tu

Q.1 – Chương 1542: Nắm quyền trong tay tranh đoạt