» Q.1 – Chương 1171: Tái chiến Lôi Yêu
Tuyệt Thế Vũ Thần - Cập nhật ngày May 13, 2025
Chương 1171: Tái chiến Lôi Yêu
Kiếm như yêu, thôn trong sấm sét đan!
Lâm Phong tâm niệm khẽ run, lập tức tiếp tục nhắm mắt lại, yên tĩnh cảm ngộ mảnh vỡ hàm nghĩa sấm sét. Thiên Cơ kiếm nếu đã ngưng xuất kiếm hồn, uy lực cường thịnh hơn nhiều. Bản thân hắn sức mạnh cũng phải đuổi kịp mới được. Mục đích cuối cùng, ngoài việc để kiếm trở thành tuyệt thế lợi kiếm, bản thân hắn cũng phải lĩnh ngộ tuyệt đỉnh hàm nghĩa.
Ngày thứ chín mươi, một đạo óng ánh sấm sét nhằm phía vòm trời, tử mang nối liền trời đất. Thiên Cơ kiếm ong ong không ngừng, sấm sét múa tung. Quanh thân kiếm, toàn bộ là sấm sét hủy diệt, mà trong sấm sét đan, đã bị Thiên Cơ kiếm nuốt chửng sạch sành sanh, có thể thấy được dựng dục ra kiếm hồn sinh mệnh này gian nan đến mức nào.
Thiên Cơ kiếm phát ra tiếng ngâm vui vẻ, điên cuồng bay lượn trong hư không, tiếng nổ vang không ngừng, chung quanh đều là sấm sét hủy diệt, dường như muốn nổ tung không gian. Cảnh tượng này khiến trên mặt Lâm Phong lộ ra một ý cười nhàn nhạt. Kể từ hôm nay, Thiên Cơ kiếm, có linh, hóa thành chân chính ý nghĩa thượng sinh mệnh chi kiếm.
“Không nghĩ tới hàm nghĩa đầu tiên của ta, sẽ là sấm sét!” Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, trực tiếp nuốt lấy ba viên mảnh vỡ hàm nghĩa sấm sét. Bây giờ ý chí sấm sét của hắn đã bước vào tầng thứ chín, hơn nữa việc ngưng tụ sấm sét kiếm hồn này, loại sức mạnh hàm nghĩa thứ nhất hắn lĩnh ngộ, rất có thể sẽ là hàm nghĩa sấm sét!
Hơi suy nghĩ, Thiên Cơ kiếm xẹt qua hư không, giáng lâm trong lòng bàn tay Lâm Phong. Kiếm, ong ong không ngừng, tựa hồ đang nhảy nhót. Trên người thánh khí tuy nhiều, nhưng Thiên Cơ kiếm là liên hệ chặt chẽ nhất. Kiếm hồn của Thiên Cơ kiếm, là lấy hồn của chính mình cô đọng mà thành. So với việc liên kết chặt chẽ, trừ phi chính mình bị xóa bỏ, bằng không không ai có thể cướp đi Thiên Cơ kiếm.
Nếu mấy vị lão sư nhìn thấy Thiên Cơ kiếm dựng dục ra kiếm hồn, chắc chắn vui mừng đi!
Lâm Phong nghĩ đến Càn Vực, Thiên Trì đối với mình xem như là ơn trọng như núi. Ngày khác hắn chắc chắn sẽ tế luyện Thiên Cơ kiếm vật truyền thừa của Thiên Trì thành tuyệt thế thần binh, giống như Thiên Chi Kiếm vậy, khiến người ta nghe tiếng đã sợ mất mật.
Thiên Trì đối với hắn như vậy coi trọng, nhưng cuối cùng vì tiền đồ của hắn, tiễn biệt hắn, thậm chí trong bóng tối một đường bảo vệ hắn rời đi Càn Vực, cho đến an toàn. Tương lai nếu có thành tựu, nhất định báo ân này.
Hơi suy nghĩ, Thiên Cơ kiếm bay lên không. Lâm Phong bắt đầu chuẩn bị tế luyện hồn kiếm thứ hai. Điều đầu tiên phải làm, như trước là lấy hồn dưỡng kiếm.
Cho đến mười ngày sau, Lâm Phong bước ra khỏi vùng hư không này. Lão giả của Mệnh Vận thần điện nhìn về phía hắn, trêu đùa nói: “Có người kéo ngươi tới rồi!”
Lâm Phong đã sớm chuẩn bị, giữa mi tâm phảng phất có một đôi Thiên Nhãn xuất hiện, nhìn thấu vị trí của Lôi Yêu. Khi lão nhân phất tay, hắn cũng đã đang tụ thế.
“Vù!” Hư không run lên, Lâm Phong giáng lâm ở một không gian khác. Lúc này thân thể Lôi Yêu đột nhiên căng thẳng, bỗng nhiên xoay người. Chỉ thấy một đạo sấm sét khủng bố nhằm về phía hắn đánh giết đi, không gian nứt toác. Sấm sét kinh khủng kia phảng phất bổ ra một cái hố đen, muốn đánh về hắn.
“Lôi thuẫn!” Lực lượng lôi điện khủng bố điên cuồng từ trên người Lôi Yêu tỏa ra, hóa thành một mặt tấm khiên sấm sét.
“Oanh ca!” Tử quang hủy diệt đánh vào lôi thuẫn, trực tiếp nổ tung. Lực lượng công kích đáng sợ hơn nhiều chấn động khiến Lôi Yêu rên khẽ một tiếng, khóe miệng chảy máu.
Một đòn uy lực, phá lôi thuẫn của hắn, phá tan thân thể khủng bố của hắn, đánh bị thương hắn.
Khi Lôi Yêu thấy rõ thứ làm hắn bị thương càng là kiếm của Lâm Phong, nhất thời yêu khí nhằm thẳng mây xanh, tóc dài màu tím múa tung không ngớt.
Lâm Phong, dĩ nhiên là Lâm Phong ngự kiếm làm hắn bị thương.
“Giết!” Lâm Phong khẽ quát một tiếng. Lôi Yêu phản ứng mãnh liệt, thân thể lại cực kỳ khủng bố, hơn nữa là hậu nhân của Yêu Hoàng, e sợ còn có rất nhiều thủ đoạn cuối cùng hoặc là bảo vật. Người như thế gốc gác quá sâu, muốn giết chết hắn quá khó. Vì lẽ đó Lâm Phong vốn dự định ẩn nhẫn không phát, mãi đến khi hắn chân chính có thể chém giết đối phương mới ra tay. Nhưng Lôi Yêu hiển nhiên không chuẩn bị buông tha mối hận bị đoạt lôi đan, muốn tru diệt hắn.
Thiên Cơ kiếm không ngừng ánh kiếm phừng phực. Yêu dực màu tím của Lôi Yêu xuất hiện, điên cuồng lấp lóe đong đưa. Thân thể dường như một cơn gió. Thiên Cơ kiếm khủng bố đuổi theo hắn không ngừng đánh giết ra, xé rách không gian chung quanh hắn, toàn bộ đều là lôi mang đáng sợ.
“Làm sao biết, mới chỉ một ngày thời gian, sao hắn cũng có lực lượng sấm sét như thế.” Ánh mắt Lôi Yêu cứng đờ. Uy lôi phóng thích từ Thiên Cơ kiếm này có thể nói khủng bố, hắn đều không dám chống đỡ. Mà lần đầu tiên hắn muốn giết Lâm Phong, Lâm Phong mới chỉ có tu vi Thiên Vũ tầng năm, căn bản không hiểu lực lượng sấm sét. Chuyện này sao đột nhiên lại trở nên khủng bố như thế!
Hắn làm sao biết trong khoảng thời gian này, Lâm Phong chịu đựng tội nghiệp bị thiên lôi đánh, lại thôn mảnh vỡ hàm nghĩa sấm sét, còn đoạt lôi đan trong sấm sét của hắn, cho Thiên Cơ kiếm nuốt lấy.
“Vù!” Mũi tên lôi hỏa khủng bố đột nhiên giáng lâm, vững vàng khóa chặt hắn. Lôi Yêu nổi giận gầm lên một tiếng, tia chớp ám kim từ trên người hắn bắn ra. Đồng thời hắn hơi suy nghĩ, trong lòng bàn tay xuất hiện một lôi cổ màu tím. “Oanh ca!” Lôi Yêu đập một cái vào lôi cổ, nhất thời lôi điện đáng sợ tương tự đánh giết ra, đánh tan cả mũi tên trong hư không.
“Thánh khí hệ sấm sét.” Thần sắc Lâm Phong ngưng lại. Loại thánh khí hệ sét này cùng Lôi Yêu e sợ độ khớp sẽ phi thường cao, phát huy ra uy lực cũng chính là đáng sợ, giống như hắn bây giờ sử dụng Thiên Cơ kiếm vậy.
Khống chế Thiên Cơ kiếm không ngừng chém giết Lôi Yêu, đồng thời trong tay Lạc Nhật mũi tên một mũi tên tiếp theo một mũi tên. Lôi Yêu mặc dù nắm giữ lôi cổ trong tay như trước bị ép đến có chút bận rộn, không khỏi tức giận trùng thiên.
“Hống…” Lôi Yêu điên cuồng gào thét một tiếng, cả người hóa thành chim lôi ám kim khổng lồ. Lợi trảo không ngừng oanh kích lôi cổ, tiếng sấm ngập trời, hư không đều muốn nổ tung. Giữa Lâm Phong cùng Lôi Yêu, vùng hư không đó phảng phất đều muốn nứt toác, bụi bặm đầy trời, không gian bừa bãi tàn phá, mặt đất thủng trăm ngàn lỗ, vết nứt đầy rẫy.
Hai người công kích khủng bố đều đã đến cấp độ Tôn giả, khiến đám người kinh hãi. Tiếng sấm khủng bố này hấp dẫn không ít người ở xa tới. Có bốn, năm người xuất hiện ở hư không xa xa, nhìn hai người chiến đấu. Khi bọn họ nhìn thấy Lâm Phong không khỏi khá ngạc nhiên, tên này chính là người xuất hiện trong hình ảnh đó. Quả nhiên rất nhiều thánh khí, bất quá đã không còn mệnh cách màu lam, chắc hẳn hắn đã dùng mất rồi.
“Có đảm công bằng một trận chiến!” Lôi Yêu nổi giận gầm lên một tiếng. Thiên Cơ kiếm cùng Lạc Nhật mũi tên làm hắn không thể phát huy được sức mạnh thần thông mạnh mẽ ngập trời, cảm giác cực kỳ uất ức.
“Ngươi ý tứ là phải áp chế tu vi ở Thiên Vũ tầng sáu cùng ta chiến sao, ta không ý kiến.” Lâm Phong cười gằn. Cái gì gọi là công bằng? Tu vi nếu ngang nhau, hắn sao lại sợ đối phương. Rất nhiều sức mạnh thần thông của hắn đều là do cảnh giới đối phương cao hơn hắn mà không phát huy ra hiệu quả nên có.
“Thiên lôi diệt thể!” Lôi Yêu điên cuồng hét lên một tiếng, nhất thời sấm sét trên trời cuồn cuộn lăn lộn, trong chốc lát phong vân biến sắc. Toàn bộ hư không đều là sấm sét đáng sợ đang lăn lộn, thiên địa đều mờ đi. Những người ở xa từng cái từng cái kinh hồn bạt vía. Trời đáng sợ, lực lượng lôi điện cuồn cuộn này tuyệt đối có thể làm bọn họ trọng thương.
“Tu vi của người này không mạnh, đều nhờ vào uy lực thánh khí. Bây giờ lại cũng bị thiên lôi công kích, có muốn ra tay giết hắn đoạt thánh khí không.” Lúc này có người mở miệng, nhìn Lạc Nhật cung trong tay Lâm Phong lộ ra sắc mặt tham lam, rục rịch, nhưng lại không dám manh động, lo lắng Lâm Phong trực tiếp lấy Lạc Nhật mũi tên xạ giết hắn. Bởi vậy muốn cổ động đoàn người đồng loạt ra tay giết Lâm Phong.
“Đúng, giết hắn, ai đoạt được thánh khí liền thuộc về ai.” Có thể đi vào vùng không gian này không có một ai là người hiền lành. Giờ khắc này đều có tâm tư giết người đoạt bảo.
Từng luồng từng luồng sức mạnh khủng bố trùng thiên, ngăn cản uy lôi trong hư không. Đồng thời bọn họ đều đang tụ tập sức mạnh công kích.
“Oanh ca!” Thiên lôi trực tiếp đánh xuống, vững vàng khóa chặt Lâm Phong. Thiên lôi diệt thể, xúc động lực lượng sấm sét khủng bố, giết chết tất cả, muốn làm thân thể Lâm Phong nứt toác. Trên trời tất cả đều là sấm sét, Lâm Phong căn bản không có cách nào né tránh, đương nhiên, Lâm Phong cũng không có ý định né tránh.
“Giết!” Những người khác hầu như đồng thời xông về phía Lâm Phong, thừa dịp thiên lôi oanh kích Lâm Phong, xóa bỏ Lâm Phong, cướp đoạt thánh khí.
“Oanh ca!” Thiên lôi khủng bố giáng lâm trên người Lâm Phong, làm tóc hắn đều nổ lên. Sấm sét màu lam cuồn cuộn quấn quanh trên người Lâm Phong, lăn lộn không ngớt.
Một người lòng bàn tay hóa thành màu vàng, bay thẳng đến Lạc Nhật cung nắm lấy, ánh mắt lạnh lẽo.
“Vù!” Lạc Nhật cung biến mất, xuất hiện trong tay Lâm Phong chính là Phương Thiên Họa Kích. Phương Thiên Họa Kích khẽ run lên, nhằm về người đoạt Lạc Nhật cung bạo xạ đi. Đối phương cho rằng Lâm Phong bị lôi điện đánh trúng không chết cũng phải mất cảm giác, nhưng căn bản không ngờ rằng giờ khắc này Lâm Phong căn bản chưa từng chịu đến nửa điểm ảnh hưởng. Hai người khoảng cách gần như vậy, không thể tránh thoát đòn đánh này. Tiếng xì truyền ra, Phương Thiên Họa Kích đâm vào yết hầu đối phương, chết.
“Quỷ chú!” Lâm Phong bỗng nhiên xoay người, một giọng nói lạnh như băng phun ra. Lực lượng chú lực nhằm về phía đối phương giáng xuống. Ánh mắt đối phương run lên, chân nguyên khủng bố trùng thiên, muốn phá diệt lực lượng chú lực. Nhưng mà đồng thời lòng bàn tay Lâm Phong run lên, lực lượng lôi điện oanh đập trên người đối phương, khiến thân thể đối phương mất cảm giác. Lực lượng chú lực đồng thời giáng lâm.
“Diệt!” Một chữ phun ra, Phương Thiên Họa Kích quét ngang. Sấm sét phảng phất hóa thành một đạo lưỡi dao sắc bén, chém ngang ra, xé nứt thân thể đối phương, vẫn lạc. Lại là mấy trăm ngàn mệnh cách, quy về Lâm Phong!